Lược Thiên Ký

Chương 1711: Vây Nguỵ cứu Triệu




Đế Lưu Tương vẫn là của ta!

Nhưng mạng của ngươi đã không phải của ngươi...

Rất khó hình dung tâm tình tuyệt vọng của Bạch Hàm Thi khi nghe được câu nói này!

Hắn rơi xuống tình cảnh này có thể quy tội cho rất nhiều nguyên nhân, tỉ như mình còn chưa lấy được một miếng huyết nhục Thái Tuế liền nghe lời Đế Nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân, độc thân xâm nhập Cực Nhạc Thiên làm thuyết khách, tỉ như nói Thanh Khâu Hồ Vương chết đi tám trăm năm còn không chịu buông tha mình, tỉ như nói mình đánh giá thấp lá gan và thực lực của vị Đế Tử Đại Xích Thiên này...

Nhưng cuối cùng vẫn là bởi vì Đế Lưu Tương, nếu không phải Đế Tử Đại Xích Thiên đưa mình nửa hồ lô Đế Lưu Tương, như vậy mình tuyệt đối sẽ không nảy lên suy nghĩ gặp đối phương, nếu không phải vừa vào hành cung, thấy được chén Đế Lưu Tương thuần túy kia liền sinh ra tham niệm, cũng sẽ không thân trúng “kịch độc”...

Thật buồn cười, mình đường đường là Đại Ngục Thiên Ma Chủ, một trong sáu đại ma đầu của Tam Thập Tam Thiên, thế mà bởi vì nửa hồ lô Đế Lưu Tương mà choáng váng, kết quả bị một Đế Tử ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không phải bức đến mức độ này...

Cho nên hắn mới sinh ra một ý nghĩ, vị Đế Tử này là dùng nửa hồ lô Đế Lưu Tương đổi mạng của mình!

Nhưng bây giờ vị Đế Tử kia nói, trong nháy mắt phá tan tất cả lý trí của mình...

Đế Lưu Tương vẫn là của người ta, bất quá là dạo qua một vòng ở trong tay mình mà thôi!

Buồn cười, hoang đường...

Ngay cả người phản bội Yêu tộc, phản bội sư tôn mình cũng có thể sống rất tốt như Bạch Hàm Thi, vào lúc này cũng nhịn không được nghĩ, nếu mình chết ở đây, tương lai người khác nói đến nguyên nhân cái chết của mình, kia chẳng phải chê cười vạn năm?

Suy nghĩ bực này, để trái tim của Bạch Hàm Thi co thắt...

- Đồ nhi, đầu hổ đã chuẩn bị xong, đến cắt đi...

Phương Hành không để ý suy nghĩ trong lòng hắn, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Hàm Thi, trầm thấp phân phó.

- Tuân lệnh sư phó!

Ở phía sau Phương Hành, đám tiểu hồ ly được bảo hộ rất tốt rốt cục lớn gan hơn, nhỏ giọng đáp ứng, đi lên phía trước.

- Thế mà phái sâu kiến tới giết ta...

Trong lòng Bạch Hàm Thi như có lửa đốt, chỉ là trên người mệt mỏi không có khí lực.

Một cảm giác tuyệt vọng xông lên ở trong lòng hắn.

- Đế Tử điện hạ, có thể hiện thân gặp mặt hay không?

Nhưng lúc này, bên ngoài hành cung, bỗng nhiên có một thanh âm nhàn nhạt vang lên, từ thanh âm này có thể xuyên thấu đại trận, tiến vào hành cung đến xem, đối phương đã vận chuyển thần thông, mà nghe thanh âm kia, chính là của Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi, chúng tu trong hành cung đều giật mình, thần sắc có chút âm trầm, không nghĩ tới ở thời điểm then chốt này, Mạc Si Nhi lại tới...

Mà Đại Ngục Ma Chủ Bạch Hàm Thi, trên mặt lại hiện ra vẻ vui mừng, đáy mắt nổi lên thần thái!

- Mạc Si ngửi được nơi đây có mùi máu tươi nồng đậm, lo lắng Đế Tử an nguy, chuyên tới thỉnh an, xin hiện thân gặp mặt...

Thấy trong hành cung không có trả lời, Mạc Si Nhi cau mày, lần nữa nói một câu.

Đến lúc này, đám người Phương Hành mới hiểu vì sao nàng bị hấp dẫn tới, vì phục sát Bạch Hàm Thi, Đại Xích Thiên đã vận dụng tất cả nội tình, lại ném vào không biết bao nhiêu nhân mạng, mới bày xuống một đại trận, ngăn cách hành cung, độc thành thiên địa, như vậy trừ khi đại trận bị phá, nếu không coi như bên trong phá thiên, bên ngoài cũng sẽ không cảm giác được, theo lý thuyết sẽ không bị Mạc Si Nhi phát hiện, nhưng bọn hắn không ngờ tới là, Bạch Hàm Thi quá lợi hại, trong ác đấu dư uy lan ra, những tiên thị trấn áp đại trận bị chấn động đến nôn huyết, khiến cho xung quanh hành cung mùi máu tươi dày đặc, giống như chiến trường...

Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi, chính là bị mùi máu tanh hấp dẫn tới!

Nói thật, sở dĩ nàng đến, là bởi vì lo lắng Đế Tử Đại Xích Thiên xảy ra chuyện...

- Mạc Đại tiên tử cứu ta...

Trong hành cung, bởi vì Mạc Si Nhi giáng lâm, làm mọi người nao nao, Bạch Hàm Thi đột nhiên ngưng tụ khí lực toàn thân, kêu to một tiếng, cùng lúc đó, nhục thân hắn nổ tung, huyết mạch thiêu đốt, một loại thần thông không thua gì một kích toàn lực của hắn bắn ra, xé mở một lỗ hổng trên đại trận, càng có lực lượng cường hoành vọt về phía Phương Hành và đám tiểu hồ ly, làm cho Phương Hành không thể không vận chuyển Huyết Phi Phong, hóa thành huyết hải ngăn ở trước người...

Sau đó có một đạo linh quang hình dáng Tiểu Bạch Hổ chui ra ngoài!

- Ma đầu này thật lợi hại, thế mà liều mạng tự hủy nhục thân cũng muốn sống sót...

Liếc thấy một màn này, vị Tiên Quân còn sót lại kia cũng không nhịn được kinh hô.

Nếu là tự bạo bình thường, há có thể xé mở đại trận này?

Bạch Hàm Thi sắp chết đến nơi, nghe được thanh âm của Mạc Si Nhi, thế mà trong tuyệt vọng sinh ra hi vọng, tự bạo nhục thân cùng tất cả tu vi, xé mở đại trận, sau đó Chân Linh ôm theo Đại Đạo chạy ra ngoài, có chút tương tự phương pháp Thanh Tà Tiên Vương chạy trốn năm đó, một khi làm như vậy, trả giá rất đáng sợ, tu vi sẽ hoàn toàn biến mất, bản thân cũng không có sức phòng ngự gì, chỉ là may mắn sống sót mà thôi!

Bất quá hắn vẫn không bỏ được hủy đi Đại Đạo của mình, có Đại Đạo này, tương lai nếu tìm được thân thể thích hợp, thậm chí chuyển thế đầu thai, ở dưới Đại Đạo phụ tá, hắn có thể làm ít công to, tiến cảnh tu hành một ngày vạn dặm!

Đương nhiên, sở dĩ hắn chịu làm như vậy, là bởi vì hắn tin tưởng Mạc Si Nhi sẽ cứu mình!

Mặc dù hắn và Mạc Si Nhi là tử địch ngàn năm, thế nhưng bây giờ dù sao cũng là ở trên địa bàn của Cực Nhạc Thiên, nếu mình chết, Mạc Si Nhi trốn không thoát liên quan, Đại Thương Thiên vì mặt mũi cũng tốt, mượn cơ hội nháo sự cũng tốt, đều sẽ không bỏ qua Mạc Si Nhi, cho nên hắn tin tưởng, chỉ cần linh quang của mình chạy ra ngoài, như vậy Mạc Si Nhi nhất định sẽ bảo vệ mình, ngăn cản vị Đế Tử Đại Xích Thiên này tiếp tục đuổi giết!

- Ngươi nghĩ hay lắm...

Nhưng trong sát na đó, Phương Hành đuổi theo, đao ý của Khi Thiên Bá Man Đao tăng vọt.

- Mạc Đại tiên tử cứu ta...

Linh quang của Bạch Hàm Thi chạy trốn tới giữa không trung, gào khóc kêu to, trong lúc cấp thiết quét qua, muốn lao về phía Mạc Si Nhi, thế nhưng đến ngoài trận, hắn thình lình phát hiện, lúc này Mạc Si Nhi đang ở phương bắc, mà mình lại chạy về phía nam, muốn vòng về phía Mạc Si Nhi, lại phát hiện vị Đế Tử kia đã cầm đao chạy tới, dọa đến hắn hồn phi phách tán, hiện tại hắn chỉ còn lại thần hồn, ngay cả một đao của Đế Tử kia cũng gánh không được, không dám để đối phương cận thân, vội vàng chạy trốn về hướng nam...

Một bên trốn, một bên gào khóc, đối với Đại Ngục Ma Chủ mà nói, này thật sự là sự tình trước đó chưa từng có!

- Cái gì?

Lại nói Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi, vốn bởi vì lo lắng Đế Tử Đại Xích Thiên an nguy mới tới xem, sở dĩ mùi máu tanh có khả năng hấp dẫn nàng đến, là bởi vì vị Đế Tử này thân phận tôn quý, hết lần này tới lần khác tu vi lại yếu, nàng thật rất sợ hắn ở Cực Nhạc Thiên xảy ra chuyện gì, để cho mình chịu không nổi, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, nhìn thấy lại là một màn hoàn toàn khác, vị Đế Tử kia đang xách đao chém người, thần hồn chạy trốn kia... lại là Đại Ngục Ma Chủ Bạch Hàm Thi?

- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

Nhìn thấy một màn này, Mạc Si Nhi run lên, chỉ cảm thấy khó có thể tin.

Vị Đế Tử Đại Xích Thiên kia ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không tu thành, hắn làm sao có bản lãnh này, đuổi giết Bạch Hàm Thi chạy loạn khắp nơi?

Theo lý thuyết trái lại mới hợp lý!

- Mạc tỷ tỷ, nếu như Bạch Hổ Quân chết ở Cực Nhạc Thiên, quả thực sẽ rất phiền phức, còn không xuất thủ cứu giúp?

Thế nhưng lúc này, xa xa bỗng nhiên có một thanh âm vội vã vang lên, trầm giọng quát lớn, chính là vị Đế Tử phi của Thái Huyền Thiên hiện thân, nàng rõ ràng đã sớm nhận ra xung quanh hành cung của Đế Tử Đại Xích Thiên có huyết khí tràn ngập, chỉ là cười trên nỗi đau của người khác, ước gì Đế Tử Đại Xích Thiên kia xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bởi vậy một mực núp trong bóng tối tra nhìn, đợi đại trận tan vỡ, thần hồn của Bạch Hàm Thi trốn thoát, Đế Tử kia lại truy sát ở phía sau, mới giật mình hiểu ra là chuyện gì...

Gặp xui xẻo không phải vị Đế Tử kia, mà là Đại Ngục Ma Chủ Bạch Hàm Thi?

Hắn làm sao có thể giết được Bạch Hàm Thi?

Bạch Hàm Thi là làm sao chạy tới hành cung của vị Đế Tử kia?

Đế Tử phi của Thái Huyền Thiên nghĩ mãi mà không rõ, nhưng nàng lại phát hiện một vấn đề, nếu Bạch Hàm Thi chết ở Cực Nhạc Thiên, chuyện kia sẽ rất phiền toái, không chỉ Cực Nhạc Ma Chủ sẽ bị bức phải quy thuận Đại Xích Thiên, mình cũng khó thoát khỏi liên quan!

Bởi vậy nàng phản ứng càng nhanh, nổi nóng khuyên Mạc Si Nhi cứu giúp!

Mà ở sau lưng nàng, mấy lão đầu trầm mặc không nói sớm đã xông ra ngoài!

Giống như bốn viên lưu tinh, trong chớp mắt tê thiên liệt địa, chạy thẳng về phía Đế Tử Đại Xích Thiên đang truy sát Bạch Hàm Thi...

- Đế Lưu điện hạ xin thu tay lại...

Trải qua nhắc nhở, Cực Nhạc Ma Chủ Mạc Si Nhi cũng phản ứng lại, không kịp trả lời, trực tiếp xông ra ngoài, trong miệng hét lớn, khuyên Phương Hành thu tay lại, nhưng thân hình của nàng còn nhanh hơn thanh âm, cái sau vượt cái trước, cơ hồ là trong nháy mắt, một đạo hồng quang như mộng ảo vượt qua bốn trưởng lão của Thái Huyền Thiên, lao thẳng về phía Đế Tử Đại Xích Thiên.

- Ha ha, nếu có thể thu tay, ngay từ đầu cần gì phải xuất thủ?

Nghe nàng gọi, Phương Hành lại bỏ mặc, sâm nhiên cười một tiếng, chạy tới sau lưng Bạch Hàm Thi, vung đao chém xuống.

- Oanh!

Mạc Si Nhi cùng bốn trưởng lão của Thái Huyền Thiên đều kinh hãi, thấy Phương Hành không nghe, trong lúc cấp thiết cũng không lo nhiều, năm người gần như đồng thời thi triển thần thông Đại Đạo, giống như năm thần long, trước trước sau sau oanh về phía Phương Hành!

Cái này cũng là bọn họ rơi vào đường cùng, phát huy ra kế sách "vây Nguỵ cứu Triệu"!

Nếu vị Đế Tử kia còn muốn chém giết thần hồn của Bạch Hàm Thi, như vậy sẽ bị năm Đại Đạo của bọn hắn giảo sát!

- Ha ha, Đế Lưu, ngươi còn dám giết ta?

Bạch Hàm Thi nhìn thấy cảnh này, vừa mừng vừa sợ, đã nhịn không được cười phá lên.





Bạn cần đăng nhập để bình luận