Lược Thiên Ký

Chương 1424: Tiên Giới quy củ sâm nghiêm.




- Ha ha, ngươi cũng tới...

Một chiếc pháp thuyền to lớn hàng lâm ở bên ngoài Thanh Ngô thành, giống như núi nhỏ, tinh xảo tuyệt luân, có vô số pháp trận cùng với Tiên binh đứng ở mạn thuyền, tay cầm trường mâu.

Mà ở trong Thanh Ngô Châu, thì có một hàng Tiên binh áp lấy đám người Khô Đằng lão tu thần sắc chán chường đi ra, sau đó leo lên pháp thuyền.

Bọn hắn đều lộ ra có chút tuyệt vọng, không chút sắc thái, thời điểm duy nhất hơi lộ ra hưng phấn, là thấy Phương Hành cũng nghênh ngang đi lên pháp thuyền, cái này để cho bọn hắn một mực thống hận Phương Hành cảm thấy khoái ý, nhất là thấy được Phương Hành còn mang theo hai tiểu hài tử leo lên pháp thuyền, càng cảm thấy giải hận!

- Coi như ngươi cầm chúng ta làm đá kê chân, cũng không có đường sống a, ngược lại phải cùng chúng ta đi chịu chết...

Loại cảm giác hả hê kia, ngược lại thoáng hóa giải tuyệt vọng và bi thương của bọn hắn!

- Đi Thượng Huyền Thành chỉ có một mình ngươi!

Tiên binh đứng gác nhíu mày, bất mãn nhìn về phía Thái Hư Bảo Bảo và nữ hài mù lòa.

- Ha ha, hắn muốn dẫn, thì để cho hắn mang theo đi!

Bên cạnh, sắc mặt Lý Hổ Tướng lạnh lùng, bất động thanh sắc phân phó, giúp Phương Hành giải vây, thuận lợi trèo lên thuyền.

Người bên ngoài tự nhiên không biết lúc này Lý Hổ Tướng đã nhận Phương Hành làm chủ, còn tưởng hắn cố ý muốn hại chết cả nhà Phương Hành...

Sau khi vào pháp thuyền, trong khoang thuyền hoa lệ nhưng lại có cấm vệ thủ hộ dày đặc, đây cũng là gian phòng của đám người Phương Hành, bên trong trải năm cái bồ đoàn, rõ ràng là bọn hắn năm người một người một cái, bất quá sau khi Thái Hư Bảo Bảo vào, liền chạy lên ôm ba cái bồ đoàn tới, nhiệt tình chia cho Phương Hành và nữ hài mù lòa một người một cái, khiến cho đám người Khô Đằng lão tu chỉ còn hai cái bồ đoàn, nhất thời đều có chút bất mãn nhìn về phía Thái Hư Bảo Bảo, cừu hận không thèm che dấu!

Phương Hành đối với hết thảy đều nhìn ở trong mắt, chỉ là không để ý tới mà thôi.

Mặc dù mấy người kia cừu thị hắn, nhưng lại biết sự lợi hại của hắn, nên không ai dám trêu chọc!

Vào lúc đó, bọn hắn đoán chừng thực lực của Phương Hành, ít nhất cũng là Tán Tiên tam phẩm, không chừng còn là Tán Tiên nhất phẩm!

Mà trong bọn hắn, Khô Đằng lão tu mạnh nhất, cũng không quá đáng là tứ phẩm, tự nhiên không thể trêu vào!

- Sắp lên đoạn đầu đài, còn có rượu thịt ngon, mấy người các ngươi thay Thanh Ngô Tiên Phủ chúng ta xuất chiến, tự nhiên cũng sẽ không bạc đãi các ngươi, tất cả linh đan tiên bảo, đều có thể cung ứng, các ngươi chỉ cần nghỉ ngơi chuẩn bị là được, nếu có gì cần, có thể bảo tiểu tử này trực tiếp ra khoang thuyền tìm ta, bất quá phải nhớ kỹ một điểm, không nên ở thời điểm này nháo sự, Chư Thiên Thăng Tiên Hội lại hung hiểm, cũng còn có hi vọng sống sót, nhưng nếu nháo sự ở trên pháp thuyền, vậy thì không ai có thể cứu được các ngươi!

Thời điểm Lý Hổ Tướng dò xét khoang thuyền, lạnh lùng nói một phen, liền mặt không biểu tình xoay người ly khai.

Phương Hành lại biết rõ, gia hỏa này đại bộ phận là nói cho mình nghe...

- Huyền Cơ đại nhân giá lâm...

Lại qua ước chừng một nén hương, trong Tiên Phủ có nội thị hô lớn, Huyền Cơ chân nhân mặc áo bào tím từ trong Tiên Phủ bay vút ra, bên người đi theo hơn ba mươi nha hoàn xinh đẹp như hoa, sau khi tế bái thiên địa, liền leo lên pháp thuyền, chỉ cảm thấy pháp thuyền nhoáng một cái, chậm rãi bay lên, dưới đò lưu vân tụ tán, hạo hạo đãng đãng, đón ánh bình minh bay vút về phía trước...

Cùng lúc đó, cả Thanh Huyền Thiên Giới, chín phủ tám mươi mốt châu, đều có pháp thuyền như vậy hạo hạo đãng đãng bay lên không.

Mục đích chỉ có một… chính là Thượng Huyền Thành!

Thượng Huyền Thành chính là tiên thành lớn nhất Thanh Huyền Thiên Giới, cũng là địa phương Thanh Huyền Vực Chủ bình thường ở lại, thống ngự chín phủ tám mươi mốt châu cùng với nhiều khu vực khác ở trong Thanh Huyền Thiên Giới, thậm chí ở trên danh nghĩa, ngay cả Man Hoang khôn cùng cũng ở dưới Thượng Huyền Thành thống ngự, chỉ có điều bàn tay của Thượng Huyền Thành đưa không tới mà thôi, hôm nay đám người Phương Hành muốn tham gia Chư Thiên Thăng Tiên Hội, là sự tình cả Thanh Huyền Thiên Giới đều tham dự, tất cả vội vàng chạy tới Thượng Huyền Thành, ở đó đã xây dựng một đại trận truyền tống, có thể trực tiếp đi thông Phù Đồ Thiên Giới!

Ở trong khoang thuyền thời gian tự nhiên nhàm chán, đám người Khô Đằng lão tu cả ngày ngồi ở cạnh nhau nói nhỏ, cùng Phương Hành có cừu oán, mặc dù không chọc đến hắn, nhưng không muốn liên quan tới, Mạnh Sơn thì là tồn tại đặc thù, đám người Khô Đằng lão tu chê hắn ngu xuẩn, không chịu mang theo hắn, Phương Hành thì ngại hắn phiền, thà tự mình uống rượu nghe đàn, cũng không muốn mang theo hắn chơi, bởi vậy trong khoang thuyền nho nhỏ, ngược lại tạo thành ba nhóm người, ba người Khô Đằng lão tu, Phương Hành và hai tiểu hài tử, cùng với Mạnh Sơn...

- Ha ha, Huyền Cơ lão huynh, 300 năm không thấy, gần đây có an khang hay không?

Thượng Huyền Thành ở trung tâm Thanh Huyền Thiên Giới, cách Thanh Ngô Châu ước chừng nghìn vạn dặm, dù dùng pháp thuyền cũng cần ba ngày lộ trình, trên đường buồn khổ tự nhiên không cần đề cập, đối với đám người Phương Hành mà nói, chỉ là ngồi ở trong khoang thuyền chờ ba ngày mà thôi, nhưng Huyền Cơ chân nhân lại coi hành trình này như du lịch, trên đường lúc nào cũng gặp bạn cũ, cười đứng ở mũi thuyền, rất xa chắp tay hành lễ, kia đều là đồng liêu đạo hữu thống ngự một châu, thân phận không tầm thường.

Hơn nữa mặc dù Huyền Cơ chân nhân chỉ thống lĩnh một châu, nhưng lại là đồng tộc của Thanh Huyền Vực Chủ, mặc dù quan hệ huyết mạch đã xa, nhưng thân phận là người khác không sánh nổi, bởi vậy ở trong các đồng liêu, địa vị cũng rất cao!

- Làm phiền quan tâm, hết thảy như trước, không biết lần này Hồng Quang lão đệ chuẩn bị bao nhiêu người dự thi?

- Ai, nói ra thật xấu hổ, lão đệ ta không bằng Huyền Cơ lão huynh, trấn thủ cửa ra vào Man Hoang, có thể đi săn những tán tu phản nghịch kia, thuộc hạ lại không thể tùy tiện phái ra ngoài toi mạng, không có biện pháp, đành phải do ta tự mình ra tay, trấn áp một ma đầu, mặt khác trong phủ còn có hai lão nhân thọ xa sắp hết, cầu ta cho bọn hắn ân điển, đi đánh cược một lần cuối cùng, ta cũng đáp ứng!

- Ha ha, Hồng Quang lão đệ không nói sớm, ba mươi năm trước ta vừa vặn trấn áp một đám dư nghiệt của Tử Thanh Liên, lại bắt được mười mấy tán tu, dứt khoát đưa đi hết, ít gì cũng được Bắc Huyền phủ chủ khen thưởng, ngươi sớm nói ta có thể phân cho ngươi mấy cái...

- Ha ha, Chân Khung lão đệ cũng tới, chúng ta cùng đi a!

- Ha ha, tự nhiên, ta chuyên quấn mấy chục vạn dặm, chính là vì tìm các ngươi tâm sự!

Trên đường đi, thỉnh thoảng có người chào hỏi, sau đó kết bạn đồng hành, lúc vừa ra Thanh Ngô Châu, vẫn chỉ là một chiếc pháp thuyền, đến ngày hôm sau đã bốn năm chiếc, mà theo bọn hắn nói chuyện, Phương Hành cũng nghe ra không ít đồ vật, vì ứng phó ba ngàn năm một lần “đại hội chịu chết”, tất cả châu phủ đều vắt hết óc, có như Huyền Cơ chân nhân tìm đến kẻ chết thay, cũng có như Chân Khung chân nhân trực tiếp lôi tử tù ra, cũng có một ít là người thọ nguyên gần hết chủ động xuất chiến!

Người Tam Thập Tam Thiên, không tự do tự tại giống như tu sĩ Thiên Nguyên Đại Lục, mà rất coi trọng tôn ti trật tự, cấp bậc sâm nghiêm, phàm là tai to mặt lớn, cơ hồ đều là trên có chủ, dưới có nô, người đứng đầu chín phủ tám mươi mốt châu biểu hiện ra thoạt nhìn phong quang vô hạn, thậm chí ngay cả Thanh Huyền Vực Chủ thống ngự một phương Thiên Giới, uy phong vô hạn, cũng chỉ là thuộc hạ của Xích Đế cao cao tại thượng.

Cũng bởi vì loại duyên cớ này, Chư Thiên Thăng Tiên Hội mới xuất hiện một màn xấu hổ, Tán Tiên tham gia hội này tự nhiên là càng nhiều càng tốt, nhưng mỗi lần đều rất khó gom đủ, nguyên nhân có hai, một là đại bộ phận tán tu tự do tự tại, hôm nay đều là chuột chạy qua đường, không chịu quy hàng nhất châu chi chủ, như vậy tất nhiên sẽ bị chèn ép, đừng nói tới tham gia Thăng Tiên đại hội, bình thường coi như lộ mặt, đoán chừng cũng sẽ có tiên binh tiên tướng đến trấn áp, thê thảm hoảng sợ không chịu nổi một ngày, đại bộ phận đều nghĩ tất cả biện pháp trốn vào Man Hoang.

Một điểm khác, là có một ít dã tâm lớn, ví dụ như đám người Ma Khuê lúc trước Phương Hành ở Long giới nhìn thấy, muốn tham gia Thăng Tiên đại hội đánh cược một lần, nhưng ngay cả cơ hội tham gia cũng không có, bởi vì trên đầu bọn họ có chủ nhân, trên cổ có dây xích, chủ nhân không lên tiếng, ngươi chủ động muốn tham gia Thăng Tiên đại hội, là có ý không trung thực, không muốn thành tâm hiệu lực cho chủ nhân, kể từ đó, chủ nhân có đáp ứng hay không không nói, trước hết đã bất mãn với ngươi rồi, nếu như bản lĩnh ngươi kém, đi Thăng Tiên Hội chịu chết cũng không có gì...

Nhưng vạn nhất ngươi bản lĩnh lớn, lấy được Tiên Mệnh, chẳng phải là muốn bình khởi bình tọa với chủ nhân?

Cũng chỉ có một ít tu sĩ thọ nguyên gần hết mới có lá gan kia, hoặc là có lý do chủ động đưa ra yêu cầu, muốn mượn tàn mệnh tiến về Chư Thiên Thăng Tiên Hội đánh cược một lần, có thể thành hay không, cũng không quá đáng là vẫn lạc trước vài ngày mà thôi, mà các chủ tử, đối với mấy lão tu sĩ này thường thường đều mở một mặt lưới, cho bọn hắn cơ hội!

Những quy củ sâm nghiêm này, cũng chính là vấn đề để cho Phương Hành cảm khái, hắn luôn nhịn không được nhớ tới Cửu Đầu Trùng, gia hỏa này dã tâm bừng bừng, một lòng muốn thành tiên, cầu đại tự tại, đại giải thoát, cũng chẳng trách thời điểm ở Long giới liền có chút điên điên khùng khùng, lúc ấy đám người Ma Khuê nói một câu “quỳ xuống”, liền để cho hắn lửa giận đốt trời, hôm nay đến Tam Thập Tam Thiên, chứng kiến Tiên Giới đã từng có đồn đãi tự do tự tại, lại là bộ dáng như thế này, thực không biết hắn có thể thật bị bức điên mất hay không...

- Đã đến Thượng Huyền Thành...

Ở trong khoang thuyền chờ hai ba ngày, bình rượu chồng chất thành một ngọn núi nhỏ, Đại thống lĩnh Lý Hổ Tướng rốt cục xuất hiện, lạnh lùng lệnh đám người Phương Hành theo hắn đi ra ngoài, thời điểm người khác không chú ý, âm thầm đưa mắt liếc ra hiệu, tỏ vẻ hết thảy đều đã an bài thỏa đáng, sau đó mới lên giọng, lạnh lùng đảo qua các tu sĩ, trầm giọng quát:

- Một nén hương sau, các ngươi theo Huyền Cơ đại nhân vào thành, thận trọng từ lời nói đến việc làm, bảo vệ tốt quy củ, không thể nhìn loạn, hỏi loạn, mất lễ nghi, cũng đừng trách ta không sớm nhắc nhở các ngươi, ở trong Thượng Huyền Thành nhiều quý nhân, tùy tiện làm tức giận một vị, cũng không phải mấy người các ngươi có thể gánh được!

Mấy người đều đứng dậy đi ra ngoài, Phương Hành cũng đứng lên, duỗi lưng một cái, có chút tò mò...

- Hôm nay tất cả cao thủ và quý nhân của Thanh Huyền Thiên Giới đều hội tụ đến Thượng Huyền Thành a?

- Không biết nữ nhân Thanh La kia có ở đây không...





Bạn cần đăng nhập để bình luận