Lược Thiên Ký

Chương 1647: Tình huống nghịch chuyển




Phốc…

Hoàng kim kích không chút lưu tình, đâm vào con mắt thứ ba của Độc Long Tử, giống như xoắn nát tia chân linh cuối cùng của Đế Thích, làm cho Độc Long Tử bị thương nặng, tiếng kêu thảm thiết vang lên, khiến cho người nghe tê cả da đầu...

Chúng tu quan chiến thấy cảnh này, đều sợ đến không người lên tiếng.

Đại khái cho bọn hắn nghĩ một vạn lần, cũng không nghĩ ra Độc Long Tử và ma đầu đại chiến, cuối cùng lại xuất hiện kết quả như vậy, ma đầu nhìn như không chút sinh cơ, lại nghịch cảnh trở mình, một mâu cắm vào mi tâm của Đại La Kim Tiên, tuy vị Đại La Kim Tiên kia nhất thời còn chưa chết, nhưng kim thân đã vỡ, đại đạo tiêu tán, đã không còn lực lượng tiếp tục đánh nhau, lúc này giống như người bình thường che trán, giãy dụa kêu thảm thiết, càng quỷ dị là, hắn rõ ràng chỉ có một người, nhưng lại có hai loại tiếng kêu, thật giống như dưới một mâu, phụ thương là hai người...

- Khà khà... Khà khà khà hắc...

Phương Hành âm trầm cười, mắt lạnh nhìn đối phương.

Lúc này ánh mắt hắn lấp loé, không ngừng thở dốc, tựa hồ ma khí trên người đang theo Độc Long Tử giãy dụa kêu khóc mà chậm rãi nhạt đi, thân hình kiên cường từng chút từng chút lọm khọm xuống, mà sau khi ma khí thối lui, vết thương khủng bố trên người hắn cũng lần thứ lộ ra, là vết thương trước khi chiếm được Ma Danh, sau khi hắn được Ma Danh, vết thương này cũng không phải biến mất, mà càng thêm nghiêm trọng, chỉ là bị hắn lấy ma khí bao trùm mà thôi, không ảnh hưởng hắn chiến đấu chút nào!

Nhưng sau khi chiến đấu kết thúc, ma khí sẽ từ từ biến mất, vết thương tự nhiên tái hiện...

Ma ý bực này, cũng là một đặc điểm của ma đầu, mặc dù ở trong lúc ác chiến chết đi, cũng sẽ không bị thương ở trong lúc ác chiến!

- Cái này không thể nào...

Trong tiếng kêu thảm của Độc Long Tử, càng nhiều là khủng hoảng:

- Ngươi có quan hệ gì với Lục Ma Thiên?

- Vừa nãy ta nhìn thấy là ai...

- Người kia làm sao có khả năng hiển hiện ở trên thế gian...

- Cái này không thể nào... Ngươi nói cho ta... Ngươi nói cho ta...

Độc Long Tử kêu thê thảm, như đẫm máu và nước mắt, tựa hồ thần hồn đã hỗn loạn.

- Ta dựa vào cái gì nói cho ngươi?

Phương Hành thì nhếch miệng nở nụ cười, nặng nề trả lời, đột nhiên nhấc tay vồ một cái, Khi Thiên Bá Man Đao xuất hiện ở trong tay, dùng sức chém về phía Độc Long Tử, hắn không thiếu do dự và quyết đoán, ở thời khắc sống còn đi trêu đùa đối thủ, Độc Long Tử mạnh mẽ cũng để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc, bây giờ thật vất vả đánh bại đối phương, đương nhiên phải thừa dịp này chém chết, đoạn tuyệt hậu hoạn lại nói...

Khách một tiếng, đao chém ở trên cổ Độc Long Tử, lại bị nó chấn lên, ánh mắt Phương Hành co lại, cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên cổ Độc Long Tử, lại chỉ có một vết máu nhợt nhạt, đầu không có bị chém xuống!

- Đây chính là kim thân của Đại La cảnh sao?

Trong lòng Phương Hành cả kinh, Đại La Kim Tiên được gọi "Kim" tiên, chính là bởi vì thần hồn của bọn họ hóa thành đại đạo, phong phú toàn diện, thân thể thì thành tựu kim thân, bất hủ bất hoại, vừa nãy trong lúc ác chiến, hắn đã mượn Ma Danh oai, đánh nát Kim Thân Pháp Tướng của Độc Long Tử, nhưng cơ thể hắn, trên thực tế cũng là một loại kim thân, bất hủ bất hoại, Khi Thiên Bá Man Đao vốn là tiên bảo, nhưng dưới tình huống không sử dụng ma khí, một đao chém xuống, lại chỉ để lại một vết máu, vậy thì quá khủng bố rồi!

- Mẹ nó, coi như tay ta mềm, chẳng lẽ còn chém không được đầu chó của ngươi?

Trong lòng Phương Hành khởi xướng tàn nhẫn, căn bản không suy nghĩ nhiều, cắn răng chém xuống một đao, ma khí tàn dư kích đãng, Khi Thiên Bá Man Đao nội hàm thần thông khủng bố đã bị hắn kích phát ra, dưới chân là biển máu, đỉnh đầu hóa ra chín mặt trời, lực lượng vô tận gia trì ở trên một đao, chặt chẽ vững vàng chém lên lưng Độc Long Tử, nhưng chỉ nghe "ầm ầm" một tiếng, như chém nứt một đại lục, Độc Long Tử lớn tiếng kêu rên, cả người hóa thành sương máu, nổ tan ở giữa không trung...

- Ồ?

Thời điểm Độc Long Tử hóa thành mưa máu, Phương Hành nhíu mày nhìn bốn phía, nhưng mờ mịt không một vật.

Lúc này ma khí của hắn tiêu tan cực nhanh, cả người uể oải, đau đớn suy yếu, nhất thời không để ý tới quá nhiều.

Dù sao ma khí cuồng bạo, đến nhanh đi cũng nhanh, khi đến như sóng biển mãnh liệt khó chặn, đi thì như nước thủy triều nháy mắt vô hình...

- Chúng ta... Chúng ta...

Mà lúc này bên Thiên Nguyên, vắng vẻ không hề có một tiếng động, qua một lúc mới có người nuốt nước miếng mở miệng.

Mặc dù hắn nói chưa hết, nhưng ý tứ trong lời nói mọi người vẫn rõ ràng, có vô số người nhìn nhau một chút.

Vừa nãy có người xì xào bàn tán, cảm thấy ma đầu này tu vi mạnh mẽ không chắc là chuyện xấu, như vậy thừa dịp hắn và vị Đại La Kim Tiên kia đánh đến lưỡng bại câu thương, mọi người ngư ông thủ lợi, nhưng lúc đó Phương Hành thực quá khủng bố, để bọn họ không dám nghĩ nhiều, nhưng đến lúc này, bọn họ nhìn thấy ma khí trên người Phương Hành dần dần tiêu tan, thì không nhịn được tim đập thình thịch, bởi vì bọn họ phát hiện, tựa hồ sự tình đúng như mình dự liệu...

Vị Đại La Kim Tiên kia bị người chém thành sương máu, tiêu di không thấy, còn ma đầu kia, tựa hồ cũng đã đến nỏ mạnh hết đà!

Ma đầu kia tựa hồ ngay cả đứng cũng không vững, làm người lòng sinh dị niệm...

Lúc ẩn lúc hiện, đã có người lặng yên bước đi, thoáng lao về phía trước, tay nắm chặt pháp bảo.

- Vị Đế Tử này, hoặc nói là Thông Thiên Tiểu Thánh Quân của chúng ta, thực lực quả nhiên đáng sợ, thậm chí ngay cả Đại La Kim Tiên cũng chém, nhưng hắn rõ ràng cũng đã tiêu hao hết tất cả, thật là cơ hội trời cho, nếu chúng ta không nắm lấy cơ hội này, vậy chẳng phải là...

Một phương khác, bên Thần Minh, ánh mắt U Ẩn Trùng Mẫu lấp loé, thấp giọng mở miệng.

Cũng không ai biết nàng đang suy nghĩ gì, nhưng kết cục của Độc Long Tử đã làm cho sắc mặt nàng trắng bệch...

Một loại áp lực vô hình tăng vọt lên, lan tràn cả tinh vực.

Nhưng lúc này, từng tiếng kêu kì quái xa xa truyền tới:

- Cô nhi oa...

Tiếng kêu này cực kỳ quái lạ, rõ ràng mọi người đang ở trong tinh vực, âm thanh không ẩn chứa tiên lực là căn bản truyền không ra, nhưng nó rõ ràng vang ở trong tai, vang dội như chung cổ, tựa hồ đang cảnh cáo một ít người, sau khi tiếng kêu vang lên, chính là vô số thanh âm, nối liền một mảnh, đều ẩn chứa sát khí khủng bố, giống như nước thủy triều.

- Đế Tử ở đâu, đệ tử Tiệt đạođến đây cứu giá...

Theo tiếng kêu vang lên, rất nhanh lại có tiếng quát to truyền đến.

Trong tinh vực xa xôi, lại tuôn ra vô số điểm nhỏ màu đen, như mưa sao sa, đến cực nhanh, nháy mắt đã nhảy đến trong sân, vây quanh ở bên người Phương Hành, nhất trí đối ngoại, không ngờ chính là mấy trăm tiên binh phân phối tinh xảo, khí thế khủng bố, người người cưỡi một con cóc, vừa quái lạ, vừa hung hãn, sát cơ kinh thiên!

- Nơi nào đến một đám cóc, lại hung hãn như vậy?

Thấy cảnh này, tu sĩ Thiên Nguyên kinh hoàng, người người kiêng kỵ.

- Ám Ảnh Thiên Mộng gia tự mình dẫn hai ngàn tiên binh đến đây hộ giá!

Nhưng bọn họ kinh ngạc còn chưa xong, lại nghe được một tiếng gào thét, xa xa có âm thanh truyền đến, mọi người ngạc nhiên quay đầu, chỉ nhìn thấy một đám tiên binh bay ra, hắc giáp áo lam, tay cầm tiên khí, uy nghiêm đáng sợ, người dẫn đầu chính là một bà lão áo lam cầm quải trượng, cưỡi ở trên lưng một con bò cạp to lớn.

- Phượng tộc của Cửu Lĩnh Phượng Hoàng Thiên suất lĩnh hai ngàn bộ chúng đến đây hộ giá!

Kinh ngạc còn chưa qua, lại nghe phương nam có tiếng hét to, chỉ thấy trong tinh vực, thình lình có một con thải phượng to lớn giương cánh bay tới, phía sau thải phượng, tương tự cũng theo một mảnh tiên binh đen kịt, rập khuôn từng bước, làm cho tâm thần người run rẩy, cầm đầu là một nam tử oai hùng, hai tay chắp sau lưng, khí thế bức người, một bên hét vang, một bên nhìn Phương Hành cúi đầu!

- Thượng Thanh Thiên Thái Nhạc Thiên Tông suất lĩnh tám trăm đệ tử đến đây hộ giá!

Lời còn chưa dứt, lại có một tiếng quát lên, phía tây có một chi nhân mã xuất hiện, chi nhân mã này nhân số rất ít, nhưng khí thế trên người càng mạnh, người người mặc bạch giáp, đạp lên tường vân, lưng vác tiên kiếm, người cầm đầu tóc trắng phơ, mặt như thanh niên, chậm rãi giáng lâm ở trên một ngôi sao, thần thái ung dung, phất trần vẫy một cái, nhìn Phương Hành gật đầu, khẽ mỉm cười.

- Tam lão của Ám Sương Thiên Tuyết bộ, suất lĩnh ba ngàn tộc nhân đến đây hộ giá!

Tâm trạng của các tu sĩ Thiên Nguyên đã bị những đại quân đột nhiên xuất hiện kia dọa sợ, tâm tư khó định, đột nhiên sau lưng cũng truyền đến tiếng quát, chúng tu giật mình, quay đầu nhìn lại, vừa nhìn trong lòng lập tức chấn động, thình lình phát hiện ở phía sau bọn họ, cũng có một chi tiên binh, nhân số càng nhiều, khí tức càng cường đại, cầm đầu chính là ba lão tiên áo bào trắng tu vi mạnh mẽ, thái độ kính cẩn nhìn Phương Hành hành lễ, vừa vặn chặt đứt đường lui của bọn họ!

- Tại sao lại như vậy?

Lần này bất kể là tu sĩ Thiên Nguyên hay sinh linh Thần tộc đều kinh ngạc đến ngây người, mỗi người đều có chút hồn vía lên mây.

Các tu sĩ Thiên Nguyên không nghĩ rõ ràng, vì sao nhóm tiên binh kia đến nhanh như vậy, dựa theo các trưởng lão suy tính, coi như tốc độ của liên quân Tiên Giới nhanh hơn nữa, cũng không thể nhanh như vậy...

Sinh linh Thần tộc ngạc nhiên nghi ngờ là, đám Cáp Mô Quân kia vốn nên do Di Dư Thần Vương trông coi, sao bỗng nhiên lại ở đây?

Bây giờ được rồi, bọn họ và các tu sĩ Thiên Nguyên đều bị thuộc hạ của Đế Lưu vây quanh...





Bạn cần đăng nhập để bình luận