Lược Thiên Ký

Chương 1017: Đồng Lô luyện Chân Thần



- Lúc này còn không luyện chết ngươi sao?

Thời điểm Lữ Phụng Tiên mở mày mở mặt, quát chiến tứ phương, Phương Hành cũng rất vui mừng, từ trên không trung vọt xuống, một cánh tay hướng lên bầu trời, lúc năm ngón tay bắt đầu khép lại, dường như bầu trời cũng co vào, ẩn ẩn hóa thành bộ dạng một cái nắp ấm to lớn, sau đó bị hắn đậy lên phía trên Đồng Lô, đến lúc này Đồng Lô to lớn lập tức trở nên kín mít không kẽ hở, từ bên ngoài có thể nhìn thấy Thiểm Điện Tử cũng giật nảy cả mình, xông tả xung hữu đột, trường mâu trong tay hung hăng nện lên trên vách ấm, giống như điên dại!

Nhưng dường như cái Đồng Lô kia vô cùng kiên cố, hắn trái trùng phải đụng vẫn không có nửa phần khả năng trốn ra ngoài!

Thiên địa hóa lô, tiên nguyên làm củi, tam muội chân hỏa, luyện hóa vạn vật!

Một chiêu này chính là đại thần thông sau khi Phương Hành chân chính kết anh thôi diễn ra!

Thời điểm hắn mới kết thành tiên anh, hắn cũng đã nắm trong tay nửa bước đại đạo pháp, có thể mượn dùng thiên địa chi lực, về sau hắn dùng kiếm trảm thần hồn phân một thành hai, lại có thêm một lần tu luyện đại đạo pháp, năng lực lợi dụng thiên địa chi lực cũng trở thành hoàn thiện, nhưng thiên địa chi lực quá mức cường đại, dùng tu vi cảm ngộ đạo pháp hiện tại của hắn cũng khó có thể thôi động hay là thúc giục, dẫn đến uy lực hời hợt không đủ để khắc chế địch, cho nên thời khắc tôi luyện thân thể hắn đã mượn Tam Muội Chân Hỏa, mang một thức đại đạo pháp này luyện thành thần thông!

Hóa một phương thiên địa thành Đồng Lô, trong ngoài ngăn cách, sau đó triệu hoán Tam Muội Chân Hỏa, sinh sinh luyện hóa hết thảy tồn tại trong lò!

Một thức thần thông này chính là bản lĩnh mạnh nhất bây giờ của hắn, cường giả Độ Kiếp tiến vào Đồng Lô cũng khó thoát!

- Phàm nhân, ngươi có dũng khí vây nhốt ta, ta nhất định chém ngươi thành muôn mảnh...

Trong Đồng Lô Thiểm Điện Tử vẫn liều mạng tả xung hữu đột không ngừng nghỉ, muốn trốn ra ngoài.

Nhưng lúc này hắn giống như là một con ruồi bay vào trong ấm, tốc độ có nhanh hơn nữa cũng không còn đường lui!

- Gọi đại gia!

Phương Hành hét lớn, hai tay đập vào bên trên Đồng Lô, Tam Muội Chân Hỏa tự đáy lò tăng vọt lên giống như là núi lửa, đối với Thiểm Điện Tử hắn không có nửa điểm nương tay, Tam Muội Chân Hỏa so với thời điểm luyện Thiếu Tư Đồ còn hung mãnh hơn, đốt cho Thiểm Điện Tử oa oa chửi bậy, ở trong lò tốc độ của hắn có nhanh cũng vô dụng, nhục thân vô kiên bất tồi ở dưới Tam Muội Chân Hỏa cũng không phải tan chảy, không bao lâu sau nhục thân đã hiện ra hình dạng cháy khét lẹt, ba cặp cánh phía sau có một cặp bị lửa dấy lên, đốt rụi một nửa...

Chúng tu ở chung quanh nhìn thấy một màn này, vô luận là sinh linh Thần tộc hay là tu sĩ Nhân tộc đều sợ ngây người, nhìn Thiểm Điện Tử bị đốt đến mức kêu thảm ở bên trong Đồng Lô, lại không có chút sinh lộ nào, bọn họ thậm chí không dám tin vào hai mắt của mình!

Thiểm Điện Tử cũng bị người trấn áp sao?

Hắn là cao thủ có thanh danh vang dội trong ba ngàn tiểu bối thần tộc đấy!

Vào lúc này khuôn mặt sinh linh Thần hiện đầy vẻ giận dữ, còn những tu sĩ Nhân tộc bị trấn áp, hàng phục lại lộ ra dị quang, thậm chí có người quên mất sinh tử, đột nhiên đứng lên, đấm ngực dậm chân, tròng mắt rưng rưng, lại cười ha ha!

- Hưu...

Tên đầu trâu vẫn luôn quan chiến cong ngón tay búng ra, một vệt thần quang xuyên thấu đầu tên tu sĩ Nhân tộc đang cười lớn khiến thần hồn hắn tán dật, sau đó trên mặt mang theo một nụ cười lạnh đứng dậy, trong miệng lo lắng nói:

- Thiểm Điện lão đệ, tên tuổi ngươi lớn như thế lại bị một tu sĩ Nhân tộc chấn ép, nguy cơ sớm tối, chuyện cười thế này thật là lớn a...

Hắn vừa nói vừa đi tới, con mắt giống như cười mà không phải cười nhìn về phía Phương Hành, sau đó đưa tay chỉ một cái, nói khẽ:

- Thả hắn ra, ta cho phép ba người các ngươi không bị nô dịch, làm chiến tướng của ta!

- Ngươi muốn thả người!

Lần đầu tiên Phương Hành không có chế giễu lại, mà dùng thanh âm lạnh lùng trả lời:

- Để người chung quanh đi, ta liền không giết hắn!

Giờ khắc này Tam Muội Chân Hỏa bên trong Đồng Lô vẫn đang thiêu đốt hừng hực, nhưng hắn không có tận lực thôi động mà thoáng chậm lại, chuẩn bị bắt Thiểm Điện Tử đến đổi người, trước đây hắn từng gặp qua người này ở Côn Lôn Sơn, xác nhận tên kia là hoa tiêu Thần tộc vực ngoại đang đi do thám, vừa rồi lại chính mắt thấy hắn tuyên đọc pháp chỉ, tất cả đã nói rõ thân phận của hắn cũng không tầm thường, ở trong thần tộc có được địa vị không thấp.

Tổng hợp hết thảy hắn liền kết luận người này có giá trị không nhỏ, chuẩn bị bắt làm con tin!

Nhưng tên đầu trâu kia nghe xong, chẳng những không có đáp ứng, trên mặt còn dâng lên nụ cười chế nhạo...

- Ngươi đang trả giá cùng ta?

Hắn có chút buồn cười nhìn Phương Hành, sau đó lắc đầu:

- Không phải ta đang nói điều kiện với ngươi, mà là cho ngươi cơ hội thôi!

- Mẹ ngươi, tranh thủ thời gian thả người đi!

Với tình hình trước mắt, Phương Hành đã không có hơi nhiều lời cùng hắn, nên quát to một tiếng.

Nhưng trên mặt tên đầu trâu kia lại dâng lên một nụ cười lạnh, hắn không nói một lời, mà đột nhiên đi lên trên một bước, hai tay cầm lấy đại phủ ở sau lưng, hung hăng bổ về phía Đồng Lô đang lơ lửng trong không trung, lực lượng cuồng bạo đến mức lúc hắn xông lao tới, phương viên trong vòng trăm dặm đều nổi lên cuồng phong, người bên ngoài căn bản đứng không vững, một búa trảm xuống càng có lực lượng thế gian hiếm thấy, để cho người ta nhìn thấy liền hãi hùng khiếp vía, đoán chừng một búa đơn giản này giáng xuống cũng không thua một kích toàn lực của cường giả Độ Kiếp!

- Bên trong lò khó phá, chẳng lẽ bên ngoài cũng cứng rắn như thế sao?

Thẳng đến khi một búa rơi xuống, thanh âm khinh thường kia mới vang lên, chấn động khắp nơi.

Câu nói kia cũng biểu lộ ra tâm cảnh của hắn, căn bản khinh thường nói điều kiện cùng Phương Hành, thậm chí cảm giác rất buồn cười, dù sao lò vẫn ở chỗ này, đi qua bổ ra một búa, người liền cứu ra, cần gì đổi hay không đổi người với ngươi?

Thiếu Tư Đồ cùng Lữ Phụng Tiên nhìn thấy một búa này, sắc mặt cũng trở nên đại biến, muốn đi lên ngăn cản nhưng đã không kịp.

Bọn họ trơ mắt nhìn tên đầu trâu kia bổ lên phía trên Đồng Lô, sau đó liền thấy một màn càng kinh người hơn!

- Bành!

Dưới một búa kinh thiên này Đồng Lô như gặp đòn nghiêm trọng, hư không run rẩy, chấn động không thôi, nhưng không có âm thanh vỡ vụn truyền ra, mà nổi lên vô số vệt sóng gợn, giống như là dòng nước hấp thu lực lượng một búa này tới, sau đó hội tụ về phía Thiểm Điện Tử đang tả xung hữu đột bên trong Đồng Lô, Thiểm Điện Tử đang chuẩn bị nội ứng ngoại hợp, mượn lực lượng một búa của tên đầu trâu lao ra, không nghĩ tới sẽ phát sinh sự tình như vậy, thân thể cứng đờ trên không trung, cả người nhảy dựng lên, thất khiếu trên người đồng thời phun ra kim huyết...

Một búa kia không có chấn vỡ Đồng Lô, ngược lại chấn cho Thiểm Điện Tử thất khiếu phun máu!

Thật giống như một búa đó không có bổ lên trên Đồng Lô, mà trực tiếp bổ lên trên người hắn...

Thấy cảnh này, đừng nói Thiếu Tư Đồ và Lữ Phụng Tiên mà ngay cả tên đầu trâu cũng ngây ngẩn cả người.

Hắn đã ý thức được sự đáng sợ của Đồng Lô, nên không tiếp tục bổ ra búa thứ hai, hắn sợ người cứu không ra được, lại hại chết hắn ở bên trong!

- Ở bên trong lò của tiểu gia, ngươi không cứu được hắn đâu, nhanh chóng thả người ra!

Phương Hành ở bên ngoài lạnh lùng hét lớn, Đồng Lô là do hắn hiển hóa ra, dựa theo lý thuyết gặp đòn nghiêm trọng, hắn sẽ bị phản phệ mới đúng, nhưng nhìn hình dạng của hắn, khí định thần nhàn, sắc mặt như thường, hình như không có dấu hiệu nhận bất kỳ tác động nào...

Đây chính là chỗ tự tin của hắn, Thiên Địa Đại Đồng Lô chính là Đại Đạo pháp biến thành, ở trong lò hắn có thể mượn dùng hết thảy lực lượng, lực lượng tên đầu trâu kia có mạnh hơn nữa, lúc trảm lên trên Đồng Lô lực lượng cũng bị hắn dẫn đi, sau đó truyền đến trên người Thiểm Điện Tử, cũng vì nguyên nhân này mà chỉ cần có người bên trong lò, lò này vĩnh viễn không bị phá, muốn phá vỡ lò trừ phi tên đầu trâu kia đánh chết Thiểm Điện Tử trước, sau khi bên trong lò không có người chịu đựng, mới có hi vọng đánh vỡ Thiên Địa Đại Đồng Lô!

Đơn giản mà nói là không có người nào có thể cưỡng ép cứu người từ tay Phương Hành!

Tên đầu trâu không nói một lời, nhưng hiển nhiên hắn đã phát hiện vấn đề này, ánh mắt của hắn lạnh lùng, không muốn từ bỏ việc cứu người, nhưng hiển nhiên càng không muốn thỏa hiệp với Phương Hành, hắn liếc nhìn Phương Hành một cái, rồi đột nhiên cười lạnh:

- Ngươi xác thực muốn ta thả người?

Tiếng nói còn chưa rơi xuống, lại có một tên tu sĩ Nhân tộc bị hắn bắt tới.

"Xùy" một tiếng, tên tu sĩ Nhân tộc không có nửa điểm sức phản kháng kia liền đầu rơi xuống, thần hồn cũng bị một búa chém chết!

Người chung quanh đều ngây dại, tuyệt đối không nghĩ tới một kết quả lại như vậy!

Còn tên đầu trâu thì khiêu khích nhìn về phía Phương Hành, cười lạnh một tiếng nói:
- Tộc đàn yếu đuối cũng có tư cách nói điều kiện cùng ta sao? Ngươi có con tin, ta cũng có, ngươi không thả người, vậy ta liền một hơi trảm một người, nhìn xem ta và ngươi ai chịu được!

- Phốc!

Khi đang nói chuyện, hắn lại vung búa một lần nữa, chém rụng một đầu người, sau đó xách búa đi đến chỗ người thứ ba.

Lại dùng thủ đoạn như thế!

Hành động của tên đầu trâu khiến con mắt Phương Hành tràn đầy màu tươi!

Một hơi trảm một người, giống như đồ tể làm thịt dê, cái này căn bản là coi tu sĩ Nhân tộc thành súc sinh!

Hơi thở dồn dập, con mắt ẩn ẩn nổi lên huyết hồng!

Thiếu Tư Đồ và Lữ Phụng Tiên cũng giận tím mặt, hướng về phía tên đầu trâu vọt tới, nhưng từ bốn phương tám hướng, lập tức có rất nhiều sinh linh Thần tộc lao ra, vây quanh hai người bọn họ loạn đả chém giết, làm cho hai người này vô pháp tiếp cận tên đầu trâu!

- Đề nghị của ta như thế nào?

Tên đầu trâu không nhanh không chậm chém rụng đầu tu sĩ Nhân tộc thứ ba, sau đó hướng về phía Phương Hành cười nói.

- ... Rất tốt!

Phương Hành rít ra mấy chữ, sau đó ngẩng đầu hướng hắn nhìn lại.

Trên mặt tên đầu trâu hiện lên vẻ tươi cười, coi như Phương Hành đã thỏa hiệp, cười nhạt nói:

- Đại cục đã như thế, ngươi lại có thể thế nào...

Lời còn chưa nói hết, bỗng nhiên hắn liền mở to hai mắt...

Sau khi Phương Hành dứt lời, đột nhiên vỗ lên trên Đồng Lô một chưởng, cũng ngay trong nháy mắt này, tiên diễm trong lò tăng vọt, tràn ngập mỗi một tấc không gian, sau khi Thiểm Điện Tử bị nhốt ở trong lò gánh chịu một búa của tên đầu trâu đã héo mòn đến mức không chịu nổi, nhưng vào lúc này chợt thống khổ nhảy dựng lên, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp nơi, hắn chỉ kêu gào được một nửa, thanh âm liền đột ngột ngừng lại, cả người duy trì bộ dạng nhảy dựng lên, dừng ở giữ không trung, sau một hồi lâu hóa thành tro bụi...

- Tiểu gia giống người nghĩ đến đại cục sao?

Trong thanh âm của Phương Hành lộ ra vẻ trầm lắng, mắt phun lửa giận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận