Lược Thiên Ký

Chương 1082: Người sống sờ sờ


Lúc đầu thái độ của mọi người đối với Tiết Lệnh Đồ chỉ là trêu tức, đại sự bậc này cũng không phải thật sự muốn nghe theo lời mà tù binh này nói. Mặc dù cần phải lợi dụng y nhưng phân đoạn mấu chốt đương nhiên vẫn là phải tự mình làm chủ. Chỉ có điều chẳng ai ngờ lúc Tiết Lệnh Đồ cực kỳ sợ chết lại thực sự vô cùng nghiêm túc trình diễn miễn phí tính toán của mình. Mấu chốt nhất là những lời y nói quả thực đã động tới tâm tư của Hồng Hoang Lão Long Vương, trong chốc lát mọi người đều trầm mặc, đang tính toán xem mức độ khả thi của hai mưu đồ này...

- Chuyện này làm càng lớn, Thần tộc sẽ càng tin chân ý đầu hàng của Thông Thiên đại nhân, khả năng mà Thần Chủ biết được tin tức này cũng sẽ càng lớn hơn, đến lúc đó Hồng Hoang Lão Long Vương cùng Bất Hủ Thần Vương đứng ở cùng một tận tuyến, không chấp nhận cho Thông Thiên Đại nhân quy phục, trong chư vị Thần Vương khác tất sẽ có người đứng ra kiến nghị bọn họ đồng ý chấp nhận cho Thông Thiên đại nhân quy phục... những Thần Vương này nói lý ra thì đấu đá rất lợi hại, chuyện mà một vị Thần Vương đồng ý tất sẽ có một vị Thần Vương khác phản đối... ồ, tốt nhất là lúc phóng tin tức Thông Thiên đại nhân đầu hàng ra lại dâng ra chút trân bảo để bày tỏ thành ý, cũng là một lý do để Thần Vương tiếp nhận Thông Thiên đại nhân...

Mọi người khác đang trầm mặc, Tiết Lệnh Đồ lại biết đây là cơ hội duy nhất của mình, dồn hết khả năng nói ba hoa chích choè nước miếng văng tung tóe:

- Hồng Hoang Lão Thần Vương cần phải nắm chắc một bí quyết "câu kéo", tận hết khả năng kéo thời gian càng dài càng tốt, thời gian càng lâu, Thần tộc cùng chư tu Thiên Nguyên bàn tán càng lúc càng nhiều, không chỉ sẽ bỏ đi một phần nghi ngờ trong lòng sinh linh Thần tộc mà càng có đủ thời gian để cho Thần Chủ biết được việc này. Đến lúc đó, nếu Thần Chủ ám chỉ có thể chấp nhận Thông Thiên đại nhân, như vậy Hồng Hoang Lão Long Vương sẽ thuận nước giong thuyền, không chỉ không đắc tội với Bất Hủ Thần Vương mà còn chờ lập đại công cho Thần Chủ nữa, còn nếu Thần Chủ không nhắc tới chuyện này mà âm thầm trợ giúp, lấy công dâng ra trân bảo của Thông Thiên đại nhân mà thay đổi tâm ý, để cho hắn được Hồng Hoang Cốt điện bao che hộ tống.

Những lời này hoặc là suy tính, hoặc phân tích đều nhịp nhàng ăn khớp, làm đám Hồng Hoang Lão Long Vương đều trầm mặc.

So với mưu kế trước đây của bọn họ, Tiết Lệnh Đồ nói quả thực là tỉ mỉ hơn, cũng càng chu đáo hơn!

- Nếu như Thần Chủ trực tiếp hạ lệnh chém Phương Hành đạo hữu thì sao?

Sau một hồi lâu, Áo Cổ Tiểu Thần Vương lạnh lùng hỏi một câu, cũng hỏi tới mấu chốt vấn đề.

- Sẽ không!

Tiết Lệnh Đồ lắc đầu, kiên định nói:

- Thần Chủ là người nghe theo kế sách của thủ hạ, muốn tìm được món dị bảo đó thì nhất định phải có thiên kiêu chân chính của Thiên Nguyên tương trợ, cho dù là thiên kiêu chân chính của Thiên Nguyên, ngay cả người xuất thân từ Tiểu Tiên giới bọn ta cũng không được, Thông Thiên đại nhân xuất hiện chính là thời cơ tốt, hơn nữa lấy tôn sư của Thần Chủ cũng sẽ không đặc biệt hạ lệnh xử tử Thông Thiên đại nhân, dù sao Bất Hủ Thần Vương cùng Vô Gian Thần Vương đều có thù riêng, cho dù chém Thông Thiên đại nhân cũng chỉ cho hả giận mà thôi, không có lợi ích gì với đại cục. Mà nếu Thần tộc chấp nhận cho Thông Thiên đại nhân quy phục lại là một đại sự vô cùng có ảnh hưởng, làm kinh sợ chư tu của Thiên Nguyên, cũng có thể thể hiện uy nghiêm của Thần Chủ...

Nói đến cuối cùng, y nói năng có khí phách:

- Ta có ít nhất bảy thành nắm chặt, Thần Chủ nhất định sẽ tiếp nhận Thông Thiên đại nhân!

- Chỉ có bảy thành, quá ít, ngươi nhất định là dụng tâm kín đáo, nhanh chém hắn đi!

Dao Trì tiểu công chúa mở miệng, dáng vẻ đằng đằng sát khí.

Phương Hành nói:

- Được!

Nói rồi giơ tay lên, nhìn về phía Tiết Lệnh Đồ,

- Thông Thiên đại nhân, ta thật sự đã tận tâm tận lực, hơn nữa tương lai nhất định có thể giúp đỡ cho ngươi...

Tiết Lệnh Đồ bịch một tiếng liền quỳ xuống, đầy mặt là sự cầu xin.

- Ồ, cũng có thể suy tính trước một chút...

Phương Hành lại từ từ thu bàn tay về, cười thật thấp, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

- Bản vương lại cảm thấy người này nói có chút đạo lý, tuy là cần có một vài chi tiết cần đợi hoàn thiện nhưng về đại thể, muốn đạt được hiệu quả như vậy cũng không phải việc khó, chỉ là mọi việc đều là nên cần cẩn thận là hơn, an nguy của Phương Hành tiểu hữu mới là quan trọng nhất. Theo ta thấy then chốt của kế hoạch này chính là làm thế nào mới có thể khiến cho Thần Chủ tự mình hạ chỉ, kế hoạch trước kia đến lúc cần thiết lão phu sẽ tự mình đi cầu xin Thần Chủ hạ chỉ, mà bây giờ xem ra, lão phu tự mình xin ý chỉ tới chỉ sợ phân lượng cũng không quá cao, cần phải...

Giọng nói của Hồng Hoang Lão Long Vương thật thấp, ánh mắt cũng tỏa ra sự suy tư.

Lão nói không sai, trước đây kế hoạch của bọn họ, là Hồng Hoang Lão Long Vương cầu chỉ với Thần Chủ, còn Tiết Lệnh Đồ đã suy tính tới tất cả điểm mấu chốt của kế hoạch, chính là muốn làm cho Thần Chủ chủ động hạ chỉ chấp nhận Phương Hành, tuy là theo cách nói của y chỉ có bảy thành nắm chắc Thần Chủ sẽ đồng ý cho Phương Hành quy phục, nhưng lại có ba phần không nắm chắc. Mà chuyện liên quan tới tính mệnh của Phương Hành cho dù chỉ có ba phần không chắc chắn thì cũng phải cẩn thận!

- Cứ làm như vậy đi!

Lúc này Phương Hành lại bỗng nhiên chậm rãi mở miệng, nét mặt lóe lên một nụ cười.

- Tính mạng quan trọng, tốt nhất đừng nên mạo hiểm.

Vẻ mặt của Áo Cổ Tiểu Thần Vương nghiêm trọng, chậm rãi nói với Phương Hành.

- Sẽ không có nguy hiểm gì, ta có một ý kiến nhất định sẽ có thể khiến Thần Chủ coi trọng ta, sau đó tự mình hạ lệnh đặc xá cho ta!

Phương Hành thấp giọng nói, vẻ mặt nhàn nhã nhưng giọng nói lại chân thật đáng tin.

Thấy hắn nói nghiêm túc, Hồng Hoang Lão Long Vương cùng Áo Cổ tiểu Thần Vương liếc nhau một cái rồi không hỏi nữa. Lúc này ngoại trừ Dao Trì tiểu công chúa ra, mười nữ đệ tử khác của Phù Dao cung cũng ở đó, cố ý muốn cho các nàng tỉ mỉ nghe đại sự mà Phương Hành muốn làm tương lai cũng có thể có thêm nhân chứng. Chỉ là thấy nhân chứng này liên lụy tới một vài bí mật quan trọng lại không tiện để những người này biết được. Bây giờ bọn họ mới chỉ định ra kế hoạch sơ lược, sau đó không thể thiếu việc tinh thế mưu hoa, bảo đảm mỗi khâu cần ổn thỏa.

- Nếu đại sự cứ quyết định như vậy, vậy người này nên xử lý như thế nào?

Áo Cổ Tiểu Thần Vương thở dài, giật giật cánh, chỉ về phía Tiết Lệnh Đồ đang đứng đó vẻ mặt kích động.

- Hiện tại tác dụng duy nhất của hắn chính là chứng minh Hồng Hoang Cốt điện xuất hiện sau khi ta giết chết phần lớn truy binh...



Phương Hành ngẩng đầu cười cười, nói:

- Ta cảm thấy chuyện chứng minh này cũng không phải đặc biệt quan trọng nhỉ?

- Coi như hạ cấm chế trên người hắn cũng khó bảo đảm hắn sẽ không gây chuyện sau này...

Hồng Hoang Lão Long Vương thấp giọng nói, đáy mắt bắn sát khí ra bốn phía.

- Vậy dứt khoát giết đi!

Dao Trì tiểu công chúa càng thẳng thắn hơn, dựng bàn tay mảnh khảnh lên làm động tác cắt cổ.

- Bùm!

Tiết Lệnh Đồ phi thẳng tới chỗ Phương Hành quỳ xuống, nước mắt ngang dọc cầu khẩn:

- Tiểu nhân đặc biệt sẵn sàng góp sức, nguyện kết huyết khế với Thông Thiên đại nhân khi sống mãi làm nô, chỉ cầu xin Thông Thiên đại nhân nể chút mặt mũi, tha cho tiểu nhân một con đường sống...

- Mặc dù kết huyết khế rồi cũng khó bảo đảm vẹn toàn, huyết khế chính là một loại huyết phù thượng cổ, tuy cường đại không thể làm trái, nhưng ở trong mắt đại thần thông giả thì không có ích lợi gì, đến lúc đó Phương Hành đạo hữu giả ý quy phục, tất phải chịu sinh linh Thần tộc dò xét, mà ngươi lại là một nhân chứng trong chuyện này, nếu người có tâm tìm tòi nghiên cứu giữa hai người các ngươi liền có thể biết được sự liên hệ khí huyết giữa hai người các ngươi, thậm chí nương vào một tia khí huyết có thể thôi diễn ra huyết phù giữa hai người các ngươi, đến lúc đó các ngươi giải thích như thế nào?

Hồng Hoang Lão Long Vương không hổ là người dày dạn kinh nghiệm, trầm thấp nói một câu liền chỉ ra một nguy cơ lớn trong chuyện này.

Người tu hành trên thế gian không tín nhiệm huyết khế, loại khế ước này một khi kết thành, hầu như không có cách nào dựa vào ngoại lực hóa giải, chính là một trong những khế ước vững chắc nhất. Nhưng tuy là vững chắc lại không phải không có dấu hiệu có thể tra ra, dù sao hiện giờ tu vi của Phương Hành sớm đã không phải tiểu đạo đồng của Thanh Vân tông năm đó có thể sánh bằng được, tiếp xúc cũng không có ai không phải hạng người có tu vi cao thâm. Huyết khế tuy bí ẩn ẩn sâu trong huyết mạch, khi đi một mình cho dù thế nào cũng không nhìn ra được. Nhưng nếu khế chủ và khế nô đồng thời xuất hiện, lại gặp phải cảm ứng huyết mạch nhàn nhạt thì sẽ lộ ra kẽ hở!

Thậm chí nói, bọn hắn bây giờ cũng không thể bảo đảm Tiết Lệnh Đồ không phải cố ý chừa lại sơ hở này!

Có thể tu luyện tới mức độ này, có ai không phải là nhân tinh đâu?

Sơ ý một chút, liền có thể bị lật thuyền trong mương, không cẩn thận chút là không thể thực hiện được.

- Ta... ta nguyện chấp nhận tất cả cấm chế...

Tiết Lệnh Đồ nghe xong vấn đề này trong chốc lát cũng á khẩu không trả lời được, cho dù trí kế có hàng vạn hàng nghìn, cũng không biết nên bảo mệnh nhưu thế nào.

- Nếu hạ cấm chế trên người ngươi, khả năng bị người ta phát hiện sẽ cao hơn, thậm chí còn không ổn thỏa như huyết khế!

Áo Cổ nói, đáy mắt cũng hiện lên sát cơ.

Theo lý thuyết, Tiết Lệnh Đồ còn sống liền có thể chứng minh Hồng Hoang Cốt điện đúng là sau khi Phương Hành giao thủ với truy binh của Thần tộc thì mới chạy tới, đối với bọn họ là có lợi. Chỉ có điều vì tránh sự nguy hiểm ngầm này, bọn họ tình nguyện giết người này.

- Vẫn là giữ lại cho hắn một mạng đi!

Phương Hành cũng cúi đầu trầm tư một hồi, lại cảm thấy vẫn là giữ lại Tiết Lệnh Đồ mới có tác dụng nhiều hơn. Không vì cái gì khác mà chỉ chuẩn bị cho sau này, nếu tương lai thật sự có khoảng cách gì đó với Hồng Hoang Cốt điện, tên nhãi này cũng chính là một chứng nhân thích hợp. Chỉ cần giữ lại y coi như đã vững vàng nắm được nhược điểm của Hồng Hoang Cốt điện, còn như vấn đề huyết khế dễ dàng bị phát hiện, trong lòng hắn đã suy tính một phen, cũng đã có tính toán, nhìn sang Dao Trì tiểu công chúa đang giơ quả đấm lên chuẩn bị giết Tiết Lệnh Đồ:

- Ngươi có thể ký huyết khế không?

- Huyết khế? Có thể ký chứ, ngươi muốn làm gì?

Dao Trì tiểu công chúa sửng sốt một chút, giống như là có chút tức giận, bóp mặt mình nói:

- Đã nói rồi, ta là người sống sờ sờ, ngươi nhìn mà xem, máu này thịt này đều là thật, ngay cả phương pháp tu luyện cũng giống các ngươi, sao lại không thể ký huyết khế chứ?

- Được rồi được rồi, biết là thật rồi, cũng không phải chưa sờ!

Phương Hành bất đắc dĩ đè đầu nha đầu kia đẩy ra xa, trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ, thành thật mà nói, đã trải qua đạo lôi kiếp thứ ba, hắn thật sự có chút hoài nghi thân phận thật của nha đầu kia. Chiếu theo lời của nha đầu kia, mình sau khi luyện hóa tim của nàng, nàng liền vĩnh viễn không thể tách rời mình được. Nếu mình chết, nàng cũng sẽ chết theo, nhưng nếu nàng bị thương nặng ở nơi khác, thậm chí bị người ta đánh cho tan thành mây khói, chỉ cần mình không làm sao, nàng cũng có thể trọng sinh ở bên cạnh mình...

Chuyện này quả thực là quá mức không thể tưởng tượng nổi, nếu không thấy tận mắt nàng trọng sinh từ trong kiếp lôi, Phương Hành có đánh chết cũng sẽ không tin.

Thậm chí hắn từng hoài nghi nha đầu kia căn bản không phải là người, nhất định là chủng loại nào đó...

Chỉ có điều Dao Trì trì tiểu công chúa hiển nhiên không cho là như vậy, nàng cảm giác mình là người sống sờ sờ, không hề khác biệt gì so với người khác, hơn nữa nàng dường như căn bản không hiểu mình tại sao lại như vậy. Chỉ là đại cô cô đã từng nói với nàng chuyện này, cũng chỉ nói đến đó là dừng, nói chuyện trái tim của nàng, rồi lại nói tuổi tác của nàng quá nhỏ, đến khi nào nàng chân chính trưởng thành thì sẽ nói cho nàng nguyên nhân cụ thể!

Mà bây giờ, Dao Trì đại tiên cô, đám đại trưởng lão đều đã đi về cõi tiên ở trên Hội Kê sơn rồi, cũng không kịp lưu lại di ngôn. Phương Hành thậm chí còn bắt đầu hoài nghi hiện nay Dao Trì, thậm chí là Phù Dao cung còn có ai biết bí mật chân chính của nha đầu kia hay không...

Dĩ nhiên, cho dù không rõ chuyện này như thế nào, nhưng lợi dụng chút thiên phú của nàng thì vẫn có thể!

- Nếu có thể, vậy thì sẽ do nàng ký huyết khế với hắn! Nếu ta gặp chuyện không may, ta sẽ chết, nàng cũng sẽ chết...

Phương Hành cười tủm tỉm nhìn Tiết Lệnh Đồ:

- Hắn đương nhiên cũng không khá hơn chút nào!

Bạn cần đăng nhập để bình luận