Lược Thiên Ký

Chương 1314: Ý chí đất trời biến thành kiếp lôi

- Ngươi cũng dám cướp Tiên ma khí độ của ta? Lớn mật! Lớn mật!
Phương Hành làm Cảnh chủ có mặt khắp Tiên cảnh tức tới mức thở hổn hển, giọng nói như đao phóng ra bốn phía, sau đó nó cũng sử dụng tất cả năng lực hấp thu hết Tiên ma khí độ qua đó. Thu thập tất cả, toàn bộ đều dồn vào người Đại Đức Đạo chủ, làm một thân khí tức của vị Đại Đức Đạo chủ kia càng đáng sợ hơn, sức mạnh toàn thân cũng đột nhiên đạt tới đỉnh, sắp không dung nạp nổi nữa rồi. Cả người gã giống như bị Tiên ma khí độ thúc giục làm mất đi thần trí. Lúc đầu gã sợ Phương Hành muốn chết nhưng lúc này lại hung hăng đánh tới:
- Cảnh chủ luyện thành Tiên giới thì ta sẽ là Tiên nhân vương, ta muốn làm Tiên nhân vương...
- Tiên nhân vương cái rắm gì, trước Tiên cho ngươi thành quỷ đã!
Phương Hành căn bản là khinh thường, lạnh giọng hét lớn.
Ầm!
Khi nói tới một chữ cuối cùng, tay áo hắn thu lại rồi thân hình nhảy lên thật cao, tay niết quyền thi triển vũ pháp trên Thái Thượng Phá Trận kinh, bởi vì sức mạnh điều khiển quá mạnh mẽ mà cả người hắn giống như đang khựng lại trong tinh không, thân hình hơi hơi đông lại, sau đó nặng nề đập xuống Đại Đức Đạo chủ. Sức mạnh khó có thể hình dung làm một kích này của hắn như chuẩn bị khai thiên tích địa.
Ầm! Ầm! Ầm!
Thoạt nhìn Phương Hành và Đại Đức Đạo chủ chỉ mới tấn công nhau một quyền, nhưng lại dẫn tới vô số riếng vang rền đáng sợ.
Tiếng động kia thậm chí còn truyền đi xa, không biết đã hút bao nhiêu Tiên ma khí độ vào trong tinh không.
Cho dù Đại Đức Đạo chủ có ngưng tụ Tiên ma lực mạnh hơn nữa nhưng dù sao tu vi còn chưa tới, Tiên ma lực thật sự quá nhiều so với trước, thoạt nhìn cũng đáng sợ hơn trước nhiều, nhưng trên thực tế sức mạnh phát huy ra lại không nhất định có sự cường đại như Chân Tiên. So với sức mạnh của cả tòa thế giới mà Phương Hành điều khiển hiển nhiên là vẫn kém một bậc. Sau khi đánh một quyền, thân hình gã đã không cầm cự được mà ngã về phía sau, nhưng khí độ Tiên ma ở phía sau lại tiếp tục tuôn tới, ép cả người gã phải đi về phía trước, cắn chặt hàm răng đấu với Phương Hành.
- Đạo hóa vô lượng...
- Tiên vũ phá trận...
Dưới sự gia trì của sức mạnh khổng lồ, gã cùng với Phương Hành đều bạo phát ra uy thế đáng sợ, vũ pháp vô tận được đánh ra liên tiếp.
Trận đại chiến này nhất định là kinh thiên động địa, vô số yêu ma ở xung quanh đều bị cương khí và sức mạnh lớn như sóng triều từ cuộc đấu giữa Phương Hành và Đại Đức Đạo chủ bị ảnh hưởng, nhanh chóng lui lại chỉ còn chiến trường rộng lớn trống rỗng. Hai người này, một người được gia trì Tiên ma khí độ khó có thể lường được, một người điều khiển lực thức giới của mình. Cảnh giới đó đã không phải người bình thường có thể tưởng được.
Trong cuộc đấu đáng sợ khó có thể hình dung được này, Phương Hành lại chiếm cứ một phía, hung hăng lấn át Đại Đức Đạo chủ.
Đùng đùng đùng đùng!
Sức mạnh đáng sợ của hắn cùng với Thái Thượng Phá Trận kinh là một tổ hợp hoàn mỹ. Tuy chỉ có một người nhưng như đã bao vây tứ phía Đại Đức Đạo chủ. Quyền đấm cước đá, miệng mắng liên hồi, từng tấc đánh tan cương khí của gã!
- Muốn đấu với ta, ngươi còn kém xa!

Vừa ác đấu còn vừa hung tợn đấu miệng với Cảnh chủ thứ tứ không đâu không có mặt.
- Ngươi hình như căn bản là không có chân thân, tuy có thể điều khiển sức mạnh cường đại nhưng lại chỉ có thể gia trì lên người người khác...
Sau khi hét lớn, dùng một quyền đánh bay Đại Đức Đạo chủ, hắn xoay người quát chói tai:
- Vì thế, cho dù sức mạnh của ngươi có cường thịnh hơn thì có thể phát huy ra được bao nhiêu phần?
- Ngươi đang khinh thường ta... Ngươi dám khinh thường ta...
Đại Đức Đạo chủ bị đánh bay, Cảnh chủ cũng tức giận không nhẹ, tiếng nói bén nhọn nhanh chóng vang lên dường như bị Phương Hành khiêu khích cực mạnh, làm cho nó cực kỳ phẫn nộ giống như điên mà hét:
- Ta không có chân thân nhưng ta mạnh hơn so với tất cả các ngươi! Mạnh hơn so với tất cả các ngươi! Ta nhất định có thể nuốt trọn ngươi, nhất định có thể ăn ngươi... A, đúng rồi, đúng rồi, ngươi còn hó thân thành một thế giới, ngươi có giới lực, sức mạnh vô địch, nhưng khi so với Tiên Nhân vương thì tu vi của ngươi không đủ, tu vi của ngươi quá thấp, ta muốn đánh chết ngươi, đánh chết ngươi!
Tiếng nói bén nhọn vang lên, trong không trung của thế giới bị tàn phá này có Tiên ma vân vô tận ngưng tụ lại.
Mà ở trong mây lại có lôi xà du tẩu, tỏa ra một loại khí tức khủng bố tới mức tột cùng.
- Đó là... Kiếp lôi?
Từ rất xa, Lộc Tẩu thấy được Tiên ma vân vô biên vô tận, đột nhiên, sắc mặt lão đại biến.
Gã bỗng cảm nhận được một loại khí tức từ trong mây làm cho gã rất tinh tường, dị thường đáng sợ...
Lôi kiếp!
Mỗi người tu hành cuối cùng đều không tránh khỏi lôi kiếp được!
Loại lôi kiếp này thật ra là một loại ý chí đất trời, người tu hành nghịch thiên đoạt được sức lực mạnh mẽ muốn mưu cầu trường sinh, sau khi cực kỳ mạnh mẽ thì liền phá vỡ sự cân bằng của thế gian. Vì vậy, ý chí đất trời sẽ hóa thành kiếp lôi, muốn xóa đi những tồn tại phá vỡ sự thăng bằng này. Mà cho dù lý do của kiếp lôi cũng không phải chỉ ở Thiên Nguyên mới có, bất kỳ thiên địa nào thức tỉnh đều sẽ có loại ý chí đất trời này tồn tại, mà loại ý chí đất trời can thiệp cũng chính là đại kiếp nạn mà người tu hành phải chịu.
Ban đầu Lộc Tẩu bởi vì tự biết không có đủ căn cơ không chống nổi lôi kiếp nên liền bế quan, trốn cả mấy nghìn năm.
Bây giờ lão lần nữa cảm ứng được khí tức lôi kiếp, làm sao có thể không sợ hãi được?
Lúc này lão cũng mơ hồ đoán được Cảnh chủ muốn làm gì Phương Hành rồi...
Tuy vô hình vô ảnh, cũng không biết nso rốt cuộc là thứ gì nhưng Cảnh chủ này chắc chắn là cực kỳ thông minh.
Lúc này Phương Hành hóa thân thành thế giới, sức lực lớn vô cùng, về mặt sức mạnh thì ít khả năng đánh bại được hắn!
Nhưng hắn cũng có nhược điểm, nhược điểm của Phương Hành chính là không đủ tu vi!
Bất luận hắn có điều khiển cả một thế giới hay không, nhưng tu vi của hắn không đủ nên chuyện này không thể lấn át được sự thực.
Mà người có tu vi không đủ sợ nhất cái gì?
Chắc chắn chính là kiếp lôi vượt xa cảnh giới của bản thân hắn rồi...
Cảnh chủ rõ ràng cũng đã luyện hóa ý chí của thế giới bị tàn phá này để hóa thành kiếp lôi, muốn đánh một kích trí mạng với Phương Hành.
Dĩ nhiên, làm như vậy Cảnh chủ cũng rất thiệt thòi!
Bởi vì thế giới này rõ ràng cũng đã bị tàn phá, ý chí cũng không quá mạnh mẽ nhưng cũng không có cách nào phục hồi như cũ. Nói cách khác, hiện tại ý chí ở trong thế giới bị tàn phá này thật ra dùng tới một phần sẽ thiếu đi một phần. Nó đánh Phương Hành không biết sẽ tổn hao bao nhiêu...
Đương nhiên, đối với cục diện bây giờ thì sự tổn hao này cũng đáng/
Có thể khống chế kiếp lôi, bản thân đã có cảnh giới cao minh chí cực rồi. Trước đây suất lĩnh ba nghìn Thần tộc xâm lấn Thiên Nguyên, Thần Chủ có Tiên vân Độ Kiếp. Trong truyền thuyết, Độ Kiếp Tiên vân kia chính là sau khi luyện hóa ý chí của cả một thế giới mới có thể hình thành.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiên ma vân đã hội tụ, ẩn chứa lôi ý đáng sợ khó tả.
Lúc này Đại Đức Đạo chủ vừa mới bị đánh khổ không thể tả cũng giống như không cần mạng nữa, liều mạng vọt về phía Phương Hành, thần thông liên tiếp đánh ra. Hắn hiểu được nặng nhẹ, muốn đối phó với cự thú hình người này dùng lôi kiếp đánh gã chính là biện pháp duy nhất làm suy yếu gã.
Mà lúc hắn bị lôi kiếp bao phủ chính là hy vọng duy nhất để mình giết gã!
- Ta tới đây!
Ngao Liệt từ xa nhìn thấy cảnh tượng này thì thất kinh, sau đó vội vàng chạy tới.
Lúc này y cũng muốn dùng thân thể của mình đỡ lôi kiếp cho Phương Hành. Dù sao y từng ngủ say mấy chục năm trong lôi trì tạo hóa, đối với năng lực chống cự kiếp lôi thì có thể nói thiên hạ vô song. Lúc này cũng chỉ có y có thể giúp được Phương Hành.
Chỉ là khi y xuất hiện suy nghĩ này, Đại Uy Yêu chủ đang ác chiến với y sao có thể không phản ứng kịp được?
Ngay lúc Ngao Liệt chuẩn bị vọt về hướng Phương Hành, Đại Uy Yêu chủ cũng bỗng nhiên mở cái miệng to như chậu máu ra, không biết đã nuốt vào bao nhiêu Tiên ma khí độ, sau đó kiếm khí trên ma kiếm tăng vọt. Kiếm khí hầu như sắp xé nứt thiên địa, giống như sao băng bắn vào tinh không, hung hăng đâm về phía lân trên lưng Ngao Liệt. Kiếm khí mạnh tới mức có thể chém được nhật nguyệt chém tới làm Ngao Liệt không thể không xoay người lấy hai sừng chống đỡ.
Nhưng cũng chỉ chậm một chút như vậy, trên không trung thế giới bị tàn phá, Tiên ma vân đột nhiên sáng lên lôi mang cường liệt.
Rắc! Rắc! Rắc!
Đột nhiên có lôi xà vô tận bơi qua, trong Tiên ma vân có một tia kiếp lôi to như núi lớn ầm ầm một tiếng, đánh xuống Phương Hành.
Lôi kiếp đáng sợ như thế thậm chí là lúc tu sĩ Thiên Nguyên độ kiếp cũng cực kỳ hiếm thấy.
- Chạy mau...
Đang ác đấu với Đại Bi Phật chủ, Lộc Tẩu cũng không nhịn được mà căng chặt dây thần kinh, cao giọng gào thét.
Đối mặt với kiếp vân của thế giới đã bị tàn phá, Phương Hành có thể trốn. Bởi vì hứn không phải là sinh linh mà thế giới này muốn đánh, trên người không có khí tức của thế giới này. Cho nên nếu tốc độ đủ nhanh cũng có thể thoát được kiếp lôi này, nhưng kiếp lôi trên Thiên Nguyên thì lại không được. Bởi vì hắn sinh ra ở Thiên Nguyên, cho nên không có chỗ nào có thể trốn được. Kiếp lôi sẽ đuổi theo đánh hắn, đánh không chết sẽ tiếp tục đánh.
Nhưng Phương Hành lại không hề trốn.
Hắn như đã sợ tới ngây người, vừa nhìn thấy lôi kiếp thì tay chân đã cứng đờ, bị Đại Đức Đạo chủ vây khốn tại chỗ.
Sau một giây kế tiếp, kiếp lôi to như ngọn núi lớn liền hung hăng đánh lên người của hắn.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Lôi quang vô tận bạo nổ hóa thành một vùng lôi hải, che khuất khu vực vạn dặm quanh người Phương Hành.
Ngay cả Đại Đức Đạo chủ cũng kêu đau một tiếng rồi bị bắn ra ngoài từ trong lôi ý vô tận tràn ngập khu đó. Người ở trên không trung miệng đã hộc ra máu, có thể thấy được kiếp lôi mặc dù không nhằm vào ông ta nhưng ông ta cũng chịu ảnh hưởng.
- Tỷ phu...
- Tiểu Phương Hành...
Ngao Liệt và Lộc Tẩu nhìn thấy cảnh tượng này thì đồng thời kinh hãi, thất thanh kêu to.
Ngay cả những người luận đạo lúc này cũng sợ tới ngây người, ánh mắt có phần đờ đẫn nhìn vùng lôi hải kia.
Đại khái ngay cả bọn họ cũng không ý thức được là trái tim bọn họ lúc này đều hướng về Phương Hành, vì vậy vừa nhìn thấy Phương Hành bị kiếp lôi bao phủ sinh tử chưa rõ, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một lọa khủng hoảng khó tả, giống như trong nháy mắt mất đi chủ kiến vậy.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
- Ha ha ha ha, xem ngươi còn không chết được không! Còn không chết được không?
Chỉ là một đạo kiếp lôi giáng xuống còn chưa đủ, trong tiếng cười bén nhọn của Cảnh chủ, Tiên ma vân trên không trung càng tụ càng thịnh. Từng đạo liên tiếp giáng xuống, trong lòng nó dường như cũng cực kỳ sợ Phương Hành. Lúc này căn bản là không hề keo kiệt loại kiếp lôi này sẽ tiêu hao ý chí của thế giới bị tàn phá, căn bản là không quan tâm xem Phương Hành đã chết hay chưa, thậm chí ngay cả thời gian thở dốc cũng không cho hắn. Chỉ đang không ngừng đánh kiếp lôi xuống, nhìn dáng vẻ này thì không phải là đang muốn đánh chết Phương Hành mà là muốn chém hắn thành hư vô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận