Lược Thiên Ký

Chương 1130: Chư Tiên Minh.




Ma đầu kia quả nhiên trở thành hồng nhân trước mặt Thần Chủ, cụ thể lớn có bao nhiêu, từ chuyện nhỏ này có thể thấy được mánh khóe!

Mười một vị Tiểu Thánh lần đầu gặp nhau, hơn nữa là ở điển lễ sứ giả Thần Đình sắp tới Tịnh Thổ, chỉ vì một lời không hợp mà ra tay đánh nhau, loại tội danh này không nhỏ, nghiêm trọng nhất có thể khép vào tội mạo phạm uy nghi của Thần Chủ, trực tiếp tước Tiểu Thánh vị, diện bích trăm năm, dù không trọng phạt, vậy cũng phải trách cứ một chút, nhưng phản ứng của Thần Chủ hết lần này tới lần khác vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người, chỉ một câu quát khẽ, liền bỏ qua việc này, một trận tư đấu ác liệt, trở thành tiểu nhi hồ nháo!

Cũng tức là nói, hắn căn bản không có ý tứ muốn trừng phạt Phương Hành.

Cũng tức là nói, Đạp Nhật Tiểu Thánh Quân Phụ Sơn Tử đáng thương, hoàn toàn là ăn đòn vô ích một trận.

- Lại còn đối tốt với ta như vậy, có chút cổ quái a.

Phương Hành nhìn bề ngoài chẳng hề để ý uy hiếp Phụ Sơn Tử, gương mặt ngang ngược, nhưng trong lòng lại cảnh giác, hắn vốn phát giác được Thần Chủ cho mình đãi ngộ quá cao, trong lòng bất an, bây giờ gây sự, kỳ thật là muốn nghiệm chứng thái độ của Thần Chủ, chỉ bất quá kết quả nghiệm chứng lại làm cho hắn càng thêm mê mang.

- Nếu Thần Chủ này không phải thân thích của ta, thì nhất định là muốn lợi dụng ta.

Sự tình khác thường tất có yêu dị, Phương Hành đã ẩn ẩn cảm thấy mình tới Tịnh Thổ, sẽ không quá thuận lợi.

- Chấn nhiếp vạn tộc, diệu ta thần uy, sứ giả Thần Đình, khởi hành lên đường.

Có Thần Chủ lên tiếng, đám Tiểu Thánh Quân và đoàn sứ giả không dám trì hoãn, nhanh chóng làm theo lễ nghi, thăm viếng Thần Chủ, sau đó trùng trùng điệp điệp, binh giáp mở đường, nghi trượng phân bố ở hai bên, ngọc xa bay lên không, thần thị đoạn hậu, cứ như thế bay lên chín tầng trời, hóa thành kim quang chói mắt, oanh ầm ầm bay về phương nam, uy thế cực kỳ to lớn, tốc độ cũng không chậm, rất nhanh liền biến mất ở phía chân trời.

Mà trên Phong Thiện Sơn, trong Thần Tiêu Cung, lúc này Thần Chủ đã nửa người nửa đá chắp hai tay sau lưng, lẳng lặng nhìn đội sứ giả đi xa, trên mặt không lộ ra một chút thần sắc, chỉ lẳng lặng nhìn phương nam, không nhúc nhích.

- Thần Chủ, tha thứ lão nô nhiều lời, ngài đối với tiểu nhi Nhân tộc kia, hình như quá mức cưng chiều rồi?

Bên cạnh Thần Chủ, lão giả áo xám do dự nửa ngày, cuối cùng không nhịn được nhẹ nhàng nói.

- Ân?

Thần Chủ chậm rãi quay đầu, nhìn hắn một cái.

Lão giả áo xám kia chính là tùy tùng của Thần Chủ, địa vị phi phàm, nhưng bị Thần Chủ nhìn, cũng không khỏi hãi hùng khiếp vía, vội vàng nói:

- Lão nô hiểu, Thần Chủ là muốn bồi dưỡng một Thần Vương Nhân tộc, để nhất thống ba ngàn giới, chống cự đại kiếp tương lai, Tiểu Tiên Giới oán khí quá nặng, không thích hợp gánh trách nhiệm này, nhưng tiểu nhi Nhân tộc kia cũng không phải lương tuyển, lần này hắn tiến đánh Tù Tâm Nhai, là muốn mượn đao giết người, lợi dụng cả hai đại Thần Vương, đảm lượng mưu kế thực bất phàm, nhưng bất luận lão nô nhìn hắn thế nào, cũng cảm thấy tiểu nhi kia không thành tâm quy thuận, chỉ sợ hắn tâm hai ý, sẽ ở lúc mấu chốt bất lợi với Thần Đình ta!

Sau khi nói ra những lời này, tim hắn cũng đập mạnh, cúi đầu thật sâu.

- Ha ha…

Nghe lão nô nói, Thần Chủ trầm mặc thật lâu, đột nhiên cười lạnh, hình như không thèm để ý chút nào.

- Nếu nói trung thành, vậy trong thập đại Thần Vương, ngươi chỉ xem ai chân chính trung thành với ta?

Thanh âm của Thần Chủ không lớn, giống như kim thạch ma sát, nhưng ý tứ trong lời nói, lại mang theo đùa cợt và khinh thường thật sâu, dọa lão giả áo xám cúi đầu không dám nói:

- Nhưng tiểu quỷ kia, nhìn như coi trời bằng vung, nhưng ta hết lần này tới lần khác tin tưởng hắn không phải hạng người ba tâm lưỡng ý, ha ha, mặc dù hắn lợi dụng Thần Vương, trêu ra đại loạn, lại không tuân quy củ đánh Phụ Sơn Tử, nhìn thế nào cũng không phải hạng người trung thành, nhưng nếu như trong lòng không có quỷ, đại khái cũng sẽ không điên cuồng như thế?

Lão giả áo xám nghe Thần Chủ nói, không tiện cãi lại, chỉ có thể chắp tay hành lễ.

- Về phần bản lãnh, vậy thì càng không tệ, hồ sơ ngươi đưa tới ta đã nhìn qua, hắn đúng là một người có bản lĩnh, chỉ bất quá bởi vì không tuân quy củ, cho nên từ trước tới nay không được Thiên Nguyên Đại Lục tán thành, mấy chục năm tu hành, là một mình long đong mò tới, có thể thấy được Nhân tộc vẫn cổ hủ không thay đổi, mắt cao hơn đầu, chỉ nhận chính thống, lại không biết đại tài, bất quá không sao, Nhân tộc không thích hắn, ta lại thích hắn, Nhân tộc không cho hắn, ta tất cả đều cho hắn, ha ha, tiểu nhi kia không phải hạng người cứng nhắc, có thể nói cực kỳ ích kỷ, dù ban đầu hắn không trung thành, đằng sau cũng sẽ trung thành!

- Thần Chủ anh minh!

Lão giả áo xám đành phải thấp giọng đồng ý.

- Ngươi quan tâm sẽ bị loạn, nghĩ quá nhiều, hơn nữa ta chưa nói qua sẽ phong hắn làm Thần Vương Nhân tộc nha?

Thần Chủ nhàn nhạt nói.

- Vậy Thần Chủ còn…

Lão giả áo xám ngẩn ngơ, có chút khó tin ngẩng đầu lên.

- Ta quả thật có chút cưng chiều hắn, bất quá không phải bởi vì muốn đỡ hắn lên vị trí Thần Vương.

Thần Chủ ngẩng đầu, nhìn về phương nam, đột nhiên ánh mắt trở nên có chút thống khổ.



- Ai, không đúng, không phải nói mười một vị Tiểu Thánh Quân sao? Sao ta đếm tới đếm lui chỉ có mười cái?

Mười một Tiểu Thánh Quân đi đường, chỗ qua các tu sĩ né tránh, thiên địa im ắng, lúc đầu là trường hợp cực kỳ trang nghiêm, nhưng Phương Hành trung thực không được bao lâu, liền phát hiện trong đội ngũ thiếu người, rõ ràng danh xưng mười một vị Tiểu Thánh Quân, nhưng tăng thêm mình mới chỉ có mười cái, vì vậy chạy tới chạy lui, khắp nơi nghe ngóng.

Trong đội ngũ bỗng nhiên nhiều hơn một người chạy loạn, trật tự lập tức xáo trộn.

- Ha ha, Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân không theo chúng ta, hắn đã sớm xuất phát chạy tới Tịnh Thổ!

Vấn đề này phần lớn người đều không có đáp Phương Hành, hình như cũng không biết vấn đề này, hơn nữa cho dù trong lòng có nghi vấn, cũng biết luật bất thành văn trong Thần Đình, không nên hỏi không hỏi, giống như Phương Hành coi trời bằng vung tự nhiên không nhiều, nếu đặt ở bình thường khẳng định sẽ có không biết bao nhiêu người đến răn dạy hắn, nhưng sau khi Phụ Sơn Tử bị hắn đánh một trận, tất cả mọi người biết gia hỏa này là hồng nhân của Thần Chủ, tu vi cao thấp không nói, chỉ là ân sủng đã không người chọc nổi, cho nên cứ tùy hắn, khoát tay nói không biết.

Nhưng Thần Tử Dạ tộc Song Sinh lại liếc nhìn Phương Hành một cái, nhẹ nhàng đáp.

- Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân, lại là cái rễ hành nào?

Phương Hành nghe lại ngẩn ngơ, tôn hiệu của vị Tiểu Thánh Quân này, hắn lại hoàn toàn chưa từng nghe qua.

Loại tôn hiệu này là lúc Thần Đình ban Tiểu Thánh vị trực tiếp ban xuống, cũng không phải tên thực, tỉ như hắn tên Phương Hành, nhưng ở trong Thần Đình, tôn hiệu lại là "Thông Thiên", đây còn tính là một cái tên tương đối vang dội, thế nhân đều biết hắn đã từng sáng lập qua "Kiếp Đạo", tự xưng "Thống Thiên Đạo Chủ", mà có một ít Tiểu Thánh ở trước khi phong lại không có tôn vị, đều do Thần Đình lấy, "Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân" cũng như thế, Phương Hành hoàn toàn chưa nghe nói qua tôn hiệu này, căn bản không biết người này là ai!

- Nên hỏi có thể hỏi, không nên hỏi thì không nên hỏi, Thông Thiên điện hạ, ta có thể nói đều đã nói cho ngươi biết!

Thần Tử Dạ tộc Song Sinh lại giống như cười mà không phải cười liếc nhìn Phương Hành một cái, lạnh lùng nói một câu.

Ý kia rõ ràng là nói, có thể nói đã nói, không thể nói chính là Phương Hành không thể biết.

- Ôi, chảnh cái gì chứ, ta là hồng nhân trước mặt Thần Chủ, cái gì không thể biết?

Phương Hành nhìn Thần Tử Dạ tộc nhếch miệng, cực kỳ khinh thường.

Nhưng Thần Tử Dạ tộc căn bản không tiếp lời, bình tĩnh nhìn hắn một cái, ánh mắt mang chút đùa cợt.

- Hừ!

Nếu là người khác, Phương Hành sẽ nhảy ra đánh ngay, nhưng đối với Thần Tử Dạ tộc lại nhịn xuống, dù sao tên này chẳng những là thực lực mạnh nhất trong tất cả Tiểu Thánh Quân, càng là nhân vật thủ lĩnh trong chuyến đi sứ Tịnh Thổ lần này, không đắc tội được, chỉ có thể quay đầu rời đi, hết lần này tới lần khác đi không được mấy bước, lại phun xuống đất một bãi nước bọt, làm Thần Tử Dạ tộc tức giận đến sắc mặt biến hóa, rất khó coi.

Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân thần bí kia đến tột cùng là ai, xem ra là không tiện hỏi, Phương Hành cũng chỉ có thể tạm thời chôn ở dưới đáy lòng.

Ngược lại hắn từ tôn hiệu cân nhắc một phen, nghĩ thầm "Cùng Thiên", là ý tứ muốn đoạt nghèo lão thiên sao?

Chẳng lẽ lại là đồng nghiệp với tiểu gia?

Mặc dù Tịnh Thổ ở phương nam, nhưng sứ giả Thần Đình quyết định lộ tuyến lại không đi thẳng hướng nam, mà xuyên qua Ma Uyên, lại chạy tới Tịnh Thổ, đám sứ giả tu vi không thấp, nhưng nếu đi sứ, thì không thể thi triển toàn lực bay lượn, mà định ra hành trình, vừa đi vừa nghỉ, ổn định ở sau một tháng đến Tịnh Thổ, Thần Đình cũng phái sứ giả đi Tịnh Thổ trước, các đạo thống còn sót lại ở Tịnh Thổ hợp lực xây dựng "Chư Tiên Minh", đã biểu đạt tiếp nhận sứ đoàn, sẽ lệnh người tới đón.

Bây giờ Tịnh Thổ, thực lực cũng đã đạt đến đỉnh phong, nói ra còn có quan hệ với Phương Hành.

Lúc trước Phương Hành tiến đánh Bắc Hải Tù Tâm Nhai, bức Bất Hủ Thần Vương và Cửu U Thần Vương không tiếc rời trụ sở, đi Bắc Hải, mặc dù thời gian không nhiều, nhưng lại tạo thành một thời kỳ trống rỗng vô cùng quý giá, lúc đầu hai vị Thần Vương này riêng phần mình trấn thủ một phương, ép các tu sĩ Thiên Nguyên Đại Lục có ý đồ phản kháng Thần tộc không ngẩng đầu lên được, thậm chí nói là quân lính tan rã, phân tán giấu ở các nơi, đầu cũng không dám lộ, nhưng đột nhiên hai vị Thần Vương đồng thời tiến đến Bắc Hải, tu sĩ Thiên Nguyên Đại Lục ở hai chỗ này cảm giác trên đầu buông lỏng.

Thừa dịp đoạn thời gian trân quý kia, rất nhanh có một ít đại nhân vật tu vi không cạn tổ chức triều cường chạy nạn, phân biệt từ Yêu Địa và Thần tộc chạy tới Tịnh Thổ, ngược lại khiến cho thực lực Tịnh Thổ mạnh chưa từng có, lại thêm áp lực của Thần tộc, liền thành lập Chư Tiên Minh, trên danh nghĩa phụng cửu thánh làm chủ, trên thực tế là do một số tộc trưởng cổ tộc và Đạo Chủ chung định việc lớn, đồng tâm hiệp lực, chống cự Thần Đình.

Chư Tiên Minh từ một mức độ nào đó, quả thật có thể đại biểu Tịnh Thổ, cũng không biết vô tình hay cố ý, Thần Đình nói rõ sẽ lệnh "mười một vị" Tiểu Thánh Quân dẫn đoàn, nhưng bọn hắn lại nói nhất định sẽ bảo đảm "mười vị" Tiểu Thánh Quân an toàn, cũng không biết là lỡ bút, hay bọn hắn xác thực không có ý định để một vị Tiểu Thánh Quân trong đó còn sống trở về.





Bạn cần đăng nhập để bình luận