Lược Thiên Ký

Chương 1193: Sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục.




- Quả nhiên có người giúp ta giải quyết uy hiếp âm thầm...

Thấy Thần Tử Minh tộc Thái Uyên và Tiêu Tuyết quyết đấu, truyền nhân Tiểu Tiên Giới nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt nhìn về phía Thần Tử Dạ tộc, có chút kiêng kị.

Sự tình đến bây giờ, mặc dù rất nhiều chi tiết lan tràn, nhưng tất cả đều chưa làm Thần Tử Dạ tộc bối rối, bộ dáng vẫn cực kỳ bình tĩnh, bởi vậy có thể nhìn ra, người này đã nằm tất cả ở trong lòng bàn tay. Hơn nữa hắn cũng nghe Thần Tử Dạ tộc nói, biết được đại quân Thần Đình đã động, cảm thấy càng an tâm.

- Vô luận là Chư Tiên Minh cũng được, Phụng Thiên Minh cũng tốt, thực lực so với Thần Đình, chung quy vẫn kém rất xa!

- Tiên Giới lâu không tin tức, ba ngàn Thần tộc lại bị Thần Chủ thống ngự, thực lực bành trướng, ở dưới đại cục bực này, Thần Đình chỉ vận dụng ba phần lực lượng, đã đánh Thiên Nguyên Đại Lục không thể trở mình, nếu tất cả lực lượng đều xuất hiện, Thiên Nguyên Đại Lục tất bại vong...

- Phụng Thiên Minh nói, huyết chiến cho đến chết, khu trục Thần tộc, căn bản chính là si tâm vọng tưởng!

- Ở trong tình hình này, ta cuối cùng vẫn phải làm ra lựa chọn...

- Dùng thân Nhân tộc, thành tựu Thần Vương chính quả, đây là nguyện vọng duy nhất của ta, cũng là kỳ vọng của mười hai Tiểu Tiên Giới!

- Càng là lựa chọn duy nhất của ta!

Hắn một mực không lên tiếng, nhưng trong lòng lại suy nghĩ rất nhiều, đủ loại tâm niệm, như hồng chung kích động tâm thần.

- Ta cuối cùng sẽ được phong làm Thần Vương Nhân tộc, ở dưới ta chỉ huy, sinh linh của Thiên Nguyên Đại Lục đều có thể sóng vai với Thần tộc khác...

Oanh! Oanh! Oanh!

Thời điểm hắn suy nghĩ những vấn đề này, cũng đã cất bước đi ra ngoài, mỗi bước ra một bước, khí cơ trên người sẽ mạnh hơn một điểm, Tiên khí sẽ mạnh mẽ hơn một chút, dải lụa tiên khí trống rỗng xuất hiện, xa xa rơi ở phía sau hắn, lúc đi tới trước người Phương Hành, đã cơ hồ hóa thành tiên vân, khí thế bàng bạc, đừng nói đám người Phụ Sơn Tử và Hoa Mật Nhi, ngay cả Cổ Hạc và truyền nhân Minh tộc ăn Nhật Nguyệt Thần Đan cũng có vẻ không bằng, kia là có mấy phần Thánh Nhân uy nghi, thực lực khó nói lên lời!

- Người này thật mạnh...

Ở thời khắc này, các tu sĩ người người ghé mắt, thần sắc kinh nghi.

Đây là một cường giả chân chính bị người quên lãng ah...

Hắn sống quá hèn mọn, cho nên người người đều thường xuyên xem nhẹ hắn, đánh giá thấp thực lực của hắn!

Cho dù là Phụ Sơn Tử và Thần Nữ Chập tộc, cũng dám hô quát quở trách hắn.

Cho dù hắn đã được Thần Chủ phong làm Tiểu Thánh Quân, nhưng thủy chung vân thấp hơn người khác một đầu.

Nhưng cái này không hề đại biểu thực lực của hắn yếu!

Thời điểm Thiên Ma truyền thừa hiện thế, hắn dám ra tay tranh chấp với Thần Tử Dạ tộc, cũng đã lộ ra một góc của băng sơn.

Ngay cả Thần Tử Dạ tộc cũng mới phát hiện, dù bình thường mình đã không dám đánh giá thấp người này, nhưng sự cường đại của đối phương, còn nằm ngoài dự đoán của mình, dù sao cũng là người được mười hai Tiểu Tiên Giới Giới Chủ tẩy luyện đạo cơ, trút hết tài nguyên bồi dưỡng ra được hạt giống hi vọng, mà mười hai Tiểu Tiên Giới Giới Chủ kia, không ai mà không phải là hạng người đa mưu túc trí, vì sao cuối cùng vẫn ký thác hi vọng vào trên người hắn? Nguyên nhân ngay ở chỗ, bọn họ cho rằng hắn có thể...

Hắn đáng giá mười hai Tiểu Tiên Giới dốc toàn lực đặt cược!

Cược hắn cuối cùng sẽ không để cho mình thất vọng, ngồi lên Thần Vương vị, giúp sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục chiếm lấy một tia sinh cơ!

Oanh! Oanh! Oanh!

Hắn sát khí vô hạn, lao thẳng về phía Phương Hành.

Mà lúc này, Phương Hành tay cầm Bách Chiến Hồn Binh, chỉ là thời điểm chuẩn bị nghênh địch, vẫn không nhịn được nhìn thoáng qua xung quanh, tựa hồ có chút nghi ngờ nói:

- Kim Lục Tử đâu, hắn không đến giúp ta đánh nhau sao?

Hồ Tiên Cơ cười khổ nói:

- Thương Hoa thế tử luyện hóa Tù Tâm Nhai Tiểu Thế Giới, bây giờ đã là Yêu Địa đệ nhất cường giả, chỉ bất quá hắn quá cậy vào Tiểu Thế Giới kia, vốn là phải vào, nhưng thấy trong này không thể sử dụng Tiểu Thế Giới, liền không phát huy ra bản lãnh của hắn, nên lâm thời quyết định không tới, chỉ nói mình mưu đồ sự tình khác...

- Quả nhiên là phong cách của tên vương bát đản này, được rồi, ta tự mình ra tay trảm hắn cũng không tệ lắm...

Phương Hành im lặng cười khổ một tiếng, liền không do dự nữa, nghênh đón truyền nhân của Tiểu Tiên Giới.

- Xem ra kế hoạch của ta có thể thuận lợi áp dụng!

Thần Tử Dạ tộc thấy truyền nhân Tiểu Tiên Giới và Phương Hành đối lập, cũng hết sức hài lòng cười cười, từ thế cục xem ra, liền biết hắn cuối cùng vẫn lựa chọn Thần Đình, trên thực tế, toàn bộ đại cục, hắn lo lắng nhất chính là truyền nhân Tiểu Tiên Giới, dù sao thực lực người này vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn, từ thời điểm tranh đoạt Thiên Ma truyền thừa hắn cũng đã nhìn ra, trong sân nếu như thực có người đánh bạc hết thảy, có thể đánh với mình một trận, vậy cũng chỉ có truyền nhân Tiểu Tiên Giới!

Hắn thấy, truyền nhân Tiểu Tiên Giới chính là biến số duy nhất!

Bất quá còn tốt, biến số kia cuối cùng vẫn lựa chọn đứng ở bên mình...

Đối với điểm này, Thần Tử Dạ tộc rất vừa lòng, cũng cực kỳ lý giải!

Hung Đạo là kỳ tài, thuở nhỏ hắn ở dưới Thần Đình thống trị trưởng thành, đã sớm xuất hiện bóng ma tâm lý, hắn cho tới bây giờ không tin sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục có khả năng áp đảo Thần Đình, bởi vậy hắn vĩnh viễn chỉ biết trung với Thần Đình, hắn thấy, muốn cứu vớt Thiên Nguyên Đại Lục, chỉ có mình trở thành Thần Vương, ở trước mặt Thần Chủ thay sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục tranh thủ chút không gian sinh tồn...

Về phần vinh quang của chúng tiên ở quá khứ, hắn hoàn toàn không biết gì cả, thậm chí không muốn tin tưởng.

Trong mắt của hắn, sinh linh của Thiên Nguyên Đại Lục một mực là nô bộc của Thần Đình, hắn ở dưới tình huống như vậy trưởng thành, là sẽ không có chút cốt khí!

- Đã làm ra lựa chọn, vậy hai các ngươi...

Thần Tử Dạ tộc yên tâm, mới đưa mắt nhìn bên người.

Trong các Thần Đình Tiểu Thánh, còn có hai người chưa từng xuất thủ, chính là Tứ hoàng tử Thương Lan Hải và Áo Cổ Tiểu Thần Vương...

Không biết là vô tình hay cố ý, Thần Tử Dạ tộc một đường đâu vào đấy điều binh khiển tướng, lại xếp hai người này ở cuối cùng.

- Song Sinh điện hạ nói gì vậy, Ngao mỗ là Thần Đình Tiểu Thánh, nếu có chỗ ra sức, điện hạ cứ việc phân phó!

Tứ hoàng tử Thương Lan Hải nao nao, cuối cùng hào sảng cười to nói.

- Áo Cổ Tiểu Thần Vương thì sao?

Ánh mắt Thần Tử Dạ tộc ngưng lại, rơi vào trên người Áo Cổ Tiểu Thần Vương.

Cũng không biết là thật hay ảo giác, thời điểm hắn hỏi câu này, trong sân lại có sát khí sinh ra.

Bạch!

Áo Cổ Tiểu Thần Vương nghe vậy ánh mắt lẫm liệt, hai cánh khẽ động, không khí chung quanh trở nên cổ quái, hình như trong nháy mắt ngưng trọng rất nhiều, trong thân thể khổng lồ bắt đầu có lực lượng kinh khủng lưu chuyển, hắn không phải người ngu, sớm ở thời điểm Phương Hành tự lộ thân phận, Phụng Thiên Minh xuất hiện, cũng đã biết mình rất khó tránh khỏi ngờ vực vô căn cứ, trốn ở chỗ này, chỉ là muốn tìm một cơ hội xuất thủ với Thần Tử Dạ tộc, lập nên kỳ công, nhưng không nghĩ tới, chờ thời gian dài như vậy, lại không tìm được chút kẽ hở, cuối cùng Thần Tử Dạ tộc lại vượt lên trước lộ ra sát ý, xem ra chỉ cần một lời không hợp là sẽ động thủ!

Bất quá nhìn bộ dạng của hắn, cũng không phải hoàn toàn hoài nghi mình.

Tứ hoàng tử Thương Lan Hải cũng ở trong hàng ngũ hoài nghi, dù sao từ mặt ngoài nhìn, Thương Lan Hải và ma đầu kia quan hệ càng gần!

Đang định giảo biện vài câu, đẩy phiền phức lên người Tứ hoàng tử Thương Lan Hải, lại nghe bên người bạo hống một tiếng, Tứ hoàng tử Thương Lan Hải lạnh lùng nói:

- Áo Cổ Tiểu Thần Vương tự nhiên là sẽ không xuất thủ...

Áo Cổ Tiểu Thần Vương nao nao, giương mắt nhìn hắn:

- Tứ hoàng tử lời ấy là có ý gì?

- Ý của ta là, ma đầu kia là hiền tài được Hồng Hoang Cốt Điện các ngươi tiến cử, kết quả hắn lại rắp tâm hại người, Hồng Hoang Cốt Điện các ngươi dám nói không biết sao? Hừ hừ, chiếu ta xem ra, chỉ sợ các ngươi là cá mè một lứa?

Tứ hoàng tử Thương Lan Hải càng nói càng giận, đột nhiên quát to:

- Ta hận nhất chính là người phản bội, vậy để ta đến kết liễu ngươi đi...

Ầm ầm...

Hắn lại không chút do dự, trực tiếp hóa ra bản tướng, lao thẳng về phía Áo Cổ Tiểu Thần Vương.

Một quái vật nửa long nửa chim, sinh ra chín cái đầu dữ tợn hiển hóa ở giữa không trung, bộ dáng kia đúng thật là cực kỳ đáng sợ, thân thể tuyệt đối không thua Áo Cổ Tiểu Thần Vương, hung hăng giết về phía Áo Cổ Tiểu Thần Vương, giống như liều mạng, chín cái đầu tính cả hai cự trảo bốn phía cuồng vũ, tựa như một cự thú cuồng bạo, cực kỳ đáng sợ...

- Không nghĩ tới hắn khám phá lai lịch của ta...

Áo Cổ Tiểu Thần Vương kinh hãi, không lường được Tứ hoàng tử Thương Lan Hải trung thành với Thần Đình như thế...

Bất quá việc đã đến nước này, nói nhiều vô ích, đang chuẩn bị cùng hắn tranh tài một trận, lại có một đạo thần niệm đánh vào đáy lòng mình:

- Ông trời của ta, cục diện này đã loạn đến làm cho không người nào có thể đứng hàng, huynh đệ, Hồng Hoang Cốt Điện các ngươi thực đặt cược ở trên người Phụng Thiên Minh?

