Lược Thiên Ký

Chương 1811: Con đường duy nhất?




Trong tinh vực cũng có một bộ phận tiên binh của Chư Tử đạo tràng rút về, nhìn chật vật không chịu nổi, người sống sót so với lúc đầu còn lại chưa tới một thành, đều bi thương và trầm mặc...

Ở sau lưng bọn họ, ba vị Tiên Đế tranh nhau hóa thiên, Tam Thập Tam Thiên hàng lâm tai kiếp, thiên địa sụp đổ, một mảnh hỗn độn...

Thẳng đến ba vị Tiên Đế hóa thiên xong, lại nối tiếp sinh cơ, Tam Thập Tam Thiên này, sợ là không người nào có thể tiến vào!

- Đã có Tiên Đế hóa thiên, vậy có phải nói, hết thảy kiếp nạn đã trôi qua hay không?

Kim Ô Đại Yêu Tôn sững sờ một lát, theo bản năng nói một câu như vậy.

Thời điểm nói ra lời này, nó cảm thấy đây là khẳng định, những người khác cũng nghĩ như vậy.

Nhưng rất nhanh liền có người phát giác được không đúng, bốn vị Thánh Tôn của Chư Tử đạo tràng, Căn Bá, hư ảnh trong quái tháp… đều không có thoải mái như bọn hắn tưởng tượng, trái lại, sắc mặt những người này còn rất nặng nề.

Thậm chí nói, cái kia đã không phải nặng nề, mà là có chút tuyệt vọng...

- Thế nào, các ngươi không phải muốn người hóa thiên sao? Đây không phải là đã có người hóa thiên sao?

Trong lòng Kim Ô Đại Yêu Tôn kinh hãi, theo bản năng la lên.

Những người khác nghe vậy đều kinh hãi, ánh mắt đều nhìn về phía Liên Nữ.

- Hóa thiên không phải mục đích, chặt đứt trường sinh, thôi động luân hồi mới là mục đích...

Có người không lưu loát mở miệng, lại là một pho tượng trong Thái Thượng Thập Tiên, thanh âm hắn bình tĩnh, nhưng lộ ra bất đắc dĩ:

- Ba vị Tiên Đế hóa thiên, cái kia chỉ là phương pháp bọn hắn tìm được, có thể để cho bọn hắn vĩnh viễn tồn tại, đó là một loại trường sinh khác của bọn họ mà thôi, đối với thế giới này không có bất kỳ trợ giúp gì, người trường sinh y nguyên tồn tại, Độ Thế Chi Chu vẫn sẽ lật úp, không công bằng giữa thiên địa vẫn sẽ tiếp tục, thậm chí nói, theo ba vị Tiên Đế hóa thiên, đại kiếp tiến đến còn ở trước thời hạn...

- Ự...c?

Kim Ô Đại Yêu Tôn sững sờ, muốn nói cái gì, nhưng nói không ra lời.

- Vậy phải giải quyết như thế nào?

Tiêu ma nữ một mực trầm mặc, thẳng đến lúc này mới mở miệng hỏi.

- Tự nhiên vẫn phải là Thái Thượng Đạo Đồ hóa thiên...

Bỗng nhiên có một người lạnh giọng mở miệng, chúng tiên quay đầu nhìn sang, là Vô Hiểu Tiên Nhân, mặt mũi hắn tràn đầy bất đắc dĩ:

- Ba vị Tiên Đế hóa thiên, chỉ là lĩnh ngộ một cảnh giới, nhưng bọn hắn không có tu luyện con đường của Thái Thượng Đạo, càng không biết làm sao mới có thể chặt đứt trường sinh, thôi động luân hồi, hoặc là nói, bọn hắn không thèm để ý cái này, đối với bọn hắn mà nói, chỉ muốn dùng hình thức thiên ý tồn tại mà thôi, ai ảnh hưởng đến hắn tồn tại, vậy trực tiếp hạ xuống thiên kiếp diệt thế, vậy cần gì thôi động luân hồi?

Những lời này, làm mọi người đều im lặng, chỉ cảm thấy trong lòng phát lạnh, nhịn không được ngẩng đầu nhìn.

Nguyên lai nguy cơ vẫn chưa giải trừ, trái lại càng thêm nghiêm trọng...

Chẳng lẽ nói, thật chỉ có Thái Thượng Đạo Đồ hóa thiên mới có thể giải quyết?

Không biết có bao nhiêu ánh mắt, theo bản năng nhìn về phía Phương Hành, ánh mắt đều rất phức tạp.

Phương Hành cảm giác toàn thân không được tự nhiên, trừng trở về:

- Nhìn ta làm gì? Dù sao ta là sẽ không hóa thiên!

Nghe xong lời ấy, ánh mắt vô số người nặng nề xuống!

Tên ma đầu này, cuối cùng vẫn không chịu đi ra một bước kia, chẳng lẽ hắn thật muốn nhìn chiếc thuyền này lật úp sao?

- Chúng ta đều biết, ba vị Tiên Đế kia hóa thành bộ dáng tuyệt tình tuyệt tính, không phải ngươi mong muốn, chỉ là bây giờ sự tình đã đến cục diện này, ba vị Tiên Đế hóa thiên, dồn chúng sinh đến tuyệt lộ, nếu ngươi không chịu đạp vào con đường như vậy, xả thân hóa thiên, chém trường sinh, thì ba vị Tiên Đế chỉ biết tùy thời hạ xuống tai kiếp, đến lúc đó có lẽ ngươi có thể chống cự, nhưng người khác... Đạo Phật Yêu Long Thần Ma, toàn bộ sinh linh thế gian, ai có thể chống cự được?

Trong không gian tĩnh mịch, Vô Hiểu Tiên Nhân thấp giọng mở miệng, mang theo thất lạc.

Những lời này, nói đến tất cả mọi người đều trầm mặc, trong lòng sợ hãi, đúng vậy, ba vị Tiên Đế hóa thiên không giống Thái Thượng Đạo Đồ, Thái Thượng Đạo Đồ hóa thiên, là vì chém trường sinh, thôi động luân hồi, cũng chỉ có như thế, mới có thể khiến cho thế gian cân bằng, bằng không mà nói, bởi vì thế gian có người trường sinh tồn tại, ba vị Tiên Đế sớm muộn cũng sẽ hạ xuống tai kiếp, bọn hắn không có tâm tư đi phán định ai đáng chết ai không đáng chết, chỉ ở lúc cảm nhận được uy hiếp, diệt sát hết thảy sinh linh mà thôi...

Mà thế nhân nếu như không muốn nhìn thấy cảnh này, cũng chỉ có Thái Thượng Đạo Đồ hóa thiên, chém trường sinh!

Đây là một loại biện pháp bất đắc dĩ, cũng là biện pháp duy nhất...

- Vì sao nhất định phải chặt đứt trường sinh?

Nhưng thời điểm ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Phương Hành, hắn lại nở nụ cười, chắp hai tay sau lưng, chậm rãi từ trên Cửu Quan hạ xuống, sau đó ánh mắt không chút khách khí quét qua Thái Thượng Thập Tiên, Thiên Ma, Vô Hiểu Tiên Nhân, Liên Nữ, Căn Bá thậm chí là tất cả chúng tiên, cười lạnh nói:

- Người tu hành không có trường sinh, còn có ý nghĩa gì?

Chúng tu đều im lặng, cũng không biết hắn có phải đang giả bộ hồ đồ, hung hăng càn quấy hay không.

Nhưng qua nửa ngày vẫn có người hỏi:

- Nếu không trảm trường sinh, vậy làm sao vượt qua đại kiếp?

Phương Hành cười lạnh nói:

- Vậy ai nói muốn vượt qua đại kiếp thì nhất định phải chặt đứt trường sinh?

Hắn cười lạnh, thanh âm cao lên:

- Nghĩ như vậy, là vì cách cục của các ngươi quá nhỏ!

Cái gì?

Sắc mặt mọi người đều có chút kinh ngạc!

Ngươi một người vì tư lợi, rõ ràng đã bị Thái Thượng Đạo đẩy tới trình độ chỉ cần bước ra một bước, là có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, lại bởi vì không chịu bỏ thất tình lục dục mà kiên quyết lui về, dọc theo con đường này trưởng thành, gặp thần đoạt thần, gặp quỷ đoạt quỷ, dù là vừa rồi, dưới tình huống đáng sợ như vậy, nhìn thấy ba vị Tiên Đế hóa thiên, cũng nhịn không được đi đoạt một mảnh thiên ý...

Ngược lại đến chỉ trích chúng ta, những người một lòng vì thiên địa mà bôn ba cách cục quá nhỏ?

Qua nửa ngày, Thiên Ma mới nhẹ giọng mở miệng:

- Cái này không liên quan đến vấn đề cách cục lớn nhỏ, mà là vấn đề tài nguyên không đủ, dùng cảnh giới của ngươi không có khả năng không rõ, chỉ cần có người trường sinh, thì tài nguyên sẽ không đủ, thiên địa không cách nào tránh khỏi mất cân bằng, tới lúc đó, tai kiếp sẽ không thể tránh khỏi giáng lâm...

Chúng tu đều âm thầm gật đầu, trường sinh càng nhiều người, tài nguyên sẽ càng không đủ, đây vốn là một vấn đề cực kỳ đơn giản!

Nhưng đối mặt vấn đề này, Phương Hành trả lời cực kỳ nhẹ nhõm:

- Tài nguyên không đủ, thì đi đoạt nha!

Chúng tiên đều im lặng, lười phản bác hắn, thậm chí có chút tức giận, cho rằng hắn đang hồ ngôn loạn ngữ.

Chỉ có Liên Nữ nhịn xuống tính tình hỏi:

- Thiên địa đều đã thiếu thốn tài nguyên, ngươi đi nơi nào đoạt?

Phương Hành không chút nghĩ ngợi trả lời:

- Đến thiên ngoại đoạt!

- Ừm?

Liên Nữ có chút giật mình, Căn Bá thì nhẹ nhàng "A" một tiếng.

Lúc đầu đám người Thiên Ma sắc mặt ủ dột, càng không khỏi giật mình, ánh mắt nhìn về phía Phương Hành!

Nhưng phần lớn người thì mê mang, Phương Hành cười lạnh, vẻ mặt khinh bỉ nói:

- Nói các ngươi cách cục nhỏ, chính là cách cục nhỏ, chẳng lẽ các ngươi quên, lúc trước Thiên Nguyên cũng từng có Tiên Thánh đại chiến, cuối cùng Cổ Thánh Nhân chặt đứt trường sinh của mình, trục xuất Tiên Nhân, cứu vớt Thiên Nguyên, mà Tiên Nhân bị trục xuất, lại tới Tam Thập Tam Thiên, chiếm khí số của Thần tộc, dựng lên Tiên Giới phồn thịnh vô tiền khoáng hậu, bây giờ Tam Thập Tam Thiên cũng bất quá là một Thiên Nguyên lúc trước mà thôi, khi đó Tiên Nhân bị trục xuất, có thể tiến vào tinh vực, đi tìm trường sinh mới, nhưng các ngươi bây giờ, lại lưu luyến không đi sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận