Lược Thiên Ký

Chương 1627: Một hạt hạt cát cũng sẽ không lưu


- Đây là vật gì?

- Đại trận sao?

- Không đúng, không phải đại trận. . .

Bầu trời đại lục, một đám người Thiên Nguyên cùng với Thần tộc đều cúi đầu vọt xuống, vội vàng xông về phía núi đồi đầy tiên dược, như là con chuột xông về phía thùng đựng gạo, nhưng lại không nghĩ tới, bỗng nhiên Tiên Viên phía dưới lóe lên linh quang, một cái ô vô hình khổng lồ mở ra, cảm giác như trận pháp, lại như núi lửa bộc phát, dâng lên bên ngoài thiên ngoại, những tu sĩ cùng sinh linh Thần tộc đang vọt xuống, bị cái lực lượng vô hình này làm rung động, phản chấn, bắn ngược đi ra, bắn thẳng vào trong thiên ngoại, người có tu vi mạnh một chút nhanh chóng dừng lại thế đi, người có tu vi thấp không thể ngừng lại, nguyên một đám bị đập vào tinh thần bên trong Đa Bảo Tiên Hà.

Vốn phát hiện trên không Hỗn Độn Tiên Viên đã không có phòng hộ, lại thình lình xuất hiện một cái đồ vật lợi hại như vậy, khiến một đám người vừa sợ vừa vội, vừa giận, cũng không biết cái tên Đế tử quỷ dị lại chơi trò bịp bợm gì. . .

Cái ô vô hình này thật sự rất lợi hại, giống như trận mà không phải trận, có trận pháp chi lực, nhưng so với trận pháp lại thâm sâu hơn nhiều, hơn nữa vô hình vô tích không thể nắm lấy, vừa xuất hiện liền hòa vào cùng toàn bộ Hỗn Độn Tiên Viên thành một chỗ, rõ ràng vô cùng phù hợp, quả thực làm cho lòng người kinh hãi, cần biết rằng, coi như là đại trận, muốn trong chớp mắt bao trùm cái đại lục tàn phá này cũng không phải một chuyện dễ dàng, có đủ loại phiền toái khó có thể hình dung, nhưng hôm nay cái tồn tại cùng loại với đại trận, lại ở trong chớp mắt bao trùm trọn Tiên Viên. . .

- Cái này. . . Tại sao ta lại có cảm giác loại lực lượng này có chút quen thuộc, có chút giống như là. . .

Trong đám người nghi hoặc, có một vị tu sĩ Thiên Nguyên ngưng thần thật lâu, thì thào tự nói:

- . . . Là lực lượng ngủ say trong Loạn Lưu Hải sao?

- Loạn Lưu Hải?

Chư tu nghe vậy, nhất thời kinh nghi.

- Ha ha, rất tốt, không uổng công ta chuyên môn thả ngươi ra ngoài. . .

Cũng vào lúc đó, Phương Hành ngồi xếp bằng ở giữa không trung, ngẩng đầu nhìn chư tu bị ngăn cản ở bên ngoài, không nhịn được cười lên.

Người bên phía Thiên Nguyên đoán không sai, thứ hôm nay hắn thích phóng ra, đúng là lực lượng ngủ say trong Loạn Lưu Hải. . . Hoặc có thể gọi là Thiên Ý!

Địa phương Đa Bảo Tiên Hà gần biên giới Loạn Lưu Hải, vốn là một phương đại lục bị đánh phá sau đó hình thành lên loạn thạch khư, mảnh đại lục kia vốn có Thiên Ý tồn tại, thế nhưng sau khi đại lục bị đánh phá, Thiên Ý đã ngủ say ở chỗ sâu trong Loạn Lưu Hải, đã từng có người dẫn dắt lực lượng của nó đi ra, hóa thành đủ loại đại trận bảo hộ Loạn Lưu Hải, khó có thể ứng phó, nhưng về sau Phương Hành tu luyện ở bên trong Loạn Lưu Hải, chém tuyệt mệnh số, để lộ ra khí tức của thức giới, nên ý kinh động đến Thiên Ý. . .

Luồng Thiên Ý kia vốn đã héo mòn không chịu nổi, ngủ say hồi lâu, sau khi ngửi được khí tức thức giới của Phương Hành, liền theo bản năng muốn sử dụng, xông vào thức giới Phương Hành, cưỡng ép cướp lấy một phương thế giới này, lúc ấy nó đã tạo cho Phương Hành hung hiểm thật lớn, còn khiến cho Tiểu Manh, Thanh Tà Tiên Vương ở chỗ sâu trong thức hải bừng tỉnh, cuối cùng phải mượn Độ Tiên Bút phong ấn nó, mới trốn thoát một lần hung hiểm này!

Về sau, Phương Hành đồng ý giúp Thanh Tà Tiên Vương một lần, cũng bởi vì Thanh Tà Tiên Vương đã hỗ trợ hắn.

Mà sau khi Thiên Ý của Loạn Lưu Hải bị phong ấn, liền lưu ở bên trong thức giới của Phương Hành, cũng không biết dùng vào việc gì. . .

Thiên Ý cùng loại với linh hồn đại lục, chỉ khi tinh thần hoặc là đại lục có được Thiên Ý, mới có thể sinh ra sinh linh, còn nếu là một ít sinh linh, lựa chọn một phương đại lục nào đó để sinh tồn, trải qua thời gian lâu dài, sẽ khiến cho cái phiến đại lục vốn không có Thiên Ý này sinh ra Thiên Ý, bởi vậy quan hệ giữa Thiên Ý và đại lục, thật sự khó có thể hình dung, bên trên trình độ nào đó, có thể hiểu là hỗ trợ lẫn nhau, hòa làm một thể, có Thiên Ý mới có vạn vật sinh trưởng, có vạn vật sinh trưởng sẽ sinh sôi Thiên Ý. . .

Mà Thiên Ý của Loạn Lưu Hải, đã rất suy yếu, gần như tiêu tan, bằng không thì lúc ấy nó cũng sẽ không hành động theo bản năng, đi đoạt thức giới của Phương Hành, nghiêm khắc mà nói, nó thậm chí so với Phù Đồ Thiên Ý đều kém xa, suy yếu không chịu nổi, linh tính chưa đủ, thật sự không có chỗ nào trọng dụng, nhưng nếu nói nó vô dụng thì không đúng, dù sao nó cũng là Thiên Địa Chi Linh, linh hồn đại lục, đối với Phương Hành hôm nay mà nói, vô luận là cầm nó đi luyện khí cũng tốt, luyện thành pháp bảo cũng có thể, thậm chí trực tiếp luyện hóa, đều có chỗ tốt lớn lao. . .

Đương nhiên, loại biện pháp sử dụng này đều là trên lý luận, hiện tại Phương Hành còn không làm được!

Ban đầu Phương Hành cũng không để ý tới nó, phong ấn ở bên trong thức giới, chờ thời điểm dùng được lại nói sau. . .

Nhưng hôm nay, hắn đã đồng ý bảo hộ Hỗn Độn Tiên Viên an toàn, mà cái nhiệm vụ này gần như không thể hoàn thành, nên hắn không thể không mang tất cả át chủ bài mà mình sở hữu ra, một điểm cũng không lưu, cuối cùng nghĩ ra một cái phương pháp. . .

Mặc dù Thiên Ý biến hóa vô cùng, có vô số cách dùng, nhưng phương pháp bình thường nhất là luyện trận!

Trận pháp, vốn do sinh linh tham chiếu bổn nguyên Thiên Ý mà làm ra. . .

Có thể nói trên phương diện bổn nguyên, Thiên Ý vốn là trận, một loại đại trận trời sinh!

Đại trận ẩn chứa hết thảy biến hóa!

Đại trận hạch tâm trong Tiểu Thế Giới của Phương Hành, có tên là Phù Đồ đại trận, năm đó Phật môn lấy ra một bộ phận Thiên Ý của Phù Đồ Thiên luyện chế mà thành, bởi vậy một phương đại trận kia biến hóa tùy tâm, huyền ảo khó hiểu, một mực bảo hộ Tiểu Thế Giới của Phương Hành chu toàn. . .

Cũng bởi vì công pháp Phương Hành tu luyện và kinh nghiệm cá nhân, khiến cho hắn hiểu rõ Thiên Ý nhất trong đám tu sĩ cùng giai, thậm chí một ít Đại La Kim Tiên cũng không bằng hắn, cho nên hắn mới nghĩ ra cách lợi dụng Thiên Ý Loạn Lưu Hải, đó chính là trực tiếp phóng thích nó ra, sau đó khiến cho nó cùng mảnh Hỗn Độn Tiên Viên này kết hợp, trở thành Thiên Ý của phiến đại lục tàn phá này!

Thiên Ý không cách nào lăng không tồn tại, phải bám vào vật nào đó!

Không cần Phương Hành làm cái gì, chỉ cần đập bỏ tấm bia đá phong ấn, cái Thiên Ý không trọn vẹn này sẽ bám vào phía trên Hỗn Độn Tiên Viên.

Bởi vì đối với nó mà nói, cái phiến đại lục sinh cơ bừng bừng có vô số tiên dược cùng với Thái Hư Bảo Thụ này vốn là bản thể tốt nhất mà nó cầu cũng không được, có thể hình dung, phiến đại lục không trọn vẹn này đối với Thiên Ý Loạn Lưu Hải mà nói, giống như là một đạo tàn linh du đãng hồi lâu, gần như hồn phi phách tán, chợt phát hiện một cỗ thân thể vô chủ hơn nữa có tiềm lực vô hạn. . .

Đương nhiên, muốn làm đến một bước này cũng không dễ dàng.

Cái Thiên Ý này quá yếu, nhất là lúc trước bị Thanh Tà Tiên Vương phong ấn, càng phi thường suy yếu, gần như tiêu tan, cho nên Phương Hành muốn nó trở thành Chân Linh một mảnh đại lục không trọn vẹn, nhất định phải dẹp tan chướng ngại cho nó, trên không Hỗn Độn Tiên Viên, có vô số tàn trận cùng cấm chế, đối với nó mà nói đều là chướng ngại, đây cũng là lý do Phương Hành lợi dụng biển lửa, đốt sạch tàn trận!

- Ta đã thoát khốn. . . Ta sẽ không bị tiêu tán nữa. . .

Phương Hành ở giữa không trung, cảm thấy thiên địa chung quanh rung động lắc lư, giống như có ý chí nào đó đang vui mừng.

Dường như nó cũng không bởi vì Phương Hành từng phong ấn nó mà hận hắn. . . . . .

Thiên địa vô tình, tự nhiên cũng sẽ không cảm tạ hoặc là mang thù!

- Là ta thả ngươi ra, nhưng đây chỉ là tạm thời!

Phương Hành ngồi ngay ngắn ở không trung, ánh mắt yên tĩnh mà nói:

- Ngươi rất thích hợp làm linh hồn thủ hộ cho mảnh Tiên Viên này, đối với ngươi cũng có chỗ tốt, thế nhưng ngươi cần phải hiểu, không có người cho phép ngươi một mực ở trong phiến Tiên Viên này, bọn hắn đều vội vã xâm lược Tiên Viên, lấy hết tiên dược ở bên trong đi, mang Bảo Thụ ở chỗ sâu trong Tiên Viên cướp đi, mà chắc hẳn ngươi cũng biết, đã không có chúng thì mảnh đại địa không trọn vẹn này cũng không có sinh cơ, đã không có sinh cơ, ngươi sẽ giống như trước vậy, dần dần héo rũ. . .

- Không muốn. . . Không muốn héo rũ, cũng không muốn biến mất. . .

Đạo đạo Thiên Ý chi âm, như Hồng Mông Đại Đạo, không ngừng rung động lắc lư, vang vọng ở bên người Phương Hành.

- Nếu không muốn, như vậy phải hợp tác cùng ta!

Phương Hành hơi nở nụ cười, hai tay nhẹ nhàng tìm một cái vòng tròn, nói nhỏ:

- Ta có một phương thế giới yên bình, chưa từng có chinh phạt, không có hủy diệt, chỉ có vô tận sinh cơ, ta định mang mảnh Tiên Viên này thu nhập vào thức giới, thế nhưng sau khi chúng tiến nhập thức giới của ta, sẽ sinh trưởng cùng ta, nhưng hết lần này tới lần khác dùng thần hồn chi lực, bổn nguyên thân thể hiện tại của ta, không nuôi nổi nhiều tiên hoa dị thảo như vậy, cưỡng ép nhét vào, sẽ chỉ là cả hai cùng tàn lụi, cho nên ta mới cho ngươi cơ hội này, mang theo một mảnh Tiên Viên, tiến vào thức giới của ta, ở đó ngươi sẽ trở nên càng ngày càng lớn mạnh, thậm chí còn mạnh hơn so với trước kia, mà lại vô cùng an toàn, không người nào có thể tổn thương ngươi. . .

- Ta. . . Ta không muốn đi, trên người của ngươi có khí tức ta e ngại. . .

Thiên Ý nghe xong có chút hoảng sợ, rung động lắc lư, hình như có lực lượng bài xích nào đó ở trên người Phương Hành.

- Nhưng nếu ngươi không đáp ứng, rất nhanh bọn hắn sẽ đoạt đi căn cơ ngươi lần nữa. . .

Phương Hành bình tĩnh nói, chậm rãi quay đầu nhìn về phía thiên ngoại.

Cả đời hắn chưa từng nói qua mấy câu thành thật, nhưng lúc này hắn không có lừa gạt Thiên Ý!

Hắn đã đồng ý với những hoa cỏ này, muốn bảo hộ chúng an toàn, thế nhưng ở dưới nhiều ánh mắt ngấp nghé như thế, bằng tu vi hôm nay của hắn làm sao có thể thật sự làm được điểm này?

Cách duy nhất để hắn có thể thực hiện lời hứa, là mang chúng vào trong thức giới, thế nhưng nếu thật sự làm như vậy, sẽ nảy sinh một vấn đề khác mà hắn không thể không cân nhắc, một là mảnh đại lục tàn phá này quá lớn, muốn nhét vào thức giới dễ như vậy sao?

Chẳng lẽ những người kia sẽ trơ mắt nhìn hắn làm như vậy, không đến ngăn cản hắn sao?

Một vấn đề khác nữa là những hoa cỏ này, đã nhét vào thức giới, liền giống như tiến nhập thân thể của hắn?

Chúng cần tiên khí tẩm bổ, cần trưởng thành, đó là một loại chuyển hóa bổn nguyên lớn đến mức khó có thể tưởng tượng. . .

Chỉ bằng quy mô hiện tại của thức giới, sao có thể chống đỡ tiêu hao như vậy!

Nếu thật làm như thế, chỉ sợ không đến ba ngày, hắn đã bị hút khô!

Mà nếu có Thiên Ý thì khác, mảnh đại lục tàn phá này cùng Thiên Ý suy yếu sẽ tạo thành một loại tuần hoàn trong thiên địa, âm dương tương hỗ, sinh sinh tương trợ, tự cung tự cấp, tạo thành nhất thể, nếu nói Tiên Viên đối với Phương Hành là một viên độc hoàn, thì cái Thiên Ý này chẳng khác gì bỏ thêm một tầng xác ngoài lên Tiên Viên, sẽ không làm bị thương chính hắn. . .

Sau đó Phương Hành có thể mang cái đại lục không trọn vẹn này, trực tiếp nhét vào thức giới!

Đừng nói là tiên dược, mà ngay cả một hạt cát cũng không để lại cho người khác. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận