Lược Thiên Ký

Chương 1107: Ngay cả ngọn cỏ cũng không được buông tha.




Bắc Hải Tù Tâm Nhai, ở cực bắc Thiên Nguyên Đại Lục, cách Thần Châu Bắc Vực còn có hải vực vô tận.

Thương Lan Hải danh xưng thống ngự tứ hải, kỳ thật lại không với tới nơi này được, bởi vì đối với hải vực mà nói, cực bắc đã thuộc về man hoang, hơn nữa trong truyền thuyết, vùng biển này đã từng sinh ra chủng tộc Côn Bằng mạnh mẽ, luận thực lực và uy danh, bọn họ là không kém gì Long tộc, vì vậy Thương Lan Hải không nghĩ tới muốn quản hạt hải vực này, vì dù Côn Bằng nhất tộc giống như Cổ Dao Trì, cả tộc đã dời đi, nhưng truyền thuyết còn có tộc nhân tồn tại ở thế gian...

Tù Tâm Nhai tọa lạc ở trong vùng biển này, xa xa nhìn lại, nổi lên vạn trượng, trực thấu bầu trời, toàn bộ sườn núi là một loại Hắc Nham cổ quái, nước biển chung quanh làm nổi bật lên một màu đen kịt, mới nhìn âm khí trầm lắng, không có chút sinh cơ!

Tù Tâm Nhai cô linh ở hải ngoại đã trăm vạn năm, thuộc về tồn tại bị thế nhân lãng quên.

Nhưng bây giờ, Tù Tâm Nhai như vĩnh viễn sẽ yên tĩnh, lại nghênh đón đại quân áp cảnh...

Ầm ầm!

Xa thiên có mây đen đen nghịt cuốn tới, che khuất bầu trời, khiến cho người ngạt thở, mà ở trước mây đen, lại là một cốt lâu thiêu đốt lên ngọn lửa xanh lục, mang theo tà dị khó nói lên lời, từ xa xa bay vút tới, huyền phù ở trên không Tù Tâm Nhai, trong xương sọ, một thanh âm bá đạo ngang ngược vang lên:

- Tù Tâm Nhai Chủ, đi ra nhận cái chết...

Ào ào ào!

Phía dưới truyền đến trận trận âm thanh sóng biển, trong vùng biển, sóng nước chồng chất, mơ hồ có thể thấy được trong nước, thình lình đều là lính tôm tướng cua giơ thương cầm kiếm, người khoác trọng giáp, uy phong bá đạo, lít nha lít nhít chen chúc về trước, rậm rạp nhưng tràn đầy khí tức kim qua thiết mã, trực tiếp ép đến cách Tù Tâm Nhai trăm trượng mới ngừng quân trận, sát khí lăng nhiên.

Mà trên không trung, một đóa mây đen to lớn vắt ngang ở đằng sau cốt lâu, vân khí phiêu tán, lộ ra một đội tiên binh, đều là người tu hành khoác cổ bào, từng cái điều khiển phi kiếm pháp bảo, bay vút lên không, mặc dù không chỉnh tề giống yêu quân phía dưới, nhưng từng cái thực lực lại cao hơn yêu binh phía dưới rất nhiều, hiện đầy một mảng lớn hư không, số lượng không dưới ba ngàn, khí thế còn mạnh hơn đại quân Hải Yêu mấy phần!

- Rống...

Mây đen đột nhiên bị xông phá, từ bên trong bay ra rất nhiều hung quái thân thể khổng lồ, từng cái thân hình như núi nhỏ, giống như thép tinh đúc thành, bay đến hai bên đại quân, mắt lộ ra hung quang, nhìn chằm chằm phía dưới, số lượng chỉ có trăm con, nhưng cho người cảm giác lại giống như thương thiên che phủ, cánh cuốn quái phong, nhấc lên tầng tầng sóng lớn.

- Thần Tướng Thái Uyên dưới trướng Cửu U Thần Tử đến đây trợ trận!

Xa xa lại có một tiếng hét lớn, không trung phía sau, hiển lộ một nhóm binh mã, người trước nhất mặc áo giáp ám kim, lại hất lên đấu bồng màu đen to lớn, tay cầm liêm đao, dưới hông cưỡi một con yêu quái bốn mắt một sừng, sau lưng hắn là một mảnh vân khí kim sắc chói mắt, vân khí trôi nổi, mơ hồ có thể thấy được sau mây thình lình đứng một đội quân trang nghiêm.

- Nhi tử Song Sinh của Vĩnh Ám Thần Vương, đến đây trợ trận!

Cùng Thái Uyên xa xa tương đối, trong bầu trời đêm vang lên một tiếng hét lớn, người ánh mắt sắc nhọn có thể nhìn thấy, trong đêm đen có một đôi cánh khổng lồ giương ra, ôm theo ma khí đáng sợ, uy thế vô tận, nhưng đám binh mã kia phảng phất như trời sinh có bản lĩnh ẩn vào trong màn đêm, căn bản không có cách nhìn rõ ràng...

Mà ở phía sau hai chi đại quân, vẫn còn có một chi binh mã, dẫn đầu lại là Thần Tử Cốt Tộc Phá Phong, hắn cũng không lộ ra, nhưng mang theo giáp sĩ dưới trướng đến, trú đóng ở trên một hải vực bình tĩnh, lạnh lùng nhìn về phía trước.

Đại quân áp cảnh chân chính!

Mấy phương binh mã uy thế mạnh mẽ, để người nhìn kinh hãi!

Không nói mấy đại quân mang đến áp lực, chỉ là thủ lĩnh đại quân, thực lực đều bước vào Độ Kiếp cảnh, một chi lực lượng như thế, nếu như đặt ở Thiên Nguyên Đại Lục trước khi sinh linh Thần tộc phủ xuống, chỉ sợ đã có thể cứng đối cứng với Thần Châu Trung Vực, nếu không có Thánh Nhân nhúng tay, chỉ sợ kết quả cứng đối cứng, cổ thế gia còn không chắc có thể chiếm tiện nghi!

- Tiểu nhi, ngươi có gan!

Dưới đại quân áp cảnh, trong Tù Tâm Nhai, rốt cục truyền tới một thanh âm âm trầm.

- Tù Tâm Nhai Bồng Mông nhất tộc ta, cô huyền hải ngoại, bất luận là Tiên Nhân ở trước phong thiên, hay Thánh Nhân, thế gia sau khi phong thiên, đều bởi vì giả nhân giả nghĩa, khinh thường kết giao với bọn ta, thậm chí không muốn đề cập, để tộc ta bị thế nhân lãng quên, nhưng vô luận là ai, từ trước tới nay đều không có dũng khí khinh thường Tù Tâm Nhai ta, Thánh Nhân thiết trí đại trận, dẫn dắt Huyền Quan, cũng phải sai người đưa tin, chờ chúng ta đáp ứng không xuất thủ can trở, mới dám bày đại trận kia, Thương Lan Hải danh xưng thống ngự ngàn vạn Hải tộc, cũng không có dũng khí bước vào nơi này một bước!

Thời điểm hắn nói chuyện, thanh âm phảng phất như dẫn động thiên tượng, trên sườn núi bắt đầu có từng vòng xoáy hiển hiện.

- Tiểu nhi, ngươi ngược lại có gan, quên tổ vong tông, đầu nhập Thần tộc không nói, còn dám can đảm chém giết con ta, không đợi lão phu đến tìm ngươi báo thù, ngươi lại không biết từ nơi nào tụ tập một đám ô hợp, dám can đảm xâm phạm biên giới Bắc Vực, khẩu xuất cuồng ngôn, tiến đánh tộc ta?

Trong thanh âm khinh miệt lại cuồng ngạo, làm tâm tư người phẫn uất, lại cảm giác áp lực.

Hồng Hoang Cốt Điện, Tiểu Tiên Giới, Thương Lan Hải thậm chí Cửu U Thần Vương Cung, Vĩnh Ám Thần Hoàng Cung, Bất Hủ Thần Vương Cung… lại bị hắn coi là ô hợp, có thể thấy được tự cho mình rất cao, mà hắn chỉ trích Phương Hành, cũng làm cho người nói không ra lời, vô luận như thế nào, người phản bội luôn không chính nghĩa, chỉ bất quá sắc mặt Phương Hành chỉ trầm thấp, không nói nhiều, lúc trước bởi vì con của hắn cấu kết với truyền nhân Minh tộc Thái Uyên, bị mình đánh chết cũng không oan uổng.

Hình như lão đầu này không biết rõ tình hình, thật coi con trai của hắn trở thành nghĩa sĩ Nhân tộc nhiệt huyết!

Chỉ bất quá, đối với vấn đề này, hắn lười giải thích.

Phương đại gia muốn diệt cấm khu, liền diệt cấm khu, còn không đáng tìm lý do thoái thác.

- Ha ha ha ha, Nhân tộc có thể xuất hiện bại hoại như ngươi, cũng là khí số đã tận, hôm nay lão phu cũng muốn nhìn, ngươi được người xưng thiên hạ đệ nhất bại hoại, Thiên Nguyên Đại Lục đệ nhất ác nhân, đến tột cùng có bản sự lớn bao nhiêu, có dũng khí phạm Tù Tâm Nhai ta...

Tồn tại trong Tù Tâm Nhai càng nói càng giận, nói đến cuối cùng, thanh âm đột nhiên đề cao.

Cùng lúc đó, "Sưu" một tiếng, trong vách núi có một tiễn bắn ra.

Ầm ầm!

Giữa không trung, đã sớm có vân khí xoay quanh hội tụ, ở thời khắc này nhanh chóng phủ xuống, tạo thành một phù văn to lớn, sau đó dần dần hóa thành trạng thái sợi, bao vây lấy mũi tên, quang mang như mặt trời, trong tiếng xé gió, mũi tên biến mất ngay tại chỗ!

Xạ Nhật Thần Tiễn Thuật!

Thần Tiễn Thuật truyền thừa từ Thái Cổ Xạ Nhật!

Mặc dù tiên tổ của Bồng Mông nhất tộc không có học hết thuật này, bị vây ở Bắc Hải, nhưng tiễn thuật không trọn vẹn kia lại lưu truyền tới giờ.

Hơn nữa mặc dù không trọn vẹn, nhưng uy lực lại không dung bất luận kẻ nào khinh thường!

Dù sao cũng là truyền thừa của Thánh Nhân đã từng một tiễn phá hủy thái dương!

- Cẩn thận!

Thời điểm mũi tên kia xuất hiện ở trên không trung, đám người Tứ hoàng tử Thương Lan Hải, Hung Đạo… sắc mặt đều đại biến, quát chói tai nhắc nhở.

Sở dĩ bọn họ xuất binh, chính là muốn nhờ lực lượng của Phương Hành, không nỡ để hắn chết ở chỗ này.

Bành!

Thời điểm thanh âm của bọn hắn vừa mới rơi xuống, mũi tên kia đã bắn tới trên cốt lâu, phảng phất như một vầng mặt trời trực tiếp bạo liệt, trước cốt lâu, vậy mà xuất hiện một biển lửa đáng sợ, trên mũi tên kia ẩn chứa lực lượng vô tận, ở thời khắc này rót vào cốt lâu, muốn hủy xương đầu, sau đó hủy diệt cả Phương Hành!

- Có thể phòng ngự không?

Tim mỗi người đều nhảy đến cổ, hoảng sợ nhìn lại!

Nếu thật là đại quân áp cảnh, còn chưa kịp tiến đánh, ma đầu kia đã bị một tiễn bắn chết, vậy bọn họ sẽ thành chuyện cười lớn!

- Tới tốt lắm!

Thời điểm bọn họ lo lắng không thôi, ở trong biển lửa vang lên một tiếng hét lớn, sau đó trong biển lửa vô tận, thình lình có ba dải lụa màu tím trôi nổi ở trên không trung, tiên khí mờ mịt, cùng lúc đó, trên cốt lâu, khí cơ liên tiếp cất cao, lực lượng lại trong nháy mắt tăng lên mấy lần, ngọn lửa màu xanh lục cũng theo đó bùng lên, hỏa diễm bị thổi lui về phía sau, nhưng chỉ lui ra không đủ trăm trượng, liền ngạnh sanh ngừng lại, thôn phệ lấy biển lửa chung quanh!

- Độ Kiếp tầng ba...

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt của Hung Đạo trở nên lạnh lẽo.

Mặc dù đã sớm đoán được tu vi cảnh giới của Phương Hành, nhưng trước khi tận mắt thấy ba dải lụa kia, vẫn không dám tin tưởng.

- Ta được mười hai Giới Chủ giúp tẩy luyện căn cơ, tới 300 tuổi mới vượt qua Lôi Kiếp tầng năm, đã được bọn họ xưng là Nhân tộc đệ nhất thiên kiêu, nhưng ma đầu kia không có đại cơ duyên như vậy, toàn dựa vào bản thân tu hành, bây giờ thọ nguyên chưa tới năm mươi, liền có tu vi Độ Kiếp tầng ba, đáng hận, đáng hận, nếu như lại cho hắn một chút thời gian, ai biết hắn sẽ trưởng thành đến mức nào?

- Cũng may hiện tại hắn đã làm việc cho ta!

- Bất quá sau khi lợi dụng xong hắn, kẻ này... giữ lại không được!

Mà lúc này, cốt lâu lui về sau trăm trượng đã ngưng lại, hoàn toàn kháng trụ mũi tên kia.

Không có bị tổn thương mảy may, cũng không có giống như trước đây, bị lực lượng một tiễn bắn ra vài trăm dặm, chật vật không chịu nổi...

Thanh âm của Phương Hành thì có chút hưng phấn:

- Ha ha, ta đã độ ba lần Lôi Kiếp, nội tình bàng bạc, mỗi qua một ngày, sẽ lý giải nhiều một chút lực lượng Độ Kiếp cảnh, thực lực liền dâng lên một bậc, lại thêm khô lâu, tự vệ là đủ, ngươi không tổn thương được ta!

Trong tiếng cười, cốt lâu lục diễm tăng vọt:

- Nhưng ngươi không tổn thương được ta, tiểu gia lại muốn giết chết ngươi!

- Thương Lan Hải, Tiểu Tiên Giới, Hồng Hoang Cốt Điện, chư quân nghe lệnh, tiến đánh cấm khu, giết vào Tù Tâm Nhai!

- Toàn bộ sinh linh, tất cả đồ sát, ngay cả ngọn cỏ cũng không được buông tha...





Bạn cần đăng nhập để bình luận