Lược Thiên Ký

Chương 1609: Tài nguyên không đủ làm sao bây giờ


Hiện giờ cuốn da thú trong tay Phương Hành ghi lại phương pháp vu tế của Tam Thập Tam Thiên, tuy trong tên có một chữ “vu”, nhưng trên thực tế đây cũng không phải vu pháp Thái Cổ trong miệng người tu hành của Thiên Nguyên. Lúc những pháp môn này được nhóm chúng tiên của Tam Thập Tam Thiên sáng tạo ra, Thiên Nguyên đã trải qua đại chiến Tiên – Thánh đầu tiên, chính là lúc phồn vinh nhất. Chỉ có điều một nhóm chúng tiên của Tam Thập Tam Thiên vẫn lấy tên có chữ “vu”, nguyên nhân chính là vì pháp môn mà bọn họ sáng tạo ra, thừa kế vu pháp của Thiên Nguyên, chỗ khác biệt chính là những vu pháp này đã dung hợp với Tiên pháp của các nhà lại, thậm chí có một vài lý lẽ thần thông thiên phú của Thần tộc, cực kỳ mạnh mẽ...

... Cực kỳ khó luyện!

Phương Hành chỉ bị kích động một lúc rồi khuôn mặt đau khổ.

Vu pháp bậc này đương nhiên là cực kỳ cường đại, tu luyện thì tốc độ trưởng thành cũng vô cùng nhanh!

Điểm này thì không cần hoài nghi, tốc độ tu hành cùng thực lực của cổ nhân đều hoàn toàn không phải thứ mà người tu hành hiện nay có thể tưởng được.

Thì ra cũng rất đơn giản, suốt ngày đối kháng với quần ma, chúng thần, cuộc sống ăn bữa hôm lo bữa mai, ông trời cũng không có thời gian cho ngươi thời gian trên vạn năm để tu luyện. Trưởng thành, đừng nói là mấy trăm năm, cho dù bế quan thêm mấy ngàn năm cũng không có tác dụng, không chừng toàn bộ tộc nhân đều đã bị yêu ma hoặc sinh linh Thần tộc tứ ngược đương thời toàn diệt rồi. Nói khó nghe thì thời điểm đó người tu hành được sống mấy ngày bình ổn chứ?

Có vô số cường giả lưu danh đại đạo đều chinh chiến cả đời đến chết!

Dĩ nhiên, bọn họ mạnh như vậy, tốc độ tu hành nhanh như vậy, đương nhiên cũng có nguyên nhân riêng.

Đó chính là tư nguyên phong phú làm cho bọn họ hầu như không cần phải lo lắng không có lực hậu phương!

Nhưng giới tu hành hiện nay thiếu nhất chính là tài nguyên!

- Thảo nào Đế Thích chỉ tu luyện ra một pháp môn nho nhỏ trong đó, quá nghèo nàn rồi...

Phương Hành âm thầm suy nghĩ, phát hiện đừng nói là hoàn thành mười hai tế pháp này, cho dù là hoàn thành một pháp môn tế pháp nho nhỏ trong số đó cũng cần tài nguyên tiên đạo cực kỳ lớn, ngay cả tính tình ngang bướng như hắn cũng cảm thấy không có khả năng cao thực hiện được. Trước tiên cũng chỉ có thể thu lại, đoán chừng trước kia Đế Thích nhận được vu pháp này cũng dùng để phụ tá cho tu vi. Chắc gã cảm thấy tu vi của mình tăng lên quá chậm, cho nên mới khổ tâm tìm được vu pháp này muốn thông qua pháp môn trong này để phụ trợ, nhanh chóng tăng cao tu vi!

Đã đến lúc này rồi, Phương Hành hoài nghi Bát Hoang Thiên Công của Thần Chủ có thể có liên quan tới tế pháp!

Nếu không... vị lão bà này sợ là cũng không có khả năng trong thời gian ngắn tu hành tăng tu vi cực nhanh như vậy.

- Khà khà, nhưng ta lại khá là thích pháp môn này...

Hắn hiểu sự khó sử khi Đế Thích tu hành pháp môn này, nhưng mình càng nghĩ thì lại càng hưng phấn, mắt hơi sáng lên.

Tổ Vu thập nhị tế pháp này đoán chừng ở Tam Thập Tam Thiên cũng không phải là pháp môn dị thường trân dị gì, người bình thường có thể cầu không được, nhưng rõ ràng một người như Đế Tử cũng có khả năng tìm được, nhưng người tu luyện lại ít, chính là bởi vì cần quá nhiều tài nguyên...

Cũng chính vì vậy, vu pháp này trong mắt vô số người cũng giống như gân gà vậy, vô cùng khó nhằn.

Nhưng Phương Hành lại không giống thế!

Hắn càng xem càng thích, chuyện thiếu tài nguyên, bản thân hắn chưa từng suy nghĩ tới.

- Phương thức tu hành Tổ Vu Thập nhị tế này lại đơn giản và thô bạo tăng cường bổn nguyên như thế, thật sự là phương thức tu hành làm người ta tha thiết ước mơ, hơn nữa cũng không hề bài xích phương thức tu hành Thái Thượng đạo của ta... hoặc có thể nói, phương thức tu hành Thái Thượng đạo của ta bây giờ vốn là không bài xích bất kỳ một loại phương thức tu hành nào. Dù sao, thức giới mà ta tu ra được cũng bao hàm toàn diện, nói về đạo lý thì ta có thể tu hành bất kỳ công pháp nào, chỉ là tu luyện trắc trở... Tổ Vu thập nhị pháp này lại cực kỳ thích hợp với ta!

Hắn càng nghĩ càng thấy hưng phấn, Tổ Vu thập nhị tế này đương nhiên không đơn giản như hắn vừa phân thích. Kỳ thực Tổ Vu thập nhị tế tuy là tiến hành tu hành thô bạo lại đơn giản, nhưng có một khó khăn cực lớn, đó chính là yêu cần về thể chất của người tu hành vô cùng nghiêm ngặt. Dù sao ở Thái cổ mọi người đều nhắm mắt thử vận may, có vài người ăn một cây linh dược thì lập tức tăng không ít tu vi, khả năng cũng sẽ có người cùng ăn linh dược đó, sau lại lập tức bạo thể mà chết. Không có cách nào, đây chính là quyết định bởi thể chất con người.

Tới bây giờ, thể chất này chính là tư chất!

Chỉ có điều Phương Hành cũng không sợ. Hắn tu luyện pháp môn Thái Thượng đạo, có thức giới, ở một mức độ nào đó thì giống như là vạn pháp thể. Nói cách khác, thể chất hoặc là tư chất cá nhân sẽ vĩnh viễn không trở thành trở ngại trên con đường tu luyện của hắn.

- Người khác đoán chừng đều sẽ cảm thấy thiếu hụt tài nguyên là vấn đề lớn, nhưng ta lại thấy việc giải quyết vấn đề thiếu tài nguyên cũng không khó. Ta thấy tế pháp thứ tư trong Tổ Vu thập nhị tế pháp này cũng chỉ cần... ồ, Thất Muội Hỏa Đảm, Vạn Niên Kỳ Lân thảo, Thập Thế Phượng Hoàng linh, Tam Nguyên Tử Bàn Đào, Vạn Sinh Quả, Thiên Tử Lưu Vân Khí, Hỗn Độn Bảo Dịch, Đế Lưu tương... mười hai loại thảo dược, mẹ kiếp, có vẻ thật sự không ít, thậm chí có nhiều thứ còn chưa từng nghe bao giờ, có điều cũng không phải không giải quyết được, chỉ cần...

Trong lòng hắn thầm nghĩ, đáy mắt hiện tinh quang:

- ... Làm việc lớn!

- ... Một nhóm không đủ còn có thể nhiều thêm mấy nhóm!

...

...

Dưới ý chí mà người thường không thể nào hiểu được thôi thúc, Phương Hành như lấy được chí bảo, thu phương pháp vu tế ở Tam Thập Tam Thiên coi như gân gà này lại, mặt mày ngậm ý vui mừng, sau đó còn nâng cao tâm tình nhìn hướng khác.

Trên thạch đài màu đen này còn có những đan dược và đạo điển nữa, chỉ có điều Phương Hành nhìn qua thì phát hiện chẳng qua đều là chút thần thông thuật pháp mà thôi. Những đan dược kia cũng không tính là trân dị khi so với Tổ Vu thập nhị tế, đối với mình bây giờ cũng không có tác dụng lớn.

Chỉ có điều rất nhanh, ánh mắt của hắn liền nhìn thấy trên mấy cái chai, con mắt hơi sáng lên tự tay cầm lấy.

Lấy nút chai ra nhẹ nhàng ngửi, ánh mắt của hắn không khỏi sáng lên, vô cùng vui vẻ.

Không vì cái gì khác, trong cái chai này lại là Đế Lưu tương!

Không lâu trước hắn nhìn thấy Đế Thích tặng Thần Chủ một cái chai, đều là Đế Lưu tương!

Mà ở trên Thạch Đài này lại nhiều hơn ba bình Đế Lưu tương!

- Đây chính là bảo bối đáng tiền nhất của Đại Xích Thiên đi... tài nguyên chỉ tộc Đế thị mới có!

Quả thực Phương Hành cười đến mức sắp chảy cả nước miếng rồi!

Nếu nói là tài nguyên Tiên bảo trên thế gian cũng chia cao thấp, tiên dược ngộ đạo có thể xưng là các loại tư nguyên trân dị thứ hai trong thiên địa. Đế Lưu tương này có thể được gọi là tư nguyên trân dị đứng đầu trong thiên địa. Trong truyền thuyết, Tiên Nhân dựa vào tiên dược ngộ đạo có thể tu luyện tới cảnh giới Thái Ất, còn nếu muốn từ cảnh giới Thái Ất tăng thêm một bước, tu thành Đại La Kim Tiên thì phải dựa vào vật này!

Thậm chí sau khi tu luyện thành Đại La Kim Tiên vẫn cần vật này để củng cố tu vi, tăng cao cảnh giới!

Ở một mức độ nào đó thì Đế Lưu tương này nhất định chính là căn cơ lập đạo của Đế thị. Có người nói thiên đình đã từng chỉ dựa vào vật ấy để thống ngự chúng Tiên, nguyên nhân rất đơn giản. Chúng Tiên đều cần vật đấy, chỉ cần một thứ đó đã làm Đế thị trước mặt chúng Tiên có được ưu thế cực lớn. Chỉ có điều sau đó đạo cơ của thiên đình sụp đổ, chúng Tiên Vương tự lập, nhưng cũng bởi vì Đế Lưu tương được xem như thứ quý hiếm nhất trên thế gian nhưng vẫn không tính là trân bảo duy nhất, càng không có cách nào thỏa mãn nhu cầu của tất cả Tiên nhân, mâu thuẫn sớm muộn gì cũng sẽ bùng phát...

Hơn nữa nghe đồn bây giờ những vị Tiên đế khác trong tay cũng có tài nguyên trân dị giống như Đế Lưu tương!

Dĩ nhiên, đây cũng không đại biểu cho giá trị của Đế Lưu tương yếu đi, nó vẫn là tài nguyên tu hành đệ nhất của thế gian. Chỉ đơn thuần nhìn vào Đế Thích trước đây lúc muốn kết minh với Thần Chủ, chỉ cần một chai Đế Lưu tương đã được coi như một món lễ lớn là có thể thấy được ít nhiều...

Một chai này cũng chỉ có vài giọt Đế Lưu tương, nhưng chỉ cần vài giọt này cũng là vật mà Thần chủ không có khả năng có được rồi!

- Nhìn thử thì Muội Chủ Tế vật bên trong tế pháp này lại có thể dễ dàng có được như thế...

Nhìn ba cái bình nhỏ, thậm chí Phương Hành hông nhịn được mà cất tiếng cười to, rất đắc ý.

Trong lòng ngày càng cảm giác suy nghĩ của mình vô cùng có lý...

Trân trọng thu hết ba bình Đế Lưu tương này vào, tuyệt đối cẩn thận không dám có chút sơ suất nào, sau đó lại cẩn thận tìm tòi một lượt, hy vọng còn có thể tìm được những thứ khác. Kết quả lại rất thất vọng, bên trong tiểu thế giới của Đế Thích quả thực chỉ có ba bình Đế Lưu tương như thế. Điều này cũng làm cho hắn càng thêm quý trọng Đế Lưu tương hơn. Đường đường là Đế Tử đó, hơn nữa còn là Đế Tử có nhu cầu cấp bách cần tăng cao tu vi, trên người lại chỉ có thể có ba bình Đế Lưu tương. Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, Đại Xích Thiên xem trọng Đế Lưu tương cỡ nào rồi...

- Không biết bây giờ Đại Xích Thiên còn có bao nhiêu, có đủ để ta dùng hay không...

Trong lòng hắn âm thầm nghĩ, tính ra lấy thân phận “Đế Tử” của hắn thì có thể lừa được bao nhiêu nữa.

Ánh mắt lại quét mấy lượt nữa thu hết những thứ kahcs lại, cho dù tế đàn này cũng không hề di chuyển chút nào, bởi vì hắn đã nhìn ra tế đàn này chính là do Đế Thích đặc biệt chế tạo ra, tác dụng tu luyện vu pháp, bên ngoài tinh xảo không giống bình thường. Hẳn là Đế Thích cũng đã dồn một phen tâm tư, mình lại lười đổ tâm tư làm cái khác, vậy thì cứ lấy đàn tế của Đế Thích dùng là được.

Thu Đế Lưu tương cùng Tổ Vu thập nhị tế pháp lại, Phương Hành dương dương đắc ý khẽ hát đi ra ngoài liền nhìn thấy Thanh La lúc này đang ngồi xổm trước nhà trúc của Đế Thích, hai mắt đẫm lệ. Không hề thi triển thần thông mà đang dùng tay của mình chộn sạch tranh lại. Chỉ có điều có quá nhiều tranh trong đây, nàng lại vừa gạt lệ vừa làm, tiến độ quả thực là vô cùng chậm, cho tới giờ cũng chỉ thu được phân nửa.

-Hừ, làm bộ...

Phương Hành bĩu môi mặc kệ nàng, thân hình phóng lên cao tới sát biên giới của thế giới nhỏ này, đụng vào đại trận chống tiểu thế giới, trong lòng chuẩn bị muốn dỡ bỏ tiểu thế giới này, dung hợp lại với tiểu thế giới của mình.

Phàm là tiểu thế giới, đều cần có đại trận cao minh chống đỡ mới có thể khép kín bằng suy nghĩ, đồng thời để chống ngoại địch, lúc mấu chốt dùng để giữ mạng. Còn Phương Hành dự định thu phục tiểu thế giới của Đế Thích đương nhiên cũng không có biện pháp nào khác ngoài trực tiếp đánh vỡ đại trận của nó, sau đó dùng khô lâu của mình để dung hợp tiểu thế giới này vào. Đến lúc đó, hai tiểu thế giới liền xác nhập vào nhau, không gian được mở rộng!

Cho dù không đề cập tới Tổ Vu thập nhị tế cùng Đế Lưu tương, chỉ cần một tiểu thế giới này cũng coi như bảo tàng lớn rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận