Lược Thiên Ký

Chương 1313: Phá tan một thế giới

Vốn cho là bọn họ muốn chạy trốn khỏi sinh linh Tiên cảnh lại sợ hãi phát hiện đám Phương Hành lại vọt vào bên trong, càng tàn phá thế giới này mạnh mẽ hơn. Đối mặt với sinh linh Tiên cảnh hầu như vô cùng vô tận ở xung quanh... hoặc có thể nói là yêu ma, đây căn bản là điển hình của việc tìm chết. Mà lúc đầu, Đại Đức Đạo chủ ngăn cản Phương Hành nên tự thúc giục một thân thực lực của mình, Phương Hành hẳn là ngay cả sức phản kháng đều không có, nhưng hắn lại dùng ánh mắt mỉa mai như thế nhìn mình làm Đại Đức Đạo chủ cũng có phần hồ đồ.
- Không thể không thừa nhận, sinh linh tới từ Thiên Nguyên các ngươi quả nhiên là đều có chút bản lĩnh...
Nhưng rõ ràng là ông ta vô cùng tin tưởng vào thực lực của mình, cười lạnh tiến lên.
- Cho dù đám các ngươi phô trương thanh thế như vậy, thật sự cho rằng ta không nhìn thấu được bản chất của nhóm các ngươi hay sao?
Tay áo của Phương Hành cũng bay bay, một thân pháp lực chậm rãi dâng lên:
- Nhìn như là một người thâm tàng bất lộ nhưng trên thực tế chỉ là bị một tồn tại nào đó dùng một thân Tiên ma lực gia trì vào bản thân, ta rất hoài nghi tu vi chân chính của ngươi có đạt tới Độ Kiếp chưa nữa...
- Ha ha...
Bị vạch trần chân thân, Đại Đức Đạo chủ lại phá lên cười:
- Ngây thơ, cho dù bị ngươi khám phá ra chân thân thì sao chứ? Tu vi của ta có thể không cao hơn ngươi bao nhiêu, nhưng ta được Cảnh chủ gia trì pháp lực toàn thân, có thể vận chuyển khí độ Tiên ma không thua gì Chân Tiên, còn cuồn cuộn không ngừng nữa, vĩnh viễn không dừng lại ở một cảnh giới, ngươi mới có Độ Kiếp cấp ba thì sức mạnh từ đâu tới dám tạo phản trước mặ bọn ta?
Trong tiếng hét vang, ông ta đột nhiên rít lên một tiếng chưởng lực ngập trời, đánh thẳng về phía Phương Hành.
Chưởng lực này đương nhiên là một bàn tay cầm án, có khí thế phô thiên cái địa đánh thẳng về phía đầu của Phương Hành.
Ấn này đương nhiên là một ấn pháp ghi lại trong Vô Lượng Đạo Hóa công, tên gọi là Phiên Thiên ấn!
Phương Hành được chỉ dẫn của những tồn tại trong quái tháp, tu luyện thấu triệt cả ba loại thần công, cũng hiểu được giáo lí của tam đạo, tìm được đạo tâm của mình. Hơn nữa loại đạo quả này thậm chí không phải là đạo tâm bình thường trên ý nghĩa mà là một loại lĩnh ngộ cảnh giới, có thể trực tiếp được gọi là “đạo” rồi. Đối với tam đại thần thông truyền bên trong Tiên cảnh này đương nhiên cũng biết thâm hậu bao nhiêu, liếc mắt đã nhận ra ấn này, biết nó chính là ngưng tụ một thân pháp lực hòa hợp với thiên địa mà tạo thành. Tuy chỉ là một ấn nhưng sức mạnh vô tận vô hạn...
Nó giống như kéo hết lực thanh thiên của một phương qua, sau một ấn liền trấn áp về phía đối thủ.
- Ta thật buồn cười, với ngươi ngay cả cửu kiếp còn chưa vượt qua được lại có gan giảng đạo với chúng sinh...
Mà đối mặt với môt ấn này, Phương Hành lại chỉ cúi đầu cười, hai tay kết ấn đồng tời đánh về phía Đại Đức Đạo chủ.
Ầm! Ầm!
Lấy ấn đấu ấn như hai vùng trời xanh từ xa đánh tới, va chạm giữa không trung bắn ra thiên hỏa vô tận.
- Ta có Tiên ma khí vô tận, ngươi lấy cái gì mà muốn đấu với ta?
Sức mạnh mà Đại Đức Đạo chủ thi triển ra càng lúc càng mạnh, kinh thiên động địa, vô cùng đáng sợ.

Nhưng Phương Hành lại chỉ là hít sâu một hơi, sau đó trên mặt lại nở nụ cười cổ quái:
- ... Ta có một thế giới!
Ầm!
Song phương bọn họ đồng thời đánh ra sức mạnh của mình. Đại Đức Đạo chủ rõ ràng như hóa thân thành một cái hắc động, ở chỗ sâu trong quỷ vực không trọn vẹn này không biết có sức mạnh cường đại dường nào dâng lên, sau đó chảy vào trong cơ thể ông ta. Cảm giác này giống lư lấy nước sông rót vào một cái hồ, làm sức mạnh trên người ông ta càng ngày càng mạnh hơn, quả thực đã vượt ra khỏi tưởng tượng của người ta, quả thực còn đáng sợ hơn cả Chân Tiên. Một ấn pháp cường đại tới tột cùng, nặng nề như một đại lục vậy.
Nhưng Phương Hành lại chỉ phất tay áo một cái, một loại sức mạnh kỳ dị tản ra từ sâu trong thân thể hắn, kéo dài trên không trung rồi hóa thành từng hư ảnh. Sau đó hư ảnh ngày càng chân thực, ngày càng cặn kẽ, tạo thành một đại thế giới sức sống bừng bừng. Lấy hắn làm trung tâm rồi đột nhiên xuất hiện ở trong thế giới bị tàn phá này. Sau đó, sức mạnh của thế giới này cũng ngày càng chân thực hơn, trở nên càng lúc càng nặng nề. Tất cả sức mạnh đều dồn lên ấn pháp này.
- Đây... đây là thần thông bậc nào...
Đại Đức Đạo chủ hoảng sợ tới mức tròng mắt suýt nữa đã lồi cả ra, kinh hoàng đầy mặt giống như vừa mới nhìn thấy quỷ, lớn tiếng kêu to:
- Tại sao ngươi lại có tiểu thế giới trên người được? Không phải... Không đúng, đây không phải là tiểu thế giới, tiểu thế giới lấy đâu ra khả năng cường đại như vậy được...
Lúc ông ta đang rống to, ấn pháp mà ông ta đã kết xong đã xuất hiện vô số vết rạn, Tiên ma khí độ có cường đại hơn cũng không thể so được với trọng lượng của một thế giới nên nó đã bị Phương Hành ép nát. Sau đó tất cả ý cảnh của ấn pháp hoàn toàn bị nghiền nát, còn Phương Hành thì trực tiếp bay lên trên không, sau đó điều khiển lực của cả một thế giới thi triển một cái ấn pháp có ý cảnh càng chân thực hơn. Sức mạnh cũng càng lúc càng cường đại, gia trì lên người mình rồi vỗ thẳng lên mặt Đại Đức Đạo chủ.
- Vô Lượng đạo hóa, thiên địa ẩn thân!
Trước đây Đại Đức Đạo chủ có bao nhiêu tự tin, lúc này liền có bây nhiêu sự thất kinh, căn bản là sợ không dám đối đầu với PHương Hành mà kêu to lên, phân thân thành mấy nghìn giống như u quỷ ẩn trong thế giới bị tàn phá, mượn đại địa cùng pháp tắc của thé giới này để ẩn thân. Ở một mức độ nào đó cũng là đang mượn thế giới này để đối kháng với sức mạnh của Phương Hành.
- Ha ha, ẩn thân? Ngươi ẩn được sao?
Lúc này Phương Hành đã thể hiện ra một thân hung tính, cắn răng cười nhạt:
- Ngươi ẩn thân vào thiên địa, ta liền phá cả thế giới này!
Nói rồi lại dứt khoát đánh ra một quyền, ùng ùng giáng từ trên trời xuống mang theo lực thế giới vô cùng vô tận đánh thẳng xuống thế giới bị tàn phá. Dưới một quyền, trọng lượng không có cách nào hình dung được này liền giống như có mười ngọn Phong Thiện sơn đánh tới cùng một chỗ, kích cỡ tương đương vẫn thạch bay từ trên trời xuống đánh thẳng lên mặt đất. Sức mạnh đó hầu như muốn đánh cho thế giới bị tàn phá này thành một lỗ hổng, sự chấn động mạnh khó có thể dùng lời để diễn tả được dâng lên ở sâu trong thế giới này, nứt ra vô số miệng vực sâu...
- Đi ra! Đi ra! Đi ra!
Lúc này Phương Hành lại như man thú tinh không, không để ý chút nào đánh liên tiếp quyền.
Mỗi một quyền cũng như một hành tinh khổng lồ rơi từ cửu thiên xuống, đánh vào trong thế giới bị tàn phá này.
Đánh xuống vô số quyền giống như vô số ngôi sao rơi xuống.
Lách cách
Đại địa cuồn cuộn, vực sâu nứt nẻ, vô số yêu ma gào khóc chạy trốn bốn phía như ngày tận thế ập tới vậy...
Ngay cả mấy người Lộc Tẩu và Ngao Liệt cũng sợ hết hồn hết vía, tốc độ đấu pháp cùng đối thủ cũng chậm lại. Mà đám đối thủ của bọn họ lúc này hiển nhiên cũng không có tâm tình phân cao thấp với bọn họ. Mỗi người vẫn duy trì khoảng cách với Phương Hành, tròng mắt như mơ hồ sắp nhảy ra ngoài, ngơ ngác nhìn Phương Hành vung quyền đánh xuống, không biết nên lấy ngôn ngữ nào để hình dung...
Hắn đang muốn phá hủy thế giới này thật sao?
Con mẹ nó hắn còn là người sao?
Đây căn bản là ma thú trong truyền thuyết có thể hoành hành ngang ngược trong tinh không mới đúng chứ?
Mà nhìn thấy một màn kinh người này, sinh linh trong Tiên cảnh càng rét run trong lòng, rống lên từng tiếng gào khóc.
Trước khi nhìn thấy một màn như vậy, ai có thể nghĩ đến Phương Hành thoạt nhìn có tu vi yếu nhất lại có một mặt ngang ngược như thế?
Sức mạnh đó đã không phải thứ mà với tu vi của ông ta có thể có, sợ là đã vượt qua cả Chân Tiên rồi?
Cho dù là ai nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn lúc này của hắn cũng tuyệt đối sẽ không hoài nghi, hắn thực sự sẽ phá tan thế giới bị tàn phá này...
Giống như là ta muốn đánh nhau với ngươi, nhưng ngươi lại trốn vào trong phòng không ra, vậy thì ta sẽ phá phòng của ngươi buộc ngươi phải ra ngoài!
...
...
- Đáng sợ! Đáng sợ!
Không nói tới dưới sự công kích cuồng bạo bậc này của Phương Hành, lá gan của Đại Đức Đạo chủ dường như sắp vỡ cả ra vì sợ, căn bản không dám thò đầu ra ngoài. Ông ta như con giun liều mạng chui vào sâu trong thế giới bị tàn phá này, chỉ sợ bị sức mạnh khổng lồ của Phương Hành liên lụy, ngay cả giọng nói của Cảnh chủ có mặt khắp Tiên cảnh cũng vạn phần khiếp sợ vang lên:
- Lại có lực của một thế giới gia trì, đây không phải là hắn tư tàng tiểu thế giới, hắn căn bản là một tiểu thế giới rồi... Không phải, không phải tiểu thế giới, đó là đại thế giới, hắn có một đại thế giới!
- Ha ha ha ha ha...
Sau khi cực kỳ sợ hãi, gã lại đột nhiên phá lên cười, trong giọng nói mang theo vẻ tham lam khó tả, liên thanh kêu to:
- Tiểu sơn dương ngươi ra ngoài đi, ta sẽ dồn tất cả sức mạnh cho ngươi, nhất định phải bắt hắn lại, bắt hắn lại! Có thế giới của hắn, thậm chí ta có thể luyện hóa ra Tiên giới chân chính, đến lúc đó ba người các ngươi đều là người đứng đầu của Tiên giới, bắt hắn lại! Nhanh bắt hắn lại!
- Đánh chết ta cũng không ra đâu...
Trong lòng Đại Đức Đạo chủ âm thầm kêu khổ, chỉ đâm đầu vào chỗ sâu hơn trong thé giới bị tàn phá này, đầu cũng không dám quay lại.
Nhưng sau khi giọng nói tham lam mà hưng phấn của Cảnh chủ vang lên, sâu trong thế giới bị tàn phá này bỗng nhiên giống như một cái miệng cống, ào ào thuận thế trào ra, bỗng nhiên Tiên ma khí độ giống như đại hải ầm ầm dâng lên, so với Tiên ma khí độ vừa được gia trì thì hung mãnh hơn không dưới trăm lần. Mà ở một nơi nào đó trong thế giới bị tàn phá này lại có một thân ảnh cực kỳ thương cảm bị mạnh mẽ đẩy ra ngoài, sau đó bị Tiên ma khí độ vô tận bao bọc, không phải là Đại Đức Đạo chủ vừa mới ẩn thân đi thì là ai?
Chính là vị Cảnh chủ không chỗ nào không có mặt kia
Ánh mắt của Phương Hành nhìn thẳng vào sâu trong thế giới bị tàn phá, trong mắt lóe lên sự lạnh lùng.
Mà giọng nói kia cũng bỗng nhiên phá lên cười:
- Ha ha! Ha ha! Chờ ta luyện hóa ngươi xong thì ngươi có thể nhìn thấy ta...
- Ha ha, nghe lời nói này của ngươi, biết là ngươi cũng không biết một tí gì về ta rồi...

Phương Hành nghe xong thì không nhịn được mà cười ha hả, đột nhiên bước một bước ra ngoài. Thân ở trên không trung, hai tay áo vung sang hai bên giống như thần thông tụ lý càn khôn, bỗng nhiên thi triển ra. Khắp bầu trời khắp nơi là Tiên ma khí độ, cánh bị hai tay áo giống như thần long hấp thủy liên tục hút vào, làm khí cơ toàn thân của hắn càng lúc càng cường đại hơn, giọng nói càng lúc càng trêu tức.
- Cho tới bây giờ chỉ có tiểu gia ta cướp phần của người khác, có ai có thể cướp được của ta chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận