Lược Thiên Ký

Chương 1625: Thay mận đổi đào


Đến cảnh giới Đại La Kim Tiên, thực lực cường hoành, tốc độ cũng thật sự nhanh kinh người, nhất là ở bên trong tinh vực, càng là chớp mắt nghìn vạn dặm, Phương Hành dùng năm đầu Đại Đạo chi lực của Thanh Tà Tiên Vương hóa thành phân thân, cũng có tốc độ rất đáng sợ, hơn nữa hắn tu luyện Thái Thượng Tiêu Dao thân pháp rất nhiều năm, nên càng như hổ thêm cánh, hôm nay cắn chặt răng chạy trốn, thỉnh thoảng còn thi triển Quỷ Già Nhãn che dấu khí tức, mượn vô số đại tinh trong tinh vực làm vật che chắn thân hình, thay đổi phương hướng, giống như là một tiểu hài tử tinh nghịch cùng người lớn chơi trốn tìm trong rừng cây vậy, tuy là lực lượng người lớn mạnh hơn tốc độ lại nhanh, nhưng muốn bắt được hắn thật đúng là không dễ dàng, một mực bị hắn kéo dài khoảng cách, chạy ra không biết bao nhiêu cái trăm vạn dặm ở bên trong tinh vực. . .

Chỉ có điều, dưới tu vi khủng bố của tam lão cùng Thần Chủ, cuối cùng vẫn chỉ là tạm thời.

Nhất là tam lão Thiên Nguyên không chỉ có tu vi cao thâm, mà số lượng cũng nhiều, bao vây chặn đánh, rốt cục cũng dần dần ép hắn vào góc chết!

- Đế tử, giao Thái Hư Bảo Thụ ra, lão phu có thể không giết ngươi. . .

Ba người bọn họ vốn ở phía sau, ngay từ đầu Thần Chủ đã truy đuổi về phía một đạo phân thân khác, lúc này lộn trở lại, nên theo sau ba người bọn họ, hơn nữa lúc này Thần Chủ như đang suy nghĩ cái gì, cũng không có cưỡng ép đuổi đến, ngược lại khiến cho khoảng cách giữa ba người bọn họ và Phương Hành càng gần hơn, hôm nay bọn hắn đã phân tán ra, bảo trì khoảng cách nhất định với nhau, giống như một cái tam giác lớn, ép Phương Hành lên phía trên một khỏa đại tinh màu vàng đất, vô luận như thế nào, tên Đế tử kia cũng khó có khả năng chạy trốn. . .

Lão giả áo xám liền lên tiếng hét lớn, nhanh chóng ép hỏi nơi hạ lạc của Thái Hư Bảo Thụ.

Một vị lão giả mặc áo bào thêu ngôi sao khác lại gấp gáp truyền âm cho hai người:

- Không thể để cho hắn chạy thoát, Thanh Tà Tiên Vương và ta có tình cảm chí giao, nàng chẳng những nói cho ta biết tin tức về mảnh Hỗn Độn Tiên Viên này, mà một bộ phận quan trọng của Phong Thần bảng thiếu cũng ở trong tay của nàng, có thể nói, không có Thanh Tà Tiên Vương, lấn thiên đại kế của chúng ta không thể hoàn chỉnh, chỉ tiếc, Thanh Tà đã quay về Thiên Nguyên, hợp tác cùng chúng ta, nhưng cuối cùng lại bị Đại Xích Thiên giết chết, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp lấy được di vật của nàng!

Vị hắc y phu nhân thứ ba nghe xong khẽ giật mình, âm thanh lạnh lùng nói:

- Vậy trước tiên lấy được Thái Hư Bảo Thụ rồi nói sau!

- Ha ha ha ha, nhìn bộ dạng của các ngươi, thật sự rất muốn lấy được gốc bảo thụ kia, không nghĩ tới ngay cả chân thân của ta đều bỏ quên, mà chạy tới đây, ta nói ba vị này, không cần gấp gáp như vậy đâu, nếu không ngồi xuống uống chén trà chậm rãi trò chuyện. . .

Phương Hành bị ép vào khỏa đại tinh kia cười hì hì, giống như muốn làm lại kế hoạch lúc trước.

Nhưng Thiên Nguyên tam lão làm bộ không muốn nói chuyện cùng hắn, phía xa xa, có một đạo bóng dáng màu trắng của Thần Chủ bồng bềnh trên không trung, nhìn chằm chằm vào bọn hắn như là quỷ hồn, thật sự để cho nội tâm bọn hắn không hiểu, lại thấy tên Đế tử kia như muốn ra vẻ, lão giả áo bào thêu ngôi sao liền không chút khách khí, trực tiếp xuyên qua tinh không, đánh một chưởng về phía Phương Hành trên khỏa đại tinh, trong miệng hét lớn:

- Đừng vội nghe tiểu quỷ này nói bậy, cẩn thận có lừa dối, nếu Thái Hư Bảo Thụ không ở trên người của hắn, vậy lập tức quay về Tiên Viên, nhất định không thể lầm tiên cơ. . .

- Quả nhiên đều là lão hồ ly. . .

Nội tâm Phương Hành hơi trầm xuống, âm thầm nghĩ tới.

Xem ra, những người này cũng không phải dễ dàng bị lừa như vậy, quả thật hắn đã dẫn bọn chúng đi ra, thời điểm bọn hắn nghĩ đến Thần Chủ, khẳng định không dám dùng phân thân đuổi theo hắn, thậm chí không dám lưu một cái ở Hỗn Độn Tiên Viên, sợ lực lượng chưa đủ, không chỉ không đoạt được Thái Hư Bảo Thụ, ngược lại bị Thần Chủ mượn cơ hội chém giết, từ biểu hiện ra xem, hắn cũng đã thành công rồi, chỉ có điều một chút tâm tư của hắn, sao ba người bọn họ không rõ chứ?

Họ đã sớm quyết định chủ ý, vừa thấy mặt liền hướng hắn ra tay, nếu như trên người của hắn có Thái Hư Bảo Thụ, liền lập tức chiếm đi, nếu không có, bọn hắn cũng sẽ vội vã quay về Tiên Viên!

Mà Thần Chủ ở phía sau không có nóng nảy đuổi lên, tự nhiên cũng có cái chủ ý này.

Nếu trên phân thân này của Phương Hành có Thái Hư Bảo Thụ, sẽ lập tức xông lên đoạt, nếu không có, lập tức độn trở về Hỗn Độn Tiên Viên, dù sao tốc độ của nàng cũng cực nhanh, lúc này khoảng cách Hỗn Độn Tiên Viên lại khá gần, một hơi công phu là tuyệt đại tiên cơ. . .

- Mà thôi, lão hồ ly thì như thế nào?

Phương Hành đứng thẳng ở phía trên đại tinh, mắt nhìn một chưởng kia từ trên trời rơi xuống, đáy mắt cũng bay lên một vòng hung ác, quay mắt về phía một chưởng kia, rõ ràng không trốn không né, ngược lại lấy ra hai kiện đồ vật trong một cái túi trữ vật tạm thời, một cái ná cao su cổ quái dùng cốt làm khung, dùng gân làm dây cung, cái còn lại như là một thân cây sinh trưởng giống cánh tay, phía trên có rất nhiều trái cây ẩn chứa tiên ý đỏ rực, sau đó hắn mang quái thụ nhét vào túi da, kéo một phát căng hết dây, hung hăng bắn lên viễn không!

- Vốn suy nghĩ giữ lại cho mình, nhưng đã không được lưu, ta đây thà rằng đưa cho lão mẹ nuôi ta. . .

Dưới tiếng hô ẩn chứa pháp lực của hắn, cây quái thụ kia nhắm thẳng tinh không thâm thúy bay đi.

Một chiêu này quả thực có chút ngoài dự kiến của Thiên Nguyên tam lão, họ thật không ngờ tên Đế tử kia thật sự dứt khoát như vậy, trực tiếp giao ra, không nghĩ tới trên tay hắn còn có đồ chơi như thế, mang quái thụ bắn ra nhanh như vậy. . .

- Vèo!

Một đạo ánh sáng mờ bay sát qua chỗ bọn họ, hướng thẳng về phía tinh vực xa xôi bỏ chạy!

Cũng ngay tại thời điểm ánh sáng mờ xẹt qua bên người bọn họ, ba người bọn họ, cùng với Thần Chủ, đều đồng thời thấy rõ bộ dáng quái thụ kia!

- Thật là bảo thụ sao?

Chỉ nhìn một cái, bốn vị cao thủ đồng thời kinh hãi, vui mừng!

Mặc dù bọn hắn đuổi theo, nhưng trong nội tâm lại không xác định Thái Hư Bảo Thụ có ở trên phân thân Đế tử hay không, họ đã có chuẩn bị tâm lý Đế tử trêu đùa bọn hắn, nhưng thẳng đến lúc này, nhìn thấy quái thụ, mới lập tức tin tưởng không nghi ngờ! . . .

Đó là một cái cây rất thần kỳ!

Bọn hắn chưa từng chính thức gặp qua Thái Hư Bảo Thụ, thậm chí tác dụng cụ thể của nó là gì cũng không rõ.

Họ biết cây này tồn tại, là do Thanh Tà Tiên Vương để lộ ra tin tức!

Chỉ có điều, bọn hắn đều có lòng tin, bằng vào tu vi của bọn hắn, chỉ cần liếc thấy Thái Hư Bảo Thụ, là nhất định phân biệt ra được nó thần dị đến đâu, dù sao tâm huyết cả đời Thái Hư Tiên Vương, làm sao có thể là đồ vật bình thường chứ?

Mà hôm nay, bọn hắn vừa thấy quái thụ, lập tức tin tưởng không sai!

Bởi vì khi bọn hắn cảm ứng đến, trong khoảng thời gian ngắn, đều không có nhìn thấu bổn nguyên của gốc quái thụ này, đây đã là một cái kỳ lạ rồi, tiên dược thần mộc trong thiên hạ, là chưa thấy qua, cũng đã được nghe về đặc thù của nó, thế nhưng vừa thấy cây quái thụ này, bọn hắn đã xác định, quái thụ này tuyệt không phải thứ đồ vật mình đã từng thấy qua, mà thứ hai là cái trái cây kết xuất trên cây, thật sự để cho bọn hắn kinh cuồng khó hiểu, nó ẩn chứa vô tận tiên đạo chi lực, khí tức bổn nguyên tiên mệnh, là tiên mệnh trân quý nhất. . .

Trên một cây nho nhỏ, kết xuất tiên mệnh, hơn nữa còn là bảy tám quả!

- Tại sao trên đời này lại có tiên mệnh kết xuất trên cây chứ?

Bọn hắn đều mê mang, không thể lý giải nguyên lý trong đó là gì.

Đồng thời, trong lòng cũng phát ra vô tận khâm phục với Thái Hư Tiên Vương. . .

Thật không hổ là Thái Hư Tiên Vương dùng nhân tâm bổ thiên, rõ ràng luyện ra bảo thụ bực này, có thể kết xuất tiên mệnh!

Thanh Tà Tiên Vương nói hắn đã luyện ra một cây có thể xuất ra tài nguyên, hóa ra cái tài nguyên này, chính là chỉ tiên mệnh. . .

Mặc dù hiện thực khác với tưởng tượng lúc đầu, nhưng cũng có thể tiếp nhận, vốn tưởng rằng Thái Hư Tiên Vương luyện ra Thái Hư Bảo Thụ để giải quyết vấn đề tiên dược ngộ đạo, nhưng bây giờ mới phát hiện cái cây này giải quyết vấn đề Tiên mệnh, nhưng không sao, chính xác mà nói, Tiên mệnh không thể kém hơn so với tiên dược ngộ đạo, bởi vì đó là tài nguyên trụ cột, giống nhau đều là mạch máu, thậm chí quan trọng hơn mạch máu! . . .

Cũng bởi vì loại loại nguyên do này, Thiên Nguyên tam lão, cộng thêm Thần Chủ mới không đem lòng sinh nghi!

Bọn hắn liếc mắt đã cho rằng cái cây này là Thái Hư Bảo Thụ!

Trong thời gian ý nghĩ lóe lên, quầng ánh sáng mờ kia đã trốn vào tinh vực. . .

Thậm chí đến thời điểm này Thần Chủ còn có chút cảm động, tự nhiên nàng đã nghe được câu nói tại thời khắc cuối cùng của Phương Hành, trong nội tâm không khỏi thầm nghĩ:

- Tiểu quỷ này ích kỷ, nhưng vẫn hiểu nặng nhẹ, biết rõ cuối cùng nên hướng về ta. . .

Nàng có cảm khái này cũng không phải là kỳ lạ, bởi vì một đạo ánh sáng mờ kia thực sự bay đến gần chỗ nàng!

Lúc ý nghĩ này dâng lên, nàng cũng đã phi thân bay đi, dùng tay chộp nó.

- Nhanh, mau ra tay!

Thiên Nguyên tam lão thấy vậy, lập tức kinh hãi, đồng thời nhào trở lại, ngay cả lão giả mặc áo bào thêu ngôi sao cũng đánh ra ngoài một chưởng, bất chấp tất cả đập chết cỗ hóa thân kia của Phương Hành, sau đó mau chóng quay trở lại, ba người hóa thành ba đạo tiên quang, giống như đại tinh nổ tung xuất hiện ba khỏa sao băng, dùng tốc nhanh nhất, ẩn chứa thần uy khó có thể tưởng tượng xông ra ngoài!

- Ha ha, chỉ bằng ba người các ngươi cũng muốn giật đồ trong tay ta, gọi Liên nha đầu cùng bảy lão bất tử đến đây. . .

Thần Chủ dùng một tay chộp tới gốc quái thụ kia, một tay hung hăng chém ra về phía sau, đánh về phía tam lão, vô số tinh cầu bị nang đánh nổ, bên trong tinh vực giống như xuất hiện một chuỗi hỏa diễm, trực chỉ về phía tam lão, đồng thời mở miệng hét lớn. . .

Lão giả mặc áo bào thêu ngôi sao dùng thanh âm tức giận rống to, không sợ chút nào:

- Ha ha, Thần Chủ điện hạ, chúng ta đều biết ngươi tu luyện Bát Hoang Thiên Công, đồng thời thành tựu tám đầu Đại Đạo, tiên uy vô biên, thế nhưng lão phu cũng biết rõ, ngươi quản thúc ba nghìn thần tộc, tốn không ít lực, để lại hóa thân ít nhất năm cái hóa thân ở năm địa phương, chấn áp chư vị Thần Vương, hơn nữa vị trí năm cỗ hóa thân này, đều cách xa nhau vô cùng, căn bản không cách nào triệu hoán quy thân, hôm nay ngươi không cần thiết càn rỡ, lão phu muốn hỏi ngươi, trên bản thể của ngươi, còn được bao nhiêu tu vi?

- Chỉ còn một đầu Đại Đạo, cũng tuyệt không phải các ngươi có thể khinh thường!

Đột nhiên thanh âm Thần Chủ dâng lên, một phát bắt được quái mộc, quay người lại đánh ra thần thông. . .

Một hồi đại chiến nghiêng thế triển khai ngay ở trước mắt, Phương Hành thấy vậy thì vui vẻ dị thường, nhưng ngoài vui vẻ, cũng cảm thấy có chút lo lắng:

- Không biết bọn hắn phát hiện thứ mình liều mạng đoạt, chỉ là một cây cành khô vô dụng của Phù Đồ quái thụ, sẽ tức giận thành cái dạng gì. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận