Lược Thiên Ký

Chương 1048: Đại tàn sát thần pháp


Thần tộc rốt cuộc coi trọng Phương Hành bao nhiêu, hoặc là nói muốn giết hắn bao nhiêu, từ bây giờ đã có thể nhìn ra.

Lạc thần tộc rõ ràng đã huy động đến đây rất nhiều sinh linh, bố trí phòng thủ hư không, tổng số không dưới bốn năm trăm, vây chặt cả khu vực này như nêm cối, phải biết rằng lúc trước thần tộc giáng xuống Thiên Nguyên, tuy rằng để lại ấn tượng người đông thế mạnh cho chúng tu Thiên Nguyên, nhưng đây dù sao cũng là liên minh ba ngàn thần tộc, thần tộc chân chính, trời sinh huyết mạch cường đại, mỗi một vị sinh linh thần tộc trưởng thành đều có lực lượng cường đại, nhưng vì nguyên nhân này nên bị trời ghét, số lượng cực kỳ ít ỏi, có gần trăm tộc nhân đã là đại tộc khó có được.

Lạc thần tộc điều động bốn năm trăm sinh linh tới, gần như chẳng khác gì rút sạch hết binh lực của phòng tuyến Bạch Ngọc Kinh.

- Thiên Nguyên thất hung, tội ác tày trời, giết không đặc xá, Bạch Đế thành bao che hung đồ, làm đồng phạm giết...

Sinh linh Lạc thần tộc sải bước tiến lên trước, ôm lấy hung phong vô tận, sát khí lẫm liệt, bàn tay giơ lên cao cao, rồi sau đó nặng nề vung lên trước:

- Giết! Phương ma âm hiểm giả dối, quỷ kế đa đoan, vì đề phòng hắn thừa dịp loạn đào tẩu, vì đề phòng hắn có đồng lõa nào khác ẩn núp trong đó, trong vòng ngàn dặm này, không cho người nào chạy trốn, toàn bộ chém giết, thà giết nhầm một vạn, không thể buông tha một người...

Rầm! Rầm! Rầm!

Sinh linh thần tộc chung quanh được lệnh, khí thế ngập trời, đều ép tới trước, hư không chấn động, gió cuốn mây tan.

- Đầu hàng... đầu hàng...

- Thần tộc đại nhân, chúng ta thật tình đầu hàng...

Phần hung uy này không biết đã dọa vỡ lá gan của bao nhiêu người, Bạch Đế thành với liên minh hiến bảo đều có người ào ào quỳ xuống cầu tha.

Nhưng bọn họ đột nhiên phát hiện, đám sinh linh thần tộc bao vây bọn họ vốn không có đồng minh gì, thế mà lại coi toàn bộ bọn họ là kẻ địch, cẩn tuân mệnh lệnh không tha cho một người đào thoát của Quỷ Mộc, trực tiếp giết tới, ào ào treo cổ bọn họ giữa không trung, cho dù là đầu hàng hay phản kháng, đều là kết cục giống nhau, huyết nhục như mưa từ không trung rơi xuống, tiếng kêu gào thê thảm như thủy triều, một khu vực này rõ ràng đã biến thành một lò sát sinh, vào thời điểm này tất cả mọi người đều biến thành dê đợi làm thịt...

- Chúng ta... liên minh hiến bảo chúng ta một lòng đầu nhập vào, ngươi giết đồ đệ của ta làm chi?

Đám người Lữ Kim Hồng trong liên minh hiến bảo chính là nhóm người trải qua tâm tình phập phồng lớn nhất, mới vừa rồi còn làm mộng đẹp vây giết Thiên Nguyên thất hung, để lập đại công với Lạc thần tộc, một bước lên mây, một phen này liền thấy được đối phương tập kích về phía mình, không lưu lại một người sống đối với đồ đệ môn nhân của mình, một màn trước mắt này giống như mộng ảo.

Chính là mới vừa là mộng đẹp đột nhiên lại ngã vào trong ác mộng.

Lữ Kim Hồng nhìn từng màn, nhìn từng đệ tử mình thương yêu nhất bị thiết mâu của sinh linh thần tộc không có biểu cảm đâm thủng, nhất thời tâm tình kích động, đầy mắt màu đỏ xong về phía sinh linh thần tộc kia, hai tay dùng sức ôm lấy thiết mâu, căm phẫn kêu lớn lên, thậm chí còn dùng sức giãy giụa, có ý đồ rút thiết mâu khỏi lồng ngực của đồ đệ mình, nhưng với tu vi này của hắn, thật sự không tính là gì ở trước mặt sinh linh thần tộc, thiết mâu không hề động, bên cạn lại có hai cốt đao chém rụng xuống, lỗ máu tươi chảy ra.

Một cái đầu tròn trơn nhẵn rơi xuống, mang theo mê man, bi phẫn, không hiểu rơi thẳng xuống dưới mặt đất.

- Má nó, lão tử đầu nhập vào các ngươi là vì vinh hoa phú quý, kết quả các ngươi muốn mạng của ta?

Hỏa Đầu Đà cũng nổi giận, nhảy lên không trung cao cao, khống chế một hỏa mãng tiên, tập kích về phía sinh linh thần tộc.

Chỉ tiếc hắn mới vọt tới được một nửa, liền có một thần tộc lạnh lùng phun ra một ngụm hỏa tức, khiến hắn lẫn tiên đều hóa thành than cháy ở giữa không trung, rồi sau đó bị gió khẽ thổi, liền hóa thành tro bụi, phân tán bốn phương, giống như chưa từng xuất hiện...

- Ma đầu khi dễ ta... thần tộc khi dễ ta...

Vào thời điểm này Diệp Hồn Thiên nhìn các đệ tử Bạch Đế thành bị tàn sát cũng hai mắt màu đỏ, tức giận khó có thể áp chế bốc lên từ đáy lòng, hắn hung hăng nhìn về phía Phương Hành, như muốn nhắm người mà cắn, nhưng chính là còn chưa xông về phía Phương Hành, hung tợn ra lệnh, đi trước làm gương, vọt tới hướng bawscc, sau lưng dẫn toàn bộ đệ tử Bạch Đế thành may mắn còn tồn tại:

- Theo ta cùng nhau lao ra...

- Một kẻ cũng không tha, toàn bộ chém giết!

Trong hư không, một mệnh lệnh ném ra, sau đó liền nhìn thấy một đám sinh linh thần tộc tập kích về phía đệ tử Bạch Đế thành.

Quỷ Mộc sinh linh thần tộc hạ mệnh lệnh xong lại thả tay sau lưng, chậm rãi đi về phía Phương Hành, giọng không lớn, nhưng mang theo tàn khốc nhàn nhạt:

- Nhân tộc Phương Hành, ngươi thật sự cho rằng ta không nhìn ra trận này chứa bao nhiêu kỳ quái sao? Ha ha, ngươi quả nhiên là kẻ quỷ kế không dứt, tự ý càn quấy nhất như trong truyền thuyết, hiện giờ thật ra ngay cả ta cũng nhìn không thấu trận này rót cuộc là ai thật tình đầu hàng, ai lòng dạ xấu xa, tình cảnh thật sự rối loạn, vào lúc này ta cũng không có công phu đi thẩm vấn từng người, chia ra biện giải...

- Cho nên ngươi giết sạch tất cả mọi người?

Lúc bắt đầu giết hại chung quanh, Phương Hành liền trầm mặc kỳ dị, vào lúc này mới cúi đầu mở miệng.

- Không sai, phương pháp này rất đơn giản không phải sao?

Quỷ Mộc nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói mang theo mỉa mai nhàn nhạt:

- Ta không quan tâm ngươi có quỷ kế gì, có chuẩn bị gì sau đó, lại có mưu ma chước quỷ gì, lấy bất biến ứng vạn biến, mặc kệ trong lòng ngươi ôm tính toán gì, ta chỉ cần giết sạch tất cả mọi người là được, dù sao chỉ cần thần tộc ổn định thế cục Thiên Nguyên, sao phải lo không có người sẵn sàng góp sức? Dù sao chỉ cần có thể giữ ngươi lại, mục đích của ta đã đạt tới!

- Thật là một phương pháp tốt, may mà ta tạm thời sửa lại chủ ý...

Phương Hành nhìn cảnh giết hại chung quanh cùng với sinh linh thần tộc dày đặc đang đi về phía mình, vòng vây chung quanh càng ngày càng nhỏ, hắn cũng không nhịn được nữa cúi đầu thở dài nói:

- Tuy rằng ta cũng cảm thấy vương bát đản này đáng chết, thậm chí là ta cố ý đưa bọn họ đến chết, nhưng thấy cảnh tượng trước mắt này, vẫn cảm thấy trong lòng không thoải mái... có chút lửa giận cần phải phát tiết...

Nhẹ nhàng nói, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, ười như không cười nhìn Quỷ Mộc.

- Nếu như nói có thể giữ ta lại, vậy ngươi giết nhiều người hơn nữa cũng vô dụng, nhưng nếu như... ngươi không thể lưu ta lại thì sao đây?

Khi nói ra câu này, trên người hắn xuất hiện khí tức quỷ dị nhàn nhạt nào đó.

Quỷ Mộc sinh linh thần tộc cũng nhíu mày lại, trên người bắt đầu phiêu tán lên khói khí màu xám nhàn nhạt, cười như không cười nói:

- Ta thừa nhận ngươi mạnh hơn tu sĩ bình thường một chút, nhưng mà nếu là âm mưu quỷ kế không cách nào thi triển, vậy muốn đào tẩu từ dưới tay ta, thế còn quá buồn cười đi... Ha ha, cốt tộc chúng ta từng cổ tiên đại chiến bên ngoài Thiên Nguyên các ngươi ở thượng cổ, một trận chiến đó là ba ngàn năm, đánh chết vô số cổ tiên cùng với thần tướng bọn họ sử dụng, có vậy mới nhận được cái tên “Lạc Thần”, chính là một trong những thần tộc cường đại tiên giới đều tán thành, người mạnh nhất có thể đánh nhau với Tiên Nhân Vương, mặc dù ta bất tài, nhưng cũng có tin tưởng đánh chết nhân tộc Tán Tiên hạ cấp, ngươi muốn chiến với ta...

Đánh chết Tán Tiên hạ cấp?

Tròng mắt Phương Hành hơi nhíu lại!

Cái tên Tán Tiên, trên thế gian đã lâu không nghe thấy, nhưng trên thực tế Tán Tiên chỉ là tu sĩ Độ Kiếp, độ xong chín kiếp, tu sĩ đó là Chân Tiên, mà nhóm người bắt đầu Độ Kiếp lại chưa từng độ xong chín kiếp, từ thời thượng cổ được coi là Tán Tiên, nhưng mà sau này đường thông thiên bị cắt, trên đời không còn Chân Tiên, cho nên cái tên Tán Tiên đã bắt đầu bị người quên lãng, một khi nói ra liền gọi chung là Độ Kiếp...

Người này nói bản thân có thể đánh chết Tán Tiên, chẳng phải nói có thể đánh chết tu sĩ dưới ba đạo lôi kiếp?

Hắn không giống như đang nói dối, vào thời điểm này cũng không cần phải nói dối như vậy!

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Phương Hành đột nhiên mở miệng, giọng thật thấp hỏi.

Tồn tại có được thực lực đánh chết Tán Tiên hạ cấp, tuyeetj đối không phải là sinh linh thần tộc bình thường, hơn nữa từ khi người này có thể thống ngự sinh linh thần tộc ở Bạch Ngọc Kinh, thậm chí điều người đến vây giết mình, cũng có thể kết luận hắn có thân phận không thấp trong thần tộc!

- Nhi tử thứ hai thủ hạ Thiết Cốt Thần Vương Lạc thần tộc Quỷ Mộc, thân phận này có lọt được vào mắt của ngươi?

Quỷ Mộc biết Phương Hành đang hỏi cái gì, mỉm cười, nhẹ nhàng mở miệng trả lời

- À, nếu là thân phận này thì có thể chơi đùa...

Phương Hành đột nhiên nở nụ cười, trong quá trình đối thoại với Quỷ Mộc, hắn đã âm thầm vận huyền pháp, còn đối phương hiển nhiên đã có chuẩn bị, khi đến nơi này đều cảm giác khí cơ của nhau đạt tới cao nhất, rõ ràng là lúc ra tay, khi nói ra câu cuối cùng, hắn liền đột nhiên cười dài một tiếng, một thân pháp lực đều phát động ra, trên đỉnh đầu rõ ràng hiển hóa một cụm lửa cháy, khiến cho lực lượng của hắn vào thời điểm này tăng lên gấp bội, bộc phát ra khí thế hung ác đáng sợ...

- Đại tàn sát thần pháp...

Theo luồng khí thế hung ác này nảy sinh, trong một thoáng Phương Hành giống như hóa thành một mãnh thú, khí nuốt núi sông, hai chân đạp một bước trong hư không, lập tức dẫm nát từng mảnh hư không, cả người giống như một ngọn núi lửa, kéo dài thẳng tắp qua hư không, đánh về trước...

Được loạn thế tàn sát tiên pháp từ Phù Diêu cung, cuối cùng lần đầu tiên được hắn thi triển ra.

Nhưng mà tạm thời hợp với tình hình, đã thay một cái tên, không gọi là tàn sát tiên pháp, cũng không gọi là vệ đạo thiên công, mà gọi là “Đại tàn sát thần pháp”!

- Đây chính là...

Thấy được dáng vẻ này của hắn, Quỷ Mộc vốn tỏ vẻ lạnh nhạt lại đột nhiên lóe lên chút hồi hộp, nhưng sau đó đầy mặt mừng như điên, chỉ cảm thấy không muốn chờ đợi chút nào thân hình run lên, trực tiếp lột bỏ kim giáp trên người, xương cốt trong cơ thể biến hóa vô tận, bành trướng, rõ ràng ở trong một chốc lát này hóa thành một quái thú kích cỡ như ngọn núi, bên ngoài thân tràn đầy cốt giáp màu xám, một con mắt giữa trán hiện lên màu xám mất đi, gắt gao nhìn chằm chằm vào Phương Hành, đạp trên hư không, cũng hung hăng đánh về phía Phương Hành..

Rầm! Rầm! Rầm!

Hai người vọt tới từ xa xa, mắt thấy sẽ đụng vào nhau, Phương Hành đột nhiên thân hình vừa chuyển, sau khi khống chế lực lượng đáng sợ này, thân pháp vẫn còn linh hoạt tự nhiên, thế mà lại vòng ra phía sau đánh tới bản tôn Quỷ Mộc, lao thẳng đến một đám sinh linh thần tộc kết đội phòng thủ, chiêu bất ngờ này lại thế khó chắn, khiến sinh linh thần tộc vốn có lực lượng đáng sợ vô tận lại dưới xông tới của hắn mà giống như giấy mỏng, bị hắn nện vào huyết nhục mơ hồ, ào ào ngã xuống mặt đất...

- Ta còn phải cảm tạ thần tộc các ngươi, đưa tới cho ta nhiều bia ngắm luyện tập như vậy...

Phương Hành thi triển đại tàn sát thần pháp giống như xông vào trong sinh linh thần tộc bình thường, quét rơi xuống vô số sinh linh thần tộc.

Phần thoái mái với thích ý kia, quả thật giống như bổ dưa thái rau, giống như sinh linh thần tộc đối chiến những tu sĩ nhân tộc này, không phải là chém giết, mà là giết hại!

Bạn cần đăng nhập để bình luận