Lược Thiên Ký

Chương 985: Hai cái Phương Hành




Dao Trì Vương Mẫu xuất thủ, tuy chỉ một người, lại dẫn động lực lượng Dao Trì đại trận, cơ hồ tương đương với ba vị Độ Kiếp cảnh hợp lực, cực kỳ kinh khủng, trực tiếp bao phủ Bạch Thiên Trượng và Phương Hành ở bên trong, mà cùng lúc đó, Ngũ Hành lực sĩ cũng động, như muốn mượn cơ hội này, thể hiện thực lực kinh khủng của mình, hơn nữa đại trận ở chung quanh, ngay cả muốn trốn cũng trốn không được, trừ khi Dao Trì Vương Mẫu tự động mở ra đại trận, vô luận như thế nào, nhìn Phương Hành và Bạch Thiên Trượng đều đã không có hy vọng chạy thoát, thân hãm tuyệt địa...

Bất quá vào lúc này, Phương Hành dữ tợn quát lớn, đáy mắt hiển lộ hung tính kinh người.

Cùng lúc đó, Bạch Thiên Trượng liếc nhìn Phương Hành một cái, tế lên tiểu tháp, thân hóa lưu quang, trốn vào trong đó.

Sau đó giữa thiên địa chỉ còn lại Phương Hành, sáu cánh tay đồng thời nâng lên, chống cự lấy đại lực hùng hồn của Dao Trì Vương Mẫu.

So với Vương Mẫu thân hóa pháp tướng, dung hợp đại trận, như một ngọn núi lớn, lúc này hắn lộ ra cực kỳ nhỏ bé.

Hơn nữa theo một chưởng của Dao Trì Vương Mẫu vỗ xuống, thân hình của hắn trở nên càng lúc càng nhỏ...

Thời điểm Vương Mẫu ra tay, cả người hắn phảng phất như bị chụp không còn, từ pháp tướng cao lớn chừng mười trượng, đập xuống chỉ còn ba trượng, lại đập tới pháp tướng biến mất, rút vào nhục thân, kinh khủng hơn là, nhục thân vậy mà cũng đang thu nhỏ lại, hiện ra vết rạn như thủy tinh, sau đó vỡ nát, giảm bớt, đạo đạo thần quang tràn ra, hóa thành quang cầu, hào quang loá mắt, giống như thiểm điện.

Thần sắc của Dao Trì Vương Mẫu trở nên hoảng sợ, lật bàn tay một cái, nắm quang cầu ở trong tay.

Mặc dù đã bị Phương Hành chọc giận, nhưng nàng thật không muốn trấn sát Phương Hành!

Nàng chỉ muốn bắt giữ Phương Hành, cơ duyên ở Bách Đoạn Sơn còn cần tới hắn.

Tay vồ xuống, nắm giữ Phương Hành ở trong lòng bàn tay, sau đó nàng vội vã giơ tay lên, cúi đầu nhìn.

Sau đó sắc mặt nàng đột nhiên thay đổi, nghi ngờ không thôi, con ngươi co lại như châm!

Trong lòng bàn tay, không có nhục thân của Phương Hành, chỉ có một tiểu cầu bằng xương to chừng quả trứng ngỗng, óng ánh tinh khiết, tản ra thanh huy vô tận, dùng nhãn lực của Dao Trì Vương Mẫu, tự nhiên có thể nhìn ra, đây là sau khi đại tu sĩ thân tử đạo tiêu, để lại Xá Lợi, đổi câu thuyết pháp, đây chính là một người tu hành sau khi chết để lại đạo nguyên kết thành.

Hơn nữa nàng rất xác định, Xá Lợi này tuyệt đối không phải của Phương Hành.

Coi như vừa rồi mình thất thủ, trực tiếp chụp chết tiểu ma đầu, hắn cũng không có đạo lý ngưng kết Xá Lợi nhanh như vậy.

Như vậy, đến tột cùng xảy ra tình huống gì?

Dao Trì Vương Mẫu giật mình, ẩn ẩn đoán được nguyên nhân!

Hưu...

Cũng ở thời điểm nàng hoảng sợ, tiểu tháp ẩn hình biệt tích, vẽ ra một dấu vết nhanh hơn chớp giật, nhanh chóng bay về phía viễn không, tốc độ kia nhanh chóng, cơ hồ ngay cả thần niệm của người tu hành cũng không đuổi theo kịp, nhưng lúc này trên người Dao Trì Vương Mẫu gia trì lực lượng đại trận, ở dưới đại trận bao phủ, một hạt cát một lá cây cũng chạy không khỏi cảm giác của nàng, cho nên nàng kịp thời phản ứng lại, không chút nghĩ ngợi, vung một chưởng về phía tiểu tháp, trong miệng quát lạnh:

- Viên Cửu công tử, ở lại đây đi...

Lúc này nàng nhất thời còn không dám xác nhận trên người Phương Hành đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng có một việc là có thể khẳng định, sự tình đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của mình, cho nên nàng dùng tốc độ cực nhanh phản ứng lại, muốn bắt Bạch Thiên Trượng làm con tin.

- Ha ha, lưu ở Dao Trì cũng không có gì, đáng tiếc... Đồ đệ không cho...

Thanh âm của Bạch Thiên Trượng vang lên, trên tiểu tháp nở rộ thần huy kinh người, hất ra bàn tay của Dao Trì Vương Mẫu, làm Dao Trì Vương Mẫu bị hù không nhẹ, một chưởng của mình phủ xuống, ẩn chứa lực lượng của cả Dao Trì đại trận, dù ba vị Độ Kiếp liên thủ, sợ rằng cũng chưa chắc có thể tuỳ tiện ngăn cản mình, nhưng tiểu tháp kia lại dễ như trở bàn tay làm được, làm nàng nhịn không được sinh nghi, tiểu tháp là Thánh Nhân luyện chế sao?

Nàng kinh nghi, đã không kịp suy nghĩ nhiều, một chưởng không thành, chưởng thứ hai đã chụp đến, vẫn muốn giữ lại tiểu tháp kia.

- Ở trong Phong Sơn đại trận của Dao Trì ta, vô luận ngươi và tiểu ma đầu kia có âm mưu quỷ kế gì, cũng đừng muốn chạy trốn!

Thanh âm của nàng lạnh lùng, truyền khắp bốn phương, không chỉ nói với Bạch Thiên Trượng, càng giống như nhắc nhở Phương Hành, lúc này lòng nàng đã loạn, theo tâm loạn, dâng lên chính là lửa giận vô tận!

Bạch Thiên Trượng cũng không trả lời, tiểu tháp giống như thiểm điện, chui vào hư không, như hoàn toàn không nhìn đại trận bao phủ, cũng không lo lắng tiểu tháp sẽ bị thần quang ngăn cản...

Thế nhưng lại có hai người trả lời Dao Trì Vương Mẫu.

Một thanh âm vang ở lân cận, một thanh âm truyền từ phía đông, ở vị trí Dao Trì Tiên cung...

- Nếu như ta căn bản không ở trong đại trận thì sao?

Vừa nghe đến câu nói kia, trong lòng bàn tay Dao Trì Vương Mẫu, viên Xá Lợi kia thình lình biến hóa thành Phương Hành, vẫn là bộ dáng như vậy, ba đầu sáu tay, Nguyên Anh cảnh, vô cùng chân thật, đang cười hì hì ôm sáu cánh tay, mặt mũi tràn đầy xấu xa nhìn nàng.

Thấy cảnh này, Dao Trì Vương Mẫu kinh hãi, vội xoay người nhìn lại, chỉ thấy ở phương hướng Dao Trì Tiên cung, đang có một cái bóng, chậm rãi bay lên giữa không trung, trên người mặc đạo bào, tóc búi đuôi ngựa buộc ở sau ót, hai tay chắp ở sau lưng, vẻ mặt khinh thường, trên vai còn vác một nhánh đào trĩu quả, đang xa xa nhìn về phía này, mà ở bên cạnh hắn, còn đi theo một quái vật, nhìn tựa như Kỳ Lân, đương nhiên mỗi người ở đây đều biết, kia kỳ thật là một con lừa !

Con ngươi của Dao Trì Vương Mẫu co lại, tâm tư chấn kinh khó mà hình dung.

Mà các tu sĩ khi nhìn thấy cái bóng kia, cũng cứng cả họng, nói không ra lời.

Từng người biểu lộ giống như sét đánh...

Lại một tiểu ma đầu!

Rõ ràng nơi này có một tiểu ma đầu quấy phá phong vân, sao bên Dao Trì Tiên cung lại xuất hiện một cái?

Bất quá sự tình càng để bọn hắn khiếp sợ còn ở phía sau...

Tiểu ma đầu bên này cười cười, thân hình dần dần phai nhạt, phảng phất như khói xanh biến mất, chỉ để lại viên Xá Lợi kia, mà Phương Hành ở phương hướng Dao Trì Cung thì chậm rãi, từ trên cành đào chọn lấy quả to nhất, bỏ tới trong miệng gặm một cái, nhíu mày, hình như cảm thấy hương vị không ngon, liền thuận tay nhét vào trong miệng con lừa...

Gương mặt con lừa ghét bỏ, không chút do dự nhổ ra, sau đó duỗi cái đầu đi cắn quả đào trên cành.

Động tác của một người một lừa khiến cho không biết bao nhiêu người đau nhói, nghĩ thầm đây chính là Bàn Đào ah, con lừa khốn kiếp kia...

Mấu chốt là con lừa còn ghét bỏ...

Các tu sĩ kinh ngạc, Phương Hành dứt khoát ném cành đào cho con lừa, uể oải tiến lên hai bước, hai tay nâng lên, như thôi động cối xay, trên người dần dần có một loại khí tức thánh khiết bay lên, khác biệt Phương Hành mà các tu sĩ nhận thức, pháp thuật tiểu ma đầu tu hành có chút hỗn tạp, tăng thêm tâm tính, tu hành giống Ma nhiều hơn giống Tiên, khí tức từ trước đến nay cũng âm u, nhưng vào lúc này, khí tức của hắn theo động tác phóng thích ra ngoài, không ngờ tràn đầy thánh khiết, đó là một loại tiên khí thuần túy gần đại đạo...

Nhưng càng làm người ta giật mình, là tu vi của hắn lúc này!

Khí tức tinh thuần như tiên, hùng hồn như biển, lại cực kỳ ngưng tụ!

Kia căn bản không phải Nguyên Anh cảnh, mà là khí tức Kim Đan cảnh!

Khí tức Kim Đan, nửa bước Tiên Anh...

Hắn rõ ràng đã sớm kết anh, sao có thể còn là Kim Đan cảnh?

Người tu hành, cảnh giới không tiến tắc thối, nhưng cảnh giới lui xuống, đó là không trọn vẹn, giống như ban đầu ở Thần Châu Bắc Vực Phong Thiện Sơn, Phương Hành bởi vì đạo nguyên trôi qua, cảnh giới lui lại, nhưng lúc kia cảnh giới của hắn không trọn vẹn, để cho người ta một chút liền cảm giác được có vấn đề, không giống lúc này, rõ ràng là Kim Đan cảnh, còn cực kỳ viên mãn, có một loại cảm giác cực hạn!

Không sai, chính là cảm giác Kim Đan cảnh đi tới cực hạn!

Đó là một loại đạp tới đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa, liền có thể lập tức kết thành Tiên Anh!

So với những Thánh Nhân môn đồ ở trong Chư Tử Đạo Tràng, hắn càng tiếp cận viên mãn, cũng chính là cực hạn của Trảm Ngã cảnh!

- Ta đưa tiên chủng cho khuê nữ, là bởi vì bản thân ta chính là tiên chủng, không cần của người khác!

Thời điểm thi pháp, thanh âm của Phương Hành xa xa truyền tới, rõ ràng giống như vang ở bên tai các tu sĩ.

- Ta nói chân tướng, là bởi vì ta căn bản không cần bất luận người nào che chở, tiểu gia bảo vệ được mình, bảo vệ được vợ con!

Thoáng qua, hắn đã liên tục đánh ra bảy tám phù văn, xa xa rơi về phía địa vực dưới chân hắn, hiển hóa trật tự thần liên.

- ... Ta không để ý tới Dao Trì các ngươi lôi kéo, cự tuyệt cái gọi là thiện ý, là bởi vì các ngươi vốn thiếu nợ ta, hiện tại các ngươi nên trả lại ta, còn phải thêm đền bù tổn thất, mà không phải cao cao tại thượng ban thưởng cho ta...

Hắn vừa thi pháp vừa nói chuyện.

Đến cuối cùng, hắn ngẩng đầu nhìn Dao Trì Vương Mẫu, thanh âm thật thấp cười lạnh:

- Về phần bù đắp Tiên Anh?

- Ha ha ha ha...

Hắn đột nhiên cuồng tiếu, thân hình xông về không trung, hai tay chấn động, thiên địa đại biến, dù Tiểu Hoa phong cách Dao Trì Cung trăm dặm, nhưng vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được thiên địa sinh ra biến hóa kinh người, không trung, thình lình xuất hiện một cửa đồng to lớn đáng sợ, ngột ngạt mở ra, lộ ra không gian tối om, Phương Hành thì đứng ở cổng, vung hai tay lên, dùng sức bứt lên tám đạo thần liên...

Oanh!

Theo hắn hét lớn, tám đạo thần liên đồng thời kéo căng, sau đó từ phía dưới bứt lên một vật...

Đó là một ngọn núi, hoặc nói là đại địa!

Một khối đại địa phương viên cơ hồ vài trăm dặm, bị hắn từ dưới đất kéo lên, nhìn giống như một ngọn núi, hơn nữa ở trên đại địa, thình lình sinh trưởng một rừng đào xanh ngắt óng ánh, xa xa nhìn lại, thậm chí có thể nhìn thấy trong cành lá sinh trưởng vô số Bàn Đào khí tức thần thánh, tinh quang mập mờ, lít nha lít nhít, vô cùng vô tận...

Mà Phương Hành thì dắt lấy tám thần liên, dùng sức kéo một cái, đại địa bị kéo lên, sau đó dụng lực kéo vào cửa đồng, lúc này mới vỗ vỗ tay, thở hổn hển, nhìn về phía Dao Trì Vương Mẫu nở nụ cười.

- Tiểu gia vốn tùy thời có thể kết thành Tiên Anh, ai còn thèm các ngươi lấy lòng?






Bạn cần đăng nhập để bình luận