Lược Thiên Ký

Chương 1576: Sinh linh Thần tộc




Tiên chu phóng xuất ra tiên uy đáng sợ, một đường dọc theo Đa Bảo Tiên Hà tiến về phía thượng du, chung quanh hàn tinh lấp lánh, không thấy bóng người, giống như một hạt bụi phiêu trong tinh vực mênh mông, chỉ có tinh quang cô tịch bầu bạn, nếu không phải tiên chu bay nhanh, mạn thuyền tùy thời có thể thấy được từng đạo tinh quang xẹt qua, giống như lưu tinh, thậm chí tạo cho người ta một loại cảm giác như vĩnh viễn đang bồng bềnh giữa tinh vực, chưa từng di động một chút nào.

Cứ như vậy đi mấy ngày, dựa theo tinh đồ lấy được từ chỗ Tử Huyền tiên soái, đã đến tinh vực sở hạt của Thần Chủ, cũng tức là hang ổ của Thần tộc liên minh, có điều rất quỷ dị là, nơi mắt có thể nhìn tới không hề thấy có sự tồn tại của tiên cung thần điện, thậm chí trước mắt chỉ có một mảng tinh vực mờ mịt, ngay cả đại tinh cũng không có, điều này không khỏi khiến đám người Lộc Tẩu đang điều khiển thuyền không hiểu ra sao.

Dù sao cũng là tinh đồ Tử Huyền tiên soái ban cho, không thể là giả được?

- Không đúng, chúng ta từ lúc nào đi xa như vậy, dường như ngay cả tinh thần ở chung quanh cũng ít đi nhiều!

Văn tiên sinh cũng tới bên cạnh mạn thuyền, cau mày hỏi.

- Hình như xảy ra chút vấn đề rồi.

Lộc Tẩu cũng phát hiện không đúng, sau khi bọn họ vừa qua, nhớ rõ cách đó không xa còn có mấy viên tinh thần tỏa hào quang, hiện giờ nhìn ra sau, không ngờ giống như là con đường phía trước, chỉ thấy một mảng hắc ám, loại cảm giác đó giống như có cảm giác hư vô sâu thẳm như hồ dán trên cả chiếc pháp chu, chung quanh mất đi khái niệm không gian, không biết mình là đang tiến lên hay là dừng lại.

- Thái Hư sư điệt, dùng bảo kính xem thử đi!

Lộc Tẩu trầm giọng phân phó Thái Hư Bảo Bảo, mày đã nhíu chặt.

- Ơ... Không nhìn thấy gì?

Sau khi Thái Hư Bảo Bảo chiếu qua, cũng ngây ra một thoáng, trên mặt hắn không ngờ cũng là một mảng hắc ám.

Điều này không khỏi khiến chư tiên hoang mang, bên trong tinh vực hung hiểm vô số, sợ nhất chính là gặp phải tình cảnh quỷ dị thế này!

- Để ta xem thử!

Phương Hành cũng bị kinh động, bước ra khỏi khô lâu thần cung, đi tới mạn thuyền, hắn cau mày quan sát xung quanh, sau đó thò đầu ra, lướt nhìn tinh không, sau đó rụt lại, hai tay búng một cái, giống như là đoán được gì đó, cau mày...

- Đạo chủ, đây là...

Lộc Tẩu thấy hắn như hiểu ra gì đó, vội vàng mở miệng hỏi.

- Chúng ta đến nơi rồi!

Phương Hành xua tay, nói khẽ một câu, sau đó ngẩng đầu lên, hai tay chắp sau lưng, một thân tiên uy vận chuyển cuồn cuộn, trầm giọng nói:

- Dạ tộc sinh linh đang chặn đường nghe đây, ta chính là Đại Xích thiên đế tử, phụng lệnh của Tử Huyền tiên soái tới gặp chúng thần chi chủ, có tín vật của Tử Huyền tiên soái ở đây, các ngươi tốt nhất hãy mau mau tránh ra, nếu không khiến bản đế tử nổi giận, dưới Khi Thiên Phách Man đao trước giờ không có người sống đâu.

Ầm!

Thanh âm của hắn dưới sự thôi động của tiên uy truyền ra xa, khiến cho tinh vực trước giờ chưa từng xuất hiện thanh âm hiện lên từng gợn sóng, sau đó, dường như hư không cũng rung chuyển, mây rách sương tan, hắc ám vô tận đó không ngờ giống như được gắn một tấm vải đen vào trong tinh vực, trong nháy mắt xuất hiện nếp nhăn, từ phía sau trực tiếp tách ra, phân biệt bỏ chạy về các phương hướng, mà tinh vực lúc này cũng đã xuất hiện hình dáng, từng viên đại tinh lấp lánh rực rỡ, giống như bảo thạch!

Trước mặt bọn họ, ngoài trăm vạn dặm lại hiển hóa ra bộ dạng của một mảng đại lục, lẳng lặng bồng bềnh trong tinh vực, được một mặt trăng một mặt trời vây quanh, trật tự rõ ràng, chung quanh lại có vô số đại tinh bồng bềnh, trên mỗi một đại tinh đều có khí tức của sinh linh!

- Thì ra vừa rồi chúng ta không cẩn thận rơi vào trong cấm chế Thần Chủ bày ra, không ngờ hoàn toàn không phát hiện.

Đám người Lộc Tẩu đều biến sắc, bọn họ lúc trước khi ở Thiên Nguyên đã nhận ra sự lợi hại của Thần Chủ, hơn nữa một lòng cầu tiên, chưa từng xuất thủ đối nghịch với nàng ta, mà đến hiện giờ, vẫn chưa thấy chân thân của Thần Chủ đã ăn một vố, cho nên mới biết, Thần Chủ trên Thiên Nguyên chỉ là phân thân, sự lợi hại có hạn, hiện giờ vị chính chủ ở bên trong tinh vực mới thực sự là tồn tại tài ba.

- Ha ha, đã sớm nghe nói Đại Xích thiên Đế Lưu hung ác điên cuồng, hôm nay vừa gặp, quả nhiên không ngoài sở liệu!

Bên trong tinh vực cũng có một thanh âm vang lên, hùng hậu khó lường, khàn khàn như sắt đá ma sát, theo thanh âm này vang lên, một viên đại tinh ở cách đó không xa đột nhiên biến hóa hình dạng, rung động rắc rắc, tới cuối cùng một viên đại tinh không ngờ hóa thành một thần tướng thân mặc ngân giáp, tướng mạo khôi ngô bất phàm, khí cơ khủng bố, ánh mắt giống như thực chất trực tiếp dừng ở trên mặt Phương Hành, cười lạnh nói:

- Ta chính là Thông Cổ Thần Vương dưới trướng Thần Chủ, phụng mệnh ở đây chờ Đại Xích thiên sứ giả từ lâu.

Nhìn thấy bộ dạng của người này, Lộc Tẩu cùng chư tiên nhất thời ai nấy da đầu run lên.

Phương Hành thì khinh thường không thèm bận tâm, trách mắng:

- Bớt sàm ngôn đi, mẹ ta đâu?

- Gì cơ?

Vị Thông Cổ Thần Vương bộ dạng hung lệ, khí tức kinh người kia cũng bị một câu này của Phương Hành khiến cho ngây ra, ngơ ngác hỏi.

Phương Hành lúc này mới có phản ứng, cười nói:

- Xin lỗi lỡ lời, Thần Chủ lão nhân gia đang ở đâu.

Thông Cổ Thần Vương có chút cổ quái nhìn Phương Hành một cái, dường như cảm thấy vị đế tử này có chút kỳ dị, nhưng suy nghĩ này cũng chỉ chợt lóe lên mà thôi, lâp tức liền cười nhạt, nhìn lướt qua Phương Hành cùng với chư tiên ở phía sau hắn, sau đó xua tay, nói:

- Thần Chủ đang ở một Tiểu Tiên giới, khi đế tử đến ta đã thông tri rồi, có điều lão nhân gia đang tu hành, sao có thể tùy tiện muốn gặp là được? Đế tử cứ đi theo ta, vào thần vực thánh điện nghỉ ngơi?

- Vẫn đang tu hành?

Phương Hành nghe thấy lời này chính là lấy cớ, chỉ không ngờ Thần Chủ cũng ngông nghênh thật, ngay cả biết đế tử đến cũng không cho trực tiếp bái kiến.

Nhưng lúc này, hắn cũng không tiện cường hành biểu lộ thân phận, liền chỉ cười cười rồi để vị Thần Vương này đi trước dẫn đường!

Phía trước chư tinh nhường đường, mở ra một tinh đồ rộng thênh thang, kéo dài tới đại lục ở trung tâm, trong tinh đồ Tử Huyền tiên soái ban cho, có giới thiệu về đại lục này, đây vốn là vào mấy vạn năm trước, một Đại La Kim Tiên ở Tam Thập Tam Thiên tranh phong với người ta thất bại liền rời khỏi Tam Thập Tam Thiên, đi tới gần Đa Bảo Tiên Hà này, luyện tinh làm đất, hóa ra một mảng đại lục này, thu nhận đệ tử, sáng lập đạo thống, truyền thừa đến giờ, hóa thành một Tiểu Tiên giới, nhưng về sau lại bị Thần Chủ đoạt đi, làm căn cơ của Thần tộc liên minh!

Tiểu Tiên giới như vậy ở trong tinh vực cũng có không ít, đều dùng Tam Thập Tam Thiên làm trung tâm bảo vệ.

Dù sao, bọn họ ở nơi xa xôi như vậy, tuy có thể ở trong Đa Bảo Tiên Hà thu thập đủ loại tiên khoáng thần tủy, nhưng lại không có những tài nguyên mấu chốt như tiên dược để tu thân, điều kiện tu hành rất là gian nan, so với Thiên Nguyên còn không bằng, trừ phi là ở gần Tam Thập Tam Thiên, có thể ở phương diện tài nguyên bù đắp cho nhau, mới có thể đảm bảo sự tu hành của mình, giống như là các thuộc địa của Đại Tiên giới!

Hiện giờ, một phương Tiểu Tiên giới này rõ ràng đã bị sinh linh Thần tộc dưới trướng Thần Chủ chiếm đóng, tinh không cũng được, trên đại lục cũng được, khắp nơi đều có thể thấy được sinh linh Thần tộc với các loại hình dạng, ai nấy đều thò đầu, lạnh lùng nhìn tiên chu của Phương Hành, nhưng khi tiên chu tới ần thì lại đều trốn như gặp đại địch.

Thậm chí là trên đường đi, Phương Hành còn có thể nhìn thấy, có rất nhiều sinh linh Thần tộc hình dáng già nua đang quỳ lạy tiên chu!

- Hả?

Phương Hành thầm cảm thấy kỳ quái:

- Trước kia khi ở Thiên Nguyên, nhớ rõ là những sinh linh Thần tộc này ai nấy đều hung hãn, sao lúc này lại thấy khác hẳn, ai nấy đều giống như là kẻ đáng thương vậy.

Đám người Lộc Tẩu rõ ràng cũng phát hiện điểm này, lúc bước vào Thần Chủ lĩnh vực, còn lo lắng sẽ gặp phải hung hiểm trùng trùng, dù sao bọn họ cũng đều biết ân oán giữa sinh linh Thần tộc và Đại Tiên giới, cũng từng thấy sinh linh Thần tộc khi ở Thiên Nguyên tổ địa thể hiện ra hận ý đối với Nhân tộc, lo lắng sẽ bị sinh linh Thần tộc thù hận.

Nhưng đến hiện tại lại mẫn cảm phát hiện, trong những sinh linh Thần tộc này tất nhiên có người dùng ánh mắt cừu thị nhìn bọn họ, nhưng chỉ là một bộ phận rất nhỏ, đại bộ phận không ngờ đều vừa kính vừa sợ, thậm chí là mang theo loại ánh mắt nịnh nọt.

Rất nhiều sinh linh Thần tộc, khi nhìn thấy bọn họ từ xa, ánh mắt vừa hận vừa giận, nhưng khi tiên chu chậm rãi tiếp cận, ánh mắt phẫn nộ của bọn họ lập tức biến thành sợ hãi, khi tiên chu đến trước mặt bọn họ thì liền không nhịn được mà hai đầu gối run rẩy, giống như là có ý muốn quỳ xuống, hoàn toàn không dám nhìn thẳng các chúng tiên trên tiên chu, chỉ cúi đầu chờ bọn họ đi qua.

- Ha ha, chỉ bằng vào đám này mà cũng muốn phản kháng Đại Tiên giới à?

Trên tiên chu, kinh ngạc nhất chính là ba người Phương Hành cùng với Lộc Tẩu, Văn tiên sinh, cũng là đám tiên tướng tiên binh xuất thân Đại Tiên giới ai nấy nhìn quen lắm rồi, thậm chí là kẻ nhát gan như tiên tướng nửa người cũng thể hiện ra bộ dạng giống như là đang hãnh diện, nhìn sinh linh Thần tộc, mặt lộ vẻ khinh khỉnh, cau mày, trên đường đi liên tục chỉ trỏ về phía bọn họ, hùng hùng hổ hổ.

- Sinh linh Thần tộc ở đây so với khi chúng ta thấy ở Thiên Nguyên thì thực lực cao hơn nhiều, vị Thông Cổ Thần Vương này thoạt nhìn lại càng đáng sợ dị thường, dường như còn cường đại hơn cả ba vị Thần Vương ở Thiên Nguyên, nhưng sao lại lộ ra vẻ không có cốt khí các vậy?

Lộc Tẩu cau mày, thầm truyền âm cho Phương Hành:

- Về lý thì bọn họ phải hận chúng ta hơn mới đúng chứ?

Những lời này đột nhiên khiến trong lòng Phương Hành linh cơ khẽ động, dường như nghĩ tới gì đó!

Trước kia khi ở Thiên Nguyên, những sinh linh Thần tộc này quả thật là hận Nhân tộc tới thấu xương, biểu hiện hung ác bá đạo, huyết tinh tàn nhẫn, về sau cũng có người từng nói, đó là bởi vì sinh linh Thần tộc thật sự từng nếm trải đau khổ khi làm thuộc hạ của chúng tiên, loại cừu hận này đã ăn sâu vào trong huyết mạch, mà hiện giờ, đám người Phương Hành là dùng thân phận tiên nhân tới đây, lẽ ra càng phải khiến họ thống hận mới đúng chứ!

Dù sao, Thiên Nguyên sinh linh cũng là đồng nguyên với chúng tiên, tiên nhân mới là đối tượng cừu hận chân chính của bọn họ!

- Tất cả vẫn là lực lượng quyết định!

Đối với câu hỏi của Lộc Tẩu, Phương Hành lười chẳng muốn giải thích kỹ, thở dài đáp lại một câu.

- Có cừu oán với bọn họ quả thật là tiên nhân, nhưng tiên nhân quá cường đại, cho nên bọn họ thể hiện ra ngược lại không phải là hận...

- ...Mà là nịnh nọt!


Bạn cần đăng nhập để bình luận