Lược Thiên Ký

Chương 1597: Thái Ất thượng tiên không biết xấu hổ


- Ách. . .

Nghe xong lời này Đế Thích không biết nói gì, nhưng đám người Lộc tẩu sau lưng Phương Hành lại chảy một đầu mồ hôi lạnh!

Nghĩ thầm vị Đế tử này giả bộ quá mức nhập tâm đi, đến thời điểm này vẫn nghĩ mình là Đế tử sao?

Nhưng hiển nhiên hiện tại cũng không phải thời điểm cân nhắc vấn đề bực này, sau khi nghe thấy Phương Hành hạ lệnh, trái tim lập tức rùng mình, một thân Tiên uy bắt đầu chuyển động, nhìn qua hơn ba mươi chiếc tiên thuyền cực lớn ở trước mắt, trong nội tâm nàng cùng với chư tiên đều không nhẹ nhõm chút nào, dù đã rơi vào lớp lớp vòng vây, hơn nữa ở dưới sự áp chế của mấy vị Tiên tướng Thần Tiêu Cung, nhưng lúc này lực lượng của Đế Thích vẫn đang thâm bất khả trắc, trước đây Thần Chủ cũng đã lộ ra ý của nàng, chỉ cần hỗ trợ còn không bao giờ ra tay, đối với bọn họ mà nói, đây chính là một trận đánh ác liệt!

- Hừ, ta vốn nắm giữ tất cả, không nghĩ tới ngươi thắng một bậc, nhưng ngươi cảm giác thắng chắc rồi sao?

Đế Thích cười lạnh, vẻ kinh nghi xấu hổ trên mặt đã bị lửa giận thay thế, tinh quang trong đáy mắt bùng cháy mạnh mẽ, rõ ràng luời nói nhiều với Phương Hành, buông thõng tay áo xuống, nghiêm nghị hét lớn:

- Tám ngàn Xích Tiêu quân nghe lệnh, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, lập tức đi ra!

- Tốt, ngươi đã muốn sớm có cảm giác này như vậy sao, ta còn không đến mức chán ghét ngươi như thế!

Phương Hành nghe xong, tâm tình cũng có chút kịch liệt, lập tức quát to một tiếng, sau lưng đã có vài chục đạo thân ảnh xung phong liều chết đi ra ngoài.

Rốt cục cuộc chiến giữa các Đế tử Đại Xích Thiên cũng nghênh đón một cái kết quả!

. . .

. . .

- Đế Lưu điện hạ, có dám chiến một trận cùng ta?

Dưới mệnh lệnh của Đế Thích, phía trước đã có mấy chiếc tiên thuyền ầm ầm lao ra, mà ở trên chiếc tiên thuyền phía trước nhất, có một Tiên tướng cao lớn mặc áo giáp màu tím, một thân khí tức cực kỳ đáng sợ, trong tay nắm lấy một cây trường thương, bên người có một đầu mãnh hổ cũng mặc tiên giáp đi theo, trong tiếng hét lớn của hắn, hắn cùng với mãnh hổ mặc giáp bên người đồng thời nhảy lên, trực tiếp đạp một bước đến không trung, tiên uy trên người lay động, hổ khiếu rồng ngâm, bay thẳng đến chỗ Phương Hành, dường như có dũng khí vạn người khó đỡ. . .

- Là Hổ Uy Tiên Tướng. . .

Có người hét lớn, thanh âm dị thường ngưng trọng.

Thuộc hạ Đế Thích vốn có ba vị Thái Ất Tiên Tướng, lúc ở Loạn Lưu Hải bị Phương Hành chém một người, vừa rồi ở trong Thần Tiêu Cung bị lực lượng dư thừa của Đế phù cùng Thần Chủ chôn vùi một cái, hôm nay ở trong tám ngàn Xích Tiêu quân, chỉ còn lại một vị Thái Ất Tiên tướng, hắn cũng là một vị Tiên Tướng bài danh cao nhất trong đám thủ hạ của Đế Thích, chiến lực cường hoành khôn cùng!

Trong khoảng thời gian ngắn, hắn đạp không mà đến, đơn độc một người, rõ ràng đã có loại xu thế vạn quân vạn mã!

Thấy cảnh tượng hắn lao tới, ngay cả Sinh linh Thần tộc kích động ở bên cạnh, cũng bị tiên uy đáng sợ trên người vị Thái Ất thượng tiên này phóng thích ra làm kinh sợ, ẩn ẩn có xu thế co lại, hình như nhớ tới thời gian bọn hắn bị chúng tiên nô dịch. . .

Tên Hổ Uy Tiên Tướng này làm như bên người Phương Hành không có mãnh tướng, một mình xông lại, liền muốn trực tiếp khiêu chiến hắn!

- Ta đến chiến ngươi!

Thế nhưng vào lúc này, con mắt Phương Hành cũng không nhìn hắn, ở bên người đã có người quát một tiếng, xông tới, người này giạng chân ngồi ở một trên lưng một con cóc cường tráng, trong tay cầm theo một thanh Kim Đao cực lớn, một thân khí thế hung ác khôn cùng, áo giáp màu đen trên người dính đầy máu đen, quả thực là khí thế hung ác ngập trời, vậy mà lại là một trong những kỵ binh thiện chiến nhất Cáp Mô quân của Phương Hành, Kim Đao Mã Tiên. . .

- Ha ha, muốn chết!

Nhìn thấy vị Tiên tướng Tiệt Đạo Đường chạy ra chào đón, Hổ Uy Tiên tướng lại quát lạnh một tiếng, Tiên thương trong lòng bàn tay đâm thẳng ra.

Tự nhiên hắn nhìn ra được một thân hung uy của vị Tiên tướng vọt ra kia không phải là dùng để trưng cho đẹp, xem ra cũng có kinh nghiệm sa trường, chiến tiên tinh nhuệ giết ra từ trong đống người chết, nếu cùng cảnh giới với hắn, hai người sẽ thật sự có một trận chiến, nhưng vào lúc đó, tu vi đối phương lại thấp hơn hắn một cảnh, mặc dù có thể theo khí tức trên người hắn cảm giác được Tiên giác, nhưng bây giờ không mạnh, không giống Thái Ất thượng tiên, nhiều nhất cũng chỉ có thể xưng là nửa bước Thái Ất, chênh lệch cảnh giới bực này, đã khiến cho hắn căn bản không để Tiên tướng kia vào mắt!

Ầm ầm!

Một thương kia đâm rơi, tinh vực biến sắc, phát lên từng mảnh lửa. . .

Chống mắt lên nhìn, hắn muốn một thương chế phục cường địch. . .

Nếu làm được điểm này, vô luận là đối với Cáp Mô quân, hay là đối với Sinh linh Thần tộc, đều là một cái đả kích trọng đại!

Binh đối với binh, tướng đối với tướng, vương đối với vương!

Cho tới bây giờ cuộc chiến giữa các tướng đều là một trận chiến quan trọng của Tiên gia đại chiến!

Nếu Tiên tướng bị đối phương trực tiếp chế phục, tất nhiên sĩ khí một phương sẽ suy tàn xuống đáy cốc. . .

- Ha ha, muốn chết chính là ngươi. . .

Thế nhưng lúc Hổ Uy Tiên tướng đang hét to, đột nhiên nghe được bên tai một tiếng cười, rõ ràng có một tên Tiên tướng béo béo mập mập đột ngột xuất hiện ở phía sau của hắn, trong lòng bàn tay là một đạo kiếm quang nham hiểm đến cực điểm, cắt vào đầu của hắn nhanh như tia chớp!

- Vậy mà có người đánh lén?

Hổ Uy Tiên tướng cũng nhịn không được nữa lắp bắp kinh hãi, một là đối phương đến quá mức đột ngột, rõ ràng thừa dịp chính mình không sẵn sàng giáp công đánh lén, hai là đối phương cũng là nửa bước Thái Ất Tiên Tướng, từ khi nào mà thủ hạ của Đế Lưu đã có hai vị Thái Ất thượng tiên như vậy?

Phải biết rằng mỗi một vị Thái Ất thượng tiên, đều là tồn tại có danh tiếng, cũng không phải là tùy tùy tiện tiện có thể lấy ra. . .

- Rống. . .

Dưới thời khắc khẩn cấp, đầu mãnh hổ đi theo bên người Hổ Uy Tiên tướng, gào thét một tiếng, lao thẳng về phía Tiên tướng đánh lén đánh tới.

- Á, con mèo chết tiệt dám cắn ta, Hạ Khuê đại gia sẽ cắt trứng ngươi đi ngâm rượu uống. . .

Tiên tướng mập mạp đánh lén hét thảm một tiếng, cũng chỉ có thể ứng phó con mãnh hổ kia trước.

- Hừ, hai con sâu xảo quyệt, chẳng lẽ Đế Lưu điện hạ ngươi nuôi hai tên không có tác dụng như vậy sao?

Hổ Uy Tiên tướng lại cảm thấy buông lỏng, Tiên thương trong tay lại tóe ra đạo đạo tiên diễm, như có diệt thế chi uy, hung hăng kích xuống dưới.

- Ai nói ta nuôi hai người không có tác dụng như vậy?

Phương Hành ngẩng đầu nhìn sang hắn, vẫn không có ý tứ ra tay, trên mặt ngược lại vui vẻ.

Mà ở trong một chốc này, đột nhiên phía sau hắn vang lên mấy tiếng "Vèo" "Vèo" "Vèo" "Vèo", lại có bảy tám đạo thân ảnh liền xông ra ngoài, bất ngờ đều là Tiên tướng có tu vi không kém gì hai vị kia, nguyên một đám hung thần ác sát, tất cả cầm pháp bảo, vây quanh Hổ Uy Tiên tướng để hành hung, việc này khiến Hổ Uy Tiên tướng càng hoảng sợ, ban đầu Đế Lưu có hai cái nửa bước Thái Ất cũng đã đủ cho hắn giật mình rồi, ai có thể lường trước được Đế Lưu không chỉ có hai người như vậy, thoáng cái lao tới bảy tám người. . .

Mặc dù tu vi hắn đáng sợ, hơn xa những người này, nhưng khi bị bọn hắn vây công xuống, cũng nhất thời bó tay bó chân rồi.

Dù sao những người này đều là nửa bước Thái Ất, tu vi không thể khinh thường, võ pháp càng tương đối thuần thục, rõ ràng là đã chém giết quen tay, sát khí trên người cũng không yếu hơn so với Tiên tướng ngày bình thường sống an nhàn sung sướng như hắn, thật sự khó đối phó!

- Rõ ràng lấy nhiều bắt nạt ít, vô sỉ!

Dưới một màn xuất hiện đột ngột này, không đến một hơi công phu, trong quân Đế Thích đã có người hét to.

Theo tiếng quát, có hơn mười đạo bóng đen, phân biệt từ tất cả tiên thuyền vọt ra. . .

Đương nhiên đó là những Tiên Tướng dũng mãnh của Đế Thích, lúc này đều đã xuất thủ.

Hôm nay trong quân Đế Thích, người có được chức vị Thái Ất Tiên Tướng, tuy chỉ còn một mình Hổ Uy Tiên tướng, nhưng âm thầm đi theo, không muốn người khác biết còn có hai cái, mặt khác bên trong một ít Chân Tiên, cũng không có thiếu cao thủ, ở lúc này đều đã đi ra!

Thẳng đến lúc này, bọn hắn vẫn không mang Sinh linh Thần tộc để vào mắt, ngược lại coi một phương Đế Lưu là đại địch!

Bọn hắn cho rằng, nếu thật có thể dùng thế sét đánh lôi đình chém giết Đế Lưu, có thể Thần Chủ không dám làm khó bọn hắn. . .

Vì điểm này bọn hắn không dám nương tay, muốn trước tiên phá ba trăm Cáp Mô quân của Phương Hành!

Ầm ầm. . .

Tiên uy kích động, tinh vực biến sắc, hào quang thần thông gào thét khắp nơi!

Hơn mười Tiên tướng cùng một chỗ vọt ra, khí thế một phương Đế Thích đại thịnh, liền muốn trực tiếp trấn áp phe Phương Hành xuống, thậm chí làm cho Phương Hành tự mình ra tay, nhưng mọi người không nghĩ tới chính là, sau lưng Phương Hành cũng vang lên nhiều tiếng hổ gầm, một đạo tiếp một đạo thân ảnh xông ra ngoài, chừng hơn hai mươi người, mỗi người đều là tu vi nửa bước Thái Ất. . .

Mà vào lúc này, nửa câu nói cuối cùng của Phương Hành cũng nói ra:

- . . . Ta đặc biệt nuôi ba mươi sáu cái đấy!

- Không cần lưu thủ, không thể để cho những Tiên tướng này có cơ hội hồi trận!

Bên trong tinh vực vang lên thanh âm già nua lại tràn ngập sát ý của Lộc Tẩu, Tiên Tướng song phương lập tức đấu cùng một chỗ!

Ở bên trên khí thế, một phương Đế Thích, có ba vị Thái Ất thượng tiên ra tay, hơn bảy tám vị Chân Tiên, quả thực rất đáng sợ, bình tĩnh mà xem xét, đây đã là lực lượng đủ để phá vỡ một phương Đại Đạo Thống, Đế Thích có thể có nhiều cao thủ phụ tá như vậy, thật sự là nội tình không cạn, mà nhân số Tiên tướng bên Phương Hành tuy nhiều, nhưng nhìn khí thế lại yếu hơn rất nhiều. . .

Theo một tiếng hét lớn của Lộc Tẩu, tất cả mọi người đều không nương tay, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!

- Xôn xao

- Xôn xao

- Xôn xao

Trong phút chốc, nhóm người bọn hắn chia làm nhiều tổ, tự mình hướng về phía đối thủ mình chọn trúng phóng đi, đồng thời thần hồn chấn động, bất ngờ có vài chục đạo Tiên giác chi lực bốc lên, tất cả pháp tắc phát ra thần uy, hướng về phía chư tiên dưới trướng Đế Thích vọt tới, pháp tắc bọn hắn thi triển so với ba vị Thái Ất Tiên tướng dưới trướng Đế Thích, xa xa không bằng, nhưng dù sao cũng là Tiên giác chi lực cùng một cái cảnh giới với bọn họ, hơn nữa nhân số lại đông, nên lập tức bao phủ Tiên tướng của Đế Thích. . .

Mỗi người được phân công rõ ràng, có dụ địch, có phòng ngự, có đánh lén, có người dùng sức tóm lỗ tai lão hổ. . .

Bùm bùm. . .

Một chầu gà bay chó chạy xuất hiện, Tiên tướng dưới trướng Đế Thích căn bản không thấy bóng dáng đâu rồi!

Chỉ có thể nhìn thấy Tiên quang bay đầy trời, một đám người giống như bầy ong, vây quanh người bọn họ đánh. . .

Bên cạnh còn có một số người giật nảy mình, hô to gọi nhỏ:

- Đánh chết hắn, không cần lưu thủ, không cần giữ lại công lao cho ta, các ngươi đừng khách khí, Đạo Chủ đại nhân anh minh thần võ ở bên cạnh nhìn xem đấy, các ngươi chỉ cần để ý đánh, đánh chết bọn hắn. . .

. . .

. . .

Thấy được một màn này, vô luận là Thần Chủ hay là Thần Vương dưới trướng nàng, ánh mắt đều có chút mộng!

Qua nửa ngày Thần Chủ mới cười cười, nhặt lên một khỏa Long Châu tử bỏ vào trong mồm, lẩm bẩm:

- Rất lâu rồi chưa thấy qua quần ẩu. . .

Mà trong nội tâm hai vị Thông Cổ Thần Vương cùng U Ẩn Thần Vương âm thầm sợ hãi thán phục:

- Mặc dù đám Tiên Tướng dưới trướng Đế Lưu, thoạt nhìn tu vi không cao, nhưng dù sao cũng đã thức tỉnh Tiên giác, xem như nhân vật nửa bước Thái Ất, động thủ, rõ ràng. . .

- . . . không biết xấu hổ như thế!

Không thể không nói, bọn hắn cũng lần thứ nhất nhận thức chuyện này, trận đấu pháp không có chút giác ngộ cao nhân nào, thật đúng là rất đáng sợ!

Chẳng phải Tiên Tướng thủ hạ của Đế Thích, triệt để bị bọn hắn áp chế sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận