Lược Thiên Ký

Chương 1523: Dùng võ kết bạn, có thể so với rượu mạnh


- Hóa ra mấy tên này đều ở đây . .

Lúc Phương Hành đang chiến đấu, cũng lưu ý đến hai bóng người chẳng biết xuất hiện từ lúc nào ở bên ngoài sân, trong lòng vui vẻ hơn, bỗng nhiên nghĩ đến, sau khi mấy tên này bước lên tiên kiều, tiến nhập Đạo gia cổ lộ, lấy được tạo hóa thực sự không nhỏ, chỉ mấy chục năm không thấy, tu vi từng người đều tăng mạnh, không những đạt được một chủng loại giống như tiên mệnh gia trì, càng thu được truyền thừa đỉnh tiêm, từ biểu hiện của Lệ Quỷ cùng Hàn Anh đến xem, thực lực đều rất là đáng sợ, đừng nói ở Thiên Nguyên, cho dù đặt ở bên trong giới trẻ đại tiên giới, cũng không tính là kẻ yếu, hai cô gái kia ở Thiên Nguyên chính là cường giả, không biết bây giờ như thế nào. . .

Thời điểm trong lòng hắn dâng lên một cái ý nghĩ to gan, cô gái áo đỏ cũng đang nói chuyện cùng cô gái mặc áo vàng nhạt, sau khi quan sát Hàn Anh ác chiến cùng người tự xưng là Đế Tử Đại Xích Thiên thì lông mày liền nhíu lại:

- Không biết người này có lai lịch gì, thực lực lại đáng sợ như vậy, mặc dù tiến cảnh của Hàn lão nhị rất nhanh, nhưng Chúng Sinh Đạo của hắn vẫn chưa tu luyện tới cực hạn, không phải là đối thủ của hắn!

Vàng nhạt áo nữ tử nói:

- Không phải hắn tự giới thiệu là Đế Tử Đại Xích Thiên sao?

Hồng sam nữ tử nhẹ nhàng nhíu mày, nói:

- Đế Tử? Chỉ sợ hắn còn kém xa lắm, nhân vật cấp Đế Tử của tiên giới, tuyệt không phải là người Hàn lão nhị đối phó được, hắn cũng giống đệ đệ không ra gì kia của ta, tu vi đều không đủ, trừ phi những lão tổ tông kia nguyện ý ban thưởng cho hắn Tiên Danh phẩm giai cao nhất, bằng không hai người bọn hắn có tu luyện thêm tám mươi năm hay một trăm năm nữa, cũng không phải là đối thủ những nhân vật cấp Đế Tử kia, ngươi còn nhớ rõ Liệt Dương Vương suýt nữa đánh chết ngươi một năm trước không? Ta đã điều tra rõ ràng, ngay cả loại thiên kiêu kia, cũng xếp hạng ở dưới Đế Tử Đế Thích của Đại Xích Thiên, mà bây giờ, mặc dù thực lực cá nhân này không tầm thường, nhưng so với Liệt Dương Vương làm sao chỉ chênh lệch một cảnh giới chứ? Ha ha, hắn nhất định không phải là Đế Tử chân chính của Đại Xích Thiên, ta thấy hắn nhiều nhất cũng chỉ là Tiên tử của một đại thế gia nào đó mà thôi. . .

- Khụ khụ. . .

Cô gái mặc áo vàng nhạt đột nhiên nghe được ba chữ "Liệt Dương Vương" lông mày lập tức dựng đứng lên, ho khan vài tiếng, khóe miệng đỏ thẫm, dùng giọng căm hận nói ra:

- Chỉ hận những lão già kia không coi trọng chúng ta, không chịu ban thưởng Tiên Danh nhất phẩm, nếu không ta làm sao có thể thua hắn?

- Thương thế còn chưa khỏi sao?

Cô gái áo đỏ nhíu mày nhìn nàng một cái, khẽ thở dài nói:

- Lúc ấy Liệt Dương Vương cướp mất của ngươi một ngụm bản nguyên chi khí, thực sự không biết bao lâu mới có thể nuôi lại được, ngươi cũng không cần nghĩ tìm hắn báo thù, ta thấy tu vi Liệt Dương Vương thật sự đáng sợ, đoán chừng bên chúng ta, trừ phi là tên bại hoại của Phù Diêu Cung ra tay, nếu không không có người nào là đối thủ của hắn, bằng bản lĩnh hiện tại của chúng ta, cộng lại cũng không đủ Liệt Dương Vương giết, nên không cách nào giúp ngươi báo thù. . .

- Hừ, cũng chưa chắc!

Cô gái áo vàng nhạt tức giận nói:

- Nếu không phải chúng ta thiếu một người, chưa chắc không giết được Liệt Dương Vương. . .

- Ai. . .

Cô gái áo đỏ nghe vậy, cũng có chút ảm đạm, thật lâu mới thấp giọng nói:

- Đúng vậy, nhưng cuối cùng chúng ta. . . vẫn thiếu một người!

Sau một phút yên lặng, nàng mới thở ra một hơi thật dài, nói:

- Không cần bàn đến hững chuyện này nữa, Thiên Nguyên chúng ta đã đi tìm, căn bản không có tin tức của hắn, đại tiên giới cũng cho người đi tìm, nhưng vẫn không có tin tức gì, lúc trước hắn phá thiên mà đi, cũng không phải là đầu tiên lộ chúng ta đi, mà là Long tộc tiên lộ hung hiểm vạn phần, ai có thể đoán được vận mệnh của hắn đây. . .

Nói đến chỗ này, nàng nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Vẫn nên xử lý chuyện trước mắt đi, đại quân tiên giới có dị động, chẳng những có gia hỏa tự xưng là Đế Tử này cường công vào, mà phía Đông Nam càng có một nhóm tiên quân rục rịch, ta hoài nghi bọn hắn có hành động gì lớn, vẫn nên bắt lấy tên này trước đã rồi nói sau, nếu không đêm dài lắm mộng, vạn nhất chỗ chúng ta tổn hại quá nhiều mạng, sẽ không thể bù đắp nổi!

- Tốt, chúng ta ai tới ra tay?

Cô gái áo vàng ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn về phía Đế Tử đang ác chiến trong sân. .

- Ha ha, hai người đánh không thoải mái lắm, các ngươi cùng lên đi!

Nhưng đúng lúc này, trong lòng Phương Hành đã hạ quyết định, sau khi dùng một thương đánh lui Hàn Anh, thân hình hắn tung bay, lui về sau mấy chục trượng, sau đó ánh mắt biến đổi, đánh ra một cái pháp ấn, chỉ nghe hưu một tiếng, trong tinh vực liền xuất hiện mùi máu tươi, có hàn phong lạnh thấu xương phất qua, khiến chư tiên không thể mở mắt, cùng lúc đó, trong tay hắn nhiều hơn một thanh quỷ đầu đại đao, tràn đầy hung mang, chấn động tâm thần người khác, một thân tiên uy dũng mãnh cũng vào lúc này bay lên, cả người giống như lắc mình biến hoá!

- Trả lại cho các ngươi!

Phương Hành quyết định không lưu thủ nữa, muốn chân chính buông tay đại chiến một trận, bàn tay vỗ vào trong tinh không, mấy chục cây thần thương lập tức bay trở về tiên thuyền như Độc Long, trả lại cho những những Tiên binh Tiên tướng kia, sau đó cao giọng cười một tiếng, vung vẩy quỷ đầu đại đao trong tay, giết về phía Hàn Anh, đao mang nửa đen, nửa trắng đáng sợ, trực tiếp giáng lâm ở giữa tinh vực!

- Nhị ca cẩn thận. . .

Tiểu Quỷ Vương Lệ Anh thấy một màn này liền giật nảy mình, kinh sợ kêu to.

Hàn Anh đang muốn giơ thương đánh tới, cũng không nhịn được lấy làm kinh hãi, hắn nhận biết được sự lợi hại của đao này, trong nháy mắt thân hình nhoáng lên một cái, hóa thành vô số hư ảnh, một đạo đao mang đáng sợ chém qua hư ảnh, lúc hư ảnh sát nhập, xuất hiện lại lần nữa thế mà không có bị thụ thương, chỉ có sắc mặt là càng thêm tái nhợt, rõ ràng vừa rồi tránh thoát một đao kia, đã có chút miễn cưỡng đối với hắn, nhưng đối mặt với đối thủ đáng sợ như vậy, hắn thế mà không lùi, trái lại cắn răng cầm trường thương trong tay, muốn xông lên lần nữa!

- Người cẩn thận là ngươi mới đúng!

Chỉ có điều lúc này Phương Hành không tiếp tục chiến đấu cùng hắn, hoặc là nói Phương Hành không có ý định chiến đấu cùng một người, tiếng cười lạnh vang lên, thân hình hắn phóng lên tận trời cao, sau đó ở trên không trung lộn nhào một cái quỷ dị, đã đi tới trước mặt Lệ Anh đang to ra lo lắng, chém xuống một đao, sau đó không thèm nhìn kết quả, hai chân đã đạp mấy bước ở trong tinh vực, nhảy vọt đến trước người cô gái áo đỏ và vàng nhạt, quỷ đầu đại đao lại chấn động, dường như trên đao hiện lên vô số oan hồn, phô thiên cái địa hướng về phía hai mỹ nhân đánh tới!

Vừa rồi hắn chiến đấu với một mình Hàn Anh nên không thể vung tay, bây giờ hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, kéo luôn ba người khác cùng vào!

- Thật to gan!

Tự nhiên cô gái áo đỏ và áo vàng chính là lão bằng hữu Lệ Hồng Y cùng Vương Quỳnhcủa Phương Hành, hai mỹ nữ này vốn đang đang suy nghĩ gì xem ai sẽ ra tay trấn áp cái tên điên xông vào Loạn Lưu Hải này, lại không nghĩ rằng hắn dũng mãnh như thế, thế mà chủ động xuất thủ khiêu khích, nên nhất thời không biết nên nói người này gan to bằng trời, hay là không biết lượng sức, dưới một tiếng cười lạnh, cả hai đồng thời xuất thủ hóa giải hung uy!

Chỉ thấy hai người các nàng, một cái tế khởi song luân xanh đỏ, chuyển động ở trên không trung, hai vòng pháp bảo kia đều có một cái bóng mờ hiển hóa, rõ ràng là một mình nàng điều khiển, nhưng lại xuất hiện hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt, giống như hai mặt Tu La, một cái thần thánh tinh khiết, một cái hung ác dữ tợn, hòa hợp lẫn nhau, giao hòa ở trong không trung, tất cả oan hồn quỷ ảnh bên người đều bị ma diệt, sau đó xuất thủ không ngừng, thế mà trực tiếp điều khiển song luân, lao đến không trung, song luân xanh đỏ cứng rắn đánh ra, cường công Phương Hành!

Phản ứng của Lệ Hồng Y càng đơn giản hơn, nàng khẽ chau mày, ngón tay nhỏ nhắn điểm nhẹ, sau đó hóa thành một đạo Liên Hoa ấn ký, cũng vào lúc này, một thân khí chất đại biến, phía trên đỉnh đầu của nàng có vương miện vô hình hiển hóa, khiến cho cả người nàng đều trở nên uy nghiêm đáng sợ, như là Địa Ngục chi chủ, không ngờ khí cơ trên người lại có tác dụng khắc chế đối với oan hồn, khiến chúng chưa tới gần thân thể của nàng, đã bị đẩy lùi trở về, từng cái như chó nhà có tang chui vào trong biển máu dưới chân Phương Hành, rất giống tiểu quỷ gặp Diêm Vương.

- Không nói quy củ giang hồ nữa, giết chết hắn!

Tiểu Quỷ Vương Lệ Anh quát to một tiếng, điều khiển quỷ khí sâm nhiên, vọt vào vòng chiến, lúc này đã cùng Hàn Anh, hai người Vương Quỳnhtạo thành cục diện ba đấu một, Lệ Hồng Y đang cau mày, suy nghĩ xem có cần thêm tham gia vào vòng chiến hay không, chợt thấy bên cạnh có một vệt kim quang loá mắt, là một con quạ đen to lớn tức giận lướt tới, lo lắng nói:

- Bên kia có mấy tên rất lợi hại tới, hơn nữa còn có Ma Thần cùng tên điên ở đó, ta đứng từ xa nhìn thoáng qua liền chạy về đây, chúng ta cần phải cẩn thận, đừng để bọn hắn dò xét. . .

Nó vừa nói vừa quay đầu nhìn Phương Hành ác đấu trong sân, sau đó "A" một tiếng!

Phương Hành nhìn thấy Đại Kim Ô cũng tới, thì cười ha ha một tiếng, một đao bức lui ba người Lệ Anh, từ trong ngực lấy ra một cái kim vũ, hướng về không trung vẫy vẫy, cười nói:

- Tặc ô, còn nhớ bản Đế Tử không? Trên mông đít có mát không?

- Oa ha ha, quả thật là ngươi!

Đại Kim Ô thấy vậy lập tức nổi trận lôi đình, không nói hai lời đã lao thẳng đến:

- Tiểu tử, hôm nay ngươi rơi vào trong tay Đại Kim gia rồi!

Một bên nói một bên kêu to:

- Cái thằng này đúng là Đế Tử, là Đế Tử trước kia của Đại Xích Thiên. . .

- Ha ha, tới tốt lắm!

Phương Hành cất tiếng cười to, vung đao tật trảm, lôi kéo nó tiến vào trong vòng chiến đấu!

- Quả thật là Đế Tử?

Lệ Hồng Y nghe xong liền cảm thấy nao nao, ánh mắt lạnh xuống!

- Nếu là Đế Tử thì bắt hắn lưu lại, sẽ có tác dụng lớn!

Nghĩ đến đây, nàng không do dự nữa, mà lúc này tất cả mọi người đã động thủ, còn lắm điều cùng hắn làm gì nữa, chẳng bằng trước tiên liên thủ bắt hắn rồi lại nói, dù sao cũng không thể kéo dài thời gian được nữa, mặc dù hắn cùng Đế Tử nàng hiểu biết có chênh lệch nhất định, nhưng hắn vẫn là Đế Tử ngàn năm trước của Đại Xích Thiên, một thân bản lĩnh mạnh đến đáng sợ, để nàng có chút ngứa tay, dưới ý nghĩ này nàng đành thở dài một tiếng, đạp bước ra ngoài, chỉ vào không trung, dùng thanh âm nhàn nhạt, giống như vang lên từ U Minh.

- Địa Ngục Khai Môn, Vạn Quỷ Phệ Tiên!

- Xoạt!

Bỗng dưng trong tinh vực hiện ra một cánh cửa lớn, ầm ầm mở ra, bên trong có vô số ác quỷ, xuất hiện tới. . .

- Tốt! Tốt! Tốt!

Bị năm người này vây công, sợ là phía dưới Đại La Kim Tiên cho dù ai cũng đều đau đầu, nhưng hết lần này tới lần khác Phương Hành lại hưng phấn lên, trong lòng giống như nở hoa, thời khắc xuất thủ càng hung mãnh hơn, tiên uy trùng trùng điệp điệp phô bày ra, lấy một địch năm, khí thế không những không có nửa điểm thu liễm, trái lại càng cuồng bạo hơn, quỷ đầu đại đao gần như hợp lại làm một với hắn, trảm bạo một chòm sao.

Ngay cả năm người vây công hắn đều thầm cảm thấy kinh hãi:

- Chúng ta có hận thù sâu đậm với thằng này hay sao mà hắn muốn liều mạng cùng chúng ta?

Nhưng vào lúc này Phương Hành lại nghĩ:

- Mấy chục năm không thấy, làm sao có thể không cho các ngươi một cái lễ vật tốt?

- Dùng võ kết bạn, có thể so với rượu mạnh . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận