Lược Thiên Ký

Chương 1034: Thiên ma chi mộ


Đối mặt với thế cục cực kỳ khó khăn ở bên ngoài, ngay cả đám người Mạc Tâm tiên cô đều tâm tình trầm trọng, hết đường xoay xở, đến chỗ tiểu ma đầu này... Hoặc là nói từ trong miệng Đại Tư Đồ nhà mình, ngược lại thành một đống lớn biện pháp? Vài vị tiên cô thêm với đệ tử Phù Diêu cung đều cảm thấy xem thường, nhưng lại biết rõ tiểu ma đầu này rất nhiều ý xấu, trước kia có tu vi bình thường đã từng đùa giỡn các đại đạo thống đau đầu không thôi, hiện giờ tu vi tăng vọt, nói vậy thủ đoạn càng nhiều đi, liền không dám xem nhẹ lời hắn nói, một đám cùng nhau tiến lên, đầy mặt ngưng trọng, hỏi kỹ kết quả.

- Đầu tiên các ngươi nói thử cục diện với ta xem, để cho ta nghe một chút!

Phương Hành mang theo hồ lô thanh bì, ngồi xuống trên một tảng đá, thỉnh thoảng nhấp một ngụm, lười biếng hỏi.

Nữ đệ tử ra ngoài thăm dò tin tức kia lại không nói chuyện, mà trước hết liếc mắt nhìn Mạc Tâm tiên cô.

Mạc Tâm tiên cô biết được tâm tư của nàng, nhíu mày giáo huấn;

- Đừng vô lễ với Đại Tư Đồ, nếu ngươi biết thì cứ việc nói ra!

Lúc này nữ đệ tử kia mới nói

- Hiện giờ bên ngoài đã hiện đầy tai mắt với nannh vuốt của thần tộc, mỗi con đường lớn, từng ngọn núi đều có thế lực hiệu trung với bọn họ tuần tra mọi nơi, thậm chí còn có rất nhiều nơi hư không đều hạ lệnh cấm, không được tùy ý qua lại, nhưng mà phần lớn thế lực này đều là đạo thống nhân tộc, sinh linh thần tộc chân chính ngược lại không nhiều lắm, nhân số thần tộc rất thưa thớt, tối đa cũng chỉ bố thủ tinh binh một đạo 布守精兵一道, vài tên thần tướng, mỗi một khu vực đều đóng quân xuống, để ứng đối với dị biến mà thôi, nhưng mà, bọn họ liên hệ tin tức, nếu như có biến cố, lập tức liền sẽ có thế lực thần tộc đóng quân bốn phương tám hướng tới tương trợ, bởi vậy nếu như chúng ta bị phát hiện, đó là tuyệt đối không trốn thoát được đâu...

Phương Hành nghe xong lời nàng nói, nhẹ nhàng gật đầu, nhấp một ngụm rượu, ý bảo nàng tiếp tục nói.

Cục diện thế đạo hiện giờ cho dù đoán cũng có thể đoán được, ban đầu khi ở Hội Kê sơn, tuy rằng thấy được sinh linh thần tộc lơ lửng đầy trời, nhưng trên thực tế đó là vì ba ngàn sinh linh của thần tộc tụ tập cùng nhau đồng thời xông vào gây nên, số lượng của những sinh linh thần tộc này có vẻ cực ít, nhưng đây cũng là đặc tính của sinh linh thần tộc quyết định, hắn đã nghe nói tới từ chỗ Mạc Từ, lực lượng của sinh linh thần tộc cường đại, trưởng thành là cường giả một phương, nhưng bởi vậy, huyết mạch khan hiếm, số lượng cực nhỏ.

Dĩ nhiên, đại lục Thiên Nguyên phần lớn là tu sĩ, nhưng rừng lớn vốn loại chim nào cũng có, ban đầu khi ở Hội Kê sơn, tuy rằng trên chiến trường xuất hiện không ít tu sĩ thiết huyết ngông nghênh, thà huyết chiến cho đến chết cũng không nguyện quỳ gối làm nô, mà lúc đó là lúc đó, bây giờ là bây giờ, người trên đại lục Thiên Nguyên nguyện ý làm nô cũng không phải số ít, hiện giờ có thể nhìn ra, không biết có bao nhiêu đạo thống cả tộc đi theo địch, thay thế sinh linh thần tộc số lượng rất thưa thớt này canh chừng một phương, chuyện bọn họ nhận làm còn gần như tận tâm tận lực hơn bản thân sinh linh thần tộc...

Hiện giờ đề xuất ra chuyện cùng thăm dò Thiên Cương sơn mạch, hoàn toàn tìm bắt ra thế lực đạo thống trốn đi, đó là nhân tộc đầu hàng dị tộc.

Cách làm của đạo thóng, sinh linh thần tộc hiện giờ còn đang chinh chiến bốn phương, thế cục chưa định, vốn không cần ra tay!

- Đợi cho thần tộc lục soát núi, tất nhiên có cao thủ cấp Thần Tướng đi theo, đó chính là tồn tại có thể đủ để sánh vai với đại tu Độ Kiếp, một khi bị bọn họ phát hiện, chúng ta vốn không đủ sức đánh một trận, bởi vậy phương pháp xử lý duy nhất đó là rời đi trước khi bọn họ lục soát núi, tìm kiếm chỗ đặt chân mới, chỉ tiếc, ngoài Thiên Cương sơn, từng đường phòng tuyến, khắp nơi trú binh, khả năng chúng ta vừa đi ra liền lập tức bị bọn họ phát hiện...

Nữ tử kia bình tĩnh chỉ ra nhiều loại tình huống, sau đó liền lẳng lặng nhìn Phương Hành.

- Ừm...

Phương Hành làm bộ làm tịch gật gật đầu theo hình thwcsc, lại nói:

- Ngươi tên là gì?

Nữ đệ tử kia ngẩn ra, nhưng vẫn cung kính nói:

- Thưa Đại Tư Đồ, đệ tử tên gọi Thanh Dữu!

- Dữu tử tử vô cùng tốt...

Phương Hành lấy ra phong thái Đại Tư Đồ, khen nữ đệ tử này một câu, sau đó đưa hồ lô cho nàng:

- Đi chuẩn bị rượu cho ta!

Đệ tử tên Thanh Dữu này không nói gì nhận lấy hồ lô, có phần không biết nên làm như thế nào mới tốt, ngơ ngác nói:

- Ở đâu có rượu?

Mạc Từ tiên cô cũng phản ứng lại, quái gở nói:

- Trong sơn cốc này nào có rượu? Rượu ngươi uống từ đâu vậy?

Phương Hành nói:

- Hứng ở phía dưới sơn tuyền kia đó...

Mạc Từ tiên cô không hiểu nổi tình huống ra sao:

- Sơn tuyền bên kia còn có rượu?

Phương Hành nói:

- Cứ hứng chút nước suối là được, chính là uống ý cảnh...

Vài vị tiên cô triệt để hết chỗ nói rồi, nữ đệ tử tên Thanh Dữu kia càng hơi bất mãn nhìn Phương Hành, trong lòng các nàng những nữ đệ tử Phù Diêu cung này cũng không hề phục hắn, theo các nàng, có thể trở thành Đại Tư Đồ của Phù Diêu cung cũng chỉ có Thiếu Tư Đồ Nhiếp Thiên Hồng mà thôi, cho dù Phương Hành đã nhận được sự tán thành của ba vị tiên cô Dao Trì, cho dù hắn đã làm lễ kính thiên, nhưng vẫn chính là gia.

- Đi lấy cho hắn đi!

Vẫn là Mạc Từ tiên cô thở dài, phân phó Thanh Dữu cầm hồ lô đi, sau đó nhíu mày nhìn về phía Phương Hành.

- Để nàng ấy rời đi là muốn nói cái gì?

Mạc Tâm tiên cô nhẹ giọng hỏi, vừa liếc mắt đã khám phá ra dụng ý của Phương Hành.

Phương Hành ngẩng đầu lên, cười he he, chân thành nói:

- Ta muốn hỏi, các ngươi thật sự coi ta là Đại Tư Đồ sao?

Mấy vị tiên cô nhíu mày, Mạc Từ tiên cô nói:

- Chuyện này chúng ta đã nói rất nhiều lần...

Phương Hành ngắt lời nàng, nói:

- Ta biết, danh hào là thật, nhưng ta hỏi ngươi chính là lời của ta có được tính không?

Vài vị tiên cô phản ứng lại, mới hiểu được tiểu ma đầu này đang hỏi quyền nói chuyện của hắn có bao nhiêu, đại khái hắn đã nhìn ra được tuy rằng hiện giờ hắn chính là Đại Tư Đồ trên danh nghĩa của Phù Diêu cung, nhưng ở trong lòng một đám nữ đệ tử cũng không có phân lượng bao nhiêu, cho dù là một chuyện nhỏ, nữ đệ tử này cũng sẽ hỏi ba vị tiên cô trước mới đến quyết định có cần nghe theo sắp xếp của hắn hay không...

- Nếu là tốt, tự nhiên có tính!

Vài vị tiên cô liếc nhìn nhau, lại chỉ đưa ra một câu trả lời như vậy.

Phương Hành nghe xong lại nhíu mày, nở nụ cười lạnh:

- Nếu các ngươi còn không tin được ta, vậy chúng ta tốt nhất đừng thương lượng chút chuyện này, dù sao các ngươi đã cứu mạng của ta, trên danh nghĩa ta cũng là Đại Tư Đồ của các ngươi, cho nên khi các ngươi gặp nguy hiểm, ta tự nhiên sẽ ra tay giúp các ngươi, nếu dính đến quyết định khác ta đây liền không nói câu nào, tùy chính các ngươi đến thương lượng làm ra thế nào, được không?

Mấy vị tiên cô đều nhìn thấu ra được trong lòng hắn có bất mãn, vẻ mặt cũng hơi khó xử, trao đổi vài thần niệm, vẫn là Mạc Tâm tiên cô làm ra quyết định, trịnh trọng nhìn Phương Hành nói:

- Là lỗi của chúng ta! Nghi ngờ người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người, trước đây ba người chúng ta đều bế quan tu hành hàng năm, không hỏi thế sự, thực lực một thân hiện giờ cũng không bằng ngươi, chính bởi vì vậy mới muốn mời ngươi làm vị trí đại Tư Đồ này, tiện bảo vệ chu toàn cho mấy trăm đệ tử trên dưới Phù Diêu cung, hiện giờ nghĩ lại không hợp với ý niệm lúc đầu, cũng được, nếu ngươi có lòng kia, vậy sự vụ trên dưới Phù Diêu cung đều giao cho ngươi có được không? Đương nhiên, nếu ba người chúng ta cảm thấy không hợp, hy vọng ngươi sẽ nghe khuyên giải!

- Được rồi được rồi, như vậy đủ rồi!

Phương Hành cũng biết có thể để cho ba người này làm ra quyết định này đã rất khó được nên liền đáp ứng, rồi sau đó ngồi ngay ngắn, hắng giọng một cái, nghiêm mặt nói:

- Nơi này tự nhiên không phải là nơi ở lâu, nhưng nếu phải đi, lại có nơi nào có thể đi?

Mạc Tiêm tiên cô nói:

- Thiên Nguyên chư vực hiện giờ đều đã đầy thế lực của thần tộc, nhưng có vài chỗ thần bí có cao nhân trấn thủ, đó là nơi mà sinh linh thần tộc cũng không dám xâm nhập, nếu chúng ta muốn đi tự nhiên là tìm kiếm cấm địa che chở tốt nhất, Thiên Nguyên hiện giờ rất nhiều đạo thống với thế lực không muốn cúi đầu với thần tộc, chính làm như vậy, đi tới cấm địa đã được che chở, lại có thể cùng nhau bàn đại kế!

- Cấm địa này... an toàn chứ?

Phương Hành nhíu mày, nghiêm cẩn hỏi.

Mạc Từ tiên cô cũng suy tư một chút nói:

- Không nhất thiết là an toàn, những cấm địa này phân bố khắp châu Thiên Nguyên, có rất nhiều nơi đều cực kỳ xa xôi, không nói khoảng cách xa gần, về tính an toàn cũng khó mà cam đoan, thật ra sinh linh thần tộc cũng không khẳng định hoàn toàn không dám trêu chọc những cấm địa này, theo ta thấy, bọn họ chính là đại cục chưa ổn, lại không muốn gặp phải tồn tại thần bí khó giải quyết này cho nên tạm thời mặc kệ cấm địa này tồn tại mà thôi, đại khái chờ sau khi hoàn toàn khống chế được cục diện trước tiên sẽ phái binh đi tấn công cấm địa...

- Này cũng không sai, còn có thể lấy danh cấm địa hấp dẫn không ít đạo thống không chịu khuất phục tiến đến tụ tập, vừa vặn một lưới bắt hết!

Phương Hành nở nụ cười, nói một câu nhân tiện phá tâm tư của sinh linh thần tộc.

- Nhưng mà, cấm địa được cái tạm thời là nơi an toàn, luôn tốt hơn chúng ta lưu lạc bên ngoài!

Mạc Tâm tiên cô mở miệng nói:

- Hơn nữa, cấm địa cũng có khác biệt, có một nơi đúng là nơi mà sinh linh thần tộc không dám đặt chân đến, có người từng nói, chỗ kia đã từng có Thần Vương bước chân vào, nhưng cảm ứng được một tồn tại cực kỳ khủng bố nên lập tức lui về đến đây, nếu chúng ta có thể đi tới chỗ kia, chính là có thể chân chính bố trí ổn thỏa, sau đó lại thương nghị đối phó với sinh linh thần tộc như thế nào!

- Dọa chạy Thần Vương?

Phương Hành nghe xong cũng nao nao, vội vàng hỏi kỹ đến cùng.

- Nơi cực tây Tịnh Thổ, Vô Lượng sơn!

Mạc Tâm tiên cô nghiêm mặt nói:

- Đồn đại nơi đó chôn cất một vị thiên ma, đã chết gần vạn năm, ma linh bất diệt, tu sĩ tầm thường vốn không dám bước vào chu vi mười vạn dặm chung quanh, có người đoán, lúc đó dọa chạy vị Thần Vương kia chắc là ma linh của thiên ma đó, hơn nữa vì việc này mà không chỉ chung quanh núi Vô Lượng không có sinh linh thần tộc đóng giữ, liền ngay cả khắp Tịnh Thổ đều là chỗ ít sinh linh thần tộc nhất trên đại lục Thiên Nguyên, trong khoảng thời gian ngắn nơi đó có thể nói là nơi an toàn nhất ở khắp đại lục Thiên Nguyên, nếu có thể đi vào trong đó thì đại sự định rồi!

- Tịnh Thổ... Vô Lượng sơn...

Phương Hành nghe xong lại nhướng mày, cảm thấy hơi quen thuộc.

- Haizz, vấn đề lớn nhất ở chỗ, sinh linh thần tộc cũng biết được rất nhiều đạo thống đều muốn trốn vào Tịnh Thổ, cho nên thiết lập từng tầng phòng thủ ở chung quanh, nghiêm cấm đặt chân, nếu như chúng ta muốn đi vào trong đó, đầu tiên phải xuyên qua một đường phòng tuyến bên cạnh Ma Uyên, sau đó đi ngang qua cả tòa Ma Uyên, trên đường lại phải ứng phó với vô số tay sai và tai mắt của sinh linh thần tộc, đường sá xa xôi, nguy cơ trùng trùng, cũng không thoải mái...

- Mặc kệ, phải đi Tịnh Thổ, không quan tâm cái khác, ta đã nghĩ xong biện pháp rồi!

Phương Hành vỗ đùi, đã định ra rồi, sau đó cười tủm tỉm nói ra biện pháp của mình.

Hắn nói chưa dứt lời, tuy rằng vài vị tiên cô có phần hoài nghi bản lĩnh của hắn, nhưng dù sao cũng có thể tin được, nhưng mà nghe xong hắn nói chủ ý với tính toán trong lòng mình xong, các nàng lại đồng thời mặt biến thành xanh mét, trong lòng không nhịn được dâng lên cảm xúc muốn bóp chết hắn...

Bạn cần đăng nhập để bình luận