Lược Thiên Ký

Chương 1590: Nói có đạo lý




- Thông Cổ, ăn nói cho cẩn thận!

Vừa nghe thấy câu trả lời gần như là điên cuồng của Thông Cổ Thần Vương, sắc mặt U Ẩn Trùng Mẫu lập tức biến đổi, thấp giọng cảnh cáo.

Di Dư Thần Vương thì cảm thấy hứng thú, nghiêng đầu nhìn Thông Cổ Thần Vương.

Phương Hành thì có chút hứng thú nhìn Thần Chủ, muốn xem lão can mụ này có giận dữ mà bóp chết hắn không?

- Nói tiếp đi!

Nhưng lúc này, Thần Chủ lại giống như không hề tức giận, không ngờ cụp mí mắt, thấp giọng nói một câu.

Một câu vô cùng tàn nhẫn của Thông Cổ Thần Vương đã nói ra rồi, câu tiếp theo tất nhiên sẽ giống như là rang đậu, lạnh lùng nói:

- Lúc ban đầu các phương Thần tộc chúng ta đi theo Thần Chủ, không phải bởi vì ngươi tu vi thông thiên, có thể đánh với Tiên Vương một trận, mà là bởi vì ngươi đủ quyết tuyệt, ngươi từng cam đoan với các Thần tộc, sẽ dẫn chúng ta tiêu diệt Tam Thập Tam Thiên, trả lại vinh quang ngày xưa cho Thần tộc, hơn nữa lúc ban đầu ngươi cũng đã làm như vậy, sự bá đạo và quyết tuyệt của của ngươi đã thuyết phục các vị Thần Vương, một lòng nguyện trung thành với ngươi, nếu không, với thực lực của ngươi, thực sự có thể nắm chắc thu phục được thập đại thần vương tới bên cạnh sao? Ngươi có thể thu phục chúng ta, là vì chúng ta cam tâm để ngươi sử dụng, cùng nhau đối kháng Tam Thập Tam Thiên!

- Nhưng lời thề của ngươi rốt cuộc kéo dài được mấy ngày?

Thông Cổ Thần Vương nói xong, vẻ mặt trở nên phẫn nộ:

- Ngươi từng tụ tập tài nguyên trân dị không còn lại là bao của các Thần tộc, bố trí truyền tống đại trận, truyền tống một khối phân thân của ngươi cùng với ba vị Thần Vương và vô số Thần tộc sinh linh tới Thiên Nguyên, nói với chúng ta là để cắt đứt khí vận của chúng tiên, đoạt lại tạo hóa cho Thần tộc ta, nhưng về sau thì sao? Vốn chúng ta có cơ hội trực tiếp tiêu diệt Thiên Nguyên, nhưng chung quy ngươi vẫn thủ hạ lưu tình, không ngờ để lại một đường sinh cơ cho bọn họ, hiện tại vốn là chúng ta cuối cùng cũng chiếm đượcmột nước cờ có ưu thế, lại trở thành chiến cuộc giằng co trên Thiên Nguyên đại lục.

Khi nói đến đây, ánh mắt hắn lạnh lẽo, không ngại nhìn về phía Thần Chủ:

- Chúng ta không phải kẻ ngốc, chúng ta có thể cảm ứng được, ngươi đã thay đổi, ta không biết một khối phân thân đó của ngươi ở Thiên Nguyên đã trải qua những gì, nhưng khi ngươi nhận được tin tức nào đó, sau khi kinh hỉ bế quan ba ngày, ngươi đã thay đổi, ngươi đã không còn muốn quyết một trận tử chiến với Tam Thập Tam Thiên, ngược lại... Bắt đầu có lòng muốn cùng tồn tại với bọn họ, lần này, ngươi không ngờ có ý kết minh với Đại Xích thiên, chính là một bằng chứng, ngươi không muốn cùng bọn họ...

- Không muốn cùng bọn họ liều chết đánh một trận?

Thần Chủ thản nhiên mở miệng, trong mắt lộ vẻ trào phúng, lẳng lặng nhìn Thông Cổ Thần Vương, sau khi hơi dừng lại một chút, thản nhiên nói:

- Nếu ngươi thực sự có lòng phản kháng Đại Tiên giới, vậy ngươi chắc biết hiện tại các đại Thần tộc thế nào chứ? Ha ha những Thần Vương đó nếu không phải không muốn làm chim đầu đàn chống cự Đại Tiên giới, sao lại cam tâm để ta sử dụng? Nếu bọn họ không phải muốn tương lai binh bại, có thể đổ trách nhiệm lên người ta, chỉ nói là bị ta bức bách mới đối kháng Tam Thập Tam Thiên thì sao lại cam tâm hiệu lực dưới trướng một thiếu nữ như ta? Thần Vương còn có tâm cơ này, Thần tộc sinh linh bình thường lại càng không cần phải nói...

Nàng ta đột nhiên giơ tay lên chỉ một cái, vạch về phía tinh vực, trong lời nói đầy ý trào phúng:

- Đám sinh linh bên ngoài chém giết lẫn nhau thì rất là hung hãn, khi tấn công Tiểu Tiên giới đúng là tàn nhẫn, khi hàng lâm Thiên Nguyên cũng có mấy phần bộ dạng, nhưng khi đối mặt với tiên nhân chân chính thì sao?

- Ngươi cũng biết ngay cả bên trong Thần Minh đại quân trên danh nghĩa của ngươi, có bao nhiêu kẻ vẫn lấy làm vinh quang vì từng là tiên nô?

Những lời này vừa được nói ra, trong thần điện trở nên im ắng, mãi lâu sau vẫn không có ai lên tiếng.

Sắc mặt U Ẩn Trùng Mẫu trở nên vô cùng khó coi, cục diện này ngay cả người ngoài như Phương Hành cũng nhìn ra, nàng ta tất nhiên không thể không hiểu, Thần tộc sinh linh thật sự bị chúng tiên nô dịch đã lâu, lâu đến mức quên cả vinh quang của tổ tiên, chỉ nhớ rõ lực lượng mạnh mẽ của chúng tiên, chỉ nhớ rõ địa vị và vinh quang mà chúng tiên ban cho họ, lại quên mất tổ tiên của bọn họ cũng từng là bá chủ của tinh vực.

Ngay cả Thông Cổ Thần Vương lúc này sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi, qua hồi lâu, hắn mới gian nan mở miệng:

- Cho nên ta mới có kế hoạch hiện tại, ta muốn dùng đế tử này làm vật tế, nhưng tế không phải là ta, tế là chúng thần, lần này, bất luận là là ai giết vị đế tử này, tội danh này cũng sẽ do Thần Minh chúng ta gánh vác, đến lúc đó không chỉ là ngươi, tất cả Thần Minh đại quân, đều sẽ gánh vác tội danh này, giết đế tử khác với giết tiên binh tiên tướng bình thường, cái này sẽ trở thành một lần phản công cường đại nhất của Thần tộc sinh linh trong mười vạn năm qua, Đại Xích thiên nhất định sẽ huyết chiến vẫn chúng ta tới cùng. Cũng chỉ có đến lúc đó, bọn họ mới tin với lửa giận của Đại Xích thiên, sẽ không bỏ qua cho bất kỳ một ai trong Thần Minh, mới có thể dưới tình huống không còn đường lui, một lòng chinh chiến!

- Lưng gánh tội danh trảm sát đế tử.

- Dùng đế tử làm vật tế, khơi dậy chiến ý chân chính trong lòng chúng thần...

Những lời này của Thông Cổ Thần Vương, ngay cả Di Dư Thần Vương nghe mà trong ánh mắt cũng hiện ra mấy phần cổ quái.

U Ẩn Trùng Mẫu lại cúi đầu thở dài một tiếng, bất động thanh sắc lắc đầu.

- Đúng là hài tử ngốc.

Phương Hành cũng liên tục lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ, chắc chuyện đau đầu nhất của Đế Thích hiện giờ chính là không tìm thấy người chịu tội thay, thay hắn gánh vác thanh danh giết mình, vì thế hắn cũng không biết đã uất nghẹn bao lâu, nhưng hiện giờ không ngờ nhảy ra một người tự nguyện gánh tội danh này, cái khó là hắn làm thế nào mà ở trong tinh vực bao la này, tìm được một quái thai như Thông Cổ Thần Vương!

- ... Cho nên, cái khác ta không dám nói, nhưng ta tuyệt đối không phản bội chúng thần, cũng không phản bội Thần Chủ!

Thông Cổ Thần Vương nói ra suy nghĩ trong đầu hắn, đứng thẳng dậy, bình tĩnh nhìn Thần Chủ, lạnh lùng nói:

- Chuyện này là ta tự tác chủ trương, Thần Chủ giết ta, Thông Cổ không nói hai lời, nhưng hy vọng Thần Chủ có thể lý giải nỗi khổ của ta.

- Ngươi nói ngươi không phản bội Thần Minh, không phản bội ta?

Thần Chủ nghe xong từ chối cho ý kiến, chỉ cười lạnh, nhìn Thông Cổ Thần Vương, thản nhiên nói:

- Ngươi giết đế tử này, cứ tính là ngươi có nguyên nhân, nhưng ta trước đó phân phó các ngươi thế nào? Làm hỏng đại kế của ta, phải xử lý thế nào?

Nói xong, vẻ giễu cợt trong mắt càng dày đặc:

- Ngươi không nên thật sự cho rằng ta bảo các ngươi kết minh với Đại Xích thiên, chỉ là để lưu lại một đường lui cho bản thân chứ? Trong đoạn thời gian này, ta không tiếc tiêu hao tâm huyết, ở Đa Bảo Tiên Hà suy tính cái gì, ngươi thật sự không biết sao?

-Kkế hoạch của ngài...

Thông Cổ Thần Vương nghe xong, hơi cười khổ, thanh âm cũng thấp xuống:

- Thông Cổ không phải là hạng người lỗ mãng, đã chuẩn bị kỹ rồi, kế hoạch của ngươi sẽ tiếp tục được tiến hành, Đế Thích sẽ đến kết minh với ngươi, trong khoảng thời gian ngắn, trước khi ba vị Tiên Tôn của Đại Xích thiên biết được tin tức Đế Lưu đã chết, chúng ta và Đại Xích thiên vẫn có thể hoàn thành minh ước, chuyện Thần Chủ muốn làm, thông qua hắn cũng có thể làm được. Việc này không phải giả, hắn đã ước định với ta, lại tự tay tới lấy tính mạng của thân đệ đệ này của hắn, đồng thời còn nói muốn gặp mặt Thần Chủ một lần, trao đổi đồ vật. Hắn từng nói, nếu Thần Chủ biết trong tay hắn có thứ gì, nhất định sẽ gặp hắn!

- Ồ?

Thần Chủ nghe đến đây, lạnh lùng cười:

- Hắn có thể có gì khiến ta cảm thấy hứng thú?

Thông Cổ Thần Vương nói đến đây, hơi dừng lại, sau đó mới thấp giọng nói:

- Nghe nói là huyết duệ duy nhất còn sống của Quảng Thành Tiên Vương!

- Quảng Thành Tiên Vương?

Sắc mặt của Thần Chủ lập tức thay đổi, một thân tiên uy khuếch tán ra, giống như mất khống chế.

Sắc mặt U Ẩn Trùng Mẫu cũng biến đổi theo, theo bản năng lui về phía sau một bước.

Phương Hành lúc này cũng có mấy phần ngây ngốc, không biết huyết duệ của Quảng Thành Tiên Vương rốt cuộc là thứ gì?

Có điều tiếp theo, Thông Cổ Thần Vương lại giải thích thay hắn:

- Đế Thích nói, Quảng Thành Tiên Vương và Thần Chủ thù sâu như biển, chỉ tiếc hắn đang vẫn lạc trong Tiên Vương chinh chiến, Thần Chủ muốn báo thù, cũng không biết nên báo thù ai, hiện giờ huyết duệ của hắn.

- Không cần nói nữa!

Thần Chủ bỗng nhiên quát lạnh một tiếng, Thông Cổ Thần Vương liền ngậm miệng lại.

Phương Hành giờ mới bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là hậu nhân của cừu gia Thần Chủ.

Đế Thích không ngờ dùng thứ này để làm nước cờ đầu bái kiến Thần Chủ, thật đúng là nhọc lòng!

Hơn nữa nghe đến đây, hắn cuối cùng cũng minh bạch trong hồ lô của Đế Thích rốt cuộc có thuốc gì!

Thằng ôn này là đang khoe khoang kế sách nhất tiễn song điêu hắn thích nhất.

Đầu tiên là để mình tới kết minh với Thần Chủ, lại âm thầm hạ một phục bút như Thông Cổ Thần Vương, bất kể minh ước này có thành hay không, mình nhất định là không thể về được Đại Xích thiên, Thần tộc sẽ bắt mình lại, cho hắn một cơ hội để giết mình, về sau còn gánh tội danh tru sát mình thay cho hắn, mà bản thân hắn cũng biết tầm quan trọng của kết minh với Thần tộc, vẫn là chính hắn trên phương diện nào đó tới cầu Thần Chủ, bởi vậy mượn cơ hội giết mình, còn có thể đi tới Thần Minh, tiến hành một hồi giao dịch với Thần Chủ.

Đương nhiên, kết minh của hắn và Thần Chủ chỉ là tạm thời!

Sau khi tin tức mình bị Thần tộc trảm sát truyền tới Đại Xích thiên, chính là lúc minh ước này kết thúc.

Mà cái này cũng phù hợp với tâm ý của Thông Cổ Thần Vương!

- Trảm đế tử để tế, kích khởi tâm huyết chúng thần, cũng tương đương với lập được đầu danh trạng cho Thần Minh, từ nay về sau không ai có thể thể lui về phía sau nửa bước. Mà nếu Đế Thích đó thật sự dám đến gặp ta, vậy sẽ không ảnh hưởng tới mưu tính của ta, ha ha...

Thần Chủ không biết qua bao lâu, đột nhiên thản nhiên cười một tiếng, khẩu khí không ngờ có chút hòa hoãn.

U Ẩn Trùng Mẫu trong lòng đại chấn, nhìn Thần Chủ với vẻ khó có thể tin nổi:

- Chẳng lẽ Thông Cổ thật sự đã đả động của Thần Chủ?

Nhưng tiếp theo, hành động của Thần Chủ lại càng khiến cho nàng ta cả kinh.

Nàng ta không ngờ cười rất nhẹ nhàng, nhìn về phía Đế Lưu:

- Ngươi cảm thấy những kế hoạch này có được hay không?

Vật hi sinh trong kế hoạch này chính là vị Đại Xích thiên Đế Lưu điện hạ này, ngươi không ngờ tìm hắn thương lượng?

Mà càng khiến cho nàng ta không hiểu là phản ứng của Đế Lưu điện hạ này, hắn không ngờ rất nghiêm túc gật đầu nói:

- Cũng có chút đạo lý, những Thần tộc đại quân này của ngươi quả thật nên sửa trị một phen, thấy chúng ta đều như là cháu chắt thấy ông bà vậy.

Sau đó hắn nhìn U Ẩn Trùng Mẫu và Thông Cổ Thần Vương đang ngơ ngác nhìn hắn, lại quay sang Thần Chủ, nói:

- Có điều lấy ta làm tế phẩm thì tác dụng không lớn đâu, ta là đế tử thất thế, phân lượng ở Đại Xích thiên có được bao nhiêu đâu? Không ai coi trọng cả, dưới tay lại không có binh, chi bằng đổi ta với Đế Thích, hắn lợi hại hơn nhiều, hiện giờ trên danh nghĩa là đế tử chính quy, dưới tay còn có tám ngàn tiên binh.

Nói xong liền vỗ tay một cái, cười to:

- Để thủ hạ của ngươi đều nhiễm máu thì mới gọi là đầu danh trạng thực sự!




Bạn cần đăng nhập để bình luận