Lược Thiên Ký

Chương 1585: Giả thần chỉ




- Sao có thể, đến lúc này rồi mà Thần Chủ vẫn không gặp ta à?

Trong lòng Phương Hành lúc này thực sự cũng rất nôn nóng, hắn xuất thủ với cự ngạc, xuất thủ với Thông Cổ Thần Vương, một mặt chính là để trút giận, mặt khác cũng là muốn mượn phương pháp này làm to chuyện, kinh động tới Thần Chủ, người khác sợ Thần Chủ, nhưng hắn lại không sợ, hiện giờ chỉ ngại đủ loại quy củ, không gặp được nàng ta mà thôi, mà hiện giờ, chỉ cần gặp được Thần Chủ, tất nhiên sẽ có thể giải quyết đại bộ phận vấn đề, chỉ có điều khiến hắn không ngờ là, mình đã một đường xung phong tới đây, Thần Chủ không ngờ vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào, mà Thông Cổ Thần Vương cùng với U Ẩn Trùng Mẫu đó không ngờ trực tiếp trở mặt, hạ lệnh muốn bắt hắn, cũng khiến tâm tư của hắn xoay chuyển rất nhanh!

- Có chút không thích hợp!

Trong lòng hắn hiện lên suy nghĩ này, trong miệng lại quát lạnh:

- Không thấy Thần Chủ, bản đế tử sao chịu thôi!

Dứt lời, đoạt lấy một cây cung trong tay tiên tướng bên cạnh, sau đó lại thuận tay từ trong đầu lâu khô lâu bên hông rút ra một đạo thần quang, hóa thành một mũi tên, giương cung như trăng tròn, trực tiếp bắn về phía Thần Tiêu cung.

Ầm!

Mũi tên đó bay tới giữa không trung, rất nhanh liền gặp phải cấm chế ở ngoài Thần Tiêu cung, nổ tung như pháo hoa.

- Đến lúc này rồi vẫn không thúc thủ chịu trói, Đế Lưu điện hạ, ngươi uy phong lắm!

Thông Cổ Thần Vương đứng trước Thần Tiêu cung, cười lạnh, vung cờ lệnh, chỉ huy sinh linh Thần tộc.

- Đáng giận, Thông Cổ, ngươi dám giả lệnh của Thần Chủ, to gan lắm!

Phương Hành Lúc này lại biến sắc, có rất nhiều vấn đề trong chốc lát không thể nghĩ thông, hung hăng lườm Thông Cổ một cái, dẫn đầu bay về phía cửu thiên, cùng lúc đó, một đạo thần niệm vội vàng truyền tới bộ hạ.

- ...Đi!

- Còn muốn đào tẩu à?

Thông Cổ Thần Vương thấy một màn này, sắc mặt cũng đại biến, vội vàng sai phái các thiên thần tướng giữ hắn lại.

Nơi này vốn chính là sào huyệt của Thần Minh, không biết có bao nhiêu sinh linh Thần tộc đóng quân, lúc này nghe thấy tiếng quát của Thông Cổ Thần Vương, đồng loạt xông lên, chậm rãi cường hành bao vây Phương Hành!

- Ta chính là Đại Xích thiên đế tử, nô bối các ngươi ai dám ngăn cản ta?

Thấy một màn này, Phương Hành vận chuyển tiên uy, gầm lên một tiếng, chấn nhiếp chư thiên bát phương.

Một câu uy hiếp rất bình thường, đại khái là chẳng có tác dụng với hắn, nhưng ở Thần Minh này, tiếng hét của Phương Hành vừa vang lên, cộng với một thân hung uy hiển hách của hắn, không ngờ thật sự mang tới tác dụng, không biết có bao nhiêu sinh linh Thần tộc đã anh dũng xông lên, đột nhiên trở nên do dự, lui về phía sau vài bước, cũng có một số người xông lên, cũng người thì đứng lại trong không trung, không dám tiến lên nữa.

Từ lúc chúng tiên khai thiên tới nay, sinh linh Thần tộc tất cả đều là nô, sự sợ hãi đối với tiên nhân đã ăn sâu vào trong xương tủy của họ!

Cho dù họ đã theo Thần Chủ, quyết định phản kháng Đại Tiên giới, nhưng loại sợ hãi này là không thể tiêu trừ, nếu đối mặt với tiên nhân bình thường, họ còn có thể đánh một trận, nhưng dù sao Phương Hành hiện giờ có thân phận của Đế Lưu, đó là con của Tiên Đế, thế gian thân phận tôn quý hơn hắn có được mấy ai? Hơn nữa người hạ mệnh lệnh dù sao cũng là Thông Cổ Thần Vương, chứ không phải Thần Chủ, bởi vậy một câu hét lớn này của Phương Hành vừa ra khỏi miệng, đã hình thành một loại cục diện xấu hổ, chúng thần đều kinh hãi, không ai dám xông lên.

- Chúng ta đi!

Mượn cơ hội này, Phương Hành lại rống to một tiếng dẫn đầu lao về phía thiên ngoại.

Hắn lúc này một thân hung uy cuồn cuộn, không ngờ đã nổi sát tâm, bất luận là ai dám đến đều một đao trảm sát!

- Phế vật! Phế vật, một đám phế vật, không ngờ bị đế tử, dọa thành như vậy!

Thông Cổ Thần Vương giận không thể át, luôn miệng gầm lên, việc đã đến nước này, nào dám để Phương Hành đào tẩu, hiển nhiên hắn phải xông tới thiên ngoại, bản thân cũng không dám tự tay tiến lên động thủ với hắn, bất đắc dĩ đành cắn răng hạ một quyết định!

Vội vàng xoay người lại, từ trong Thần Tiêu cung lấy một lá cờ trận thần uy cuồn cuộn, sau đó giơ hai ngón giữa và ngón trỏ lên, điểm vào mi tâm, kéo ra một đạo thần ti, bám vào trên cờ trận, cờ trận lập tức vù một tiếng, phóng lên cao, giống như tia chớp bay lên chín tầng trời, từng đạo Hồng Mông bảo quang chiếu xuống, giống như ráng màu, lại giống như sóng gợn!

Theo Hồng Mông bảo quang hàng lâm, một mảng đại lục này trong nháy mắt cũng xuất hiện biến hóa đáng sợ, ở bảy góc của đại lục đều tồn tại một ngọn núi nhỏ không khiến người ta để ý, mà lúc cờ trận trong tay Thông Cổ Thần Vương bay lên trời, bảy tòa núi nhỏ đồng thời nứt ra, bên trong đều có một lá cờ trận cực lớn từ dưới đất lên bay ra, phóng thẳng lên trời, sau đó cả đại lục này, hoặc là nói cả Tiểu Tiên giới này đều bị từng đạo Hồng Mông bảo quang chiếu vào, quang hoa vạn trượng.

Dưới chân đám người Phương Hành, đại địa cũng vỡ ra, bùn đất, núi đá chung quanh đều điên cuồng bay lên trời, mặt đất phía dưới bọn họ lại đang không ngừng lõm sâu, ngay cả bọn họ đã bay đến không trung cũng bị lực lượng đáng sợ dưới chân kéo xuống, đầu tiên là cóc được Tiệt đạo đạo đồ dùng làm tọa kỵ, sau đó chính là các tiên binh, tiếp theo là các vị tiên tướng, đến cuối cùng, ngay cả mấy người Lộc Tẩu và Văn tiên sinh cũng bị loại lực lượng đáng sợ này kéo xuống, miệng kinh hô không thôi!

- Những sinh linh Thần tộc này từ lúc nào học được trận pháp cao minh như vậy thế?

Phương Hành cũng đã bị vô số Hồng Mông lực lượng bám lấy, trong lòng vừa sợ vừa giận:

- Thông Cổ Thần Vương này to gan lớn mật, không ngờ dám dùng danh nghĩa của Thần Chủ để hại ta. . . Hắn. . . Hắn rốt cuộc là điên rồi, hay là gan to tày trời dám…

Khi một suy nghĩ còn chưa hiện lên hết, hắn cắn răng một cái, không giãy dụa nữa, theo lực lượng đó rơi xuống.

Vào chớp mắt hắn rơi xuống, đại địa nứt ra, cả tòa đại lục từ bốn phía cuồn cuộn nổi lên, giống như hình thành một vỏ trứng rỗng, bao phủ cả hắn và các tiên binh tiên tướng dưới trướng vào trong, không ngờ hình thành một lồng giam quỷ dị, dùng cả đại lục làm thân lồng, nhốt đám người Phương Hành ở trong, lâp tức lại xuất hiện vô số phù văn, hiển hóa ở trên lồng giam này, sau đó thì nghịch chuyển, từng đạo lực lượng khó có thể hình dung xé trời rạch biển tỏa ra, không ngừng hút ra tiên khí tinh thuần.

Nhìn lồng giam giống như hoa sen, Thông Cổ Thần Vương đã lẳng lặng bồng bềnh trong tinh vực, sắc mặt hắn hiển nhiên cũng vô cùng khó coi nhìn lồng giam đó, không ngừng thở hổn hển, sắc mặt trở nên tái nhợt như tờ giấy.

- Thông Cổ, ngươi quả nhiên to gan!

U Ẩn Trùng Mẫu qua một lúc mới quay đầu nhìn hắn:

- Không ngờ dám làm ra chuyện thế này?

- Ta cũng là vì nghĩ cho Thần Minh, Thần Chủ có thể trách ta sao?

Thông Cổ Thần Vương thở hắt ra mấy hơi, sắc mặt cổ quái nói.

- Ha ha, tốt nhất hãy mong tất cả được như ngươi mong muốn, nếu không, Thần Chủ không chỉ trách tội ngươi thôi đâu.

U Ẩn Trùng Mẫu quay đầu, nghiêm túc nói:

- Nàng ta sẽ khiến tộc của ngươi vĩnh viễn biến mất trong thiên địa!

Thông Cổ Thần Vương vốn đã vô cùng lúng túng, lúc này lập tức trở nên càng lúng túng hơn.

- Là Thần Chủ bất mãn với chúng ta, muốn lừa giết chúng ta, hay là có âm mưu gì khác!

Mà lúc này, Tiệt đạo đạo đồ rơi vào trong trận pháp giống như hoa sen này ai nấy cũng đều thất kinh, bọn họ lúc này đều không bị thương hay là mất mạng, chỉ bị nhốt trong một không gian rất lớn, không hề có cánh cửa nào, chỉ cảm thấy chung quanh đều có áp lực mãnh liệt ùa tới, khiến bọn họ căn bản không thể nổi lên tâm tư đào thoát, trong lòng lại càng nghĩ càng lo lắng, không nhịn được mà suy đoán lung tung!

- Không phải Thần Chủ, là Thông Cổ Thần Vương đó hại chúng ta!

Phương Hành lúc này cũng sầm mặt, lạnh giọng nói.

Trong lòng hắn rất xác định điểm này, vừa rồi trước khi xông tới Thần Tiêu cung, hắn đã bắn ra một tên về phía Thần Tiêu cung, mũi tên đó lại từ một đạo căn nguyên hắn từ trong khô lâu thần cung lấy ra biến thành, sau khi bắn ra một này, khí cơ tỏa ra xung quanh, nếu Thần Chủ ở trong Thần Tiêu cung, nhất định có thể phát hiện, bởi vì khô lâu thần cung vốn chính là Thần Chủ luyện hóa và ban cho, không có đạo lý nào lại không nhận ra đồ của chính nàng ta, nhưng sau khi bắn ra một đó, nàng ta vẫn không xuất hiện, liền chứng tỏ một vấn đề.

Hiện tại khiến Phương Hành lo lắng chỉ là nếu Thần Chủ không ở Thần vực, vậy người lúc trước thư từ qua lại với Tử Huyền tiên soái là ai?

Đám người Thông Cổ Thần Vương cứ bảo mình chờ ở đây, rốt cuộc là có ý gì?




Bạn cần đăng nhập để bình luận