Lược Thiên Ký

Chương 1426: Tử mang như liệt nhật




Đến Thượng Huyền Thành, đám người Phương Hành đều thay quan phục, đứng ở sau lưng Huyền Cơ Chân Nhân, đây cũng là Thanh Ngô Tiên Phủ chuyên môn chuẩn bị, một thân thanh giáp, có giấu tơ vàng, áo choàng huyết hồng, bên eo treo tiên kiếm, phía sau cắm ba thanh tiên mâu, bàn về hoá trang thật rất uy phong lẫm liệt, bất quá Phương Hành quen tự do tự tại, lại có chút không thích mặc loại giáp trụ này, từ đầu đến cuối đều cảm thấy, những lực lượng phòng ngự này chưa chắc mạnh hơn nhục thân, nhưng hành động lại nhiều hơn chút bất tiện, trong lúc hành tẩu, luôn có chút không được tự nhiên, tiểu huynh đệ trong đũng quần cũng có chút khó chịu... Bất quá không quan trọng, nể tình nó xinh đẹp, Phương Hành nhịn!

Lúc này ở ngoài tây môn của Thượng Huyền Thành, đã xếp hàng vô số tiên thuyền, liếc nhìn không thấy bờ, quân trận chỉnh tề, uy thế sâm nghiêm, lúc đầu tiên thuyền này đã cực kỳ khổng lồ, nhưng bây giờ ở trước mặt cửa thành, lại giống như con cá nhỏ.

Ngoài tây môn có một cây cầu bằng mây, hai bên tiên binh cầm mâu đứng thẳng, trầm mặc không nói. Ở phía trước còn có một ngọc đài, phía trên đứng một lão giả, mỗi khi có đại lão thống ngự một phương đến, sẽ mỉm cười nghênh đón, hô lên tôn hiệu!

- Hồng Quang Chân Nhân đến, nhân số tham dự hội nghị ba người...

Theo một tiếng hét to, hảo hữu của Huyền Cơ Chân Nhân dẫn ba người tham dự hội nghị đi lên.

Trên cửa thành, nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện một mặt kính, dung hòa với cửa thành, không nhìn kỹ khó mà phát giác, Phương Hành lưu tâm quan sát, nhìn thấy Hồng Quang Chân Nhân ở trước khi vào thành, trên cửa thành bắn ra một đạo hồng quang, sau đó không còn động tĩnh, hắn ở trong cửa thành chờ ba người tham dự hội nghị mình mang tới đi vào, thời điểm ba người kia vào thành, trên mặt kính tựa hồ có quang hoa lóe lên, sau đó biến mất không thấy gì nữa, giống như giếng cổ không gợn sóng!

Phương Hành nhìn, trong lòng minh bạch, kia đại khái là Giám Tiên Kính, pháp bảo chuyên môn soi ra huyết mạch tiên nhân...

Hồng Quang Chân Nhân chính là Chân Tiên, sẽ lóe ra hồng quang, chỉ là người không có huyết mạch Tiên gia, sẽ lóe ra quang mang gì.

- Chân Khung Chân Nhân đến, nhân số tham dự hội nghị mười bốn người...

Lại một tiếng hét lớn, Chân Khung Chân Nhân chắp tay, mang theo thủ hạ đạp mây đi thẳng về phía trước, mà tiếng hét lớn kia, cũng đưa tới không ít ánh mắt, đều có chút tò mò nhìn Chân Khung Chân Nhân, không nghĩ tới hắn mang đến nhiều như vậy, Chân Khung Chân Nhân ôm quyền cười một tiếng, cực kỳ đắc ý, sau đó sải bước đi qua cửa thành chờ đợi.

Bất quá thời điểm những người hắn mang tới kia đi vào, trên cửa thành lại có thanh quang hiện lên, rơi vào trên người một thanh niên, lão giả đứng trên đài kinh nghi nhìn lại, chung quanh cũng chợt im lặng xuống!

- Ha ha, nhóm người này đều là lão nhân ở Chân Khung Châu ta hiệu lực nhiều năm, tổ tiên của tiểu tử này có Chân Tiên, tự nhiên có tiên huyết, bất quá đã nhạt không còn hình dáng, trưởng lão không cần để ý, có thể tận lực xuất thủ dò xét...

Chân Khung Chân Nhân lại không sợ, cười ha hả nói.

Trên thực tế sau khi bọn hắn thu phục tội tu, hoặc trấn áp phản loạn, mới đưa tới coi như kẻ chết thay, từ trên xuống dưới đều lòng dạ biết rõ, nhưng mặt ngoài lại không thể nói như thế, đều nói mang tới là thuộc hạ trung thành của mình...

- Ừm, huyết mạch mờ nhạt, cũng không có gì, có thể vào thành!

Lão đầu mỉm cười, khoát tay áo, không cần dò xét liền đồng ý cho bọn hắn đi vào.

Mặc dù Giám Tiên Kính phòng ngừa dư nghiệt tiến vào Thiên Giới quấy rối, nhưng chỉ để bắt cá lớn, huyết mạch mỏng manh, tu vi lại thấp giống như thế này, chỉ có thể coi là con tôm nhỏ, không cần để ý...

Bây giờ Chư Thiên Thăng Tiên Hội tới gần, đại trận truyền tống mở ra, môn hộ nối thẳng Phù Đồ Thiên Giới đã sớm thành lập tốt, đám người Huyền Cơ Chân Nhân bởi vì khoảng cách khá xa, tới tương đối trễ, lúc này bên ngoài đã không có bao nhiêu người, sau khi Chân Khung Chân Nhân tiến vào, liền đến phiên bọn hắn, Huyền Cơ Chân Nhân cũng không nhiều lời, nhìn đám người Phương Hành nhẹ gật đầu, liền dẫn đầu đi về phía trước, xa xa ôm quyền chào hỏi:

- Thất thúc công, ngài vẫn an khang chứ?

- Ha ha, tiểu Huyền Cơ đã đến?

Lão giả kia nhận biết Huyền Cơ Chân Nhân, cười chào hỏi, thấp giọng trò chuyện vài câu, sau đó theo lệ hô một tiếng, để hắn đi vào.

Huyền Cơ Chân Nhân bước vào cửa thành, lẳng lặng xoay người lại, chờ đợi đám người Phương Hành.

Bước lên mây, nhìn qua Giám Tiên Kính, đáy lòng Phương Hành cũng âm thầm vận chuyển tâm pháp...

Không phải cái khác, chính là thần thông Quỷ Già Nhãn!

Thần thông này là của Ma Tổ, cực kỳ huyền ảo, không phải thuật pháp nhân gian, ban đầu ở Thiên Nguyên Đại Lục, Phương Hành không ít lần mượn nhờ phương pháp này ẩn nấp khí cơ, mà bây giờ, tu vi của hắn đã xưa đâu bằng nay, lý giải thần thông càng lúc càng sâu, thông qua phương pháp này, hắn có thể hoàn toàn khóa lại khí cơ, không lộ mảy may, thậm chí có thể trực tiếp cải biến khí cơ, mà Giám Tiên Kính kia, mặc dù tên là kính, kỳ thật là thông qua nắm bắt khí cơ của người tu hành đến phân biệt, vận dụng phương pháp này, thì có khả năng che đậy nó!

- Lão ma đầu, khi đó ngươi thổi lợi hại, nói mình ở Tam Thập Tam Thiên cũng tung hoành vô địch, hi vọng pháp môn của ngươi có tác dụng!

Âm thầm cầu nguyện, bất động thanh sắc vận chuyển pháp môn, nhanh chân đi về phía trước.

Mà dưới đáy lòng thì đã làm xong chuẩn bị, một khi lộ tẩy, lập tức ra tay giết người...

Không riêng gì hắn, Huyền Cơ Chân Nhân nhìn như mặt không biểu tình, nhưng cũng nhẹ nhàng bắt pháp ấn, tùy thời chuẩn bị xuất thủ!

Mà ở phía sau, Lý Hổ Tướng mang theo Thái Hư Bảo Bảo và nữ hài mù lòa, cũng có chút lo lắng nhìn lại...

Một bước, hai bước...

Đường mây tuy dài, nhưng vẫn đi đến cuối, Giám Tiên Kính đã ở trên đỉnh đầu!

Phương Hành bất động thanh sắc, vận chuyển Quỷ Già Nhãn tới cực hạn, sải bước đi tới.

Thân hình của Huyền Cơ Chân Nhân có chút cứng lại, tựa hồ đang chờ đợi cái gì.

Lý Hổ Tướng cũng mở to hai mắt nhìn, trong lòng âm thầm cầu nguyện...

Không biết có phải ảo giác hay không, tựa hồ không khí chung quanh cũng yên lặng lại, trở nên lặng ngắt như tờ.

Thế nhưng nín thở chờ mấy hơi, hắn mới rốt cục yên tâm.

Vị đại nhân kia dễ dàng liền bước vào thành, không có một chút dị trạng, Giám Tiên Kính không có bất kỳ phản ứng gì.

- Quả nhiên không hổ là Đế Tử, ngay cả Giám Tiên Kính cũng không làm gì hắn được...

Trong lòng Lý Hổ Tướng nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy Phương Hành có chút thần bí...

Nhưng lại không biết, lúc này Phương Hành cũng có chút chột dạ, âm thầm cảm khái:

- Nguy hiểm thật nguy hiểm thật, kém chút liền lộ tẩy!

Vừa rồi bước vào cửa thành, hắn rõ ràng có thể cảm giác được, có một loại lực lượng vô hình trong nháy mắt kéo đi một sợi khí cơ của hắn, thả ở trong người bình thường, căn bản không phát hiện ra được, càng là giấu không được, nhưng hắn có Quỷ Già Nhãn, trong nháy mắt khí cơ bị kéo ra kia, hắn đã hoàn toàn cải biến, không làm Giám Tiên Kính kinh động, hiểm tới cực điểm!

Sau khi cảm thán, mới không khỏi thầm nghĩ:

- Lúc ấy ở Thiên Nguyên Đại Lục, không hiểu rõ bản lĩnh của lão ma đầu kia, hắn thường thường khoe khoang mình so với Tiên Vương chỉ kém một đường, bây giờ suy nghĩ một chút, lời này thật không phải khoác lác, thần thông pháp môn của hắn, ngay cả Giám Tiên Kính cũng có thể lừa qua, xem ra chí ít cũng là Đại La Kim Tiên, nếu không sẽ thôi diễn không ra thần thông bực này, trước kia xem nhẹ hắn rồi!

...

...

- Rất tốt, đại trận truyền tống ở phía trước, các ngươi đi đoạt tạo hóa của mình đi, lão phu ở trong thành chờ tin tức tốt của các ngươi!

Trên mặt Huyền Cơ Chân Nhân tựa hồ xuất hiện mỉm cười, tay bắt pháp ấn sớm đã buông lỏng, ánh mắt quét qua đám người Phương Hành, chỉ vào trong thành, ở nơi đó sắp đặt một đại trận truyền tống, bên cạnh có tiên binh chuẩn bị áp lấy đám người Phương Hành qua, trách nhiệm của Huyền Cơ Chân Nhân cũng đã kết thúc...

- Vâng vâng, đa tạ đại nhân...

Đám người Khô Đằng cung kính thi lễ, muốn mau chóng rời đi.

Phương Hành thì không vội, miễn cưỡng ôm quyền, cười tủm tỉm đứng tại chỗ, bất quá đến lúc này, Huyền Cơ Chân Nhân mới mặc kệ lễ nghi của hắn như thế nào, chỉ cười nhạt một tiếng, cùng mấy lão hữu rời đi!

Sau khi đám người Huyền Cơ Chân Nhân rời đi, phía ngoài cảnh giới cũng thư giãn xuống, bắt đầu có số lớn nô bộc, tiên binh tiên tướng vào thành, riêng phần mình tìm chủ, cửa thành nhất thời hơi loạn, dòng người rộn ràng...

- Ha ha, Phương đạo hữu muốn cùng một chỗ tiến về Phù Đồ Thiên Giới không?

Khô Đằng cười ha hả nhìn Phương Hành thi lễ, mở miệng nói:

- Mọi người liên thủ, sẽ dễ chiếu ứng lẫn nhau hơn!

- Đúng đúng đúng, mọi người ôm đoàn sưởi ấm, đối phó những người khác, đến cuối cùng lại chia Tiên Mệnh!

Ngay cả Mạnh Sơn Đồng cũng tán đồng.

- Tại sao phải liên thủ với các ngươi?

Phương Hành uể oải cười nói:

- Ta đã có trợ thủ...

- Ha ha, là hai cái vướng víu ngươi mang theo kia?

Lăng Sát cười lạnh, không có hảo ý nhìn Phương Hành.

- Đúng vậy, ngươi có ý kiến?

Phương Hành giống như cười mà không phải cười nhìn hắn nói.

- Ha ha, không dám, ngài tu vi thông thiên, mang theo hai vướng víu vào Phù Đồ Thiên Giới, tự nhiên cũng có thể bảo vệ được bọn hắn...

Khí thế của Lăng Sát yếu đi mấy phần, nhưng vẫn còn có chút mạnh miệng nói, chỉ bất quá lời này vẫn chưa nói xong, đột nhiên sửng sốt, con mắt trừng cực lớn, ngơ ngác nhìn về phía cửa thành, không chỉ hắn, cơ hồ tất cả mọi người đều đình chỉ động tác, ánh mắt đờ đẫn nhìn về phía cửa thành, phảng phất như trong nháy mắt này, thấy được Tiên Đế giáng lâm!

Phương Hành cũng đã nhận ra dị trạng, vội vàng quay đầu, sau đó hắn khiếp sợ.

Lúc này trên cửa thành, tử quang sáng rõ, giống như xuất hiện một mặt trời tử sắc...

Mà tất cả hào quang màu tím, đều đến từ trên thân một người...

Người kia là nữ hài mù lòa ngơ ngác đứng ở bên người Lý Hổ Tướng, ôm gương đồng, còn không biết đã xảy ra chuyện gì!





Bạn cần đăng nhập để bình luận