Lược Thiên Ký

Chương 1496: Ngoại Vực chiến trường.




- Chinh chiến Ngoại Vực, uy hiếp hoàn vũ...

Sáng sớm ngày thứ ba, ở dưới một vị trưởng lão của Thanh Huyền Tiên Phủ chủ trì, âm thanh truyền khắp các vực, Đại Xích Thiên nhất mạch, Tam điện hạ Đế Lưu chính thức lên đường, xuất phát về phía Vực Ngoại tinh không.

Thanh Huyền Vực Chủ ở trên lễ nghi là cực kỳ chỉnh chu, tiên khí bồng bềnh; 108 lễ khí phân bố hai bên, trăm ngàn nghi trướng tung hoành; Tiên Tử xinh đẹp đón gió nhảy múa, Tiên Binh uy vũ phòng ngự sâm nghiêm; ngũ sắc hóa thành Tiên đạo nối thẳng Ngoại Vực, điểm điểm Tinh Thần như đèn diệu sáng tinh không, Tiên uy mênh mông cuồn cuộn, uy thế không thể bắt bẻ, pháp thuyền của Phương Hành lơ lửng bay lên, dọc theo con đường ngũ sắc, chìm nổi như rồng, thẳng hướng cửu thiên...

- Nghi thức xuất chinh to lớn như vậy, thật đúng là chưa thấy qua...

Thanh Huyền Thiên không biết có bao nhiêu người quan sát trận nghi thức này, sau đó cả đám cười khổ không thôi.

Chuẩn xác mà nói, lúc này Thanh Huyền Thiên chuẩn bị nghi lễ rất không tệ, chỉ tiếc nhân vật chính hơi kém một chút!

Cần phải biết, lúc trước Đế Thích xuất chinh, là dẫn theo gần vạn Tiên Binh, mỗi 300 Tiên Binh cưỡi một thuyền, ngồi đầy 30 chiếc pháp thuyền, hơn nữa các lộ Đan sư, Trận Sư, Khí sư rậm rạp chằng chịt, uy danh to lớn, thậm chí nói, ngay cả thời điểm Thanh La Tiên Tử chạy tới Ngoại Vực, cũng dẫn theo một ngàn Tiên Binh, chừng ba chiếc pháp thuyền, nhưng vị Đế Lưu đại nhân này...

Rõ ràng chỉ có 300 Tiên Binh, một chiếc pháp thuyền liền kéo sạch sẽ!

Đối mặt với Ngoại Vực chiến trường to lớn kịch liệt, cái này thực có loại cảm giác đơn thương độc mã xông sa trường rồi!

- Ha ha, chỉ ba trăm Tiên Binh, dù lực lượng cường thịnh trở lại, ném vào trong chiến trường kia, chỉ sợ ngay cả bọt nước cũng không có a? Vị Đế Lưu điện hạ này ở ngàn năm trước hung danh diệu thế, nhưng không ngờ ngàn năm sau lại vẫn có thể phạm sai lầm ngu xuẩn như vậy, hắn thực cho rằng đến Ngoại Vực, còn sẽ có người coi hắn như Đế Tử sao?

Ngay cả trưởng lão đầu trọc của Thanh Huyền Thiên, cũng nhịn không được cười khổ, không mò ra được ý nghĩ.

- Đế Lưu không phải người ngu, tất nhiên có tính toán của mình!

Thanh Huyền Vực Chủ nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:

- Bất quá hắn đánh giá thấp thế cục hôm nay, cũng đánh giá thấp Đế Thích điện hạ!

Nói đến cuối cùng, hắn ngẩng đầu nhìn phương hướng pháp thuyền của Phương Hành biến mất, thật lâu về sau mới nhẹ thở dài.

- Vô luận hắn có tính toán gì, chỉ sợ cũng sẽ không có thời gian đánh ra...

- Dù sao... tất cả mọi người đều không phải người ngu!

...

...

- Cái gì? Hắn chạy đến Ngoại Vực?

Ngoại Vực tinh vực mênh mông, không gian bao la bát ngát, vĩnh hằng cô quạnh, nhưng có một ít tinh vực không khí trầm lặng, không có sinh cơ, hôm nay lại tọa lạc vô số Tiên Phủ, bị một ít hành cung chiếm cứ, nhất là ở trong Thông Tiên cổ lộ, bày ra tầng tầng hành cung và Tiên Binh, chằng chịt chỉnh tề, xa xa đâu chỉ trăm vạn dặm, ẩn ẩn tạo thành một phòng tuyến, cơ hồ chặn ngang một mảnh tinh vực, cùng tinh không ở đối diện giằng co...

Mà lúc này, ở vị trí trung tâm đạo phòng tuyến thứ nhất, Thanh La Tiên Tử nhận được bẩm báo, sắc mặt lại trở nên tái nhợt, chén nhỏ trong tay suýt nữa ném xuống đất, khó có thể tin nhìn người mang tin tức!

- Không sai!

Người mang tin tức lặp lại một lần:

- Đế Lưu điện hạ tự mình dẫn 300 Tiên Binh, đang gấp rút tiếp viện Ngoại Vực chiến trường!

- Cái này... Điều đó không có khả năng...

Thanh La Tiên Tử thì thào tự nói, vẻ mặt kinh nghi, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

- Có gì không có khả năng sao?

Trên đại điện, trên tiên tòa, đang ngồi lẳng lặng một nam tử trẻ tuổi uy thế cường đại, mặt như quan ngọc, tuấn dật vô song, mặc tiên bào huyết hồng chói mắt, cho người một loại cảm giác, nó căn bản không phải một áo choàng, mà là một Huyết Trì có thể làm cho người trầm luân vào, lại cùng bộ dáng tuấn mỹ của nam tử kia tạo thành đối lập tươi sáng rõ nét, thái độ của hắn ôn hòa mà lạnh nhạt, tựa hồ vĩnh viễn sẽ không tức giận.

Lúc này nghe Thanh La kinh nghi phá vỡ bình tĩnh hắn thích, cũng chỉ nhẹ nhàng hỏi một câu.

- Cái này...

Thanh La rùng mình, chần chờ vài phần, sau đó mới thấp giọng nói:

- Tin tức nói, Đế Lưu điện hạ cũng đến Ngoại Vực chiến trường...

- Ta biết rõ!

Nam tử nhàn nhạt mở miệng, nhẹ nhàng trả lời, tựa hồ không có một chút ngoài ý muốn.

- Thế nhưng hắn...

Trong nội tâm Thanh La Tiên Tử cực kỳ hồ nghi, nhịn không được há mồm, muốn nói cái gì đó, nhưng nam tử kia tựa hồ không thèm để ý những chuyện này, chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, ngăn cản nàng nói tiếp, sau đó ánh mắt ôn hòa mà bình tĩnh nhìn nàng, nói khẽ:

- Mới đầu nghe nói hắn còn sống, ta cũng suýt nữa hư mất đạo tâm, nhưng về sau ngẫm lại quả thực không đáng, Thanh La, ngươi không cần quá để ý hắn, hết thảy đều có định số, Đế Lưu lại hồ nháo, cũng không cải biến được đại thế...

Nam tử huyết bào bình tĩnh, lại làm cho trong nội tâm Thanh La Tiên Tử càng lo lắng, rồi lại không dám biểu hiện quá rõ ràng, cưỡng ép áp chế hồ nghi và kiêng kỵ, trên mặt nhu tình như nước, thấp giọng thở dài nói:

- Ai, ta sao lại không biết tính tình của ngươi, cái gì cũng không để ở trong lòng, thế nhưng ta lo lắng ngươi a, Đế Lưu hắn... hung ác điên cuồng, không giảng đạo lý, dù ngươi không muốn đối địch với hắn, chỉ sợ hắn cũng sẽ không bỏ qua ngươi, hắn cho rằng là ngươi đoạt đồ đạc của hắn, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ!

- Ah?

Nam tử huyết bào lẳng lặng ngẩng đầu nhìn Thanh La, lại làm cho Thanh La có chút tâm hoảng ý loạn.

- Kỳ thật nghiêm khắc nói tiếp, ta xác thực là đã đoạt đồ đạc của hắn, thanh danh của hắn, vị trí của hắn, thậm chí là chúng tiên tán thành!

Nam tử huyết bào khẽ nở nụ cười, lộ ra răng trắng, dáng tươi cười lại cực kỳ tươi đẹp.

- Không phải như thế, vốn chính là hắn đoạt của ngươi, ngươi là con trai trưởng...

Thanh La Tiên Tử vội mở miệng, thần sắc lộ ra rất kinh hoảng.

- Tam Thập Tam Thiên vốn không giống thế gian, đã có Tiên Đế, chúng Tiên có thể vĩnh sinh, bởi vậy truyền thừa chi tử không có trọng yếu như vậy, tối thiểu nhất sẽ không vội vã, làm con trai trưởng chẳng những không được sủng ái, ngược lại còn bị nghi kỵ, chính bởi vì ta là con trai trưởng, cho nên ta càng không có hi vọng kế thừa quyền hành, tư chất của Đế Lưu, xác thực cũng cao hơn ta, cho nên lúc đầu phụ vương chọn hắn là đúng!

Nam tử huyết bào dường như nhìn rất rõ ràng, nói phong khinh vân đạm.

Thanh La giận nhất là bộ dáng này của hắn, nhịn không được nhíu mày nói:

- Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ, hôm nay Tiên Đế bế quan, Đại Xích Thiên đều dùng ngươi vi tôn, đúng là thời điểm cầu ổn, kết quả Đại Xích Thiên hết lần này tới lần khác ra chuyện xấu như vậy, ngươi không giải quyết chuyện này, lại một lòng nhường nhịn, tương lai làm sao khống chế Đại Xích Thiên?

- Ta không có nhường nhịn!

Nam tử huyết bào bình tĩnh nở nụ cười, khẽ lắc đầu:

- Nên làm ta sẽ làm, hoặc là nói, đã làm!

Thanh La Tiên Tử giật mình, ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn nam tử huyết bào.

- Ta sẽ không để cho hắn nhiễu loạn thế cục bây giờ!

Nam tử huyết bào nhẹ nhàng nở nụ cười, nói:

- Có lý do khác để cho ta làm những sự tình kia...

Thanh La Tiên Tử không có hỏi hắn lý do khác là gì, chỉ kinh hỉ nói:

- Ngươi làm cái gì?

Nam tử huyết bào cười nói:

- Ta để cho hắn không đến được chiến trường!

- Báo...

Thời điểm Thanh La Tiên Tử định hỏi, lại nghe bên ngoài có Tiên Binh gấp giọng hét lớn, một Truyền Âm Phù hiển hóa ở trong tiên điện:

- Hồi bẩm Đế Tử, trong Tiên hữu, con Kim Ô kia lại tới nữa, đang dẫn binh tập kích Quỷ Nha tinh...

- A? Đảm lượng của nó cũng không nhỏ, lúc này ta tự mình qua xem!

Nam tử huyết bào nghe vậy, giống như có chút hào hứng, mỉm cười đứng lên, cất bước đi ra ngoài điện.

...

...

- Dùng tốc độ của pháp thuyền, muốn tới Vực Ngoại chiến trường, ước chừng cần một tháng thời gian!

Lúc này đội ngũ Phương Hành đang rong ruổi ở trong tinh không, pháp thuyền này là tiên bảo, cực kỳ lợi hại, xuyên tinh qua vực, thậm chí xuyên thẳng không gian cũng tiện lợi, so với Thái Ất Thượng Tiên toàn lực chạy cũng không kém chút nào, chính là pháp bảo mà thời điểm Tam Thập Tam Thiên vận chuyển số lớn nhân mã lựa chọn đầu tiên, hơn nữa ở trên thuyền có tiên trận định vị, chỉ cần nắm giữ tiên trận, liền không cần phải lo lắng sẽ bị lạc ở trong tinh không, càng có thể thông qua tiên trận, tính toán thời gian và lộ trình đi đường!

Ở trên tiên thuyền, người nắm giữ tiên trận tự nhiên là Lộc Tẩu, hắn trời sinh am hiểu cái này.

- Nếu ta là Đế Thích, tuyệt đối sẽ không để cho chúng ta bình an đến, trên đường cẩn thận chút!

Sau khi Phương Hành đi vào tinh không, liền cực kỳ cảnh giác, lúc này đang lệnh Thái Hư Bảo Bảo toàn lực dò xét tinh vực phía trước, hôm nay Thái Hư Bảo Bảo đã được Tiên Mệnh, chỉ có điều vẫn chưa hiểu thấu đáo bí mật của Tiên Mệnh, cũng không có thông qua nó đến hóa thành người, thậm chí thoạt nhìn, hiện tại thằng này tựa hồ tâm tư phai nhạt, có chút không vội chuyển hóa thành sinh linh, đây là bởi vì trước đây gặp mặt Phù Đồ quái thụ một lần, Phù Đồ quái thụ bị hóa thành sinh linh, một lòng nghĩ đến lần nữa biến hóa trở về...

Mà hắn, vốn là linh tính vô hình, một lòng muốn hóa thành sinh linh, hai gia hỏa vừa vặn trái lại.

Lúc ở Phù Đồ Thiên Giới, nó và Phù Đồ quái thụ trao đổi một phen, từ đó về sau, chấp niệm hóa thành sinh linh tựa hồ không mạnh như vậy!

- Cẩn thận như vậy làm gì, mỗi ngày buộc ta dò đường, chẳng lẽ Đế Thích kia còn dám cướp giết chúng ta sao?

Thái Hư Bảo Bảo không tình nguyện, cự ly xa dò đường sẽ tiêu hao linh thức, nhưng sư phụ có lệnh, chỉ có thể chui vào trong gương, vốn chỉ là muốn lung tung ứng phó vài lần, sau đó tiếp tục ôm Tiên Mệnh trốn đến trong góc trầm tư, nhưng không ngờ, lúc này thật nhìn thấy đồ vật gì đó, kinh nghi kêu lớn:

- Không tốt, lúc này phía trước thật đúng là có ít đồ...

Phương Hành và Lộc Tẩu nghe vậy, lập tức cảnh giác:

- Cái gì?

Thanh âm Thái Hư Bảo Bảo hưng phấn đến phát run:

- Có một nữ nhân đang tắm rửa... Còn là một nữ nhân xinh đẹp!






Bạn cần đăng nhập để bình luận