Lược Thiên Ký

Chương 1518: Bay thẳng vào Loạn Lưu Hải


- Bẩm báo... Tiên Soái đại nhân, chẳng biết tại sao bỗng nhiên Đế Lưu điện hạ, suất lĩnh Tiên binh dưới trướng, bay thẳng vào Loạn Lưu Hải...

Theo một tiếng cấp báo của Tiên binh canh gác, tin tức làm người ta khiếp sợ kia đã truyền khắp quân doanh Đại Xích Thiên, tất cả mọi người đều khiếp sợ thảo luận tin tức này, Loạn Lưu Hải cũng không phải là nơi tốt đẹp gì, không biết bên trong đã mai táng bao nhiêu Tiên binh cùng cao thủ tiên giới, bản thân nó không chỉ ẩn chứa vô số hiểm cảnh, bên trong càng có thật nhiều phản nghịch Thiên Nguyên thực lực mạnh mẽ ẩn hiện, ngay cả Thái Ất thượng tiên tự mình dẫn một đội tiên quân tiến vào, cũng chưa chắc có thể chiếm được lợi ích gì, huống chi Đế Lưu điện hạ đã bị đại tổn thực lực, ngay cả Thái Ất cảnh cũng chưa tới, mà lại mang theo một đám cáp mô quân ô hợp kia?

- Hắn muốn làm gì, phát điên rồi hay sao?

- Vào Loạn Lưu Hải, ngay cả Tiên Soái đại nhân cũng không thể xuất thủ cứu giúp...

Trong lúc nhất thời, tiên quân Đại Xích Thiên, người người nghi hoặc kinh ngạc, tiếng nghị luận truyền ra không dứt!

- Để hắn đi đi!

Trong lúc bối rối, chỉ có Tử Huyền Tiên Soái cau mày, ngón tay nắm vuốt một đạo tiên phù, dùng âm thanh lạnh lùng nói:

- Đế Lưu điện hạ vẫn hiểu rõ quy củ, trước khi xuất chinh, đã đưa cho ta một đạo phù xin chiến, muốn mang ba trăm Tiên binh đi thu phục phiến Loạn Lưu Hải kia...

- Chỉ bằng ba trăm cáp mô quân?

Mọi người trong sân đều cảm thấy im lặng, cười khổ nói:

- Còn không bằng nói hắn đi tìm chết? Tại sao Tiên Soái đồng ý?

- Tại sao ta đồng ý ư?

Trong lòng Tử Huyền Tiên Soái cũng im lặng, thầm nghĩ:

- Bởi vì tên kia không có chờ ta đồng ý đã đi rồi...

- Báo...

Thời điểm đại điện của Tử Huyền Tiên Soái đang ồn ào, lại có một tên Tiên binh vội vã chạy đến báo:

- Đế Thích điện hạ truyền âm, nói bên kia Loạn Lưu Hải có phản nghịch Thiên Nguyên ẩn hiện, hắn đã điều động hai nghìn Tiên binh tiến đến dò xét, nên đặc biệt báo cáo lại...

- Hả...

Bên trong đại điện, nhất thời trở nên hoàn toàn tĩnh mịch, người người đều ngơ ngác quay đầu nhìn về phía Tử Huyền Tiên Soái.

- Hai người huynh đệ này đã đợi không kịp rồi sao?

Ý nghĩ này hiện lên trong lòng mỗi người, chỉ có điều không người nào dám nói ra.

- ... Để hắn đi thôi!

Sau khi Tử Huyền Tiên Soái trầm mặc nửa ngày, cuối cùng cũng thở dài.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía Tử Huyền Tiên Soái:

- Đại nhân, có phải... hay không?

- Đó là chuyện sớm hay muộn mà thôi!

Tử Huyền Tiên Soái bình tĩnh nói:

- Với lại bọn hắn đều xem như tuân thủ quy tắc, liền để cho bọn hắn đấu pháp đi, các ngươi không cần nghĩ quá nhiều, đối với chúng ta mà nói, sự tình hôm nay rất đơn giản, Đế Lưu điện hạ vừa đến chiến trường vực ngoại, muốn nhanh chóng lập công, tự mình dẫn ba trăm Tiên binh tiến đến Loạn Lưu Hải bình định, mà Đế Thích điện hạ cũng phát giác Loạn Lưu Hải có dị động, điều động hai nghìn Tiên binh đi qua trấn áp... Như thế mà thôi!

- Ai...

Tất cả mọi người đều hiểu ý Tử Huyền Tiên Soái, nên không lên tiếng nữa.

Bọn hắn đều hiểu, Tử Huyền Tiên Soái giải quyết việc chung, không có ý định nhúng tay vào chuyện hai người kia.

Vô luận lần này Đế Lưu điện hạ đi vì cái gì, chỉ sợ sẽ không trở lại nữa!

Trong lòng họ khó tránh khỏi có chút thất lạc...

Ban đầu còn tưởng rằng có thể nhìn thêm mấy trận náo nhiệt!

...

...

- Sưu! Sưu! Sưu!

Lúc tiên thuyền của Phương Hành không chùn bước xông về một bờ khác của Đa Bảo Tiên Hà, không biết có bao nhiêu phương thế lực tiên giới đạt được tin tức này, cũng không biết có bao nhiêu cao nhân, xông lên không trung, đưa mắt trông lại, hoặc là thi triển thần thông vạn dặm tiên nhãn, hoặc là trực tiếp mượn một ít tiên bảo hiếm có, dò xét từ xa, thấy một chiếc tiên thuyền cô linh, một mình xuyên qua Đa Bảo Tiên Hà, dần dần xâm nhập, thẳng đến khi ra bên ngoài mấy trăm ngàn dặm, phóng vào Loạn Lưu Hải bị một mảnh sương mù thần bí bao phủ...

- Vị Đế Tử này, thật sự có can đảm, vọt thẳng vào Loạn Lưu Hải sao?

Không biết có bao nhiêu người thầm nghĩ trong lòng, cũng không biết có bao nhiêu lực chú ý, đều tập trung vào phía trên chiếc tiên thuyền kia.

- Đạo Chủ, chúng ta trực tiếp đi vào hay là?

Thời gian mới qua hơn nửa ngày, tiên thuyền đã đi tới trước Loạn Lưu Hải, phía trước có vô số tinh thần, lộn xộn như biển, càng làm cho người ta ngạc nhiên là, một mảnh tinh thần kia đều bị một tầng ánh sáng mông lung bao phủ, khiến cho vùng tinh vực này nhìn vô cùng thần bí, chợt nhìn một cái, căn bản không thấy rõ bên trong có bao nhiêu tinh thần lại, ẩn giấu đi vật gì, lộ ra mười phần thần bí...

- Cần phải cẩn thận, cái vực này vô cùng thần bí, lại có ánh sáng dị thường bao phủ, căn bản là không có cách khám phá, hoàn toàn chính xác là chất chứa vô tận hung hiểm...

Lộc Tẩu tính tình trầm ổn, nên sau khi quan sát kỹ liền nhỏ giọng khuyên bảo.

Mà vào lúc này, các Tiên binh Tiên tướng khác, cũng đều ngừng hô hấp, cẩn thận quan sát, rất nhanh bọn hắn liền phát hiện, mảnh Loạn Lưu Hải này hoàn toàn khác biệt, không có tĩnh mịch hoang vu như những nơi khác trong tinh vực, toàn bộ tinh vực ở chỗ này đều bốc lên từng luồng sinh cơ, dùng mắt thường có thể thấy được, không chỉ là sao trời, thậm chí còn có thể nhìn thấy từng mảnh từng mảnh đại lục bị tàn phá, có một ít tương đối lớn, gần như có thể so sánh với một phương Quốc Độ, thậm chí có một ít thảm thực vật...

- Cái Loạn Lưu Hải này giống như là một phiến đại lục hình thành sau khi bị đánh phá vậy...

Phương Hành cũng nhìn ra, một phương Loạn Lưu Hải Vực này, đã từng là một phiến đại lục lớn chừng một phần ba Thiên Nguyên, đoán chừng cũng có sinh linh tồn tại, nói không chừng còn có người tu hành, bởi vì bên trong từng mảng đổ vỡ, cũng có thể nhìn thấy một chút cung điện và điền viên, thậm chí còn có một số trận pháp còn sót lại, chỉ có điều, phiến đại lục kia đã bị người ta đánh nát, nhưng bởi vì vị trí đặc thù của Đa Bảo Tiên Hà, nên mảnh vỡ của đại lục không có bay đi, mà vẫn lưu tại nơi này, bảo lưu lại một vòng sinh cơ...

- Nhìn bộ dáng tàn phá của phiến đại lục này, sợ là ít nhất cũng có cao thủ cấp bậc Tiên Vương đấu pháp ở chỗ này...

Phương Hành âm thầm phán đoán ở trong lòng.

Thông thường, đại lục có thể uẩn dục ra sinh linh đều vô cùng to lớn, có lực lượng cường đại hơn rất nhiều so với tinh cầu phổ thông, có được "Thiên ý" tồn tại, người tu hành tầm thường tuyệt không có khả năng đánh vỡ, ví dụ như tinh cầu phổ thông hơi nhỏ một chút, Phương Hành cũng có thể tay không đánh nổ, Đại Kim Ô đã từng dùng một tay, tùy ý điều động, nhưng để cho bọn họ tới đối phó một phương đại lục nào đó thì đó chính là phí công, mệt chết hai người này cũng không đánh nổi, bởi vì đây không phải là tồn tại mà tinh cầu phổ thông có thể so sánh...

Mà lại dưới cái nhìn của Phương Hành, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng không có bản lĩnh kia, duy chỉ có Tiên Vương cảnh mới có thể!

- Ha ha, mặc kệ hắn, trực tiếp đi vào đi, ta đã đợi không kịp rồi...

Phương Hành đứng ở trên tiên thuyền, sau nửa ngày quan sát liền vung tay lên, mệnh lệnh cho bọn hắn dùng hết tốc độ tiến về phía trước.

Trong mười sáu vị Chân Tiên đứng ở bên cạnh hắn có mười bốn vị liếc nhau một cái, hơi có phần không rõ, mặc dù thời gian bọn hắn đi tới chiến trường vực ngoại này không dài, nhưng cũng biết địa phương có phản nghịch Thiên Nguyên ẩn hiện, vô cùng hung hiểm, chỉ sợ bất kể là ai đi vào, trái tim cũng đều có chút thấp thỏm, vì sao vị đạo chủ nhà mình lại không sợ chút nào, vui vẻ giống như là về nhà vậy?

- Bởi vì hắn muốn nắm lấy cơ hội này để về nhà...

Chỉ có Lộc Tẩu và Văn tiên sinh là biết rõ, liếc nhìn nhau lộ ra một vòng cười khổ.

Tiên thuyền ầm ầm tiến lên, muốn chính thức xông vào mảnh tinh vực loạn lưu kia, thế nhưng lúc sắp tiến vào chợt nghe được một tiếng hô lên, tiên thuyền cũng vì đó mà ngừng lại, chư tiên trên thuyền ngưng thần nhìn lại, đã thấy bên ngoài mấy trăm dặm phía trước, thình lình có một đoàn hắc vụ cuồn cuộn, bao phủ một phương tinh vực, một mực ngăn trở đường đi của bọn hắn, cái hắc vụ kia giống như có sinh mệnh, lúc nào cũng biến hóa, lúc lớn lúc nhỏ, thậm chí thỉnh thoảng sôi trào, còn hiển hóa ra đủ loại bộ dạng sinh linh, lúc như ngựa hoang phi nước đại, lúc như Tiên tử nhảy múa!

- Thiên Nguyên cũng có cao nhân biết trận thuật, cái kia là mượn thiên ý còn sót lại của Loạn Lưu Hải Vực, bày ra đại trận mê huyễn, bên trong không biết hung hiểm cỡ nào, muốn xông vào Loạn Lưu Hải, mà không có phương pháp tốt, hoặc là có đại cao thủ cưỡng ép đánh vỡ, mà cứ như tử sĩ ôm lòng quyết tâm tiến lên, ha ha, Đế Lưu điện hạ muốn tiến nhập Loạn Lưu Hải, chỉ sợ cửa thứ nhất cũng không qua được...

Phương xa, chư tiên lẳng lặng quan sát động tĩnh của cái tiên thuyền này, đều âm thầm nghị luận trong bóng tối.

Hiển nhiên cũng không có quá nhiều người ôm hi vọng đối với đám cáp mô quân dưới trướng Đế Lưu, cho rằng bọn họ căn bản không được tính là tiên binh.

- Cái kia là một phương tàn trận, trong hắc vụ có người thủ trận, giả thần giả quỷ!

Trong đám người Phương Hành, Lộc Tẩu cũng là trận pháp đại sư, quan sát một chút liền nhìn ra mánh khóe, thấp giọng nói với Phương Hành.

- Ha ha, vậy trước tiên chào hỏi!

Phương Hành cười lạnh một tiếng, hướng Tiên tướng bên cạnh nhìn thoáng qua.

Bán Tiệt huynh lập tức lĩnh hội, bước về phía trước một bước, quát lên:

- Sinh linh phía trước nghe đây, chủ nhân nhà ta là tam điện hạ Đế Lưu của Đại Xích Thiên, vì tìm một manh nữ mà đến, chúng ta đã biết nàng ở trong tay các ngươi, nếu các ngươi thức thời, nhanh chóng giao người ra...

- Ừm, cái thằng này tu vi không đủ, hiếp yếu sợ mạnh, lại không thể phục chúng, nhưng báo danh mở đường cũng không tệ...

Lộc Tẩu nhẹ nhàng cười một tiếng, nói với Văn tiên sinh ở bên cạnh.

Văn tiên sinh nhẹ gật đầu, nói:

- Ừm, quả nhiên phế vật cũng có giá trị lợi dụng!

- Ha ha, đúng là trước đây không lâu chúng ta bắt giữ một tiểu nha đầu của đại tiên giới, thấy nàng tuổi nhỏ, lại mù mắt, nên mới chưa giết, chuẩn bị nuôi lớn cho Đại Kim gia nhà chúng ta làm vợ, thế mà các ngươi muốn đòi lại? Ha ha, thanh danh tam điện hạ Đại Xích Thiên rất lớn sao? Hù dọa ai đấy, có bản lĩnh thì đánh vào đây, hôm nay ta muốn nhìn một chút xem ngươi lớn lên có mấy đầu, mấy đuôi, mấy cái sừng?

- Hì hì, đúng đấy, có bản lĩnh ngươi đánh vào đi...

Trong hắc vụ, vang lên rất nhiều tiếng cười quái dị, giống như không chỉ một người.

- Ha ha, vậy liền đánh vào thôi!

Phương Hành nghe xong liền vui vẻ, hắn biết luận điệu này tuyệt không thoát được quan hệ với cùng Đại Kim Ô.

- Ặc!

Nghe thấy Phương Hành phát lệnh, phía sau lập tức có hai Tiên tướng có được tiên mệnh đứng dậy, sau đó quay đầu, giống như đang muốn chọn mấy người đi cùng bọn hắn nhưng không ngờ, còn không chờ bọn họ chọn, đã có mấy chục người tranh giành nhau nhảy ra ngoài, từng người tranh nhau muốn đi theo xuất chiến, khiến cho hai tên Tiên tướng này ngẩn ngơ, cuối cùng vung tay lên:

- Đều tới đi!

- Ực...

Nơi xa, nhóm tiên nhân đang dùng các loại thủ đoạn, thần thông quan sát tình hình chiến đấu nơi đây, đều lấy làm kinh hãi.

- Mặc dù bề ngoài chẳng ra sao cả, nhưng dường như sỹ khí của đám cáp mô quân này... rất cao...

Bạn cần đăng nhập để bình luận