Lược Thiên Ký

Chương 1230: Giải hòa?




- Giết hết rồi.

Các lão tu lánh đời cuối cùng bị Phương Hành vỗ cho tứ phân ngũ liệt, thần hồn câu diệt, Phương Hành cũng ngừng lại thở hổn hển mấy hơi, nhìn xung quanh, một mảng hải vực mờ mịt, trong hư không, xa xa có mấy người vây xem, vừa thấy hắn nhìn tới, liền sợ hãi bay đi. Trên biển ánh mặt trời chói chang, Phương Hành một loại một loại cảm giác cô đơn, lúc trảm sát những lão tu lánh đời này, trong lòng đầy hận ý, nhưng sau khi trảm sát bọn họ, tâm tình cũng có chút mất mát, có một loại cảm giác áp lực không nói nên lời!

Lấy ra mảnh áo của Thập Nhất thúc và lông tàn của Đại Bằng Tà Vương lưu lại, Phương Hành cúi đầu nhìn, lại quan sát xung quanh, cuối cùng vẫn ngỡ ngàng, không biết hai người này sống hay chết, trong lòng thở dài một tiếng, đành phải cất đi, sau đó ánh mắt cuối cùng nhìn lướt về phía Tịnh Thổ, không nói gì, trực tiếp bay lên không trung, hóa thành lưu quang bay về phía đông.

Trải qua trận đánh này, hắn cũng phát hiện, thực lực của mình lại trong vô hình đề thăng rất nhiều, chuyến đi tới Táng Tiên Pha lần này, đối với tu vi cá nhân thậm chí là thực lực của hắn mà nói, đều có đề thăng cực lớn, chỉ là nếu ở trước kia, hắn tất nhiên sẽ mừng rỡ như điên, nhưng hôm nay, lại chỉ cảm thấy trong lòng lười biếng, không ngờ không có chút cảm giác hưng phấn nào.

Ngay cả lúc bay trong không trung, trên mặt cũng là một mảng hờ hững!

Mà hắn một đường bay nhanh, trong hư không chung quanh, thỉnh thoảng có ánh mắt dò xét lướt qua, thậm chí có người ý đồ theo dõi cho hắn, đều bị Phương Hành phát hiện, trong lòng vốn cũng có chút phẫn uất, nhưng nghĩ lại, lười chẳng muốn xuất thủ, hắn biết lai lịch của những người này, chắc hẳn vẫn là những tu sĩ lánh đời muốn thành tiên, dù sao vừa rồi bị hắn trảm sát, cũng chỉ là một bộ phận chim đầu đàn trong đó mà thôi, hiện giờ vẫn có người lục tục tới xem xét tiên cơ, chỉ là bị thủ đoạn sát phạt của hắnkhiến cho kinh sợ, không mạo muội tiến lên mà thôi!

Thậm chí có thể tưởng tượng, theo thời gian chuyển dời, chắc người tới tìm mình sẽ càng lúc càng nhiều.

Dù sao cũng càng lúc càng nhiều người tin rằng, trên người Phương Hành có một đạo cơ duyên thành tiên đó.

Sau một ngày đêm, người dò xét cũng càng lúc càng nhiều, nhưng vẫn không ai dám tiến lên, đều từ xa nhìn trộm, không dám tùy tiện đến trêu chọc Phương Hành, lại không từ bỏ ý định, chỉ có thể lòng vòng từ xa. Phải nói là trong những người này cao thủ chân chính cũng không nhiều, dù sao ở Táng Tiên Pha đã chết một đám rồi, lại ở Tịnh Thổ vì ngăn cản tam đại Thần Vương mà vẫn lạc một đám, số còn lại đã xem như là tồn tại cao không tới thấp không thông, mạnh nhất cũng chỉ là Độ Kiếp năm tầng, còn lại phần lớn là Độ Kiếp một hai tầng, hai ba tầng, thậm chí ngay cả Nguyên Anh cũng có, mà đối với những người này, Phương Hành thậm chí mặc kệ bọn họ, coi như là ruồi bọ.

- Phương Hành đạo hữu... Thông Thiên Tiểu Thánh Quân, xin dừng bước...

Khi Phương Hành đang không nhanh không chậm cưỡi mây mà bay, mặc kệ những kẻ lòng dạ khó lường này đi theo, trong hư không phía trước bỗng nhiên vang lên một tiếng gọi, sau đó liền nhìn thấy lại có một đám mây bay tới, đợi khi mây tan đi, không ngờ phát hiện trong mây có ba lão giả đang đứng, đều mặc cổ bào, khí độ bất phàm, từ xa chắp tay chào Phương Hành!

- Lại có người đến nhòm ngó tiên duyên à?

Phương Hành cười lạnh, pháp lực trên người chấn ra, đón đầu bay tới.

Nếu muốn đi theo thì cứ đi theo, nhưng nếu muốn chặn đường thì sẽ trực tiếp giết chết, Phương Hành rất dứt khoát, lười chẳng muốn mở miệng hỏi, trực tiếp mở sát giới, có điều trên người hắn bỗng nhiên tỏa ra sát khí, khiến cho ba lão giả đó giật thót, một người trong đó giống như ý thức được gì đó, biết Phương Hành nhất định là hiểu lầm, liền vội vội vàng bước lên phía trước hành lễ:

- Thông Thiên Tiểu Thánh Quân xin thứ cho tội chặn đường, ta chính là sứ giả của Tiểu Tiên Giới, phụng lệnh của chư vị Giới Chủ tìm đến, xin Thông Thiên Tiểu Thánh Quân tới Tiểu Tiên Giới một chuyến.

- Tiểu Tiên Giới?

Phương Hành nghe vậy cũng cả kinh, sát khí chưa hết, lạnh lùng quan sát ba người này.

Vốn định tới Tiểu Tiên Giới một chuyến, cứu Tiểu Man ra, cũng giết sạch đám lão gia hỏa dám bức Tiểu Man tu luyện Vong Tình thiên công, nhưng không ngờ, bọn họ lại chủ động sai sứ giả tới đón mình, khiến hắn trong lòng có chút hoài nghi!

- Ta và Tiểu Tiên Giới Ta các ngươi có gì mà nói.

Cúi đầu đốp lại một câu, trên mặt Phương Hành không có chút cảm xúc nào, chỉ lạnh lùng nhìn ba người bọn họ.

Ba vị sứ giả nghe vậy, nhìn nhau một cái, người ở giữa thi lễ, thấp giọng nói:

- Chỉ là để thỉnh tội với Tiểu Thánh Quân!

- Thỉnh tội?

Một câu này lại khiến Phương Hành ngẩn ra, càng hoài nghi hơn.

- Tiểu Thánh Quân xin yên tâm, ngay ngày hôm qua, Thần Chủ đã hạ chỉ, thông báo cho chư vị Thần Vương, nói Thông Thiên Tiểu Thánh Quân đã lập được công lớn ở Tịnh Thổ, đặc biệt phong làm người đứng đầu Thần Đình tiểu thánh, các Thần Vương đều phải dùng lễ đối đãi, Tiểu Tiên Giới đã hiệu lực cho Thần Chủ, sao dám có nửa điểm bất kính? Tám vị Giới Chủ của Tiểu Tiên Giới ta sau khi nhận được thần chỉ liền lập tức sai ba người chúng ta tới Tịnh Thổ tìm Thông Thiên Tiểu Thánh Quân, hiện giờ trùng hợp gặp mặt, quả thật là may mắn, mong Tiểu Thánh Quân theo chúng ta đi một chuyến.

Ba người nói xong liền vái dài, thành khẩn thành khẩn.

- Thì ra Thần Chủ về điểm này nói không sai, quả nhiên đã nhắc tới thân phận của ta.

Phương Hành cười lạnh một tiếng, lại nói:

- Có điều Tiểu Thánh Quân đều chết sạch rồi, ta không làm người đứng đầu Tiểu Thánh Quân thì ai làm.

- Được rồi, các ngươi đã có thành ý như vậy, ta sẽ theo các ngươi đi một chuyến.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, hắn lạnh lùng gật đầu đáp ứng.

Cũng không phải là hắn tin Tiểu Tiên Giới, chỉ là cảm thấy vẫn nên đi một chuyến thì tốt hơn, hắn hiện giờ đang nản lòng thoái chí, chỉ có hai chuyện khiến hắn còn thấy hứng thú, chính là cứu Tiểu Man và Long nữ ra, so sánh hai bên thì Tiểu Man cấp bách hơn, hiện tại cũng không biết nàng ta có tu luyện Vong Tình thiên công đó không. Vả lại nếu xông vào Thương Lan hải, có đám đại cao thủ Cửu Đầu Trùng tọa trấn, thực lực hiện giờ của mình vẫn chưa thể cướp người đi được, Thần Chủ lại không chịu ra tay giúp mình, có thế nào cũng phải tính toán kỹ một phen mới được.

- Tiểu Thánh Quân, mời.

Ba vị sứ giả nghe vậy thì mừng rỡ, lập tức triển khai vân giá, đi trước dẫn đường.

Nằm ngoài dự kiến của Phương Hành, Quy Thiên tiên cung của mười hai Tiểu Tiên Giới không ngờ ở trên một tòa hải đảo cách nơi này không đến hai mươi vạn dặm, hỏi qua mới biết mười hai Tiểu Tiên Giới này vốn là có căn cơ riêng, Thần Châu, Yêu Địa thậm chí là Nam Chiêm, Tịnh Thổ đều có hành cung mà họ xây dựng khi hàng lâm, có điều sau khi Thần tộc hàng lâm, tam đại Thần Vương chiếm ba châu, lại thế như nước lửa với Tịnh Thổ, cho nên mười hai Tiểu Tiên Giới chỉ có thể chuyển tới trên biển, tìm một hải đảo linh khí sung túc mà xây tiên cung.

- Cung nghênh thánh giá của Thông Thiên Tiểu Thánh Quân.

Bước vào hải đảo đó, liền thấy phía trước tiên khí cuồn cuộn, một hàng tám người khom mình hành lễ, nghênh đón từ xa.

- Tám vị Giới Chủ đều tới.

Phương Hành lạnh lùng quan sát một phen, hắn cũng biết mười hai Tiểu Tiên Giới vốn có mười hai vị Giới Chủ, có điều khi sinh linh Thần tộc hàng lâm, bọn họ xuất lực không nhỏ, nhưng cũng tổn thất không ít, có bốn vị Giới Chủ đã vẫn lạc trong trận chiến đó.

- Đừng nói những lời sáo rỗng, nói gì thực tế đi!

Phương Hành lười chẳng muốn nói nhiều với họ, tay áo vung lên, chắp tay sau lưng, lãnh đạm hỏi:

- Các ngươi muốn nhận sai với ta à?

Tám vị Giới Chủ đó hiển nhiên cũng không ngờ Phương Hành lại trực tiếp như vậy, vẻ mặt có chút xấu hổ, nhưng cũng đầy lo lắng, một vị Giới Chủ trong đó vội vàng tiến lên nói:

- Quả thật là muốn nhận lỗi với Thông Thiên Tiểu Thánh Quân. Chúng ta trước kia có mắt không tròng, có rất nhiều chỗ bất kính với Thông Thiên Tiểu Thánh Quân, mà nay đã được Thần Chủ răn dạy một phen, tự biết vô lý, mời Tiểu Thánh Quân tới là để xin lỗi, chỉ cần có thể làm bớt đi sự không vui trong lòng Tiểu Thánh Quân, Tiểu Tiên Giới nguyện đáp ứng tất cả điều kiện của Thông Thiên Tiểu Thánh Quân, chỉ cầu có thể được an ổn.

Phương Hành nghe thấy những lời này, cũng không khỏi ngẩn ra, hiển nhiên không ngờ Tiểu Tiên Giới lại hạ thấp tư thái như vậy.

Có điều nghĩ kỹ lại thì cũng hiểu được mấy phần, Thần Chủ phát thần chỉ, chắc hẳn hình thành áp lực rất lớn đối với Tiểu Tiên Giới, dù sao Tiểu Tiên Giới này không phải là Thương Lan hải, Cửu Đầu Trùng căn bản chính là hạng to gan lớn mật, bản thân cũng có bản lãnh thật sự, ngay cả Thần Chủ cũng không muốn trêu chọc hắn, dùng sự trấn an làm chủ, mà Tiểu Tiên Giới trong lời nói của Thần Chủ chỉ là một đám người đáng cười, căn bản là không quan trọng, chắc Phương Hành muốn diệt họ cũng chẳng có vấn đề lớn, càng có thể tùy ý vê nặn.

Mà Tiểu Tiên Giới chắc hẳn cũng nhận được tin Hung Đạo đã chết, hy vọng duy nhất tan biến, trong lòng càng tuyệt vọng, vả lại bọn họ vốn cho rằng Phương Hành cũng trong nhóm Tịnh Thổ, phản bội Thần Chủ, ắt phải bị giết, lại không ngờ rằng Thần Chủ chẳng những không có ý hỏi tội hắn, ngược lại đề thăng thân phận của hắn, trong thần chỉ đó cũng tỏ rõ sự che chở, càng khiến cho những lão nhân này trong lòng không yên.

Chỉ trong thời gian một ngày, liền định ra bất luận phải trả bất kỳ giá nào cũng không giải hòa với Phương Hành.

Chỉ là Phương Hành nghĩ không thông, hai bên có nhiều ân oán như vậy, bọn họ lấy gì ra để giải hòa với mình.

- Nếu các ngươi thực sự muốn cầu an ổn, trước tiên phải lấy ra chút thành ý chứ?

Đối mặt với tư thái rất thấp của tám vị Giới Chủ, Phương Hành tất nhiên cũng không vội xé ráchda mặt, trong lòng thầm cân nhắc một chút, vẫn quyết định trước tiên cứu được Tiểu Man đến tay đã, hiện tại mà vội giết chóc, bức bọn họ chó cùng rứt giậu thì cũng không hay.

- Thành ý...

Vị Giới Chủ đứng ra nói chuyện kia nghe vậy hơi trầm mặc một phen, sau đó nói:

- Tiểu Thánh Quân có yêu cầu gì, chúng ta cũng đều đáp ứng.

- Tốt lắm, ta chỉ hỏi các ngươi một câu, ta có một thị nữ, tên là Tiểu Man, có phải ở Tiểu Tiên Giới các ngươi không?

Phương Hành trầm mặc một chút, quyết định nói thẳng, hắn cũng rất lo cho sự an nguy của Tiểu Man.

Đang hỏi khi hỏi vấn đề này, pháp lực trong lòng cũng chậm rãi vận chuyển.

Bất luận thành ý giải hòa của Tiểu Tiên Giới đối với mình là bao lớn, nếu Tiểu Man xảy ra chuyện, hắn cũng phải lập tức đại khai sát giới.

- Tiểu Man cô nương.

Nhắc tới cái tên này, tám vị Giới Chủ rõ ràng vẻ mặt đều trở nên ngưng trọng.

- Thông Thiên Tiểu Thánh Quân, xin theo ta.

Sau một phen trầm mặc, chư vị Giới Chủ đều không trực tiếp trả lời vấn đề này, ngược lại đứng dậy nói, vẻ mặt trầm mặc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận