Lược Thiên Ký

Chương 1325: Cửu Đầu Trùng

- Đám Long Mẫu tại sao lại ở đây?
Sau khi Phương Hành nhìn thấy đám người kia thì suy nghĩ đầ Tiên chính là có phần ngoài ý muốn. Hắn không ngờ tới đám Long Mẫu sẽ xuất hiện ở đây. Vốn tưởng rằng nàng ta sau khi cứu được đám tạp huyết Long tử Long tôn này thì cũng sẽ nhanh chóng trốn đi. Không ngờ tới còn dám quay lại, hơn nữa nương vào Vô Lượng môn để tới nơi này. Chỉ có điều sau khi kinh ngạc qua đi lại cảm thấy không có gì đặc biệt, chỉ có thể nói rõ lá gan của đám này còn lớn hơn so với mình tưởng, có can đảm quay lại đối mặt với mình. Hiện tại bằng vào bản lĩnh của hắn cũng không thèm để đám này vào mắt, nhưng phản ứng của bọn họ lại làm cho hắn có chút khó hiểu, cũng không phải không biết mình, không phải không biết mình ở chỗ này, tại sao còn hỏi như vậy?
Nhưng rất nhanh, hắn liền phản ứng lại, trong giây lát xoay người nhìn về phía lão đầu tử ở phía sau mình!
Bọn họ không phải đang nhìn mình mà là nhìn lão đầu kia!
Mà từ trong phản ứng của bọn họ thì rõ ràng là biết lão đầu tử này là ai/
Quả nhiên, ánh mắt vừa đảo qua liền bỗng nhiên phát hiện cho dù là Long Mẫu hay là đám Long tử Long tôn, hay là Thái Hư Bảo Bảo lúc này đều trợn tròn cặp mắt, không nháy cái nào nhìn về phía bên cạnh Phương Hành. Lão nhân tay áo bay bay, thực lực thâm tàng bất lộ, khí cơ trên người bình thản không có chút sát khí nào! Có kinh ngạc, có khiếp sợ, có phẫn hận vô cùng...
Lão đầu tử này rốt cuộc là ai?
Trong lòng Phương Hành mãnh liệt run lên, mơ hồ đoán được đáp án, chẳng qua là không giống với tưởng tượng của mình...
- Ồ, các ngươi cũng tới rồi...
Phản ứng của lão đầu tử kia lại bình hòa hơn nhiều, nhìn thoáng qua sau lưng của bọn họ, mới chậm rãi gật đầu, nói:
- Nếu ngay cả các ngươi đều đã xuất hiện ở đây thì chứng tỏ các ngươi thông qua Vô Lượng môn để tới đi? Nhưng đáng tiếc, xem ra ở trên Tiên lộ ta hẳn là đã bỏ lỡ cái gì đó, chỉ có thể một đường chịu khổ mới tới được nơi này, không giống các ngươi một bước đã tới...
- Con mẹ nó...
Lời nói của lão đầu tử kia chính là đang chấp nhận cái gì đó, đầu Phương Hành như sắp nổ tung.
Giả sử đến lúc này, hắn còn không đoán ra lão đầu tử này là ai thì đầu cũng không khác đầu heo là bao!
Cửu Đầu Trùng!
Lão đầu tử này đương nhiên là Cửu Đầu Trùng mà mình đau khổ đuổi theo vài chục năm, toàn bộ Tiên lộ cũng đã đi hơn nửa rồi!
Chỉ là cho dù đoán được thân phận của lão nhưng trong đầu lại vẫn có một phần chưa tỉnh ngộ được.
Tại sao Cửu Đầu Trùng lại có dáng vẻ như vậy?
Tuy là chưa từng gặp mặt lão nhưng cái tên này đối với Phương Hành cũng có thể nói là sét đánh bên tai. Cho tới bây giờ những chuyện nghe được về lão đều là truyền thuyết về thực lực cao thâm của lão, dã tâm bừng bừng, liên thủ với muội muội diêm dúa kia của mình mưu hại Long Quân, mưu đoạt cơ nghiệm mấy trăm ngàn năm của Thương Lan Hải. Mà từ trong tinh không một đường đến tận đây qua quan sát cũng phát hiện người này căn bản là thủ đoạn độc ác, lạnh lùng vô tình, từ lúc ban đầu lấy thủ hạ của mình ra luyện đan, về sau lại bỏ đám con cháu của mình ở lại lấy trộm Tiên mệnh trốn vào tinh không, không có chỗ nào mà không làm người ta phải giận sôi!
Là một người không từ thủ đoạn để hoàn thành dã tâm thành Tiên như thế, tại sao lại có dáng vẻ một người bình thản ôn hòa như thế được?
Phải biết, mới rồi mình gài bẫy lão lấy bảy viên Cửu Linh Đại Hoàn đan, lão cũng chỉ cười ha ha không hề tức giận!
Mấu chốt hơn là vì sao lão lại già như vậy?
Trong ấn tượng của Phương Hành, thọ nguyên của người này không nhỏ nhưng so với tu vi của lão thì lão đã coi như vô cùng trẻ tuổi rồi!
Tại sao lại có dáng dấp già nua sắp chết thế này?
Trong nhất thời, đủ mọi suy nhĩ ùn ùn kéo đến trong đầu làm Phương Hành nhất thời giật mình, không lập tức xuất thủ.
- Ôi trời ơi, Cửu Đầu Trùng, ngươi lại vẫn dám xuất hiện trước mặt bản bảo bảo sao?
Người đầu Tiên phản ứng lại là Thái Hư Bảo Bảo, tức giận tới mức răng nhỏ cắn loạn, oa oa kêu to nhưng cùng lúc đó thân hình lại lui nhanh trốn vào phía sau đám người luận đạo mới đuổi tới chỗ Phương Hành. Miệng mắng lợi hại nhưng hai cái chân nhỏ rõ ràng là đang run rẩy.
- Cậu, lại gặp mặt rồi!
Người thứ hai nói chuyện là Ngao Bại trong một đám tạp huyết Long tử Long tôn, tuổi nhỏ nhất nhưng lá gan lại lớn nhất.
Nhìn dáng vẻ cắn răng nghiến lợi của y rõ ràng là hận chết người cậu đã từng từ bỏ mình!
Mấy vị huynh đệ khác cũng đều như thế, hận thù nhìn Cửu Đầu Trùng.
- Đại huynh... tại sao huynh lại biến thành dáng vẻ như vậy?
Người cuối cùng nói chuyện chính là Long Mẫu. Nàng ta quan sát Cửu Đầu Trùng, qua hồi lâu mới run giọng mở miệng hỏi, giọng nói có vẻ cực kỳ chua xót, còn có phần không dám tin. Ánh mắt cực kỳ phức tạp, có căm thù, nhưng nhiều hơn lại là sự thương hại.
- Ha hả, người cũng tới rồi...
Lão đầu tử kia, hoặc nói là Cửu Linh Vương lại tuyệt đối không để bụng với người khác, như là ngay cả lời nói của bọn họ cũng không nghe được vậy. Chỉ là sau khi nghe Long Mẫu nói mới nhìn chăm chú vào nàng ta, sau một hồi lâu mới gượng cười lắc đầu nói:
- Nha đầu ngốc à, lúc đầu ta không muốn để muội tới đây, chỉ có điều nếu đã tới cũng bỏ qua đi, nơi đây hung hiểm, chính là một đại nạn trên Tiên lộ của Long tộc, ta còn chưa nghĩ ra phương pháp phá giải, các ngươi trước Tiên theo ta tới một nơi an toàn nghỉ ngơi một chút rồi lại nói...
- Cửu Đầu Trùng, nạp mạng đi!
Còn chưa kịp nói xong chợt có một tiếng gào thét vang lên, sau đó thần lôi như roi bổ về phía Cửu Đầu Trùng.
Chính là Ngao Liệt, em vợ của Phương Hành. Vừa rồi gã vẫn luôn ngưng thần nhìn về phía Cửu Đầu Trùng, dường như lão đầu tử này so với ấn tượng về Cửu Đầu Trùng trong đầu gã hoàn toàn khác biệt. Cho tới giờ gã mới xác định được người này chính là cừu địch lớn nhất của Long tộc bọn họ - Cửu Đầu Trùng. Một tiếng gào thét bất ngờ vang lên, vẫy đuôi giơ vuốt vọt thẳng tới Cửu Đầu Trùng, trái tim cực kỳ tức giận, ngay cả những chuyện khác cũng không quan tâm nữa.
- Mẹ tiếp, còn vợ ta nữa!
Khi Ngao Liệt động thủ, đồng thời Phương Hành cũng trầm giọng quát một câu, vừa sải bước đã đi qua huy quyền đánh tới.
Một tiếng ầm vang lên, một quyền của hắn thật sự nổi giận. Quyền phong di chuyển làm vô số bia đá đang ở gần đều đẩy ra một bên, như mang theo trọng lượng của một đại thế giới, hung tợn đánh về phía Cửu Đầu Trùng, vừa may bổ sung chỗ thiếu cho Ngao Liệt!
- Đại huynh!
Long Mẫu thấy thế thì kinh hãi, trong lúc cấp thiết liền muốn xuất thủ tương trợ, chỉ có điều vừa mới bước đi lại bị Lam Tiên sinh ôm lại.
Còn Cửu Đầu Trùng thoạt nhìn chỉ là một lão nhân già nua, dường như một hơi thở cũng có thể bị thổi ngã nhưng dưới thế công mãnh liệt của Ngao Liệt và Phương Hành, khí cơ cả người lại nhất thơi đại biến. Một tiếng ầm ầm vang lên, trên đỉnh đầu lại đột nhiên xuất hiện một chùm bao chùm khí độ hỗn độn toàn diện, cả người cũng tựa như trở nên cao lớn không gì sánh được. Giơ chân đạp một cước lên tấm bia đá ở bên cạnh, cả người liền cực kỳ quỷ dị đánh về một hướng khác, thoát được một quyền đáng sợ của Phương Hành.
Sau đó trong nháy mắt lão đã quay người, một tia thần quang sắc bén ầm ầm tuôn ra đánh vào lôi Tiên mà Ngao Liệt quật tới.
Rắc! Rắc! Rắc!
Tiếng nổ ngang trời khó có thể hình dung xuất hiện, lan tới bốn phía, không biết đánh bay bao nhiêu tấm bia đá.
Ngay cả đám người luận đạo cùng đám Lam Tiên sinh cũng đều hoảng sợ lui lại, không muốn bị cuộc đấu pháp của bọn họ cuốn vào.
- Đánh chết hắn!
Phương Hành hét lớn một quyền đánh ra, quyền thứ hai liên tiếp đánh ra, đồng thời thi triển Tiêu Dao thân pháp, thân hình như quỷ.
Còn Ngao Liệt thì trực tiếp phi tới, song kiếm Long giác lóe ra kiếm khí ngập trời, sắc bén vẫy vùng.
- Các ngươi không muốn tính mạng của Long Nữ nữa sao?
Đối mặt với thần thông mãnh liệt của hai người này, thân hình của Cửu Đầu Trùng hơi chậm lại, chợt quay đầu nói một câu.
- Hả...
Phương Hành cả kinh, nghĩ thầm không thể không muốn vợ được nên cố gắng thu lại một quyền.
Vẻ mặt của Ngao Liệt cũng đột nhiên thay đổi, đầu rồng khựng lại, kiếm khí ngưng tụ trên sừng rộng cũng tà tà chém ra ngoài, làm vỡ bốn năm tấm bia đá.
- Đại huynh...
Một quyền của Phương Hành cùng kiếm khí của Ngao Liệt tuy đã cưỡng chế thu hồi nhưng cũng đã lướt qua thân hình của Cửu Đầu Trùng, khá đáng sợ. Tu vi của Long Mẫu không bằng Cửu Đầu Trùng, hơn nữa quan tâm quá hóa loạn không nhịn được lo lắng kêu một tiếng. Vốn định trực tiếp nhào lên nhưng lại bị Lam Tiên sinh ôm eo lại, không có cách nào cựa ra. Trên mặt là sự lo lắng, cả người như sắp mất hồn!
- Buông mẫu hậu ra!
Trong đám tạp huyết Long tử kia có một Long tử đầu mang kim quan không nhịn được nhíu mày, thấp giọng quát.
- Ta muốn tốt cho nàng, các ngươi không sợ nàng xông lên phía trước sẽ bị người ta hại sao?
Vẻ mặt của Lam Tiên sinh quýnh lên, không nhịn được quay đầu giải thích, tay ôm Long Mẫu vẫn chưa buông ra.
Chân mày Long tử nhíu lại cực kỳ gay gắt, nhưng biết Lam Tiên sinh nói có lý, chỉ có thể nặng nề hừ một tiếng, quay đầu đi.
Mấy Long tử khác cũng nhíu mày, hiển nhiên không quen nhìn ông ta gần gũi với Long Mẫu như thế.
Chỉ có điều một đường qua đây tựa như cũng quen rồi, dù sao Lam Tiên sinh quả thực vô cùng chiếu cố tới bọn họ. Thực lực cũng mạnh nhất trong mấy người họ. Tuy không đến mức để những Long tử kiêu ngạo như bọn họ giận mà không dám nói gì, nhưng dù sao cũng không phải là nhân vật để mặc cho bọn họ quát tháo. Huống hồ ông ta còn có đại ân đối với đám Long tử mình, chỉ là sự si mê của ông ta đối với Long Mẫu lại làm cho bọn họ có phần chán ghét!
- Nơi đây không phải chỗ nói chuyện, đi theo ta!
Cửu Đầu Trùng lấy Long Nữ làm cớ đình chiến, quát bảo Phương Hành và Ngao Liệt ngưng xuất thủ rồi nhẹ nhàng mở miệng, xoay người rời đi!
- Đi, đi theo hắn!
Phương Hành nói, cho đám Ngao Liệt một ánh mắt. Mấy người khác cũng phát hiện bia đá nơi đây đáng sợ, mới rồi là không có biện pháp nào nên mới đấu pháp trong đám bia đá này. Nhờ đó mà bọn họ đã biết sự lợi hại của bia đá. Lúc này thấy Phương Hành đúng lúc lên tiếng liền vội vã đi theo phía sau hắn, bay về hướng núi lớn có vẻ an toàn kia. Không lâu sau, mỗi người đều hạ xuống núi.
- Tỷ tỷ của ta ở đâu?
- Nên trả lại vợ cho ta rồi!
Vừa tới ngọn núi kia, Phương Hành và Ngao Liệt đồng thời nhìn chằm chằm vào Cửu Đầu Trùng, nghiêm khắc hét lớn đã chuẩn bị để xuất thủ!
- Ồ, đợi chút nữa!
Cửu Đầu Trùng cũng nhẹ nhàng giơ tay áo bình tĩnh trả lời bọn họ, sau đó xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Long Mẫu, cũng không biết lão ta làm thế nào, thoạt nhìn thân hình cực kỳ bình tĩnh lại đột nhiên hóa thành một vệt sáng, đột ngột xuất hiện bên cạnh Long Mẫu. Sau đó trở bàn tay đánh ra ngoài. Lam Tiên sinh vẫn đang gắt gao dắt tay Long Mẫu bỗng nhiên bị một chưởng này đánh thẳng lên mặt, cả người đều bay ra ngoài, đụng phải vách núi lại bắn ngược trở lại, bị đánh cho ngã xuống đất, đầu như sắp nổ.
- Ngươi là cái thứ gì, dám vô lễ với ấu muội ta như thế?
Cửu Đầu Trùng cúi đầu nhìn ông ta, miệng nói yếu ớt, sát khí trên người dày đặc không có cách nào nhìn thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận