Lược Thiên Ký

Chương 1346: Lấy sức một mình đấu với chúng Tiên

Lấy sức một mình đấu với chúng Tiên!
Tất cả Long tử Long tôn, thậm chí là bao gồm cả Long Nữ bị Long Mẫu khống chế trong tay lúc này cũng không nhịn được mà kích động.
Có vài người biết rõ ông ta cường đại, nhưng trước khi thật sự nhìn thấy ông ta xuất thủ thì vẫn khó tưởng được ông ta rốt cuộc cường đại bao nhiêu... Cửu Đầu Trùng đã là như thế. Khi ông ta xông qua khu vực bia đá màu trắng, chư tu nhìn thấy ông ta tranh phong với Phương Hành đã thấy khiếp sợ trong lòng, cảm thấy tuy ông ta gà nua nhưng khi tranh phong với Phương Hành lại không bị rơi xuống hạ phong, thật sự là cường đại tới mức đáng sợ. Nhưng cho tới lúc này, thấy được ông ta xông vào khu vực bia đá màu tím, lấy tư thế cuồng bạo ác chiến với chúng Tiên, đối mặt với Tiên ảnh làm bọn họ không thể phản kháng được chút nào, thậm chí Cửu Đầu Trùng còn lấy tư thế trấn áp để xông tới làm mọi người hít một hơi khí lạnh trong lòng. Ông ta còn là người sao?
Chưa thành Tiên đều là người phàm, nhưng Cửu Đầu Trùng lại có thể đối kháng với lực của chúng Tiên, chẳng phải là nói...
...Sức mạnh cá nhân ông ta sớm đã hơn cả Tiên nhân rồi sao?
- Đuổi kịp...
Nhóm tạp huyết Long tử Long tôn cảm thấy phấn khích, mỗi người vội vàng đi theo.
Lúc này Cửu Đầu Trùng thay đổi phương pháp đối mặt, xuất thủ hung ác độc địa hơn bất cứ lúc nào. Bia đá giao thủ với ông ta không còn tấm nào là hoàn chỉnh cả. Sau đó để lại một vùng bia đá đã bị tàn phá, đối với những người ở phía sau ông ta thì lại gặp may, không cần giao thủ với bia đá màu tím, chỉ cần đi theo phía sau Cửu Đầu Trùng thì sẽ không chút trở ngại đi về phía trước.
Dĩ nhiên, Cửu Đầu Trùng ác đấu với bia chúng Tiên cũng quá mức hung liệt, chấn động tới kinh thiên động địa. Bọn họ không dám tới quá gần, chỉ có thể đứng xa xa nhìn một mình Cửu Đầu Trùng ác chiến với Tiên thạch, tiêu diệt từng Tiên ảnh một, đánh nát từng tấm bia đá một. Cảnh tượng đó giống như trước mặt Cửu Đầu Trùng chính là một bầu trời màu tím, còn ông ta chỉ bằng sức mạnh của bản thân mình đã không ngừng đẩy lui vùng trời đó về phía sau. Chỉ bằng một mình liền có thể tiêu diệt vô số Tiên ảnh xông về phía ông ta, tư thế giết Chân Tiên như cắt cỏ.
- Thánh...
Ngay khi Cửu Đầu Trùng liền tiếp phá mười chín tấm bia đá, thân ảnh vọt thẳng tới phía trước, một cảnh quỷ dị liền xuất hiện.
Trong vô số tấm bia đá đột nhiên đều hiện ra từng Tiên ảnh một. Bọn họ dường như bị tư thế cuồng bạo xông về phía trước của Cửu Đầu Trùng chọc giận, dường như khí tức trên người Cửu Đầu Trùng kích thích bọn họ. Lúc đầu bọn họ cũng chỉ là vật chết, bị động đợi Cửu Đầu Trùng tiếp cận thì mới biến ra Tiên ảnh để tấn công. Nhưng lúc này có rất nhiều Tiên ảnh còn chưa đợi Cửu Đầu Trùng tới gần đã nhảy lên thật cao, trên người có một loại khí tức giống như lửa giận sản sinh, sau đó đồng thời vang lên tiếng nói.
Tiếng nói này cực kỳ mờ nhạt, lại vì số lượng quá nhiều lẫn vào nhau nên càng khó phân biệt.
Chỉ là khi tỉ mỉ nghe vẫn có thể nghe được mơ hồ một âm tiết trong đó.
Đó chính là “Thánh”!
“Thánh” trong Thánh Nhân!
Sau khi nghe được nhưu vậy, cho dù là Cửu Đầu Trùng hay là đám Long tử Long tôn đều chấn động tới nỗi không nói lên lời.
Bia của chúng Tiên vốn là vật chết, nhưng vào lúc này lại biết nói chuyện sao?
Hơn nữa, bọn họ lại có khí tức giống như phẫn nộ?
Giống như khí tức nào đó tỏa ra trên người Cửu Đầu Trùng đã kích thích bọn họ, làm chút ý thức còn lại của bọn họ đều bị kích thích ra, làm những vật chết như bọn họ nhớ ra cái gì đó, tâm tình giống như sinh linh còn sống.
Mà loại khí tức đó, rõ ràng chính là “Thánh”!
...
...
Sau một chữ “Thánh” vang lên, vô số bia ảnh ở phía trước, Tiên phách vô tận cũng đều điên cuồng tràn tới chỗ Cửu Đầu Trùng. Trước đây bọn họ chỉ là vật chết, chỉ biết thủ lấy mảnh đất nhỏ ở quanh mình. Nhưng khi có sinh linh tới gần liền dâng lên sức mạnh, nhưng bây giờ từng Tiên ảnh hình như có tâm tình của riêng mình, lại dựa vào một chút ý thức còn lại để sống dậy, vọt về phía Cửu Đầu trùng. Thậm chí còn có ý chen lấn, hận không thể tiêu diệt Cửu Đầu Trùng.
- Ha ha, nghe nói chúng Tiên đầu Tiên từ thời Thái Cổ chính là bị thất bại sau khi tranh phong với Thánh Nhân nên bị trục xuất tiến vào tinh không, giữa Tiên – Thánh có thâm cừu đại hận vĩnh viễn không thể hóa giải, bây giờ xem ra truyền thuyết này dường như là thật rồi.
Sau khi kinh ngạc ban đầu thì Cửu Đầu Trùng nở nụ cười, còn ô quang của hắc liên trên đỉnh đầu tỏa bốn phía, phóng về phía trước.
- Hôm nay, ta lấy Thánh đạo vào Tiên môn, chỉ có đám tàn hồn như các ngươi, ai có thể ngăn cản được ta?
Ầm!
Ông ta lần nữa sử dụng hắc liên trên đỉnh đầu, có ánh sáng kỳ dị đang không ngừng tràn ra từ cơ thẻ ông ta, tràn lên hắc liên trên đỉnh đầu, sau đó bị hắc diễm đốt cháy sinh ra từng luồng sức mạnh quỷ dị gia trì vào người ông ta.
Còn sức mạnh của ông ta cũng vì thế mà tăng vọt, không ngừng làm tăng ý chí của người quan sát phía sau.
Sự cường đại của ông ta dường như không hề có giới hạn.
Vừa rồi bia chúng Tiên bị động ứng chiến, ông ta tối đa chỉ phải chịu mười tấm bia đá đồng thời vây công.
Lúc đó, ông ta cuồng bạo xuất thủ đánh nát từng tấm bia một.
Mà bây giờ, tối thiểu ba bốn mươi tấm bia đá đều vọt tới, vô số Tiên ảnh tấn công quanh ông ta, ông ta lại vẫn cuồng bạo như trước.
Choang, bùm.
Lúc huy chưởng, từng tấm bia đá bị ông ta đánh nát, đá vụn bay tán loạn, Tiên cốt bắn tung tóe.
Phập, phập, phập, phập
Trong lúc khí tức tỏa ra, từng Tiên ảnh bị ông ta càn quét hóa thành bọt nước rồi biến mất.
...
...
Đây chính xác là lấy sức một mình đấu với chúng Tiên!
Long Nữ nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng không ngừng kêu khổ.
- Cho dù ta không làm sai, cho dù phu quân tới thì có thể làm thế nào đây?
- Buồn cười là ta lại vẫn cho rằng phu quân có thể đường đường chính chính đánh bại ông ta, giúp Long tộc ta báo thù...
- Thế nhưng... Làm sao có thể có người đánh bại được ông ta đây...
- Ông ta... ông ta là một con quái vật!
...
...
- Cậu quá mạnh rồi...
Lúc này đám Long tử Long tôn mỗi người đều sáng mắt lên thậm chí ngay cả một tiếng “cậu” cũng đã gọi ra miệng, dường như đã quên mối thù lúc ở Tiên cảnh Cửu Đầu Trùng đã vứt bỏ họ, chỉ còn lại sự sùng bái.
- Nếu sớm biết cậu có kỹ năng như vậy, Thương Lan Hải chúng ta sợ là đã sớm có thể quét sạch Thiên Nguyên rồi! Cho dù là Thần Chủ đương thời của Thiên Nguyên sợ là cũng có sức đánh một trận, dù sao lúc người Thần Chủ kia giáng xuống Thiên Nguyên chỉ là một hóa thân, không hẳn sẽ là đối thủ của cậu...
Còn có người dõng dạc phấn chấn nói.
- Ha ha, trước đây Thiên Nguyên chỉ nói tới cửu Thánh gần Tiên, nói sức mạnh của cửu Thánh đến gần như Tiên Nhân rồi, nhưng cách nói này giờ sao lại cảm thấy hoang đường và nực cười vậy, bây giờ chỉ mình cậu đã có thực lực hơn hẳn Tiên Nhân bình thường rồi, chính lão quái vật kia sẽ thâm sâu nhường nào chứ? Dĩ nhiên, trước đây chỉ có người từng nói thực lực của bản thân cậu có thể giao thủ với người yếu nhất trong cửu Thánh, nhưng hiện tại xem ra, ta dám nói chỉ sợ là ở trong cửu Thánh, cậu cũng có thể đứng ở năm vị trí dẫn đầu, thậm chí thứ hạng còn cao hơn chút...
Đại thần uy của Cửu Đầu Trùng cuồng bạo xông cửa ải, lấy sức một mình mình trấn áp Tiên ảnh trùng trùng, hung ác vô song!
Còn đám Long tử Long tôn như gặp được vận may lớn, chỉ đi theo phía sau ông ta đã có thể ung dung vượt qua, nhanh chóng tới phía cuối đường. Phần tạo hóa này cũng làm đám Long tử Long tôn đó hoàn toàn quên đi mối thù từng bị bở rơi, mỗi người đều thả lỏng tâm tình.
Chỉ là, lúc bọn họ không có lòng tin với Cửu Đầu Trùng thì Long Mẫu Vũ Mị Nhi lại có vẻ vô cùng tin tưởng.
Nhưng bây giờ, biểu hiện của Cửu Đầu Trùng trấn áp tất cả, mỗi người bọn họ đều phấn chấn không ngừng thì Long Mẫu Vũ Mị Nhi trong nháy mắt lại âm trầm bi thương, ngay cả sắc mặt cũng càng lúc càng tái nhợt, nét mặt thương tiếc.
- Đại huynh à... rốt cục ta đã biết nỗi khổ tâm của huynh rồi!
...
...
- Thánh...
Lúc này Cửu Đầu Trùng đã gần như xông qua phân nửa khu vực bia đá màu tím rồi, nhưng chặn ở trước mặt ông ta còn có vô số bia đá màu tím, hóa thành từng Tiên ảnh một như sóng triều ào về phía ông ta, trong miệng la lên một chữ mơ hồ.
- Các ngươi đã từng bại trong tay chúng Thánh, bây giờ chỉ là tàn ảnh, còn dám cản ta?
Thế đi của Cửu Đầu Trùng cuồng bạo hơn, một chưởng đánh ra được gia trì lực hắc liên vô tận quét thẳng về phía trước. Một chiêu này của ông ta không biết đã thi triển bao nhiêu lần, mỗi lần đều có thể chấn vỡ hai ba tấm bia đá, thoạt nhìn bia đá ẩn chứa Tiên lực vô tận, nhưng ở trước mặt ông ta giống như tào phớ vậy. Bây giờ một chưởng này của ông ta thoạt nhìn không khác gì trước đó nhưng khi chưởng của ông ta đánh xuống một tấm bia đá cách gần nhất thì chợt xuất hiện một cảnh tượng khiến người ta cảm thấy ngoài dự liệu.
Bụp!
Một chưởng đánh xuống, sức mạnh còn chưa kịp phát huy thì trên Tiên bia không ngờ lại có thần quang bắn tung, xuất hiện phản chấn .
Tay Cửu Đầu Trùng mềm nhũn, có phần không đủ khí lực nên bị sức mạnh đó bắn ngược trở lại, trong miệng phun một ngụm máu tươi.
-      Sao lại thế?
Chợt thấy cảnh tượng này, vẻ mặt hưng phấn trên mặt đám Long tử Long tôn đều nhất thời cứng đờ, người người kêu lên.
Một tấm Tiên bia rõ ràng không hề có điểm đặc biệt nào, tại sao Cửu Đầu Trùng lại thất thủ?
Thoạt nhìn giống như ông ta đột nhiên mất đi sức mạnh vậy.
- Mau nhìn xem, mặt của cậu...
Có người khẽ hô một tiếng, mọi người chuyển mắt nhìn thì nhất thời đều hoảng sợ.
Lúc nhìn thấy Cửu Đầu Trùng ở trước cửa ải thứ ba này, Cửu Đầu Trùng cũng đã có phần quá già nua rồi nhưng vẫn còn có trung khí, nhưng lúc này thoạt nhìn Cửu Đầu Trùng hoàn toàn giống như đèn cạn dầu, ngay cả đầu cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đang khô héo đi. Bị gió thổi qua liền bay ra từng mảnh trắng nhỏ, giống như chỉ trong một chớp mắt đã già đi mấy trăm tuổi, như nến tàn trong gió.
- Chẳng lẽ vừa rồi cậu chỉ đang gắng gượng chống đỡ...
Có người thốt ra, nhưng chỉ nói được phân nửa liền không dám nói tiếp nữa rồi.
Chỉ là trong đôi mắt của nhau có thể nhìn thấy sự kinh sợ khó tả.
- Ha ha
Lúc này Cửu Đầu Trùng lại từ từ mở miệng, sau đó chậm rãi nghiêng đầu. Ông ta chỉ thấp giọng cười, phế phủ như mục nát, bị phá thành vô số lỗ nhỏ. Còn ánh mắt mờ mịt dường như không còn bất kỳ tia sáng nào kia lại nhìn về phía đám Long tử Long tôn, nhìn Long Mẫu Vũ Mị Nhi nét mặt bi thương rồi tỏ ra thương yêu vô tận và đau khổ nói:
- Nha đầu ngốc nhà muội, còn hỏi ta vì sao phải ném muội ở Thiên Nguyên, bảo muội đừng lên Tiên lộ, cho tới giờ muội đã hiểu vì sao ta phải làm vậy chưa?
- Ta hiểu rồi...
Vũ Mị Nhi lau giọt lệ ở khóe mắt sau đó nhẹ nhàng nở nụ cười, khuynh quốc khuynh thành, chậm rãi bước đi về phía Cửu Đầu Trùng.
- Thế nhưng ta tuyệt đối không hối hận khi đã đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận