Lược Thiên Ký

Chương 1617: Xà Long đấu


Theo lý thuyết, đoạt xá là chiếm thân thể trước, ví dụ như Phương Hành chiếm thân thể Đế Lưu, nhưng thần hồn hai người vẫn không làm nhiễu lẫn nhau, còn hôm nay Thanh Tà Tiên Vương muốn làm, không ngờ lại là một loại phương diện đoạt xá thần hồn, cho dù hôm nay Phương Hành có tu vi bực này, cũng rất khó nói rõ được đạo lý trong này, chỉ là hắn có thể cảm giác được, Thanh Tà Tiên Vương lợi dụng năm đầu Đại Đạo chi lực của nàng, thôn phệ pháp tắc trong thức giới của chính mình, mà những pháp tắc này vốn là ý nghĩ của hắn biến hóa ra, hôm nay cũng trở thành một bộ phận Đại Đạo chi lực của Thanh Tà Tiên Vương, không khó tưởng tượng, sau khi Thanh Tà Tiên Vương chính thức cắn nuốt pháp tắc trong thức giới của hắn, thì một phương thức giới này cũng sẽ bị nàng đoạt đi, thậm chí thần hồn của hắn, cũng sẽ bị nàng triệt để thôn phệ, luyện hóa. . .

Đối với Phương Hành mà nói loại cảm giác này giống như là phàm nhân bị đoạt xá. . .

Nên đại não nhất thời tê rần, căn bản không biết xử lý như thế nào!

Nhưng không đi xử lý cũng không được, khẩu vị Thanh Tà Tiên Vương rất tốt, năm đầu Đại Long chạy loạn ở trong thức giới, pháp tắc bị nàng gặp phải đều nuốt xuống, so với Thanh Tà Tiên Vương, năm đầu Đại Đạo chi lực tồn tại ở bên trong thức giới cường đại hơn rất nhiều, dù sao Phương Hành cũng thức tỉnh Tiên giác không lâu, lại nói pháp tắc đều hết sức nhỏ bé, lực lượng quá mức yếu ớt!

Thời điểm đấu pháp, còn có thể mượn Độ Tiên Bút cùng ưu thế bên trong thức giới, ngạnh kháng năm đầu Đại Đạo chi lực của Thanh Tà Tiên Vương, thế nhưng hôm nay Thanh Tà Tiên Vương lại há to miệng, khiến cho hắn có chút đau đầu, ai nguyện ý đánh nhau cùng tên điên cắn người chứ. . .

Nhất là, cảnh giới Phương Hành không đủ, căn bản không biết nên hóa giải cục diện này như thế nào!

- Móa nó, ngươi ăn pháp tắc của ta, ta đây cũng gặm ý nghĩ của ngươi. . .

Phương Hành chỉ hơi ngẩn ngơ một chút, rất nhanh liền phản ứng lại, mặc dù hắn không biết nên hóa giải cái lực lượng đoạt xá thần hồn này như thế nào, nhưng lại rất biết cách đánh nhau với người ta, ngươi đã há mồm cắn ta, ta đây không cắn ngươi hai phần chẳng phải là chịu thiệt sao?

Ý nghĩ này vang lên, hắn nhanh chóng cầm Độ Tiên Bút đến, liên tục vẽ vài cái trên không trung.

Bá! Bá! Bá! Bá! Bá! Bá!

Dưới thần uy của Độ Tiên Bút, tất cả pháp tắc ở trong thức giới xuất hiện biến hóa kinh người, bất ngờ từ một chuôi tử sắc tiểu kiếm, hóa thành vô số rắn nhỏ, mặc dù đám rắn này so với năm đầu Đại Long Thanh Tà Tiên Vương hóa ra nhỏ hơn rất nhiều, nhưng vẻ hung tàn lại không thua gì Thanh Tà Tiên Vương, nguyên một đám vung vẩy cái đuôi, há rộng miệng, lộ ra hai cái răng nanh sắc nhọn lành lạnh, một đám một đám, phô thiên cái địa hướng về năm con Đại Long vọt tới, sau đó một ngụm cắn lên da thịt Đại Long, ra sức cắn nuốt!

Ngươi cắn ta, ta cũng cắn ngươi!

Ngươi dùng Đại Đạo hóa Ác Long, nuốt pháp tắc của ta, ta đây cũng dùng pháp tắc hóa Độc Xà, cắn huyết nhục của ngươi!

Trong khoảng thời gian ngắn, bên trong cái thức giới này, xuất hiện một màn làm cho da đầu người ta run lên.

Ngũ Long mạnh mẽ bay lượn ở trên không trung, há miệng rộng mãnh liệt cắn, nuốt chửng tất cả những con rắn nhỏ quanh người, nhưng những con rắn nhỏ kia lại không sợ, tiếp tục lao lên, bị Ác Long nuốt thì thôi, không bị Ác Long nuốt thì nhào lên trên người Ác Long, một ngụm cắn vào da thịt Ác Long, miệng lớn tràn đầy máu tươi, ngẩng cổ nuốt huyết nhục của nó vào, thật sự là bức kỳ cảnh. . .

- Vậy mà có hiệu quả. . .

Sau khi Phương Hành làm ra cái quyết định này, cũng vui mừng mở to hai mắt nhìn.

Hắn rơi vào đường cùng làm ra quyết định, lại lập tức cho hắn cảm giác lời không ít, những con rắn nhỏ cắn được huyết nhục trên người Ác Long, rõ ràng đều đang phát triển rất nhanh, càng ngày càng lớn mạnh, thông thường muốn phát triển pháp tắc, cần từng bước đi tu luyện, ân cần săn sóc, Thái Ất thượng tiên ở dưới tình huống tài nguyên sung túc, muốn tu luyện một đầu pháp tắc thành Đại Đạo, cũng cần mấy ngàn thậm chí trên vạn năm, vô số pháp tắc trong thức giới Phương Hành lớn lên, càng không biết cần bao nhiêu năm tháng nữa. . .

Nhưng hôm nay, thông qua việc cắn nuốt, thôn phệ năm đầu Đại Đạo biến thành Ác Long kia, rõ ràng để cho hắn cảm thấy pháp tắc phát triển rất nhanh!

- Con mẹ nó, chuyện này so với ăn tiên dược đều dễ dàng hơn. . .

Cho dù ở dưới thời điểm nguy cấp như này, Phương Hành cũng không nhịn được cảm khái một câu, quả thực khiếp sợ.

- Thằng ranh ngu dốt, vậy mà dám ngấp nghé Đại Đạo chi lực của ta, đáng giết!

Hiển nhiên Thanh Tà Tiên Vương cũng không nghĩ tới Phương Hành dùng chiêu thức ấy, cổ cầm liên tục vũ động, tiếng đàn dữ tợn.

- Chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi ăn ta, không cho phép ta cắn ngươi?

Phương Hành cầm Độ Tiên Bút, lớn tiếng lăng nhục, lời lẽ hùng hồn.

- Ha ha, vùng vẫy giãy chết, bọ ngựa đấu xe!

Thanh Tà Tiên Vương sẳng giọng nói, năm đầu Ác Long lại bất ngờ biến hóa, thân hình run rẩy kịch lịch, những con rắn nhỏ gần thân đều bị đánh bay ra ngoài, nhưng miệng rộng lại một khắc cũng không ngừng, giống như trường kình hấp thủy, rung đùi đắc ý, nuốt vô số con rắn nhỏ vào trong bụng. . .

- Không xong, Pháp Tắc Chi Lực của ta quá yếu!

Sắc mặt Phương Hành dần dần trở nên âm trầm, hắn đã thấy rõ ràng, phương pháp vừa rồi của hắn không có sai, chỉ tiếc, Pháp Tắc Chi Lực của hắn mặc dù nhiều, nhưng lực lượng cũng quá yếu, dù sao hắn cũng mới thức tỉnh không lâu, hóa thành con rắn nhỏ đánh nhau cùng Ác Long, thật sự là miễn cưỡng, tuy nói kiến nhiều cắn chết voi, nhưng hình như lần này con voi quá mãnh liệt, mà con kiến lại quá yếu đuối, cục diện này rất khó nghịch chuyển!

- Chẳng lẽ hôm nay thật sự phải chôn vùi ở chỗ này hay sao?

Đáy mắt Phương Hành lộ ra một vòng lo lắng, nhịn không được quét mắt nhìn bốn.

- Đám gia hỏa thiếu nợ tiền thuê nhà đâu rồi, tại sao còn không ra hỗ trợ?

Cho dù lòng hắn nóng như lửa đốt, nhưng vẫn không thấy quái tháp hiện thân ở trong thức giới, những người kia rõ ràng không chút nào để ý. . .

- Thật sự không cứu sao. . .

Trái tim Phương Hành không khỏi chửi ầm lên, có điều đúng vào lúc này, hắn lại cảm thấy có biến hóa nào đó.

Lúc này nhục thể của hắn ở ngoại giới, đứng đối diện với Thanh Tà Tiên Vương bị phong ấn ở bên trong Thái Hư Bảo Thụ, không nói gì với nhau, ở trong thức giới đấu đến nghiêng trời lệch đất, cũng không phản ứng đến hiện thực, thế nhưng trên mảnh đại lục tàn phá này có vô số kỳ hoa dị thảo, có Thông Huyền cảm ứng, rõ ràng khám phá ra đại chiến ở trong thức giới của hắn, cách Phương Hành không xa, có một cây Tử Tuệ Cẩu Vĩ Thảo đang nhanh chóng dao động, hướng kỳ hoa dị thảo ở chung quanh phóng xuất ra vô số đạo thần niệm mà nhân loại không cảm ứng được.

- Không tốt, người đưa tiểu Mộc tỷ tỷ trở về bị nữ nhân ác độc kia bắt nạt, hắn sắp bị đánh chết rồi. . .

Kỳ hoa dị thảo chung quanh nghe vậy đều không gió mà bay, lắc lư cành lá:

- Nữ nhân xấu xa, phải giúp người tốt. . .

- . . . Thế nhưng giúp hắn, chúng ta cũng sẽ rất suy yếu!

Có hoa cỏ tản mát ra thần niệm yếu ớt, buồn bã muốn khóc, lộ ra vẻ cực kỳ đáng thương.

- Ầm ầm. . .

Cũng vào lúc này, bên ngoài đại lục tàn phá bỗng nhiên truyền đến tiếng sấm nổ mạnh, cả tòa đại lục đều lắc lư không thôi, giống như động đất vậy, một đám hoa cỏ đã có linh tính, đồng thời sợ tới mức run lên, thần niệm lập tức trở nên hỗn loạn. . .

- Không tốt rồi, lại có ác nhân xông tới. . .

- Ta vừa mới mọc ra lại bị người cắt đi luyện đan sao. . .

- A... A..., ta không muốn, ta đã bị người cắt đi vô số huynh đệ tỷ muội rồi. . .

- Đáng thương một vạn bảy ngàn tám trăm chín mươi hai đứa bé của ta. . .

Trong lúc bối rối, cây Tử Tuệ Cẩu Vĩ Thảo có linh tính mạnh hơn một ít, liền phát ra một đạo thần niệm ngăn chặn những cây hoa cỏ khác, vội vàng nói:

- Chúng ta không đợi bọn hắn tùy ý xâm lược chúng ta, lúc này chúng ta phải phản kháng, phản kháng bọn hắn. . .

- Chúng ta trời sinh mộc thực, có thể phản kháng như nào?

- Đúng vậy, ta cũng muốn chạy, thế nhưng cây đã mềm yếu. . .

- Chúng ta cần tìm người giống như lão gia gia lúc trước để bảo vệ chúng ta. . .

Cây Cẩu Vĩ Thảo kia lắc cái đầu, từ từ nói:

- Trước kia cũng có người xông đến muốn đánh chủ ý lên chúng ta, thế nhưng đều bị lão gia gia đánh chạy, còn có vài tên vùi trên mặt đất, cung cấp dưỡng chất cho chúng ta đấy. . . nếu chúng ta tìm được một người như lão gia gia thì tốt, người mới đưa tiểu Mộc tỷ tỷ trở về cũng rất tốt, nếu hắn đã đưa tiểu Mộc tỷ tỷ trở lại, nhất định là người rất tốt, bây giờ chúng ta phải giúp hắn. . . Giúp hắn đánh bại nữ nhân đã bắt nạt chúng ta, sau đó lại để hắn giúp chúng ta đánh đuổi những người xấu kia. . .

- Tốt, giúp người tốt đánh bại ác nữ. . .

- Nhanh, nhanh dâng ra bổn nguyên của chúng ta. . .

Vô số linh thảo hô lên, một màn kinh người xuất hiện, nếu như lúc này có Tiên Nhân tinh thông đan pháp, nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm, bình thường bọn hắn cần vô số trình tự, thậm chí hao hết tâm huyết, cũng chỉ có thể miễn cưỡng luyện ra vài phần tinh túy của thảo mộc, nhưng mà lúc này chúng lại chủ động dâng ra tinh túy, hóa thành những giọt nước nhỏ, sau đó tụ lại thành một dòng suối, khởi động lực lượng một loại trận văn thần bí trên mảnh đại lục bị tàn phá này, hướng về một cái phương hướng bay đi.

Cái hướng kia đúng là địa phương Phương Hành ngồi xếp bằng lúc này.

Dưới thân thể của hắn, có một vũng nước đọng chậm rãi hình thành, làm ướt hơn phân nửa thân thể hắn. . .

Tiên đạo bổn nguyên khó có thể hình dung, thông qua vô số lỗ chân lông trên người hắn, rót vào bên trong nhục thể. . .

- Loại cảm giác này là. . .

Lúc này Phương Hành ở bên trong thức giới cũng ngẩn ngơ, kinh ngạc nhìn về phía chung quanh.

Đại hỏa. . . Bất ngờ có vô số đại hỏa, từ hắn khắp nơi trong thức giới bốc lên, nối thành một mảnh, hỏa thiêu ngập trời. . .

Hỏa này không phải là hủy diệt, ngược lại ẩn chứa vô tận sinh cơ cùng Tiên khí. . .

Sau khi đại hỏa bốc lên, thức giới của hắn lập tức xảy ra biến hóa, rắn nhỏ cắn xé cùng năm đầu Ác Long, cũng nhanh chóng phát triển, không biết có bao nhiêu pháp tắc, mượn một mảnh đại hỏa này, nhanh chóng sinh trưởng, hóa thành một đầu tiểu hỏa long, lực lượng tăng vọt, hung tàn vạn phần, hung hăng vọt tới năm đầu Ác Long rõ ràng có chút phát hoảng kia!

- Con mẹ nó đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, Lão Phương ta cũng có lúc đụng phải đại vận sao?

Phương Hành trợn mắt há hốc mồm nhìn xem hết thảy, đột nhiên khóe mắt quét qua, thấy được chỗ sâu trong thức giới, có một mảnh đại hỏa, không bị ảnh hưởng bởi trận đấu giữa Thanh Tà Tiên Vương, hiển lộ ra một tòa quái tháp, mà ở trong quái tháp, có một thanh âm rất xa vang lên, đánh thức Phương Hành đang ngẩn người:

- Còn không vận chuyển Tổ Vu đại tế, định đợi đến khi nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận