Lược Thiên Ký

Chương 1653: Tiên vương, Tiên vương


- Đây rõ ràng chính là đang cám dỗ ta...

Phương Hành nghe Bất Tri Tiên nói xong, cũng không nhịn được mà trợn mắt khinh thường, ý tứ dụ dỗ kia thực sự quá rõ ràng.

Nhưng hắn vẫn không nhịn được hỏi một câu:

- Nhiều bao nhiêu?

Bất Tri Tiên ha ha nở nụ cười, nói:

- Một người tu hành đến cảnh giới Đại La Kim Tiên, thì rất khó bị giết chết, hay nói là dù có bị giết chết cũng rất khó ngăn cản hắn lưu lại một vài dấu vết ở trên thế giới này. Trước đây, chúng ta đặc biệt là Thiên Ma tiền bối, dù cho chuyện nhân thế biến hóa, chung quy vẫn ngã xuống trong lúc tranh đấu, phần lớn tích lũy cùng gốc gác đều bị ngườita cướp sạch, nhưng vẫn có một vài hậu chiêu, ha ha, ngươi cũng đừng trợn mắt nữa. Tuy rằng lão phu chỉ nói là một vài hậu chiêu, cũng chưa chắc đủ cho ngươi một bước lên trời, nhưng đối với ngươi bây giờ cũng đủ lớn rồi, dựa vào tu vi cùng với tài nguyên nắm giữ trong tay ngươi bây giờ, cũng đã có thể lập một môn phái căn bản ở Tam Thập Tam Thiên, mà chúng ta lưu lại truyền thừa...

Bất Tri Tiên dừng lại một chút, khẽ cười nói:

-... Đủ khiến cho ngươi ngang hàng với một vị Tiên vương!

- Tiên vương?

Trong giây lát Phương Hành đổi sắc mặt, thân thể cũng không nhịn được run rẩy một lúc:

- Lời ấy là thật chứ?

Dù cho Tam Thập Tam Thiên bây giờ đã là do Tiên đế nắm giữ một phương, nhưng mê hoặc của vị trí Tiên vương này thực sự làm người ta giật mình, đó cũng đã từng là tồn tại chí cao vô thượng nhất ở Tam Thập Tam Thiên, đây cũng đã là đại biểu cho cảnh giới mạnh nhất của thế gian này...

Ban đầu Phương Hành không để mắt tới những tồn tại trong tháp lạ này, hắn cảm giác dù sao bọn họ cũng đã suy tafnk hi tranh đấu cùng với những người khác, mới rơi vào kết cục chỉ còn lại một chút chân linh như bây giờ, trốn ở bên trong thức giới của mình, hắn nghĩ cho dù mình có nhận được truyền thừa của bọn họ, trở nên mạnh mẽ như bọn họ thì cuối cùng cũng sẽ chết ở trong tay người khác, nhưng khi nghe được lời nói này của Bất Tri Tiên, hắn vẫn kích động!

Nếu mình có thể trở thành Tiên vương...

Trong đầu Phương Hành, đã không nhịn được hiện ra một hình ảnh, đường đường là Tiên vương ngồi trấn giữ một chòm sao, trong tay có vô số Kim tiên, tiên phỉ thành đàn, hậu cung ba ngàn ép trại, vạn giới Chư Thiên cúi đầu bái lạy cùng một đống bảo vật được cống hiến đến trước mặt mình...

- Lão phu sẽ không lừa ngươi, chỉ là không biết ngươi có thể đồng ý hay không?

Bất Tri Tiên cười ha ha, giống như ông lão kỳ quái đang cầm kẹo dỗ trẻ con vậy.

- Được, miễn cưỡng đáp ứng thôi. Vậy truyền thừa của các ngươi ở đâu?

Phương Hành thở ra vài hơi nặng nề, con mắt sáng ngời hỏi.

Giọng nói của Bất Tri Tiên hơi trầm xuống:

- Chính là ở Tam Thập Tam Thiên!

Phương Hành khẽ nhíu mày, không nhịn được lại hỏi:

- Vậy vừa nãy các ngươi muốn nói với ta về tai họa lướn kia làm gì?

Vừa nãy Thiên Ma muốn nói, hắn không muốn nghe, bây giờ chủ động hỏi thì tất nhiên cũng là đang nể mặt những truyền thừa kia.

Nhưng vào lúc này, các tồn tại trong tháp lạ đều im lặng.

Qua một lát, Thiên Ma mới mở miệng:

- Chính là ở Tam Thập Tam Thiên!

Phương Hành nghe được khẽ nhíu mày:

- Các ngươi nói thẳng cho ta biết chẳng phải là tốt rồi sao?

Thiên Ma than khẽ một tiếng, nói:

- Chúng ta nói cho ngươi biết, khó tránh khỏi sẽ mang theo lập trường của chúng ta, chẳng bằng để ngươi tận mắt về Tam Thập Tam Thiên nhìn thử. Nơi đó có tất cả nguyên nhân của đại kiếp nạn, có tất cả dấu vết của cuộc chiến loạn, cũng chỉ khi ngươi tận mắt nhìn mới chân chính hiểu rõ những nguyên nhân kia là gì, mới có thể chân chính có tư cách được truyền thừa của chúng ta!

- Về Đại Xích Thiên sao?

Sắc mặt Phương Hành có vẻ hơi khó coi, vẫy vẫy tay, nói:

- Nói thật, bây giờ ta có chút ko tiện đi về đó!

Cảm giác được các tồn tại trong tháp lạ ý đều tập trung chú ý ở trên người mình, hắn cười khổ:

- Trước đó ta tự do tự tại ở Tam Thập Tam Thiên, đó là bởi vì ta có thân phận Đế Tử để che giấu, nhưng thân phận này đã lộ ra ngoài, Đế Thích phát hiện thân phận của ta đã vạch trần chuyện này, tuy rằng hắn nhanh chóng bị ta giết chết... Đương nhiên vẫn là nhờ có đạo ma danh kia... Nhưng bất kể thế nào, thân phận này đã hoàn toàn bị vạch trần, Độc Long Tử biết, các tu sĩ Thiên Nguyên cũng biết, sinh linh Thần tộc cũng biết, Thần Chủ càng sớm biết rồi. Bây giờ ta cùng bọn họ đều có thù oán, không thể xác định được bọn họ có thể giết ta hay không...

Hắn vừa nói vừa khe khẽ thở dài, có vẻ rất bất đắc dĩ:

- Độc Long Tử bị ta một đao chém nổ, hóa thành sương máu, Đế Thích khẳng định đã chết rồi, có thể xác định được, nhưng Độc Long Tử này... Ai, ta thật sự không biết đạo chân linh của hắn có mượn cơ hội chạy đi không. Dù sao cảnh giới của ta không bằng hắn, không phát hiện ra được, mà Thần Chủ bị ta hãm hại, Thái Hư Bảo Thụ là giả, Hỗn Độn Tiên Viên thậm chí không cướp được nổi một cọng cỏ, trong lòng chắc hẳn cũng cực kỳ hận ta, Thiên Nguyên càng không xác định được. Những trưởng lão kia nhớ cái bút phá sản của ta, sợ rằng sắp phát điên rồi, những điều này có thể dễ dàng bị lộ ra tin tức, dù sao bọn họ sẽ không tốt tới mức có lognf giữ bí mật cho ta chứ?

- Quan trọng hơn chính là, lần này nếu trở lại, vậy nhất định phải về Đại Xích Thiên, nơi đó lại Tiên đế đấy, vậy còn không thoáng cái nhìn thấu ta rồi sao?

Phương Hành càng nói càng sợ hãi:

- Hơn nữa ta còn nghe nói, Đại Xích Thiên có ba vị Tiên Tôn, mỗi người đều có tu vi hơn hẳn các Đại La Kim Tiên bình thường, cũng không biết bọn họ có thể nhìn thấu bí mật đoạt xác của ta hay không...

Nói như vậy, hắn không nhịn được lắc đầu:

-... Nói tóm lại, hiện tại ta về Đại Xích Thiên thực sự quá nguy hiểm, thật ra ta cũng định dẫn theo một đám đạo đồ Tiệt đạo của ta, tìm một Tiểu Tiên giới xa xôi, trước tiên trốn ở trên đó mấy vạn năm lại nói sau!

Bây giờ điều này cũng thật sự là suy nghĩ trong đầu hắn!

Chính là giả Đế Lưu khuấy gió nổi mưa, tự do tự tại, cũng chỉ là kế tạm thời!

Phương Hành không cho rằng hắn có thể cứ tiếp tục giả trang được nữa, mà ở đây, nói trắng ra, nguyên nhân hắn vẫn giả thân phận của Đế Lưu chính là hắn vẫn đang cố gắng ẩn nấp, không có về Đại Xích Thiên, nếu trở lại, sợ là đã sớm bị lộ rồi!

Bởi vậy, bây giờ hắn đã dự định vứt bỏ thân phận này!

- Đó là chuyện của ngươi!

Phương Hành cho rằng mình nói ra những ý nghĩ này, có thể khiến cho người ta đưa ra ý kiến, không nghĩ tới Thiên Ma lại trả lời thẳng thắn như vậy.

- Ngươi có thể dùng thân phận Đế Lưu trở lại, cũng có thể nghĩ biện pháp khác, nhưng ngươi nhất định phải trở lại. Chỉ có trở lại Tam Thập Tam Thiên mới có thể tìm thấy tất cả đáp án, nhìn thấy tất cả vấn đề, sau đó sẽ nghĩ ra đáp án của ngươi, hiện tại đại thế đã lên, sợ không có mấy vạn năm để cho ngươi tránh né, thiên địa đã trở thành một cục diện chết, càng không thiếu một quân cờ là ngươi...

Sau khi hơi dừng lại một chút, hắn mới nói tiếp:

-... Dù sao nói vậy ngươi cũng biết con đường tu hành mà mình đang đi là con đường chết chứ?

Nghe được lời này, Phương Hành không nhịn được nhíu mày.

Qua một lúc, hắn mới mở miệng:

- Vậy ta chỉ có một vấn đề... truyền thừa của các ngươi có thật sự đáng giá như vậy không?

Trong tháp lạ dường như có khí tức tăng vọt, ai nấy đều không muốn nói chuyện với hắn.

Chỉ có Bất Tri Tiên bất đắc dĩ nở nụ cười, bảo đảm với hắn:

- Nhất định là đáng giá!

- Vậy thì về!

Phương Hành thở dài nói:

- Trên thực tế ta cũng muốn về xem thử. Nếu thật sự giống lời các ngươi nói, trở lại Tam Thập Tam Thiên liền có thể tìm được tất cả đáp án, nói vậy cũng có thể nhìn thấy dấu vết của Thái Thượng Đạo lưu lại chứ? Ta ngược lại cũng muốn xem thử bọn họ làm sao sáng tạo ra được con đường như vậy, không chừng có thể tìm ra phương pháp, thay đổi kết cục chắc chắn phải chết của ta...

Phương Hành cười nói ra đó, nhưng lúc này đây tất cả mọi người trong tháp lạ đều duy trì im lặng, không có người nào trả lời, cũng không có người nào cười.

- Đạo chủ, bốn đại thế gia đang theo dõi chặt chẽ, muốn cùng rời đi thì sợ phải nghĩ cách khác!

Sau khi rời khỏi thức giới, Phương Hành lẳng lẽ điều tức dưỡng thương, một ngày đêm sau mới lại rời khỏi tiểu thế giới Khô Lâu.

Lộc Tẩu thấy hắn đi ra, liền khẽ bàn. Nhưng trước khi tiến vào tiểu thế giới Khô Lâu, Phương Hành đã từng tiết lộ qua cho hắn việc chuẩn bị bỏ qua tiên quân của mấy thế gia, sau đó trực tiếp rời khỏi tiên hà Đa Bảo, trốn vào tinh vực vô tận, đi tìm một tiểu thế giới hẻo lánh trốn đi là ý nghĩ không lý tưởng, mà Lộc Tẩu cũng hiểu tại sao hắn làm như thế, vẫn tìm cơ hội trong bóng tối!

Có điều bây giờ bốn thế gia thực sự rất chú ý tới Phương Hành, bảo vệ kín kẽ không một lỗ hổng.

Trên trình độ nào đó, cũng khiến cho Phương Hành không có một chút cơ hội chạy trốn nào...

- Ta đã thay đổi chủ ý, không trốn đi nữa!

Nhưng Phương Hành thoải mái nói một câu làm cho Lộc Tẩu lấy làm kinh hãi, ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.

- Ta chuẩn bị quay về Tam Thập Tam Thiên, đi tìm vài thứ!

Phương Hành cũng không tiết lộ về bên trong thức giới cùng tháp lạ cho mọi người biết, chỉ là trả lời mơ hồ.

Mà sắc mặt Lộc Tẩu trầm xuống, liếc mắt nhìn tiên quân của các thế gia xung quanh, thấp giọng nói:

- Với tình hình bây giờ, nếu chúng ta trở về Tam Thập Tam Thiên, sợ là tự chui đầu vào lưới, sau khi mọi chuyện bại lộ, Đại Xích Thiên tuyệt đối không thể buông tha chúng ta...

Phương Hành có phần mất kiên nhẫn, nói:

- Ta tự có biện pháp!

Lộc Tẩu nhìn hắn, nói:

- Ngươi rốt cuộc thật sự có biện pháp, hay là muốn chờ tới khi gặp phải vấn đề mới nghĩ cách? Ngươi nhìn ta đi, ta quá hiểu ngươi rồi, mấy lần đều nói là có biện pháp, nhưng trên thực tế chỉ đi đến đâu hay tới đó, gặp chuyện mới nghĩ chiêu...

- Ôi Lộc đại gia ta...

Phương Hành cũng không nói gì, đẩy Lộc Tẩu:

- Làm sao bây giờ càng ngày càng giống lão thái thái...

Đẩy Lộc Tẩu nghi thần nghi quỷ đi rồi, hắn mới ngồi xếp bằng ở trên lưng cóc, lẳng lặng nhìn tinh không xa xăm.

- Đúng là trốn không thoát...

Nghĩ đến con đường tu hành do Thái Thượng Đạo lưu lại, nghĩ tới cảnh giới của chính mình bây giờ, trong lòng hắn chung quy vẫn nặng nề hít sâu một hơi. Thật ra chính hắn cũng biết mình tránh không thoát, dù sao chân thân cùng với Long Nữ bây giờ đều ở Tam Thập Tam Thiên, sớm muộn cũng sẽ bị người ta phát hiện, đi tới con đường do Thái Thượng Đạo lưu lạ thì nhất định phải bước lên tử lộ, tiếp tục tu hành, tất nhiên là từng bước đi về cuối con đường chết. Mà trốn đi, vậy cũng tránh khỏi không được kết cục bị lộ, bị người ta phát hiện thì chết càng nhanh hơn!

- Đã như vậy, dứt khoát đi nhanh một chút là được rồi!

Phương Hành nghĩ đến hồi lâu, trong mắt dần dần lóe lên ánh sáng dữ tợn:

- Cho dù phải chết, cũng phải trải nghiệm cảm giác làm Tiên vương mới được!



Bạn cần đăng nhập để bình luận