Lược Thiên Ký

Chương 1520: Tiên khí bất chính


- Các ngươi hai cái lão già cũng không cần quá khuyết điểm rơi!

Phương Hành ngưng thần nhìn Chu quan trưởng lão của Phụng Thiên Đạo cùng chúng đệ tử nửa ngày, mới cười nói với Lộc Tẩu cùng Văn tiên sinh:

- Chỉ có Chu quan lão đạo mới là Chân Tiên đường đường chính chính, còn đám đệ tử kia được tiên khí gia trì, tu vi phi phàm, nhưng ta càng nhìn càng cảm thấy, bọn hắn chưa chắc đã là tiên chân chính, Chu quan lão đạo liền xem như là tiên, cũng chỉ ở cảnh giới Nguyên Anh, thậm chí chưa độ cửu kiếp, đã đạt được tiên mệnh. . .

Có lẽ đó là đồ chơi không khắc biệt lắm với tiên mệnh, cái này ta không chắc chắn lắm. . .

Hắn và các ngươi cùng một cảnh giới, nhưng căn cơ cùng tu vi của hắn chênh lệch rất xa với các ngươi!

- Hả?

Văn tiên sinh và Lộc Tẩu cùng nhau nhìn về phía hắn, ánh mắt khẽ nhúc nhích:

- Ngươi có thể nhìn ra cái gì?

Phương Hành vuốt vuốt Khô Lâu Đầu Cốt đã hóa lớn thành hột đào trong tay, ánh mắt nghiền ngẫm, nửa ngày sau mới nói:

- Hiện tại bàn về vấn đề hiểu rõ đối với tiên mệnh, ta nghĩ trừ Đại La Kim Tiên. . . hoặc Tiên Vương ra, không có mấy người mạnh hơn ta, mặc dù bây giờ ta còn không chắc chắn lắm, nhưng ta luôn cảm giác tiên khí trên người Chu quan lão đạo bất chính, có khác nhau cùng tiên mệnh chân chính, chỉ có điều hết thảy chuyện này chỉ là phán đoán của ta, muốn chân chính hiểu rõ, trừ phi là có đến tên tiên nhân loại này, để ta đường đường chính chính giao thủ cùng bọn hắn mới được!

Giữa lúc ba người trò chuyện, trận đại chiến trong sân đã có thắng bại, quả nhiên thực lực Tán Tiên giết ra từ Phù Đồ Thiên rất mạnh, đám đệ tử Phụng Thiên Đạo kia, được tiên khí gia trì, thực lực cũng không yếu, chỉ tiếc, cuối cùng đám người kia thiếu một sợi phong mang, lại thêm việc đây không phải là một trận đấu pháp được chuẩn bị, mà là một trận chiến người đông thế mạnh đấu đá, nhược điểm của đám đệ tử Phụng Thiên Đạo rất nhanh liền thể hiện ra ngoài, chỉ với thời gian uống cạn chung trà, đã bị đánh bại không thể hợp thành trận, gần như bị đám cóc binh đuổi theo chèn ép. . .

Nếu không phải đám người này nhớ kỹ mệnh lệnh Phương Hành không cho phép giết chóc, đoán chừng lúc này đệ tử Phụng Thiên Đạo đã tử thương thảm trọng!

- Hừ, tặc tử ngươi dám!

Chu quan lão đạo của Phụng Thiên Đạo nhìn thấy đệ tử dưới trướng bị áp chế, nộ khí cũng bừng bừng tăng lên, quan chiến nửa ngày, rốt cục kìm nén không được, đột nhiên trở tay rút cổ kiếm bên người ra, điều khiển kiếm quang, trực tiếp hướng về phía tiên thuyền lao đến, kiếm quang như dải lụa!

- Để cho ta tới!

Lộc Tẩu cùng Văn tiên sinh thấy thế đều động tâm, đạp lên tiên thuyền vọt ra ngoài, họ nhìn tên Chu quan lão đạo trước kia ở trước mặt bọn hắn chỉ tính là tiểu bối bên trong tiểu bối, bây giờ lại có tu vi cũng giống như mình, trong lòng bọn họ tự nhiên cũng có phần không phục, nhất là sau khi nghe Phương Hành giải thích xong, càng muốn xuất thủ thử hắn một chút, lại không nghĩ rằng, tâm tư hai người bọn họ đều giống nhau, đồng thời nhảy ra ngoài, chung quanh càng có thêm mấy đạo thân ảnh đồng thời vọt ra ngoài, lao thẳng đến chỗ Chu quan lão đạo!

Mười vị Tiên tướng dưới trướng Phương Hành, cũng có người không kìm nén được, tranh giành xuất thủ.

Chu quan lão đạo chỉ có một người cầm kiếm đi đến, chưa từng nghĩ đến chuyện phía trên tiên thuyền, trực tiếp lao ra ngoài bảy tám vị cao thủ cảnh giới Chân Tiên, nên bị dọa cho sắc mặt thay đổi, một kiếm kia còn không có chém ra đã thu lại, quay đầu chạy ngược về. . .

- Không biết xấu hổ, lấy nhiều lấn ít?

Đám người Lộc Tẩu ngượng ngùng đứng ở trong tinh vực, nhìn hai bên một chút, quả thực có chút xấu hổ.

Người ta chỉ là một vị Chân Tiên, nhưng phía bên mình có bảy tám người tranh nhau xuất thủ, dường như. . . thật có chút không biết xấu hổ!

- Ha ha, Phong đạo hữu không cần sốt ruột, bản tọa đến giúp ngươi một tay!

Nhưng cũng đúng lúc này, trong tinh vực phía sau Chu quan đạo nhân, có âm thanh xa xa truyền đến, sau đó đã thấy một người mặc đạo bào vàng nhạt mang theo ba lăm đệ tử, vội vàng vút không bay đến, tay áo bồng bềnh, tiên khí chấn động, thình lình cũng là một vị tiên nhân Chân Tiên cảnh, đi tới bên cạnh Chu quan đạo thân, hạ xuống phía trên một tòa huyền không cự nham, nhìn qua đám người Phương Hành, cười lạnh nói:

- Không hổ là con của Tiên Đế, một lần xuất động là có mười mấy vị Chân Tiên đi theo, xông vào Loạn Lưu Hải, khí phách này quả nhiên là rất lớn. . .

Bán Tiệt huynh không đi theo đám Tiên tướng xuất thủ, một mực canh giữ ở bên người Phương Hành, bày ra bộ dạng trung tâm hộ chủ, nghe thấy đạo nhân mặc áo bào màu vàng nói vậy, liền quát lạnh nói:

- Đế Tử nhà ta tới đón người, nếu ngươi thông minh thì tranh thủ thời gian thả người. . .

- Ha ha, người ngươi muốn đón không những không đi được, mà Đế Tử của ngươi cũng phải lưu lại nơi này!

Cùng lúc đó lại có một tiếng hét lớn vang lên, trong đám cự thạch bay tán loạn ở phương đông, xuất hiện một đại hán, một đường đụng bay vẫn thạch xông thẳng tới đây.

- Phong lão tiền bối, vãn bối cũng tới giúp ngươi!

Phương tây, vang lên một tiếng hét to, một tu sĩ trẻ tuổi vóc người thon dài, mặt như quan ngọc, tuổi tác không đến bốn mươi vội vàng xông đến.

Liên tiếp không ngừng, trong Loạn Lưu Hải này thế mà lúc nào cũng có cao thủ ẩn hiện, thực sự không biết ẩn giấu bao nhiêu người.

- Đạo Chủ, chuyện này. . .

Lộc Tẩu quay đầu lại, mặt lộ vẻ chần chờ, hỏi thăm Phương Hành.

- Hiện tại cũng không phải ỷ lớn hiếp nhỏ nữa, trực tiếp đánh vào đi, đánh đến khi cao thủ chân chính của bọn hắn xuất hiện!

Phương Hành chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng mở miệng.

Trong lòng của hắn, cũng thực có chút ngưng trọng, bây giờ cái Loạn Lưu Hải này, liên tiếp xuất hiện cường giả Chân Tiên cảnh, nhưng hết lần này tới lần khác không thấy người nhìn quen mặt, hoặc là một chút nhân vật trước kia ở Thiên Nguyên cũng không được tính vào tốp hai, có lẽ đây là một số người mới quật khởi, thực lực coi như không yếu, làm cho người ta phải suy tưởng, đến tột cùng Thiên Nguyên đã xuất hiện biến hóa gì lớn. . .

Chẳng lẽ đại thế năm đó Căn Bá tiên đoán thật sự tiến đến rồi?

Bây giờ Thiên Nguyên chính là kỳ tài bội xuất, cơ duyên khắp nơi, sóng sau mạnh mẽ đánh về phía trước. . .

Sóng trước như hắn phải chết ở trên bờ cát hay sao?

Mặc dù trong lòng có chút tiếc hận, nhưng trên mặt cũng không nói nhiều, chỉ nhẹ nhàng phất tay, ra hiệu mọi người trực tiếp đánh tới!

Mấy người Lộc Tẩu có ý thăm dò, còn đám Tiên binh Tiên tướng kia đã sớm không kiềm chế được, sau khi nhận được mệnh lệnh của Phương Hành, lập tức gầm thét xông về trước giết ra ngoài, gần như một người đối mặt một người, không nói hai lời đã xuất thủ đấu pháp, trong sân lập tức hỗn loạn thành một mảnh, còn Phương Hành thì ở một bên lưu ý đại chiến chung quanh, một bên tự mình điều khiển tiên thuyền, chậm rãi hướng về chỗ sâu trong Loạn Lưu Hải phóng đi, thỉnh thoảng bên cạnh có tu sĩ Thiên Nguyên vọt tới, giống như muốn ngăn cản cái tiên thuyền này của hắn, nhưng không người nào có thể đến gần thuyền nửa bước. . .

- Thật sự muốn xông vào Loạn Lưu Hải hay sao? Ngăn hắn lại!

Tu sĩ Thiên Nguyên thấy tiên thuyền của Phương Hành băng băng tiến lên, không để bọn hắn vào mắt, thì từng người đều cảm thấy tức giận, liều mạng hét lớn, càng có thật nhiều cao thủ núp trong bóng tối, nhảy ra ngoài ngăn cản Phương Hành, tới cuối cùng, thế mà xuất hiện không dưới hai mươi vị tiên nhân Chân Tiên cảnh cản đường, ngay cả mấy người Lộc Tẩu cũng không cách nào một đối một cùng những người kia, chỉ có thể chen chúc ở trước tiên thuyền, thấy ai liền giao thủ cùng người đó, hộ tống tiên thuyền chậm rãi hướng về phía trước chạy tới, quét mắt nhìn qua, khắp nơi đều là tiên quang thần thông, một mảnh lộng lẫy.

- Một mảnh Loạn Lưu Hà nho nhỏ, đã ẩn giấu không dưới ba mươi tên Chân Tiên, nội tình bây giờ của Thiên Nguyên thật khó lường. . .

Phương Hành điều khiển tiên thuyền xông vào Loạn Lưu Hải, trong lòng cũng âm thầm suy nghĩ, càng thêm tò mò đối với Thiên Nguyên.

Trước kia Thiên Nguyên có vô số trở ngại, hạn chế, một vị "Tiên" đúng nghĩa đều không có, thế nhưng bây giờ không ngừng xuất hiện cao thủ tiếp cận “Tiên”, mà những cao thủ này, có khả năng trước kia ngay cả cao thủ nhất lưu của Thiên Nguyên cũng không được tính, cái này làm cho hắn không thể không hiếu kỳ, đến tột cùng đã có bao nhiêu tạo hóa cùng chiếu cố, mới khiến cho chư tu Thiên Nguyên có tăng trưởng giống như giếng phun này?

- Quả nhiên bọn hắn không được tính là “tiên” đúng nghĩa!

Chẳng biết từ lúc nào, Lộc Tẩu đã trở lại tiên thuyền, sắc mặt hoài nghi, thấp giọng nói:

- Đúng là bọn hắn đã đạt được một loại sức mạnh cường đại nào đó trợ giúp, hơn nữa sức mạnh này không thua gì tiên mệnh, lực lượng vô cùng đáng sợ, có thể so với Chân Tiên, chỉ có điều ma luyện quá ít, cảm ngộ cũng không đủ, lĩnh ngộ thần thông võ pháp cùng đối với đại đạo đều quá nông cạn, tựa như là Chân Tiên tầng chót nhất của Tam Thập Tam Thiên, chỉ miễn cưỡng xem như tiên ở dưới tầng chót nhất, nhưng không có thực lực cùng sự bá đạo của tiên, số lượng tuy nhiều, nên không ngăn được chúng ta!

- Trên đời này không có đĩa bánh miễn phí nào tự dưng rơi xuống, ta đã sớm đoán được!

Vừa rồi Phương Hành chú ý tới ác chiến phía dưới, nên cũng lưu ý đến Lộc Tẩu cùng giao thủ những người kia, hắn đã sớm nhìn ra, mặt ngoài nhìn Lộc Tẩu và bọn hắn giống như cùng một cảnh giới, nhưng trên thực tế sau khi động thủ, lại biểu hiện ra thực lực gần như nghiền ép những tiên nhân kia, cảm giác giống như mọi người đều là phàm nhân, nhưng có người tay trói gà không chặt, có người dũng mãnh vô địch. . .

- Tiếp tục hướng phía trước xông, ép cao thủ của bọn hắn đến!

Phương Hành thầm nghĩ trong lòng, mang tiên thuyền giao cho Lộc Tẩu, còn mình đứng chắp tay ở thuyền bên cạnh mạn thuyền.

Oanh. . .

Tiên thuyền càng dũng mãnh đi sâu vào Loạn Lưu Hải, thế khong thể ngăn cản.

- Ngăn hắn lại. . .

- Hỏng bét rồi, đám Tiên binh này thật hung ác. . .

- Trở về, không cần cùng liều mạng bọn họ, bây giờ còn chưa phải lúc!

Chúng tu sĩ Thiên Nguyên cản đường ở chung quanh đều đã nổi nóng, nhao nhao kêu gào ầm ĩ, lao đến cản đường, chỉ tiếc đám cáp mô quân dưới trướng Phương Hành quá dũng mãnh, bọn hắn căn bản không tới gần được, nên chỉ biết nổi nóng hét lớn, trơ mắt nhìn tiên thuyền càng lúc càng tiến sâu. . .

- Ha ha, nhân vật cấp Đế Tử sao? Đã sớm muốn giao thủ cùng nhân vật bực này!

Đúng lúc chư tiên Thiên Nguyên lâm vào hoảng sợ chợt nghe thấy chỗ sâu trong Loạn Lưu Hải, truyền đến một tiếng cười quái dị, theo sát tiếng vang ấy, chính là từng tiếng quỷ khiếu, kinh tâm động phách, dùng mắt trần có thể thấy được chỗ sâu trong Loạn Lưu Hải, có vô số ma vân trùng thiên, vô số khói đen cuồn cuộn tràn đến, vòng qua vẫn thạch, linh động uốn lượn hướng về phía trước như là rắn, tốc độ cực nhanh, nhất là lúc cuối cùng, còn có thể thấy được nhục thân, một bóng đen được quỷ khí âm trầm bao phủ đạp lên quỷ hỏa hừng hực đi đến, ở ngoài vạn dặm xa, đã khiến người ta run sợ!

- Quá tốt rồi, Nam Cương Tiểu Quỷ Vương tới. . .

- Tiểu Quỷ Vương vừa đến, nhất định chém giết đám người này. . .

Chư tiên Thiên Nguyên thấy quỷ khí sâm nhiên, từng người không chút kinh hoảng, trái lại vui mừng, không ít người sợ hãi kêu lên.

- Ha ha, hắn cũng tới?

Đúng vào lúc này, con mắt Phương Hành tỏa sáng, cố nén sự tức giận trong tâm, đánh một quyền vào mạn thuyền.


Bạn cần đăng nhập để bình luận