Thời điểm thần niệm truyền đến, Ngao Cuồng còn nháy mắt.

- Đây là cái tình huống gì?

Áo Cổ Tiểu Thần Vương cũng ngẩn ngơ, một bên cùng Tứ hoàng tử Thương Lan Hải giao thủ, một bên trao đổi thần niệm:

- Cái gì đặt cược? Phụ thân ta chỉ là thuận tay giúp Phương Hành một chút mà thôi... Ngược lại là Thương Lan Hải các ngươi, thật sự đi theo Thần Chủ sao?

- Giúp cái rắm, đến lúc này cũng đừng giả bộ ngớ ngẩn lừa đảo, ta nói rồi, lúc đầu ta nhận định Thần Đình tất thắng, nhưng bây giờ trong lòng có chút bất an, Phụng Thiên Minh tập hợp một đám ngoan nhân ah, hơn nữa những tiểu bối này trưởng thành quá nhanh, làm người kinh ngạc, hiện tại ta cảm giác bọn hắn cũng không phải không có hi vọng, theo ta thấy, hiện tại vô luận là đặt cược ở bên nào, đều có khả năng thua, chẳng bằng lưu cái tâm nhãn, cũng cho bản thân một đường lui ah, Áo Cổ huynh đệ, chúng ta liên thủ đi...

Nghe đối phương nói, Áo Cổ Tiểu Thần Vương sửng sốt:

- Làm sao liên thủ?

- Hiện tại là thời điểm then chốt, chúng ta đứng hàng bên nào cũng không phải lựa chọn tốt, vạn nhất xếp sai trận doanh, vậy phe thắng quyết sẽ thanh trừ chúng ta, như vậy chẳng bằng dứt khoát nói xấu lẫn nhau, ngươi nói ta theo ma đầu kia, ta cũng nói ngươi theo ma đầu kia, sau đó hai chúng ta làm lớn một trận, ai cũng không cần nhảy vào vũng nước đục kia, đến cuối cùng, nếu Phụng Thiên Minh thắng, thì nhờ Áo Cổ huynh đệ chia công lao cho ta một chút, nếu Thần Đình thắng, vậy ta cũng sẽ lấy lực lượng của Thương Lan Hải, chứng minh Hồng Hoang Cốt Điện các ngươi trong sạch... Dù sao cuối cùng chúng ta ai cũng không giúp, sẽ không rơi xuống tay cầm?

- Cái này...

Áo Cổ Tiểu Thần Vương có chút ngây người.

Tứ hoàng tử Thương Lan Hải vội la lên:

- Ngươi thấy thế nào?

Áo Cổ Tiểu Thần Vương thở dài, bỗng nhiên gật đầu:

- Quá con mẹ nó có đạo lý...

Nói xong chặt đứt thần niệm, mở miệng hét lớn:

- Ngao Cuồng, rõ ràng Thương Lan Hải các ngươi mới là chủ sự phía sau ma đầu kia, lại dám che mắt Song Sinh điện hạ, nói xấu Hồng Hoang Cốt Điện ta, hôm nay bản điện cùng ngươi phân cao thấp, chứng ta trong sạch...

Ầm ầm một tiếng, vừa nói vừa đánh, hóa ra đạo đạo đao phong đáng sợ.

Ngao Cuồng vội vàng rút về ba cái đầu, kém chút bị chém rụng:

- Ôi, ra tay đừng nặng như vậy, biểu diễn một chút là được rồi...

Áo Cổ Tiểu Thần Vương nói:

- Ta tâm lý nắm chắc, nhìn lên hung mãnh, nhưng chỉ dùng ba phần lực đạo...

- Vậy là tốt rồi... Chúng ta vừa đánh vừa lui, đừng ảnh hưởng những người khác đấu pháp...

- Tốt...

Hai người vừa chiến đấu, vừa chậm rãi thối lui, làm cho Thần Tử Dạ tộc sững sờ!

- Sinh linh Thiên Nguyên Đại Lục ah...

Hắn im lặng lắc đầu, cười khổ một tiếng, liền nhìn về một phương hướng khác.

Bây giờ thời gian cấp bách, thời điểm then chốt sắp đến, hắn mưu tính cũng sắp thành, không có thời gian quản hai người kia biểu diễn.





Bạn cần đăng nhập để bình luận