Lược Thiên Ký

Chương 1685: Trảm mệnh ba mươi




- Nếu muốn phá cảnh Đại La Kim Tiên, cần phải tu thành một đại đạo.

Thanh âm giải thích nghi nan cho Phương Hành rất quen thuộc, chính là Bất Tri Tiên tự xưng không gì không biết, hắn cười khẽ:

- Dưới tình huống bình thường, nếu Thái Ất thượng tiên muốn tu luyện thành Đại La Kim Tiên, vậy cần lĩnh ngộ pháp tắc của mình, cẩn thận bồi dưỡng, tiến hành ngộ đạo tiên dược, tựa như chọc lỗ nhìn trời, chung quy sẽ tiến thêm một bước, thông qua pháp tắc, bắt giữ được khí tức của đại đạo, sau đó dùng thân hợp đạo, dưỡng ra một đại đạo chi lực chân chính, mượn cái này để có thể biến hóa vô cùng, tung hoành hoàn vũ, mà con đường ngươi đi dù sao cũng khác với người khác, chiêu số của Thái Thượng đạo tuy ta chưa từng tu luyện, lại có thể tham tường một hai, trong thức hải của ngươi, đã khai thiên tích địa, giác tỉnh ba ngàn pháp tắc, nhìn thì náo nhiệt, so với người khác thì có thêm vô số loại khả năng, nhưng muốn ở trong đây chọn một pháp tắc để tu thành đại đạo, lại khó càng thêm khó.

- Cái này...

Phương Hành thầm cân nhắc, lại không nhịn được mà biến sắc.

Lời nói của Bất Tri Tiên cũng không khó lý giải, chỉ khiến hắn cảm thấy có chút khó có thể chấp nhận.

Liên hệ giữa Đại La Kim Tiên và Thái Ất thượng tiên là rất rõ ràng, Thái Ất thượng tiên giác tỉnh lực lượng pháp tắc, cũng tức là tiên giác, tựa như tiên miêu (mầm tiên), đợi cho tiên giác này đại thành, cũng tức là tiên miêu trưởng thành thành cự mộc che trời, pháp tắc liền hóa thành đại đạo, mà dùng đại đạo này làm hạch tâm, liền có thể thành công phá cảnh, kim thân đại thành, loại cảnh giới này chính là Đại La Kim Tiên trên ý nghĩa chân chính!

Thái Ất thượng tiên bình thường, rất khó tìm thấy một tiên miêu thích hợp.

Điểm này thì mình lại chưa từng phải lo lắng, bởi vì hắn có tất cả chủng loại tiên miêu!

Nhưng cái này nghe thì rất hay, nhưng vấn đề cũng rất nghiêm trọng.

Người ta bồi dưỡng một gốc tiên miêu là được, hắn phải bồi dưỡng tất cả tiên miêu!

Bên trong điển tịch, được xưng là có ba ngàn đại đạo, cũng tức là nói, hắn cần phải có ba ngàn tiên miêu để bồi dưỡng.

Bi ai là, ba ngàn đại đạo này chắc cũng chỉ là tên gọi chung, số lượng trên thực tế không chừng còn nhiều hơn!

Vốn với tu vi của hắn, thi triển bốn tế đầu trong Tổ Vu Thập Nhị Tế này đã đủ để bồi dưỡng một gốc tiên miêu thành cự mộc che trời rồi, nhưng tiên khí trong bốn tế này sau khi phân tán đến ba ngàn tiên miêu, vậy có thể khiến chúng đề thăng được bao nhiêu?

Trên trình độ nào đó, đây là đang nói với Phương Hành: Ngươi là căn bản không thể tu thành Đại La Kim Tiên!

- Vậy ta... có thể lựa chọn trước một đại đạo trong đó không?

Phương Hành bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề, vội vàng hỏi.

- Đương nhiên có thể!

Bất Tri Tiên dường như cũng cân nhắc một phen, sau đó cười khẽ, nói cười khẽ, nói:

- Trên lý thuyết thì được, có điều cho dù ngươi tu thành một đại đạo chi lực, lại vẫn còn vô số pháp tắc cần trưởng thành, bởi vậy trên tu vi thì ngươi vẫn là một vị Thái Ất thượng tiên...

- Cái này...

Phương Hành càng nghĩ càng cảm thấy căm tức, không nhịn được căm giận nói:

- Các ngươi không nói sớm, vậy Tiên Vương thì sao?

- Tiên Vương cũng không phải một loại cảnh giới, mà là một loại tượng trưng!

Bất Tri Tiên cũng không nhịn được bật cười:

- Nếu ngươi có bản lĩnh Tiên Vương, việc gì phải rối rắm trên cảnh giới?

- Bản lĩnh?

Phương Hành cũng hơi ngẩn ra, rất nhanh liền phát hiện một vấn đề rất trọng yếu.

Hắn hiện giờ đã thi triển bốn tế đầu trong Tổ Vu Thập Nhị Tế, bản thân cũng có thể cảm giác được thực lực dĩ nhiên đã tang mạnh, không thể so sánh với trước lúc thi triển vu, cũng chính bởi vậy, mới có chút kinh ngạc vì mình chưa thể phá cảnh, cho tới được Bất Tri Tiên nhắc nhở, hắn mới bỗng nhiên nghĩ đến, ý tưởng của mình trước đây đã tiến vào một khu mù, cảm thấy mình không phá cảnh, chính là làm vô ích, nhưng trên thực tế, thu hoạch mình nên có cũng không ít, thoạt nhìn thì chưa phá cảnh, nhưng từ trên thực lực mà nói.

Trong lòng thầm nhớ tới Độc Long Tử lúc trước giao thủ với mình, lại cảm thụ một chút tiên khí đầy đủ trong thức giới hiện giờ, cùng với lực lượng đạo đạo đạo pháp không chỗ nào không có trong thức giới, mắt hắn không nhịn được lại sáng lên!

- Ngươi không dung hợp tiên mệnh, sao lại phải khổ sở đi theo con đường tu hành lấy tiên mệnh làm gốc?

Trong quái tháp, vang lên thanh âm của một người khác, chính là Thiên Ma.

Một câu này của cho cũng nói đến tâm khảm, Phương Hành trong lòng minh bạch, con đường tu hành của tiên nhân khác quả thật lấy tiên mệnh làm gốc, nếu nói chính xác thì là tiên miêu, nếu đại đạo chi lực là cự mộc che trời, vậy tiên mệnh chính là một tiên chủng, là căn bản của tất cả!

Nhưng hắn lại không có tiên chủng!

Hắn chỉ có một phương thế giới sơ hình, bên trong dướng dục tất cả khả năng của tiên chủng!

Lại nghĩ, con đường tu hành của hắn vốn là dùng trảm mệnh số để đánh giá, trước đây chính hắn cũng coi mình là Thiên Nguyên tu sĩ, luôn theo bản năng so sánh với họ, so sánh vẫn các tiên nhân, cho nên mới quên mất căn bản, đối với hắn mà nói, tiến cảnh trên tu hành chân chính chính là dùng trảm đi mệnh số để thể hiện, mà lúc này, hắn đã trảm được...

Tinh thần khẽ động, cảm ứng một phen, sau đó mắt hắn sáng ngời.

Ba mươi mệnh số!

Tám mươi mốt mệnh số, hiện giờ không ngờ đã có ba mươi cái bị đứt!

Hắn vẫn nhớ rõ, khi mình vừa có Thái Thượng Đệ Cửu kinh, chém ba mệnh số, lại ở Loạn Lưu hải chém chín cái, hiện giờ lại có chừng ba mươi đã đứt, tất nhiên không khó tưởng tượng, trong thời gian ba năm bế quan này không ngờ lại chặt đứt mười tám mệnh số!

Như vậy, mình đâu phải là không có tiến cảnh, quả thực chính là đột nhiên tăng mạnh!

Khác biệt là... không có tiến cảnh trong mắt người khác mà thôi!

- Có điều…Vẫn phải tu luyện ra một đại đạo của mình.

Nhưng kinh hỉ trong lòng qua đi, Phương Hành vẫn nhíu mày, nghĩ tới nghĩ tới một điểm.

Đại đạo chi lực, có rất nhiều loại ý nghĩa, hoặc là gốc rễ của tu hành, hoặc là căn nguyên của kim thân.

Nhưng theo Phương Hành, lại có một ý nghĩa lớn hơn tất cả, đó chính là binh khí!

Đại đạo chính là thần thông, hơn nữa là thần thông đỉnh cao nhất, bởi vì đã là biến hóa cùng cực, phát huy uy lực vô cùng nhuần nhuyễn!

Bởi vậy trên cơ bản đối với mỗi tiên nhân mà nói, thần thông mạnh nhất của bọn họ chính là đại đạo của bọn họ!

Giống như cầm binh khí trong tay, có thể hộ thân, cũng có thể đồ tiên!

Mà Phương Hành hiện giờ lại vẫn thiếu một kiện binh khí như vậy.

Không có một kiện binh khí như vậy, nội tình của hắn có thâm hậu tới mấy, thực lực có mạnh tới mấy, cũng không thể hoàn toàn chém ra được!

Đấu pháp với người ta, cũng sẽ như là bàn tay trần chống lại binh khí, tuy chưa chắc đã thất bại, nhưng chung quy vẫn luôn chịu thiệt!

- Trên thực tế, cho dù ngươi lần này có thể tu ra một đại đạo chi lực, ta cũng không tán thành ngươi làm như vậy!

Đột nhiên xuất hiện đủ loại suy nghĩ hỗn loạn xuất hiện trong đầu Phương Hành, thanh âm của Thiên Ma bình tĩnh vang lên:

- Bất Tri Tiên nói với ngươi chỉ là tu hành đạo gia, chú ý vô vi, bởi vậy bất kể là tiên mệnh hay là lấy tiên mệnh làm mầm mống, sinh ra tiên miêu, rồi bồi dưỡng tiên miêu, sinh thành cự mộc, đều chú ý thuận theo tự nhiên, thân là tiên nhân, chỉ cần lĩnh ngộ đạo lý trong đây để tẩm bổ tiên miêu này, và cảm thụ biến hóa của nó là được, nhưng ở trong mắt lão phu, tu hành như vậy chỉ là ôm cây đợi thỏ, còn gì thú vị?

- Nếu như vậy là rất nhàm chán...

Phương Hành trong lòng khẽ động, ngẩng đầu nhìn về phía quái tháp:

- Vậy lý giải của ngươi là?

- Ha ha, chúng tiên đều gọi lão phu là ma, vậy lão phu sẽ nói cho ngươi nghe về thủ đoạn của ma.

Thiên Ma cúi đầu cười, thanh âm chậm rãi truyền:

- Đạo gia chú trọng vô vi, Ma Tông thì nhất định phải hữu vi, đạo gia là tiên miêu đó trưởng thành, cảm thụ biến hóa của nó, Ma Tông thì nhất định phải nắm chặt biến hóa này trong tay mình, như vậy tuy chỉ có đạo gia mới có đạo tâm, nhưng Ma Tông lại càng coi trọng đạo tâm hơn, bởi vì đạo gia là dùng đạo tâm để an thần, chặt đứt Cửu U ảo cảnh, để ngừa tẩu hỏa nhập ma, mà Ma Tông thì lại dùng đạo tâm để khống chế sự trưởng thành của tiên mệnh, cuối cùng, khiến nó trưởng thành thành bộ dạng mà mình muốn!

Hư không lặng ngắt.

Khi thanh âm của Thiên Ma vang lên, tất cả thanh âm trong thế gian dường như đều biến mất, chỉ có thanh âm của hắn có thể tồn tại!

Ngay cả Bất Tri Tiên cũng không cũng không, cho tới sau khi Thiên Ma nói xong, qua hồi lâu, hắn mới nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói:

- Không sai, đạo gia vô vi là tuân theo quy luật trong thiên địa, Ma Tông thì muốn khống chế quy luật này, cưỡng bách biến hóa này.

Dứt lời, hắn thở dài, nói với Phương Hành:

- Về điểm này, ngươi quả thật thích hợp với Ma Tông hơn.

Phương Hành trầm mặc rất lâu, cuối cùng xác định lời nói của Thiên Ma.

Hắn quả thật thích hợp với thủ đoạn của Ma Tông, bởi vì nếu dùng lý niệm của đạo gia để tu hành, vậy chỉ có thể tùy ý để ba ngàn pháp tắc này từ từ sinh trưởng, nhưng hiện giờ cái hắn muốn lại là phải lưa chọn một đạo, tu luyện thành đại đạo chi lực, đây kỳ thật chính là tâm pháp của Ma Tông, đương nhiên, chỉ một loại lý niệm mà thôi, cái này không liên quan gì tới công pháp tu hành của Thiên Ma hay là ma tâm, hơn nữa không chỉ là Phương Hành, khi rất nhiều tiên gia tu hành cũng sẽ tham khảo loại lý niệm này, chỉ là tham khảo thôi, cũng không thể nói bọn họ chính là ma!

- Cho nên, nếu muốn tu luyện ra một đại đạo, ngươi nên hỏi trước, đạo tâm của mình có đủ vững vàng chưa.

Thanh âm của Thiên Ma chậm rãi vang lên:

- Đã có thể trải qua khảo nghiệm chưa?

- Đạo tâm thì sao?

Phương Hành vẻ mặt bất động, trầm mặc suy nghĩ rất lâu, cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Hắn lúc mới vào tiên cảnh đã thông qua ba đạo thiên thư Thái Hư Tiên Vương lưu lại tu ra đạo tâm của mình, chỉ có điều, đó chỉ là loại biến hóa thứ nhất của đạo tâm mà thôi, là một loại tín niệm kiên định, nhưng có đạo tâm rồi còn phải trải qua khảo nghiệm, nếu có thể trải qua đủ loại khảo nghiệm, đạo tâm này sẽ càng luc càng vững chắc, càng cường đại, cho tới có khả năng chưởng ngự đại đạo chi lực.

Vàng có vô số, nhưng không sợ hỏa luyện mới là vàng thật!

Khoác lác thì ai cũng biết, nhưng làm thật mới là anh hùng!

Hai chữ đạo tâm, nói trắng ra thì đơn giản đến cực điểm... Quán chi dĩ đạo, hành chi dĩ tâm, bất động bất diêu, bất hủ bất phôi, mới là đạo tâm!

- Ta làm sao để xác định được đạo tâm của mình đã vững chắc hay chưa?

Phương Hành suy nghĩ rất lâu, cuối cùng hỏi ra vấn đề này, ánh mắt lúc này cũng lộ ra vẻ vô cùng trong suốt.

- Đi tới chỗ chúng ta nói!

Thanh âm của Bất Tri Tiên chậm rãi vang lên:

- ... Đó chắc là nơi có thể khảo nghiệm đạo tâm này của ngươi nhất!


Bạn cần đăng nhập để bình luận