Lược Thiên Ký

Chương 1027: Tiên nô dịch.


Lúc Phương Hành tỉnh lại, phát hiện mình đã ở trong sơn cốc tĩnh mịch.

Đang được tiên cô Dao Trì tôm vào trong ngực, lúc trốn ra, bản thân hắn đã chịu trọng thương, đó là đòn nặng nề của tu sĩ Độ Kiếp, khiến cho Thần hồn của hắn khuấy động, tâm thần bất định, lại thêm, cảm giác hư ảo kia cũng không cố gắng nhiễu loạn thần hồn của hắn, cảm giác vô cùng quái dị, trong tai trước mắt, tràn ngập tiếng quát cùng bi thương của nữ tử lúc chém giết, từng đoàn máu tươi bắn tung toé cùng khuôn mặt dữ tợn của sinh linh Thần Tộc khoác hắc giáp, trong lỗ mũi lại tràn ngập một loại hỗn hợp son phấn cùng mùi máu tươi, từng tia từng tia huyết tinh, từng tia từng tia điềm hương lăn lộn hợp lại cùng nhau, tạo ra một mùi cổ quái khó mà hình dung chui vào chóp mũi, lại nhập vào thức hải, quanh quẩn không đi.

Dưới loại tình huống này, hắn rốt cục vẫn ngất đi, đối với chuyện sau đó hoàn toàn không biết gì cả.

Hắn chỉ nhớ kỹ, lúc trước có một đống nữ nhân che chở mình chạy trốn, phía sau có truy binh, phía trước có cản địch, lâm vào tuyệt cảnh!

Có điều ở trong mơ, còn phát sinh vô số cảnh tượng kinh khủng, hắn nhìn thấy Bạch Thiên Trượng phóng tới chiến trường, giết chết vô số sinh linh Thần tộc hung ác, lại bị một bàn lớn từ trên trời giáng xuống vỗ nát bấy, Thần hồn chạy mất tích, cũng nhìn thấy Đại Bằng Tà Vương hóa thân thành Chu Tước, cùng một vị Thần Tướng lưỡng bại câu thương, móng vuốt của Chu Tước xuyên qua ngực Thần Tướng, mà một đao của Thần Tướng trước khi chết cũng chém nhục thể của hắn làm hai nửa, còn nhìn thấy Hồ Cầm lão nhân hợp với tu sĩ không quen biết làm một đội cản phía sau, bị những sinh linh Thần tộc phía sau bao phủ...

Thật giả khó cãi, không biết là mơ hay là thật!

- Các ngươi có dũng khí! Các ngươi có dũng khí! Các ngươi có dũng khí!

Khi nhìn đến Long Nữ hóa thân thành Kim Long, xung phong một phương, triệu hồi ra liệt diễm vô tận, đốt cháy toàn bộ chiến trường, lúc bị vô số sinh linh Thần tộc cầm gai sắt găm trên mặt đất, thì Phương Hành tỉnh lại, lập tức liền cảm thấy mãn hồn cực nóng, nhục thân giống như sắp bị đốt thành tro tàn, loại đau khổ này khó mà hình dung được, mà trong tầm mắt, chiếu ra bóng dáng mấy nữ nữ tử, có ba người lần lượt vây mình ở giữa, mấy nữ tử khác đang nhẹ nhàng xoa mồ hôi lạnh trên trán của mình, ánh mắt cực kỳ phức tạp.

- Đừng lộn xộn.

Người lên tiếng là một nữ tử ngồi ở trước người mình, nàng này ngày thường xinh đẹp, lại gãy một cánh tay, lúc này chỉ còn một tay đang lăng không ấn xuống trước ngực mình ba thước, truyền Pháp lực ôn hòa vào trong cơ thể mình, áp chế hỏa ý gần như mất khống chế, sau đó nàng nhanh chóng giải thích:

- Tiên chủng trong cơ thể ngươi đã mất khống chế, đang đứng ở ranh giới tẩu hỏa nhập ma, chúng ta đang nghĩ biện pháp giúp ngươi áp chế, chỉ là chúng ta cũng không hiểu chỗ huyền diệu của Tiên Anh, không có biện pháp giúp ngươi giải quyết khó khăn này, còn cần ngươi tự mình dẫn dắt hỏa ý, giấu hư về nguyên!

- Tẩu hỏa nhập ma?

Nội tâm của Phương Hành run lên, hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra trên người mình, không rảnh hỏi nhiều, liền vận chuyển huyền công.

Trong cơ thể hắn vốn có một đại tiên nguyên, chính là Tam Muội Chân Hỏa biến thành, dù có đủ loại thần thông huyền diệu, chính là căn cơ lớn nhất bây giờ của hắn, chỉ có điều một trận chiến ở núi Hội Kê bị mấy vị Giới Chủ Tiểu Tiên Giới liên thủ đánh một kích, đã bị trọng thương, suýt chút nữa tiên nguyên vỡ nát, có điều dù sao cũng là tiên nguyên, căn cơ kiên cố đến mức người thường khó có thể tưởng tượng được, rất nhanh liền đã phục hồi như cũ, nhưng hết lần này tới lần khác vào lúc này, Phương Hành tâm thần kích động, thậm chí quên dẫn lực lượng tiên nguyên này, đến nỗi chúng nó bắt đầu không chút kiêng kỵ lan tràn lên, thậm chí phản phệ.

Tam Muội Chân Hỏa vốn là từ giận, giận do tam muội hóa thành, cho nên cảm xúc ảnh hưởng cực nặng với nó.

Lúc đầu, tâm Phương Hành như khánh thạch, mới có thể thành công chuyển vận Tam Muội Chân Hỏa này, nhưng hết lần này tới lần khác lúc đang thoát khỏi chiến trường, tâm tình của hắn kích động, đánh mất bản tâm, dẫn đến Tam Muội Chân Hỏa mất khống chế, suýt chút nữa hại bản thân rơi vào tình cảnh tẩu hỏa nhập ma!

Nhưng sau khi hắn thanh tỉnh, nhận thấy tính nghiêm trọng của vấn đề, liền lập tức thu hồi tạp niệm, tâm thần quy nhất, tiên diễm đang đi loạn trong cơ thể hắn, thậm chí ngay cả tiên cô cụt một tay kia, ba vị cao thủ Nguyên Anh đều không áp chế nổi, lập tức như là ngựa hoang bị thuần hóa, ngoan ngoãn quy về một chỗ, chậm rãi chìm xuống, giống như thủy triều cuồng bạo đột nhiên thu liễm âm thanh, hóa thành giếng cổ một phương...

- Không hổ là Tiên Anh...

Ở đáy mắt của tiên cô cụt một tay cùng với hai nữ tử giúp Phương Hành trấn áp thương thế, hiện lên vẻ sợ hãi, lộ ra vẻ vô cùng ngoài ý muốn, ba người các nàng trợ giúp Phương Hành trấn áp tiên diễm mất khống chế đã trọn vẹn ba ngày, không biết tiêu hao bao nhiêu linh trân dị bảo, càng làm cho pháp lực của các nàng tiêu hao sạch sẽ, cũng chỉ có thể mơ hồ ngăn chặn những tiên diễm vô ý thức mà thôi, theo bọn hắn nghĩ, loại lực lượng này thậm chí đã vượt qua Độ Kiếp, cuồng bạo đến khó có thể tưởng tượng, nhưng sau khi Phương Hành tỉnh lại, chỉ một tâm niệm, tất cả tiên diễm liền trở về vô hình!

Cái này chỉ có thể nói rõ, mặc dù tiểu ma đầu này vừa mới kết thành Tiên Anh không lâu, nhưng căn cơ hùng hậu, pháp lực cường thịnh, thậm chí là nhục thân cường đại đều đã vượt xa các nàng đã kết Nguyên Anh mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm.

Đây quả nhiên là một mầm Tiên có tư cách tranh phong với Hỗn Thế Ma Vương kia...

Tiên diễm rút lui, nhiệt độ thân thể cực nóng của Phương Hành cũng dần dần chậm lại, sắc mặt bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, khí tức trở nên bình ổn.

- Hừ!

Phát hiện hắn đã không có chuyện gì, nữ tử lau mồ hôi cho hắn kia cũng nhẹ nhàng ném khăn lụa lên người hắn, đứng dậy đi ra ngoài.

- Về sau xảy ra chuyện gì vậy?

Phương Hành nặng nề thở dài, mở mắt, lẳng lặng đặt câu hỏi.

Thần niệm thoáng quét qua, hắn liền hiểu rõ tình cảnh của mình. Hắn đang ở trong núi sâu của một tòa Sơn Cốc u bí, xung quanh Sơn Cốc có bày khí cơ đại trận che lấp, mà ở trong sơn cốc, còn có rất nhiều nữ tử đi lại bốn phía, có người đang phòng thủ, có người đang thu dọn đồ đạc, rất rõ ràng, đây tất nhiên là các đệ tử Phù Diêu Cung, chắc hẳn mình được các nàng cứu tới nơi này.

- Ba ngàn Thần tộc phủ xuống, lúc ấy, chúng ta đều trở thành mục tiêu bị săn giết, ngươi bị thương được chúng ta cứu ra, chỉ có điều, Dao Trì đã bị chiếm cứ, Phù Diêu Cung cũng trở thành mục tiêu tiến đánh trọng điểm của sinh linh Thần tộc, chúng ta thừa dịp loạn, mang theo ngươi chạy trốn tới Phù Diêu Cung, có thể sinh linh Thần tộc sẽ rất nhanh liền đuổi tới đây, từ lúc hai vị thần tướng lãnh binh tiến đánh, chúng ta tự biết không địch lại, liền mang một số tài nguyên cùng điển tạ trong cung bỏ núi mà đi, chạy trốn vào trong núi sâu, hiện tại, sinh linh Thần tộc còn công phạt bốn phía bên ngoài...

Tiên cô cụt một tay trầm mặc nửa ngày, nói một ít chuyện phát sinh lúc Phương Hành đang hôn mê cho hắn biết.

- Những người khác đâu?

Phương Hành hình như đang chậm rãi tiêu hóa, có hơi chật vật mở miệng hỏi thăm:

- Đã có ai chết rồi?

- Viên lão thần tiên đã tọa hóa ở giữa chiến trường...

Tâm tình của tiên cô cụt một tay cũng cực kỳ ngột ngạt, chậm rãi mở miệng:

- Ở lúc cuối cùng, một vị cố nhân của Viên gia xuất thủ phá thiên chướng, chúng ta mới trốn thoát, về sau nghe nói hắn đánh một trận ác chiến với Cửu U Thần Vương ở trên cửu thiên, kết quả cuối cùng như thế nào, ai cũng không biết, có người nói hắn vẫn lạc, có người nói hắn trốn, nhưng có một chút có thể xác nhận, trận chiến kia hẳn là hắn chưa thắng, nếu không thế công của sinh linh Thần tộc không có khả năng mãnh liệt như vậy, nửa tháng ngắn ngủi, cũng đã xâm chiếm rất nhiều đạo thống.. . Còn những người khác, chúng ta cũng không biết, lúc ấy trên chiến trường thực sự quá hỗn loạn, kể cả về sau, chúng ta cũng chỉ có thể chạy trốn giữ mạng trước, còn chưa kịp tìm hiểu thông tin!

- Ba ngàn Thần tộc... Ba ngàn Thần tộc...

Phương Hành thấp giọng nỉ non, nghe xong cái tên này, trong lòng liền có lửa giận bay lên.

- Rốt cuộc ở đâu bỗng nhiên chui ra nhiều cường địch như vậy?

Hắn gần như có chút khó có thể tin nhìn về phía chư vị tiên cô, khi hắn nghĩ đến, đạo thống của Phù Diêu Cung chính là cực hạn thế gian, tự nhiên cũng có trách nhiệm nhìn khắp chư thiên, âm thầm phát hiện một số tai hoạ ngầm, cho nên hắn càng khó có thể hiểu được, tại sao có thể có sinh linh cường đại như vậy xâm lấn, mà các đạo thống lại hoàn toàn không biết? Nhất là, bây giờ suy nghĩ lại một ít chuyện khác, lúc trước cái tên sinh linh Thần Tộc tên là Thiểm Điện Tử kia, thậm chí còn từng xuất hiện ở núi Côn Lôn, Phù Diêu Cung là dạng tồn tại bực này làm sao có thể chậm lụt như thế, vậy mà hoàn toàn không biết gì cả?

- Là lỗi của chúng ta...

Tiên cô cụt một tay nghe được nghi hoặc của Phương Hành, sau một hồi lâu, cũng nhẹ nhàng thở dài:

- Lúc đầu chúng ta đã phát hiện điểm này, nhưng khi đó ánh mắt mọi người đều đang ngó chừng Chư Thiên chi Minh kia, thậm chí nghĩ ở thời điểm Chư Thiên chi Minh thành lập chiếm được một điểm tiên cơ, lại không ngờ tới, Thiên Nguyên sớm đã bị một số thứ tồn tại đáng sợ theo dõi, bọn hắn lấy Tiểu Tiên Giới làm tiên khu, phủ xuống Thiên Nguyên, âm thầm bố trí, mặc dù chúng ta đã nhận ra thái độ của Tiểu Tiên Giới luôn không đúng, lại không rảnh suy nghĩ nhiều, còn cảm thấy lấy sự thông minh của Thánh Nhân, nếu bọn họ thực sự có mưu đồ gì, nhất định sẽ bị phát giác, nhưng chẳng ai ngờ rằng, Thánh Nhân đột nhiên mất tích, chúng ta… Lại trở thành dê đợi làm thịt!

- Thánh Nhân mất tích?

Phương Hành vô cùng kinh hãi, giương mắt nhìn nàng.

Trong lòng chấn kinh, hàm ý của mấy chữ ngắn ngủi này thực sự quá kinh khủng!

Thánh Nhân có tu vi cùng cảnh giới bậc này cũng sẽ mất tích?

Tiên cô cụt một tay nhẹ nhàng gật đầu một cái:

- Từ lúc sinh linh Thần tộc phủ xuống, Thánh Nhân đến nay chưa hiện thâm, thậm chí ngay cả Độ Kiếp lão tổ cũng mất tích hơn phân nửa!

Phương Hành có chút nói không ra lời, sau nửa ngày, mới thấp giọng nói:

- Những sinh linh Thần tộc đó là từ đâu tới?

- Đều là sinh linh vực ngoại.

Vào lúc này, không phải tiên cô cụt một tay trả lời, mà là tiên cô ngồi khoanh chân ở phía sau Phương Hành, cũng không biết xếp hàng thứ mấy, nàng lấy quyển cổ tạ trong túi trữ vật ra, đưa cho Phương Hành, thấp giọng nói:

- Kỳ thật đạo thống Thiên Nguyên không xa lạ gì với sinh linh vực ngoại này, thậm chí có thể nói là hết sức quen thuộc, trên cổ tạ có ghi chép tỉ mỉ về bọn nó... Nói ra thật xấu hổ, nói bọn hắn xâm lấn, còn không bằng nói đến phục thù, nhưng mà không ai nghĩ tới, bọn hắn vậy mà trở nên cường đại như vậy!

- Ở thời Viễn Cổ, Tiên Thánh đại chiến, Tiên Nhân thất bại, bị trục đi thiên ngoại, ở vực ngoại, bọn họ gặp phải đối thủ, chính là những sinh linh vực ngoại này, vì tranh đoạt chỗ tu hành, triển khai vô số đại chiến, nhóm cổ tiên thực lực cường đại trấn áp ba ngàn sinh linh vực ngoại, đoạt tổ địa của hắn, bắt họ làm nô, ha ha, nói đến buồn cười, kỳ thật tên 'Thần tộc' này là do nhóm cổ tiên ban cho bọn chúng...

- Tiên nô dịch, xưng Thần Tướng gì.



Bạn cần đăng nhập để bình luận