Lược Thiên Ký

Chương 1681: Phượng Minh thức giới




Tổ Vu Thập Nhị Tế pháp chính là pháp môn Thiên Nguyên tiên nhân lúc ban đầu khi tới Tam Thập Tam Thiên, để chống đỡ Thần tộc sinh linh cường đại và yêu ma trời sinh ở Tam Thập Tam Thiên mà sáng tạo ra, chính là một loại Thiên Nguyên vu pháp thậm chí là thần thông cường đại tương tự với các pháp môn của Cổ Thánh, có thần uy thần kỳ, chỉ là cực hạn cũng rất khủng bố, đó chính là tiêu hao tiên dược và dị bảo nhiều không đếm xuể, đó cơ hồ là một loại con đường tu hành không thể thực hiện được, đã sớm bị chúng tiên của Tam Thập Tam Thiên vứt bỏ, cho dù là Đế Thích, để tận hết khả năng đề thăng tu vi của mình mà lựa chọn pháp này, nhưng trong thời gian ngàn năm, cũng chỉ hoàn thành ba tầng tế pháp trước, nhưng đã có thực lực vô cùng đáng sợ rồi!

Cho tới hiện tại, Phương Hành vẫn nhớ rõ lực lượng khủng bố lúc ấy Đế Thích thể hiện ra, đó cơ hồ là có tính áp đảo.

Nếu không phải pháp tắc hắn chôn ở trong lòng thiếu chủ của tứ phương thế gia phát huy tác dụng, dẫn tới những thiếu chủ này bỗng nhiên phản phệ, khiến Đế Thích bị thương, với bản sự của mình, căn bản chính là không thể thắng được Đế Thích, chiến lực khi đó Đế Thích thể hiện ra cơ hồ có thể địch nổi Độc Long Tử cảnh giới Đại La Kim Tiên, mà một màn này cũng để lại ấn tượng sâu sắc cho Phương Hành, khiến hắn quyết định tu hành pháp này.

Tu hành pháp này liền phải giải quyết vấn đề tài nguyên, Phương Hành hiện giờ chính là đang giải quyết vấn đề này.

Đương nhiên, phương pháp hắn dùng Đế Thích không thể so sánh, Đế Thích dùng ngàn năm thời gian, cũng chỉ hoàn thành được ba đạo tế pháp trước, nguyên nhân là ở chỗ tài nguyên khó tìm, đường đường là đế tử cũng không bột đố gột nên hồ, nhưng Phương Hành mượn thế điên cuồng của Đế Lưu, đoạt được mấy loại dị bảo này tới tay, hơn nữa hiện giờ trong thức giới của hắn, bên trong Hỗn Độn Tiên Viên có đủ loại tiên dược, trên tay đã gom đủ tài nguyên cần thiết cho bốn tầng tế pháp trước, kể ra đã thật sự rất giỏi rồi!

- Vật đổi tay, chia cho ngươi một chút, sau đó nhục thân này cũng trả lại cho ngươi...

Mượn thân phận này của Đế Lưu, đã hoàn thành được mục đích cuối cùng của mình, Đế Lưu tương cũng tới tay, còn có nhiều tài nguyên như vậy, Phương Hành tất nhiên cũng không cần mượn nhục thân của Đế Lưu nữa, nhất là lần này được Đế Lưu hỗ trợ, mới tránh được một kiếp lợi hại nhất, hắn cũng không tiện cứ chiếm lấy nhục thân của người ta không trả, liền cao hứng phấn chấn nói đến chuyện về Thanh Huyền thiên với Đế Lưu.

- Ngươi hiện tại vẫn không thể đi!

Nhưng nằm ngoài dự kiến của Phương Hành, Đế Lưu không đồng ý với chuyện này.

- Thế là sao?

Phương Hành rất có chút bất ngờ, không rõ suy nghĩ trong lòng Đế Lưu.

- Bởi vì ta vẫn chưa tới lúc rời khỏi thánh tháp.

Đế Lưu trả lời rất đơn giản, lại khiến Phương Hành lập tức minh bạch chỗ quan.

Không ngờ vị đế tử này vẫn nhớ điều kiện Thiên Ma đáp ứng hắn, mà chỉ cần hắn muốn có được điều kiện này, thần hồn của hắn cần tiếp tục ở lại trong thức giới của Phương Hành, bên trong quái tháp, như vậy, cho dù Phương Hành trả lại nhục thân cho hắn, hắn căn bản cũng không thể điều khiển, trừ phi Thiên Ma đáp ứng, rời khỏi thức giới của Phương Hành, tiến vào trong thức hải của hắn, nhưng Thiên Ma lại không thể làm như vậy, ma đầu đó mưu cầu quá nhiều, mà tất cả những cái này đều dính ở trên người Phương Hành, bởi vậy hắn sẽ canh giữ chặt chẽ trong thức giới của Phương Hành.

Nếu hắn ở lại trong thức giới của Phương Hành, thần hồn của Đế Lưu cũng chỉ có thể theo hắn ở lại trong quái tháp!

Như vậy nhục thân hắn sẽ ở trong trạng thái không có thần hồn, cần một người giúp hắn trông coi!

- Xem ra tên này quyết bám lấy ta.

Phương Hành cũng không ngại tiếp tục làm đế tử, thật sự thân phận này có thể mang đến vô số lợi ích, hơn nữa đối với hắn mà nói, tu hành hiện giờ cơ hồ toàn bộ ở trong thức giới, mà thức giới này cũng biến thành thức hải của hắn, ý niệm và nhục thân không liên quan tới nhau, cho nên bất kể là ở bất kỳ đâu, cũng không chậm trễ tu hành, huống hồ nhục thân của mình vẫn ở Thanh Huyền thiên giới, theo pháp môn trong Thái Thượng truyền thừa trộm thiên địa sinh cơ để tẩm bổ bản thân, hiện giờ vẫn chưa đại thành, tạm thời cũng không tiện kinh động.

Có một phen hiệp nghị này, công với Đế Lưu lần này tái hiện ở Đại Xích thiên, giết người vô số, một lần nữa gây dựng địa vị ở Đại Xích thiên, cũng hung hăng phát tiết một phen sát ý và oán khí bị trấn áp ngàn năm trong lòng, thoải mái hơn không ít, hơn nữa hắn rất coi trọng ma tâm, còn coi trọng hơn cả vị trí đế tử, không ngờ liền cảm thấy mỹ mãn quay về thức giới.

Rất nhanh, Phương Hành lợi dụng thân phận đế tử tuyên bố với bên ngoài là muốn bế quan, đối với điều này bất kể là ba vị Tiên Tôn hay là Tiên Tướng Tiên Quân trên dưới Đại Xích thiên đều không nghi ngờ gì, trong lòng họ, vị Đế Lưu điện hạ này ngàn năm không về, chính là chậm trễ tu hành ngàn năm, trên cảnh giới đã tụt xa so với đế tử hoặc là đế nữ của chư thiên khác, bế quan tu hành, đề thăng cảnh giới cũng là điều nên làm, hơn nữa hung thần này nhốt mình lại cũng là chuyện mà chúng tiên đều vui vẻ nhìn thấy, tất nhiên từ trên xuống dưới đều tán thành cả hai tay!

Trong Lưu Vân cung một lần nữa xây dựng, Phương Hành rất nhanh liền tĩnh tâm, chuẩn bị tu hành.

Sâu trong cung điện trùng trùng, hắn ngồi xếp bằng trên tế đài được từng đạo cấm chế bao vây, vô số tiên dược giống như núi nhỏ chồng chất ở chung quanh hắn, hơn nữa thỉnh thoảng còn có tiên dược mới được ngắt lấy, lúc thần thức của hắn lẻn vào thức giới, liền có thể nhìn thấy Hỗn Độn Tiên Viên bồng bềnh trong thức giới của hắn, sau đó tiến vào Hỗn Độn Tiên Viên, liền có thể nhìn thấy hai thân ảnh đang bận rộn trong tiên viên.

Hai bóng người đó một người xinh đẹp cao gầy, dịu dàng đáng yêu, một người khác thì là đẫy đà động lòng người, chính là Si Nhi và Thanh La tiên tử, trải qua chuyện ở chiến trường vực ngoại, Thanh La tiên tử dường như đã lạnh lòng, không còn sự kiêu ngạo và dã tâm trước đây, chỉ coi giữ tiên viên trong khô lâu tiểu thế giới, nhưng khô lâu thần cung dù sao đã là đại trận sắp sụp đổ, Phương Hành cũng không thể cứ để bọn họ ở mãi bên trong, vừa hay Hỗn Độn Tiên Viên cũng cần người chiếu cố, liền mang hai người bọn họ vào thức giới.

Không thể không nói, hai người này làm rất được, thậm chí Thanh La tiên tử còn có biểu hiện tốt hơn Si Nhi, Si Nhi ở trong thức giới này sau khi nhìn thấy bổn tướng của Phương Hành, vẫn phải trải qua một phen rối rắm mới tiếp nhận Phương Hành, mà Thanh La tiên tử thì thậm chí không có chút biến hóa nào trên mặt, cho dù Phương Hành nói với nàng ta, một khi vào Hỗn Độn Tiên Viên, ít nhất trong trăm năm sẽ không để nàng ta ly khai, nàng ta cũng bất động thanh sắc đáp ứng, thậm chí còn có chút vui mừng vì trách nhiệm này.

Hơn nữa làm việc, Thanh La tiên tử mạnh hơn Si Nhi thích trộm rượu uống lại lười biếng nhiều.

- Khà khà, càng nhìn càng thuận mắt, ngươi trông rất đẹp trai.

Vừa thấy thân hình của Phương Hành hiển hóa trong thức giới, Si Nhi lập tức giấu bình rượu trong tay vào dưới một cây kỳ lân tiên thảo, sau đó sôi nổi chạy tới trước người Phương Hành, nghiêng đầu quan sát hắn mấy lần, bật cười ha ha.

Phương Hành thì chắp tay sau lưng, lườm nha đầu này một cái:

- Làm việc xong chưa?

Nhắc tới cái này, Si Nhi lập tức có chút sầu mi khổ kiểm:

- Những tiên dược này rất quý giá, tuyệt không dám sơ ý lơ là...

Phương Hành có chút nghẹn lời:

- Làm được bao nhiêu rồi?

Si Nhi miễn cưỡng giơ ba ngón tay ra, bộ dạng lo lắng sợ hãi.

Phương Hành nói:

- Ba mươi?

Si Nhi:

- Ba...

Phương Hành lập tức nổi giận, quay đầu nhìn, chỗ Thanh La tiên tử đã có một trăm gốc tiên dược được chăm sóc tốt, lập tức biết nha đầu này vừa tới đã khen mình đẹp trai là có nguyên nhân, nhưng dù sao cũng là tức phụ của mình, lười biếng chút cũng không nỡ đánh, chỉ có thể căm giận ném lại vài hũ rượu và một số tiên đan linh trà, cầm theo những tiên dược đã được ngắt xong rời khỏi thức giới.

- Tính toán thì chủng loại tiên dược đều đầy đủ rồi.

Hắn vừa mang tiên dược ra rồi so sánh với số lượng tiên dược hồi môn một phen, trong lòng thầm nghĩ.

Thi triển Tổ Vu Thập Nhị Tế, cơ hồ là mỗi một tầng tế pháp đều cần một loại hoặc là mấy loại dị bảo, rồi phối hợp với mấy chục thậm chí là mấy trăm loại tiên dược, vừa cần tinh vừa cần nhiều, nói ra quả thực chính là dọa người, nhưng hiện giờ hắn có đủ loại thiên thời địa lợi, lại thành công thu thập, hiện tại mọi sự đã chuẩn bị xong, đã đến lúc thi triển Tổ Vu Thập Nhị Tế pháp, đề thăng tu vi.

- Nhất linh thông khiếu tế thần pháp. . .

- Nhị khí âm dương tế hồn pháp. . .

- Tứ phương công dương tế thể pháp. . .

- Tướng tôn tế tâm pháp.

Trong lòng lặng lẽ đọc ba cái tên trước, Phương Hành dần dần trầm tịch.

Sau khi hỏa hậu đã đủ, đột nhiên lấy một cây Thập Thế Phượng Hoàng Linh từ Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên mang tới, tế giữa không trung, vật này là phượng hoàng linh chân chính, hơn nữa là lông của Phượng Hoàng niết bàn sau khi Phượng Hoàng niết bàn mười lần lưu lại, trong đó ẩn chứa khí tức khi Phượng Hoàng niết bàn, trong Tổ Vu Thập Nhị Tế, tế đầu tiên là cần dùng vật này làm chủ, cộng với mười hai loại tiên dược quý giá, tế dưỡng tâm thần, không những có thể đề thăng tu vi, trên một trình độ nào đó thậm chí có thể khiến người ta lĩnh ngộ một bộ phận huyền bí của Phượng Hoàng niết bàn.

Theo Thập Thế Phượng Hoàng Linh được tế ra, trên tế đài Phương Hành đang ngồi xếp bằng cũng đột nhiên có hỏa diễm quỷ dị bốc lên, mười hai loại tiên dược quý giá đều bị luyện hóa trong hỏa diễm này, từng đợt từng đợt dược khí nhè nhẹ bốc lên, trùng kích một cây Thập Thế Phượng Hoàng Linh đó, sau đó cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng có một dòng thần quang ẩn sâu trong đó bị bức ra, chậm rãi bay về phía Phương Hành.

Ngay khi một dòng thần quang này chậm rãi rót vào người Phương Hành, hoặc nói là ngạch tâm của Đế Lưu, bên trong thức giới của Phương Hành, đại biến lập tức xảy ra, giống như có địa chấn khủng bố xuất hiện, không ngừng oanh kích thế giới này, Si Nhi và Thanh La tiên tử ở trong Hỗn Độn Tiên Viên, được Loạn Lưu hải thiên ý bảo hộ cảm nhận được loại biến đổi lớn này, đồng thời kinh hãi thất ý, vội vàng nhìn ra ngoài vườn.

Vừa nhìn, bọn họ lập tức khiếp sợ không nói ra lời.

Chỉ thấy trên chín tầng trời của thức giới, một thái dương biến ảo từ thần hồn của Phương Hành không ngờ lúc này đang biến hóa, đến cuối cùng, không ngờ trực tiếp biến thành một con phượng hoàng trên người cháy rực liệt diễm, hai cánh giương cao, ngẩng đầu hót dài, phân tán tiên hỏa đầy trời.


Bạn cần đăng nhập để bình luận