Lược Thiên Ký

Chương 755 – 2: Chư Tử đạo tràng


- Nam Sa sư đệ, vào đây ngồi đi!

Trong tòa cung điện tinh sảo trên đỉnh núi truyền ra một giọng nói nho nhã đôn hậu, giọng nói rất bình thản không hề có ngạo ý. Sư Nam Cát xem ra cũng đã đến nhiều lần, không thèm để ý tới cấp bậc lễ nghĩa, lúc đang nói chuyện đã đi vào bên trong. Nhìn thấy bên trong cung điện có đầy sách lộn xộn, không phải sách ngọc mà là kinh nghĩa chân chính, bên cạnh một cái kệ sách cao lớn có một nam tử mặc áo bào trắng rộng rãi, đầu tóc rối tung đang nâng kinh nghĩa lên xem. Người này bề ngoài khoảng ba mươi mấy tuổi, thân hình cao lớn quý khí bức người, mày kiếm mắt sáng lỗi lạc thoải mái, khí vũ hiên ngang khó nói thành lời. Nhìn thấy Sư Nam Cát liền vẫy tay gọi gã vào.

- Hắn không thể xuất hiện được nữa, hơn nữa Thiên Cơ cung này chính là nơi xuất phát, trong mười năm này, một sợi sinh cơ đã từng mơ hồ kia xác thực đã biến mất, huống hồ cho dù hắn không chết, dùng năng lực bây giờ của hắn cũng không thể tạo ra ảnh hưởng gì với chúng ta được. Vậy chúng ta cần gì phải làm hỏng thanh danh của hắn chứ? Ha ha, nói một câu không dễ nghe thì thanh danh của hắn cũng không cần chúng ta làm hỏng thêm, đã thành ma đầu được mọi người công nhận rồi...

Nói xong lời này, Sư Nam Cát liền cau mày, vô cùng không hiểu nhìn Lữ Phụng Tiên.

Lữ Phụng Tiên nghe vậy thì lại nhẹ cười một tiếng, nhìn Sư Nam Cát nói:

- Nam Sa sư đệ hẳn là còn niệm tình cũ?

Sư Nam Cát biến sắc, vội nói:

- Nam Sa hoàn toàn chân thành, mong Khư chủ minh giám! Năm đó ma đầu kia cùng với Tà Tôn khống chế quyền hành trong Quy Khư đều coi Quy Khư như vật của riêng mình, coi người của tứ bộ ta như nô tài, mà sư huynh vừa vào Quy Khư liền nói Quy Khư chính là nơi của Thái Thượng Đạo thống, chúng ta đều là đồng môn, tranh cao thấp với ma đầu kia cùng Tà Tôn, lúc trước Nam Sa vốn là nhìn điểm này nên mới thề trợ giúp sư huynh khôi phục Thái Thượng đạo thống, từ đó không hề hai lòng, sư huynh còn không tin ta sao?

Lữ Phụng Tiên nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của Sư Nam Cát thì hình như rất hài lòng, khoát tay áo cười nói:

- Ngươi không cần căng thẳng vậy, ta chỉ nói đùa một chút mà thôi, hơn nữa xưng hô Khư chủ về sau đừng nhắc tới nữa, đã nói chúng ta đều là đồng môn, vậy thì không có Khư chủ gì hết, cho dù tương lai ta sẽ trở thành chủ nhân chân chính của Thái Thượng Đạo thống thì cũng chỉ là chưởng giáo mà thôi!

Dứt lời, y hơi ngừng lại, mỉm cười nói:

- Còn về vấn đề ngươi vừa mới nói cho dù ngươi không hỏi, ta cũng sẽ giải thích cho ngươi nghe. Ngươi theo ta tới Bạch Ngọc kinh cũng đã được gần ba tháng, không biết đã nghe nói tới Chư Tử đạo tràng chưa?

Thần sắc của Sư Nam Cát run lên, thấp giọng nói:

- Đã từng nghe nói tới vài câu nhưng còn chưa rõ ràng lắm... Chuyện đó hình như là thần tử của chư đại tông của Thần Châu muốn bái nhập vào đạo viện chí cao trong đó, không phải cấp bậc đạo tử của một tông một tộc thì không thể bước vào viện đó được!

- Không sai!

Lữ Phụng Tiên than nhẹ một tiếng, nói:

- Chỉ có điều Chư Tử đạo tràng đó không phải là một đạo viện chân chính tồn tại mà chỉ là một cách gọi mà thôi, bây giờ, Thánh Nhân đang ở trong Bạch Ngọc kinh bố trí đại trận, dẫn dắt Huyền Quan hạ từ trên trời xuống, đạo tạo hóa sẽ nhanh chóng phủ xuống, năm vực của Thần Châu có mấy chục tông, không ai không có quyền vào đó. Nhưng đến lúc đó cũng không thể xông vào như ong vỡ tổ được, hơn nữa đại kế này liên lụy rất rộng, không thể không thận trọng, cho nên có một vị Thánh Nhân đề cập tới chuyện muốn lập một Chư Tử đạo tràng cho thần tử của chư đại tông vào trong nội viện, đến lúc đó, Huyền Quan rơi từ trên trời xuống, đám người này chẳng những sẽ trở thành nhóm đầu tiên tiến vào trong đó tìm kiếm tạo hóa, tới lúc đại kiếp tới sẽ là người ứng kiếp, tương đương với...

Ngay lúc này, giọng nói của gã cũng dần trở nên nghiêm trọng, nửa ngày mới nói tiếp:

- ...Thiên Nguyên chi chủ!

- Thiên Nguyên chi chủ?

Ánh mắt của Sư Nam Cát có chút thay đổi, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Lữ Phụng Tiên.

Lữ Phụng Tiên để kinh nghĩa trong tay xuống, trở lại ngồi lên ghế bành trong điện, rót ra hai chén trà, mình bưng một chén, ra hiệu cho Sư Nam Cát bưng một chén, sau khi uống một hớp thì mới đặt lại lên bàn, thở dài:

- Vào viện này tương đương với việc trở thành đồng môn sư huynh đệ với những người của Trung Vực, thậm chí có tư cách trong tương lai so sánh ưu khuyết với bọn họ, vẻn vẹn chuyện này thôi cũng có thể thấy được ý nghĩa quan trọng của Chư Tử đạo tràng, nhưng cố tình, muốn tiến vào viện này cũng không phải một chuyện đơn giản. Tiểu tông ở Thần Châu như hằng hà sa, thế gia như sao trên bầu trời, Đạo Thống chi chít khắp nơi, có bao nhiêu người có thể lọt vào pháp nhãn của Thánh Nhân? Ha ha, bằng vào suy đoán của ta, chỉ sợ tất cả thần tử của thế gia đạo thống cộng lại, có thể tiến vào Chư Tử đạo tràng nhận được Thánh Nhân tự mình chỉ điểm cũng chỉ có trăm người mà thôi...

Sư Nam Cát kinh ngạc ngẩng đầu, ánh mắt chấn kinh.

Bốn vực Thiên Nguyên không tính Ma Uyên vào, vẻn vẹn chỉ có ba vực, lại thêm Tứ Hải cùng Tiên Sơn trên biển nữa, tổng cộng có bao nhiêu đạo môn? Bao nhiêu thế gia? Lại có bao nhiêu thiên chi kiêu tử nổi danh khắp thiên ạ? Mà Chư Tử đạo tràng lại vẻn vẹn chỉ nhận trăm người kiệt xuất nhất trong số đó, đây là thân phận và vinh quang cỡ nào chứ? Bây giờ cho dù là tu vi hay địa vị của gã đều đã không thấp, nhưng vẫn cảm thấy khó mà cạnh tranh được.

- Trước đây Bạch Ngọc kinh từng phát Bạch Ngọc lệnh ra ngoài, chư đại tông thế gia cũng chỉ có được một cái, trên thực tế, Bạch Ngọc lệnh này tương đương với tín vật được tiến vào Chư Tử đạo tràng, bây giờ ta đã là đạo tử của Thái Hạo nhất bộ, cũng là truyền nhân của Thái Thượng Đạo thống, cũng nhận được hai tấm Bạch Ngọc lệnh, gia tộc giữ một cái cho lão tổ trong tộc, Thái Thượng Đạo thống có một tấm, vẫn nằm trong tay ta, chỉ có điều ngươi yên tâm, mặc dù có một bộ phận người sớm có được Bạch Ngọc lệnh nhưng đa phần còn lại đều phải dựa vào bản thân mình đi đoạt lấy, ngươi đã theo ta lập đại thệ khôi phục Thái Thượng đạo thống, ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, thời điểm Chư Tử đạo tràng mở ra ta nhất định sẽ giúp ngươi đoạt được một tấm!

- Tạ sư huynh!

Sư Nam Cát nghe được câu này thì không chút nghĩ ngợi, cúi đầu bái tạ.

Lữ Phụng Tiên lại cười cản gã lại, nói:

- Ngươi đã là sư huynh đệ của ta thì không cần phải đa lễ như vậy. Ta nói những lời này với ngươi chính là muốn nói ra nguyên do ta lệnh cho ngươi bố trí chuyện lần này cho ta, ha ha, một châu của Nam Chiêm tuy đã suy tàn nhưng đụng đại vận, đại biểu cho khí vận của Nam Chiêm là Đại Tuyết Sơn kia cũng đã nhận được một tấm Bạch Ngọc lệnh, chỉ có điều Đại Tuyết sơn có ngũ tử, Lệ Hồng Y, Hàn Anh, Lệ Anh, Tây Mạc Vương Quỳnh cùng Bắc Thần sơn Đạo tử, năm người này cạnh tranh lợi hại, một tấm Bạch Ngọc lệnh đó lại không biết nên đưa cho ai mới phải, mà Hồ Cầm lão nhi chủ của Đại Tuyết sơn lại cũng dứt khoát không cho ai, cố ý đưa Bạch Ngọc lệnh này cho một người đã chết...

- Ai u, hào phóng vậy sao?

Phương Hành nghe được câu này thì cũng ngẩn ngơ, ánh mắt có chút phức tạp.

Đồ chơi lợi hại như Bạch Ngọc lệnh, những tên kia không nhanh chóng cầm trong tay lại còn nghĩ tới chuyện để lại cho mình sao?

Quá ngốc rồi!

- Là ma đầu kia?

Sư Nam Cát cũng lập tức phản ứng lại, ngẩng đầu nói.

Lữ Phụng Tiên nói:

- Không sai, chính là ma đầu kia, ta có chí giao trong Đại Tuyết sơn, từng nói với ta, năm đó ma đầu kia vì chuyện Nam Chiêm lập đạo mà lập được đại công, cố tình trên Lăng Vân phổ ghi chép công đức của người lập đạo, những người vô danh đều được lên bảng nhưng ma đầu kia bởi vì áp lực của Hoàng Phủ gia tộc nên không được lên đó, Đại Tuyết Sơn vẫn luôn mang áy náy với hắn trong lòng nên mới làm chuyện đó, sợ là cũng là một loại đền bù tổn thất để tránh đạo tâm bị hao tổn, có lời đồn Hồ Cầm lão nhi sau khi quyết định vậy thì Đại Tuyết sơn ngũ tử vốn cạnh tranh Bạch Ngọc lệnh này tới bể đầu chảy máu lại đều giữ vững sự trầm mặc kỳ dị, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc hẳn trong một tháng nữa, lúc Chư Tử đạo tràng mở ra, ma đầu không sợ chết kia cũng sẽ là người đầu tiên có tư cách tiến vào Chư Tử đạo tràng!

Sư Nam Cát nghe tới đây đã hiểu ra gì đó, thất thanh nói:

- Sư huynh triệu những người này tới là vì...

Lữ Phụng Tiên nhẹ giọng cười một tiếng, nói:

- Chư Tử đạo tràng, Chư Tử đạo tràng, nó có nghĩa là Tân Hỏa tương thừa, bảo hộ Thiên Nguyên, đại biểu cho chính thống Thiên Nguyên, ma đầu kia tâm tư tà quái, không chuyện ác nào không làm, có tư cách gì gia nhập đạo viện này chứ? Ha ha, nếu không có ai ngăn cản, Bạch Ngọc lệnh duy nhất của Đại Tuyết sơn kia sẽ đại biểu cho hắn thì cũng thôi đi, nhưng nếu có trăm người tế huyết ở Đạo Đài, nguyền rủa ma đầu kia thì chắc hẳn mấy vị lão Thánh Nhân của Chư Tử đạo tràng cũng không thể ngồi yên không để ý tới được, chẳng lẽ lại để mặc một con chuột chết làm hỏng danh tiếng của Chư Tử đạo tràng mà bọn họ ký thác sự kỳ vọng hay sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận