Lược Thiên Ký

Chương 1645: Ma Danh cực phẩm




Cái gì gọi là ma đầu?

Phỏng chừng rất khó có người nói rõ, các tu sĩ Thiên Nguyên đối với chữ này cũng không xa lạ gì, bình thường mắng người thì luôn thích mắng người là ma đầu, nhưng lại rất khó lĩnh ngộ chữ "Ma" giải thích thế nào, cho tới hôm nay nhìn thấy dáng dấp của Phương Hành, trong lòng bọn họ mới có xúc động, nghĩ đến hàm nghĩa chân chính của hai chữ "ma đầu", làm việc tà quái không tính ma đầu, đại sát bốn phương không tính ma đầu, bản lĩnh thông thiên cũng không tính ma đầu, thậm chí như vừa nãy, Phương Hành lấy một chiến quần hùng, ác chiến với sinh linh Thiên Nguyên và Thần tộc, cũng không tính là ma đầu, chỉ có ở thời điểm hắn đối mặt Đại La Kim Tiên, cũng giống như đối mặt các tu sĩ Thiên Nguyên yếu hơn hắn, mới gọi là ma đầu!

Không kiêng không kỵ, một lòng đi tới, chính là ma đầu!

Ngươi yếu hơn ta, ta đến giết ngươi, ngươi mạnh hơn ta, ta cũng đến giết ngươi, ngoại trừ giết ngươi vạn sự không lo lắng, đây chính là ma đầu!

Trong lòng không thể nén xuống sinh ra ý nghĩ thế này, lại nhìn Phương Hành bị Độc Long Tử lực lượng đại đạo bao phủ, trong lòng các tu sĩ Thiên Nguyên cùng sinh linh Thần tộc, rốt cục có một loại cảm giác quái lạ vọt lên, phảng phất như có một loại lực lượng, bỗng nhiên thăm dò vào nội tâm của bọn họ, chạm đến bản nguyên sâu trong linh hồn, khiến cho cả người bọn họ run rẩy...

Ngàn không nên, vạn không nên đắc tội nhân vật như vậy...

Có rất nhiều người sinh ra ý nghĩ sợ hãi...

Ma đầu vốn làm người e ngại, nhưng loại e ngại này, thậm chí không phải bởi vì hắn mạnh mẽ và thủ đoạn đẫm máu!

Mà bởi vì một loại đồ vật càng huyền diệu khác!

Bởi vì ngươi biết một khi hắn nhập ma, như vậy hủy thiên diệt địa cũng sẽ không tiếc!

Ba ngàn đại đạo đều có đạo lý!

Mà nhảy ra ba ngàn đại đạo, chính là ma!

Ma, chính là một loại tồn tại không nói đạo...

Chỉ có điều, ma đầu kia chung quy sẽ chết...

May mà hắn sắp chết rồi!

Lực lượng đại đạo của Độc Long Tử bị hắn dẫn dắt đi, như cự chưởng mạnh mẽ quật ở trên người Phương Hành, đánh hắn bay ra ngoài, va nát không biết bao nhiêu đại tinh, sau đó lại theo sát hóa thành một bàn tay lớn, kéo hắn trở về, vô số phi kiếm hiện lên, đâm vào cơ thể hắn, xoắn nát phủ tạng, hắn vốn đã bị thương nặng, lúc này thân thể càng rách rưới!

Lực lượng đại đạo, chung quy vẫn cần mình lĩnh ngộ ra mới là mạnh nhất!

Khi Thanh Tà Tiên Vương còn sống, căn bản là không quen biết nhân vật như Độc Long Tử, cũng sẽ không để hắn ở trong mắt, nàng tu luyện được lực lượng đại đạo, bất kỳ một cái nào, đều không phải Độc Long Tử có thể ngang hàng, mà ở trước khi nàng chết, không tiếc tất cả bảo lưu lại năm loại đại đạo, càng là tinh túy trong tu vi của nàng, cái kia đều là đại đạo chí cao vô thượng, nếu ở trong tay nàng triển khai, trấn áp Độc Long Tử là rất dễ dàng, thậm chí để hắn không có chút cơ hội hoàn thủ!

Nhưng hôm nay, ba đại đạo nàng để lại ở trong thức giới của Phương Hành, lại bị lực lượng đại đạo của Độc Long Tử trấn áp!

Nguyên nhân rất đơn giản, là Phương Hành căn bản không điều khiển được ba đại đạo của nàng!

Điều khiển không được, thì không phát huy ra uy lực của nó, chỉ có thể bị trấn áp!

Một thanh kiếm gỉ ở trong tay cao thủ, có thể phát huy ra uy lực tương đương thần kiếm...

Mà một thanh thần kiếm, rơi vào trong tay người bình thường, thì có khả năng không bằng một thanh kiếm gỉ!

Đây chính là đạo lý cơ bản nhất...

- Chỉ là một Thái Ất, lại dám kêu gào với lão phu, thật là gan to bằng trời...

Độc Long Tử đứng trong tinh vực, sau lưng tinh đồ nghịch chuyển, một vùng sao trời tựa hồ hóa thành bối cảnh của hắn, mà lực lượng đại đạo vô hình thì biến ảo ở bên cạnh, như một bàn tay khổng lồ, vững vàng nắm Phương Hành ở trong tay, hai mắt của hắn lạnh lùng nhìn Phương Hành, trong thanh âm lại có một tia kiêng kỵ không dễ phát hiện:

- Tiểu nhi như ngươi, thực là trời sinh Ma chủng, nếu tương lai trưởng thành, thì có thể đảo loạn Tam Giới, vì lẽ đó, con đường của ngươi ngừng ở chỗ này đi...

Lúc nói lời này, hắn trầm mặc một chút, sau đó đưa tay về phía Phương Hành.

Vốn mục đích của hắn chỉ là bắt giữ Phương Hành, nhưng trải qua trận chiến này, hắn thay đổi chủ ý, muốn ra tay phế bỏ Phương Hành lại bắt giữ, nguyên nhân chính hắn cũng rất khó nói rõ, đại khái là tình cảnh vừa nãy lưu cho hắn ấn tượng quá sâu...

- Giết giết giết...

Phương Hành bị lực lượng đại đạo của hắn đè ép, không thể động đậy, tâm tình đè nén rống giận, ở quanh người hắn, ba hư ảnh chìm chìm nổi nổi, cho dù đến thời điểm như thế này, khí thế vẫn không giảm, hung uy khủng bố...

Tiếng gào kia truyền khắp tinh vực, rung động ngôi sao, kinh động vô số sinh linh...

- Con kiến cắn voi, chuyện cười!

Mà lúc này, mắt dọc của Độc Long Tử biến hóa, đã đổi thành âm thanh của Đế Thích, nhàn nhạt nhìn Phương Hành, lạnh lùng mở miệng:

- Ngươi thật là để ta có chút bất ngờ, nếu trước đây ta tự mình ra tay, không nhất định có thể thu thập được ngươi, nhưng cảnh giới chênh lệch chính là lạch trời, ngươi nắm giữ ba đại đạo tàn dư thì lại làm sao? Chỉ là bắt chước lời người khác mà thôi, đại đạo của người khác vĩnh viễn không thể trở thành đại đạo của ngươi, kế thừa đại đạo của người khác, ngươi vĩnh viễn tìm hiểu không được huyền cơ trong này, tự nhiên vĩnh viễn không phát huy ra uy lực vốn có của đại đạo, tiên sinh chỉ cần một đại đạo, là có thể ép ngươi vĩnh viễn không vươn mình...

Cùng lúc đó, một chưởng kia cũng đã vỗ tới mi tâm Phương Hành.

Tựa hồ đại cục đã định, không người nào có thể nghịch chuyển...

Nhưng lúc này, lại có một thanh âm ở trong thức giới của Phương Hành vang lên!

- Ta có một viên ma tâm, ngủ đông vạn năm, chỉ chờ đảo loạn càn khôn...

Trong quái tháp, trên tầng cao nhất, có một thanh âm tựa hồ đang cảm khái cái gì, nhẹ nhàng than tiếc:

- Ngươi là người nhập ma khó nhất ta đã thấy, ngươi căn bản không hề có ma tâm, nhưng ngươi lại là người nhập ma tốt nhất ta đã thấy, bởi vì ngươi trời sinh ma mệnh... Ai, ta vốn muốn chờ đợi thời cơ, tìm được truyền nhân chân chính, nhưng hiện tại, ta càng tò mò với ngươi...

- Thôi thôi, viên ma tâm này cuối cùng không thể cho ngươi, nhưng tạm thời cho ngươi mượn dụng cũng không có gì!

- Thiên Nguyên nợ ngươi một Tiên Danh, vậy để ta đến ban ngươi một đạo Ma Danh đi...

Theo lời này lan ra, quái tháp ầm ầm vang vọng, sau đó trở nên có thể to lớn, cửa tháp đóng chặt, vào lúc này lại "kẹt kẹt" mở ra, lộ ra thế giới đen ngòm bên trong, thần bí khó có thể dùng lời diễn tả được...

Mà ở trong thức giới, thời điểm quái tháp mở cửa, liệt nhật huy hoàng trên chín tầng trời, cũng chính là thần hồn của Phương Hành hiển hóa, phảng phất như bị cái gì triệu hoán, từ không trung rơi xuống, hóa thành dáng dấp của hắn, giống như vô tri vô giác, chậm rãi cất bước, mang theo một loại tâm ý đau thương, chậm rãi bước vào trong tháp!

- Các ngươi muốn làm gì, phải biết hắn là truyền nhân của Thái Thượng Đạo...

Trong tháp, các tồn tại nhìn thấy màn này, đều im lặng không nói gì, bầu không khí bi ai vờn quanh, sau một hồi lâu, có giọng nữ vang lên, chính là Thanh Tà Tiên Vương đại nạn không chết, bị ép vào quái tháp, nàng như ý thức được cái gì, nhưng không thế nào xác định, than tiếc nói:

- Ta không tin các ngươi không hiểu, tùy ý hắn tiếp tục đi, sẽ xuất hiện kết cục như thế nào...

- Kết cục này là có biến số, không giống kết cục khác vừa xem hiểu ngay!

Tiên âm không biết vang lên, có vẻ rất dễ dàng:

- Bằng vào dự định của chúng ta thử xem...

- Các ngươi thật muốn đánh vỡ vĩnh hằng...

Thanh Tà Tiên Vương có chút kinh sợ mở miệng, nhưng chỉ mới nói nửa câu.

Không người theo tiếng, chỉ có Thiên Ma nhẹ nhàng mở miệng:

- Vĩnh hằng không chắc là vật gì tốt, Luân Hồi cũng chưa chắc xấu đến mức nào!

Không ai nói gì, ngay cả Thanh Tà Tiên Vương cũng ngậm miệng lại.

Một lát sau, trong tháp, Phương Hành lần thứ hai đi ra, nhưng đã có chỗ bất đồng...

Thời điểm tiến vào quái tháp, hắn một thân giáp vàng, tiên quang xán lạn, nhưng bây giờ đi ra, người mặc áo bào đen, ma vân cuồn cuộn.

Sau đó hắn hóa thành một vầng mặt trời đen bay lên, trôi nổi ở cửu tiêu.

Hắc nhật thay thế liệt nhật, thiên địa cũng biến thành một mảnh mênh mông...

- Hả?

Lúc này ở ngoại giới, Độc Long Tử, hoặc nói là Đế Thích, đang chuẩn bị một chưởng vỗ tới mi tâm Phương Hành, phế bỏ tu vi của hắn, chợt trong lòng khẽ động, như cảm giác được tồn tại gì không tốt, chăm chú nhìn lại, thình lình phát hiện, vừa nãy Phương Hành đột nhiên nhắm hai mắt, bây giờ hai mắt đã mở, hai mắt vốn bởi vì sát khí khuấy động mà đỏ như máu, ở trong nháy mắt này giống như bay lên khói đen, hai con mắt trở nên hắc ám thâm thúy, vô cùng vô tận...

Cùng lúc đó, khí tức của hắn cũng biến hóa quỷ dị...

Trở nên âm lãnh, cuồng bạo, hủy thiên diệt địa, như bị ma khí đậm mặc nhuộm dần...

- Ta nói rồi, ta sẽ giết ngươi!

Phương Hành mở ma nhãn, tâm ý cuồng bạo giảm nhiều, ánh mắt bình tĩnh rơi vào trên mặt Độc Long Tử.

- Món đồ gì?

Độc Long Tử cảm giác hãi hùng khiếp vía, rống to một tiếng, một chưởng kia vội vàng đập xuống.

Nhưng lúc này, Phương Hành lại cười lạnh, sau đó ma khí đột nhiên bạo phát, chỉ nghe ầm ầm, như một hành tinh khổng lồ nổ tung, thả ra lực lượng khó có thể hình dung, Độc Long Tử nhất thời không quan sát, lại bị ma khí mạnh mẽ vô biên chấn đến mức thịch thịch thịch thịch lui về phía sau, bàn tay do đại đạo hóa ra nắm lấy Phương Hành kia bị đánh văng...

Thoát khỏi bàn tay đại đạo của Độc Long Tử, Phương Hành bay trên...

Bên người ma khí cuồn cuộn, phảng phất như núi lửa dâng trào!

- Bằng ma tâm, nhận Ma Danh, lĩnh ma ý, hiện ra ma hình, ta tự ứng mệnh trời, Ngũ Hành Tam Giới, ai dám không theo?

Một âm thanh như khóc như cười vang lên, theo âm thanh này, hai tay hắn vung vẩy, vẽ ra đạo đạo quỹ tích vô hình, cũng theo quỹ tích này, ma ý bên người đều bị hắn dẫn động, hóa ra tầng tầng tàn ảnh, ba đại đạo theo động tác của hắn, hóa thành ba con cự mãng, vòng quanh thân thể hắn bay lượn, mỗi bay một vòng, trên người sẽ biến hóa một phần, đến cuối cùng, trên đầu sinh ra long giác, dưới bụng mọc trảo...

- Ngươi đây là... Sao có thể có chuyện đó, đây căn bản không thể phát sinh!

Độc Long Tử nhìn tình cảnh này, vẻ mặt từ kinh ngạc biến thành sợ hãi, lại trộn lẫn khiếp sợ và không tin.

Lấy thân phận của hắn, vào lúc này lại thất thanh hét to...

- Nếu ba đạo Tiên Danh nhất phẩm cũng thắng không nổi ngươi...

Mà ở trong hắc vụ, âm thanh của Phương Hành lạnh lùng vang lên:

- Vậy Ma Danh cực phẩm thì sao?





Bạn cần đăng nhập để bình luận