Lược Thiên Ký

Chương 1349: Đánh một trận khuynh thế

- Hửm
Phương Hành gầm một tiếng tựa như sét đnáh, chấn kinh mọi người có mặt trong khu vực bia đá màu tím.
Đám tạp huyết Long tử Long tôn kia cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn, vội vàng quay đầu lại, vẻ mặt trên mặt giống như gặp ma. Còn Long nữ thì ngoài khiếp sợ và tuyệt vọng ra thì cơ thể mềm nhũn, như sắp ngã sấp. Lúc này đối với nàng, nàng có cảm giác không muốn nhìn thấy Phương Hành, còn Cửu Đầu Trùng rõ ràng cũng cảm thấy ngoài ý muốn, ai mắt âm trầm quay đầu nhìn Phương Hành, đáy mắt dường như có một đốm lửa đang hừng hực đốt lên mang theo hỏa ý màu đen, lập tức xuyên qua hư không nhìn ra ngoài ngàn vạn dặm.
Sau đó ông ta liền thấy trong hư không bên ngoài ngàn dặm có một thân hình thân mặc áo bào xám, cầm trong thanh một thanh đại đao ma thủ, cơ thể như rồng như điện trùng điệp xông thẳng về hướng này. Thậm chí còn làm vô số bia đá màu tím trước người vốn đã thành mảnh vụn bây giờ đều bị chấn động bay ra. Thanh đao của hắn như có đại đạo trơn bóng, giống như lợi kiếm từ xa chỉ về chỗ ông ta.
- Sao có thể nhanh như vậy được?
Đáy mắt lạnh băng của Cửu Đầu Trùng sau khi thôi khiếp sợ thì sinh ra sự chế nhạo.
- Xem ra ma đầu kia còn có lòng dạ độc ác hơn so với tưởng tượng của ta nhiều...
Ông ta nghĩ Phương Hành có thể ra ngoài nhanh như vậy đương nhiên là vì hắn lấy thế nhanh chóng trấn áp tất cả mọi người ở trong nơi truyền thừa nên mới đổi được cơ hội cho mình thoát thân rồi. Điều này làm cho ông ta thấy bội phục nhưng cũng không khỏi sinh ra sự khinh thường sâu sắc. Xem ra đến cùng Long tộc vẫn đã chọn sai người, một ma đầu như vậy đâu đáng giá cho Long Nữ và Long thái tử giao phó tính mạng chứ?
Nghĩ đến đây, ông ta còn không nhịn được liếc Long Nữ một cái.
Lúc này Long Nữ rõ ràng cũng nghĩ giống ông ta, cả người lung lay như sắp ngã, vẻ mặt thê lương quay đầu nhìn sang.
Quay đầu thoáng nhìn, dưới cái nhìn của nàng tựa như nặng tựa thái sơn.
Chờ đợi cho tới giờ, trong mấy chục năm này nàng không có ngày nào không chờ Phương Hành xuất hiện trước mặt mình.
Nhưng bây giờ, nàng lại sợ...
Dĩ nhiên, ánh mắt lo sợ mà âu lo đó chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Sau đó ánh mắt của nàng liền trợn to, ngơ ngác nhìn, vẻ mặt thê lương không còn lại chút gì, thay vào đó là sự kinh ngạc!
Bên ngoài mấy trăm dặm, Phương Hành đạp không mà đến, trong miệng kêu to, kiêu ngạo thô lỗ..
Mà ở phía sau hắn lại có một kim ảnh điều khiển Lôi Ngự Điện, khí thế phong vũ bay qua tinh không.
Ngao Liệt!
Tam thái tử Long cung Thương Lan Hải – Ngao Liệt, y cũng đang đi theo phía sau Phương Hành.
Nhìn tiếp về phía sau nữa, Lộc Tẩu, Văn Tiên sinh, Hoang Hỉ Cáp Mô, Thái Hư Bảo Bảo trắng trẻo mập mạp cùng hơn mười người luận đạo, không hề thiếu một ai. Tất cả đều ở phía sau Phương Hành, mang theo chiến ý vô tận vọt tới... đừng nói tới không thiếu, thậm chí còn có thêm vài người. Ở phía sau đám người rõ ràng còn có thêm mười mấy con heo béo ụt ịt, toàn thân sát khí... đúng là toàn là heo!
Trong một chốc đó, Long Nữ thực sự cực kỳ chấn động!
Lúc đầu trong lòng thê lương đau khổ, trong nháy mắt đã bị một cảm giác vô cùng hoang đường như thế hòa tan!
- Làm sao hắn có thể làm được?
Người nói ra những lời này không phải Long Nữ mà là Cửu Đầu Trùng.
Rõ ràng ông ta cũng bị cảnh tượng này làm cho bối rối, trên khuôn mặt âm trầm như nước cũng lóe lên sự kinh ngạc trong phút chốc, nhưng nhiều hơn là sự tức giận cùng căm hận. Hiển nhiên ông ta rất không thích chuyện ngoài dự liệu của mình, không thích cảm giác không nắm được tất cả trong tay!
- Ta đã nói rồi!
Trên mặt Long Nữ còn vệt nước mắt nhưng chợt nở nụ cười quay đầu lại nói:
- Bản lĩnh của hắn lớn hơn ngươi mà...
Sắc mặt của Cửu Đầu Trùng càng âm trầm hơn.
Trước đây ông ta ở trong Bột Hải quốc của Nam Chiêm, vào trong Tiên điện bị thua thiệt quá nhiều, sau đó lật xem vô số điên tạ nên đã sớm mò thấy quy tắc truyền thừa của Tiên gia, vì vậy mới chắc chắn là đám Phương Hành không thể còn sống đi ra được. Hoặc có thể nói cho dù Phương Hành còn sống đi ra cũng tất đã làm chuyện gì đó mà nhân thần đều căm phẫn, không có tư cách trở thành kẻ địch của mình nữa. Nhưng ông ta hoàn toàn không ngờ tên nhãi này lại nhanh vậy đã có thể ra ngoài, hơn nữa người đi cùng không thiếu một ai, thậm chí còn nhiều hơn mấy người. Hắn làm thế nào vậy?

- Cho dù là người phương nào đều không thể ngăn cản ta thành Tiên!
Sự khiếp sợ cùng kinh ngạc trong lòng không duy trì quá lâu, Cửu Đầu Trùng cũng chỉ hơi ngẩn ra, sau đó sắc mặt liền lần nữa âm trầm. Ông ta lạnh lùng nhìn Phương Hành vọt tới từ phía xa, đáy mắt nhanh chóng lóe lên sát khí khốc liệt.
- Ngươi có thể còn sống đi ra, cũng chỉ là sống lâu thêm chút mà thôi...
Trong lòng nhẹ than thở rồi ông ta chậm rãi hít vào một hơn, bóp một cái pháp ấn.
-Ầm!
Ngay trong một hơi đó, ông ta như uống cả sông cả biển vào trong bụng, sau đó cả người đều bành trướng, thân thể tăng vọt, dáng vẻ cũng đại biến. Xoẹt một tiếng, không ngờ có tám cái đầu xé rách thân thể thò ra từ bên trong, sau đó hai cái cánh gầy đét dò lên không trung, chín cái đầu dữ tợn lắc lư trong không khí, giống như một cánh rừng đột nhiên xuất hiện vậy.
- Nguyên hình của Cửu Đầu Trùng...
Ngay cả Long Nữ khi nhìn thấy cảnh tượng này cũng đều hoảng sợ tới sắc mặt đại biến.
Nàng từng nhìn thấy không ít dáng vẻ nguyên hình của Long tử Long tôn nhưng đây là lần đầy Tiên nhìn thấy bổn tướng yêu ma thuần huyết của Cửu Đầu Trùng!
Đáng sợ bậc nào chứ....
Cảm giác đầu Tiên chính là cực kỳ xấu xí.
Thân cao không dưới ba mươi trượng, thân thể khổng lồ, chín cái cổ giống như trường xà lắc lư trên không có vẻ dữ tợn. Hai cái cánh gầy đét bên trên có hắc vũ thưa thớt, trên da màu xích hồng giống như được bôi máu tươi, càng lúc càng dũng mãnh, bên ngoài cơ thể chợt có vô số phù văn hiển hóa chập chờn bất định, giống như lôi quang.
Cửu Đầu Trùng!
Đây mới là bổn tướng của Cửu Đầu Trùng – huyết mạch đại yêu Thượng Cổ!
Huyết mạch Cửu Đầu Trùng đã từng tranh phong với cường giả Nhân tộc thời kỳ Thái Cổ!
Ngay lúc trái tim của Long Nữ bị bổn tướng của Cửu Đầu Trùng làm cho kinh sợ, một hơi thở của Cửu Đầu Trùng cũng đã hít tới cực hạn, sau đó chín cái đầu đột nhiên đồng thời đung đưa, thân thể khổng lồ co lại bất định, sau đó đồng thời vươn về phía trước phun ra chín luồng xích diễm.
Xích diễm bề ngoài như hỏa diễm, chất như thần quang, màu như máu tươi, sắc bén như kiếm.
Chín luồng xích diễm giống như chín thanh thần kiếm đột nhiên đan xen phụt ra ngoài, quét ngang về phía đám Phương Hành đang vọt tới.
- Không ổn...
Long Nữ đột nhiên thất thanh kêu to, đáy lòng đã hiểu dụng ý của Cửu Đầu trùng!
Lúc này hận ý của nó đối với việc Phương Hành còn sống thậm chí còn vượt qua cả hận ý của Phương Hành đối với nó. Chín luồng xích diễm này phun ra ngoài có uy lực vô cùng, quét ngang một vùng. Không chỉ đánh về phía Phương Hành mà còn đánh về phía Ngao Liệt, Lộc Tẩu, Văn Tiên sinh, Thái Hư Bảo Bảo nữa. Ông ta không chỉ muốn ngăn cản Phương Hành mà còn muốn giết chết những người đi phía sau Phương Hành!
Thần thông mạnh như vậy, bất kể là ai cũng sẽ không ngu tới mức đón trực diện.
Dù sao đấu pháp có thể không cần cứng đối cứng, tránh né rồi tìm khe mà vào, đây là điều cơ bản nhất!
Giống như hai đại cao thủ luận võ, không thể ngươi ăn một quyền của ta, ta lại đánh ngươi một cước được!
Nhưng lúc này tâm tư tàn nhẫn của Cửu Đầu Trùng đã hoàn toàn thể hiện ra ngoài, đối mặt với thần thông tối cường của ông ta, nếu Phương Hành không đỡ lấy thì thần thông tất sẽ lan tới người phía sau hắn. Mà những người đó ở trước mặt thần thông tối cường của Cửu Đầu Trùng, đoán chừng cũng chỉ có Ngao Liệt là có sức tự bảo vệ nhất định! Những người khác thậm chí ngay cả tư cách chống lại cũng không có, đụng vào thì chắc chắn sẽ phải chết!
Ngươi dẫn được tất cả mọi người ra ngoài, vậy ta trước Tiên sẽ giúp ngươi giết một nửa đã!
Tâm tư các độc của Cửu Đầu Trùng thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn trong một thức thần thông này.
- A... còn chưa tới trước mặt mà đã động thủ à?
Chỉ trong nháy mắt đã thấy xích hà đầy trời, đang mãnh liệt cuốn về phía mình, Phương Hành cũng ngẩn ra. Chỉ có điều nhanh chóng hắn đã có phản ứng, chiến ý càng mạnh hơn, cười ha ha xông về phía trước. Không biết có phản hắn đã khám phá ra dụng ý ác độc của Cửu Đầu Trùng hay không, hoặc là hắn căn bản không cố gắng né tranh, muốn thử uy lực của thanh đại đao bướng bỉnh đáng yêu trong tay mình một phen. Cười ha ha quơ đao ra chém, trong quá trình xuất đao, thậm chí hắn không hề chậm tốc độ của mình lại!
Ầm!
Hai tay cầm đao, đón lấy xích hà đầy trời, hung hăng chém tới.
Hắn truyền cả pháp lực của mình vào trong đó, cả chuôi Quỷ Đầu đại đao đột nhiên kêu rít lên tiếng thê lương.
Hơi thở tiếp theo, trên thân đao đột nhiên có ánh sáng sáng tới chói mắt, rừng rực đến mức hầu như có thể nấu chảy tất cả bay lên, tựa như trong tay Phương Hành đang cầm một vầng mặt trời vậy. Mà ở trong mặt trời đó lại bỗng nhiên ẩn hiện một biển máu, bên trong đó có vô số oan hồn tu sĩ chìm nổi lênh đênh không tiếng động gào thét, phun ra sát lực lạnh lẽo thấu xương, rít gào trào ra.
Một trắng một đen, một nóng như mặt trời, một lạnh tới tận xương, hai loại sức mạnh hoàn toàn khác biệt đã hoàn toàn đan vào nhau.
Quan sát từ xa, hai đao mang hiện lên trên đao, sau đó phá không bay thẳng tới đằng trước.
Chín luồng xích mang mà Cửu Đầu Trùng phun ra vốn quét ngang một vùng, lúc này lại bỗng nhiên bị hai đao mang một đen một trắng khóa lại, sau đó ở trong một hơi thở đã nổ thành mảnh nhỏ, uy lực còn lại tỏa ra không trung, bao phủ vô số ngôi sao.
- A...
Long Nữ hét lên một tiếng kinh hãi, giơ tay lên che miệng:
- Tên tiểu khốn kiếp này tại sao lại mạnh như vậy?
- Hửm?
Chân mày của Cửu Đầu Trùng nhíu chặt lại:
- Có thể tiếp được thần thông của ta?
- Ồ?
Một tiếng kinh ngạc cuối cùng là của Phương Hành, hắn cũng nhấc đại đao trong tay lên:
- Tiểu ngoan ngoãn của ta, ác như vậy sa?
Sau đó hắn liền ngẩng đầu lên, ý cười trong đáy mắt càng lúc càng đậm, thân hình không ngừng lại, lần nữa gia tốc vọt tới.
- Cửu Đầu Trùng, lại ăn một đao nữa của ta đi...
Bây giờ hắn cách Cửu Đầu Trùng chỉ có mấy trăm dặm, đối với cảnh giới hiện giờ như bọn họ thì đã xem như gần trong gang tấc. Chiến ý đằng đằng dâng lên trong lòng, thân hình càng lúc càng nhanh muốn đại chiến một trận với ông ta.
Còn lúc này ánh mắt lạnh lùng âm hiểm của Cửu Đầu Trùng nhìn Phương Hành đang càng ngày càng gần, ánh mắt dữ tợn khốc liệt tới tột đỉnh.
Mắt trừng lên nhìn thân hình hai người giáp nhau, một trận đại chiến khuynh thế sắp triển khai nhưng nhiên, Cửu Đầu Trùng lại làm hành động không ai ngờ tới. Một cái đầu ở chính giữa đột nhiên vươn ra, cái miệng mở to như chậu máu nuốt chửng Long Nữ, sau đó cánh bằng thịt vỗ lên không trung, đánh ra một vùng thần quang, bản thân thì không quay đầu lại mà vọt về phía bia hải màu tím phía sau!
Cảnh tượng như thế suýt làm Phương Hành sợ tới phát khóc.
- Ngươi... Ngươi dám ăn vợ ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận