Lược Thiên Ký

Chương 1286: Cuối cùng đợi đến các ngươi


Tinh không bao la trong mắt một số người thì chỉ là một mảnh tử địa hoang vắng, nhưng ở trong mắt loại người một lòng cầu tiên như Lộc Tẩu, con đường này đầy khô nóng mà nhàm chán, còn ở trong mắt Ngao Liệt thì tiên lộ lại tràn đầy mê mang và chưa biết, nhưng với Phương Hành lúc này, tiên lộ lại giống như một mảnh bảo khố chất đầy đồ quý... Chỉ là hơi lớn chút mà thôi!

- Nhìn thấy không?

Lời này không chỉ là nói nói cho vui, lần nữa bước lên tinh đồ, Phương Hành rất nhanh liền khiến Ngao Liệt và Lộc Tẩu hiểu được ý trong những lời hắn vừa nói:

- Trên phần đồ giám Thần tộc này ghi chép ba trăm bảy hai loại kim quáng, bốn trăm sáu mươi bảy loại tinh thổ với các chủng loại bất đồng, hơn nửa trong đó đều có thể dùng để đúc khí, sau khi thêm vào, xác suất xuất hiện thần binh lợi khí sẽ tăng mạnh, đoán rằng các ngươi cũng biết, Thiên Nguyên trước nay luôn có đúc kiếm sư ưa thích sưu tập vẫn thiết, dùng vào đúc kiếm, chính bởi vì trong tinh không chủng loại trân thiết tiên đồng phong phú hơn xa Thiên Nguyên, bình thường bọn họ có thể được một lượng nửa cân đã cao hứng cả ngày, nhưng chúng ta thì sao...

Phương Hành dương dương đắc ý giơ ngón tay chỉ phía xa xa:

- Ở chung quanh giờ toàn là vẫn thiết!

Ngao Liệt và Lộc Tẩu đều ngẩn ngơ, đồng thời phát giác lời Phương Hành nói không phải không đạo lý...

Lúc ở Thiên Nguyên, bọn họ cố nhiên sẽ hứng thú với tiên kim vẫn thiết trong tinh không, nhưng đến trong tinh không rồi, khắp đất hoang vu, ai còn có thể nghĩ đến cái thứ kia, tâm lý đều phồng lên một hơi, chỉ nghĩ nhanh nhanh đi đến đầu bên kia tiên lộ!

- Mà đúc khí mới chỉ là tiểu đạo trong đó mà thôi, còn có càng nhiều bảo tàng, tác dụng cũng nhiều lắm, thực sự là khó mà tưởng tượng!

Phương Hành càng nói càng hưng phấn, khí khái xung thiên:

- Bình thường thấy nhiều bảo bối có chủ như vậy, còn phải cố sống cố chết đoạt lấy cho bằng được, giờ ở trong tinh không bao la, khắp nơi toàn là bảo bối vô chủ, nếu mà còn khách khí, vậy còn tính là người không?

- Đi thôi!

Hắn cước đạp Khô Lâu, khí thế hùng hổ xông vào sâu trong tinh không.

- Thứ hữu dụng đều bị hắn dời sạch...

Ngao Liệt cùng Lộc Tẩu ngơ ngác nhìn nhau, dở khóc dở cười, nhưng hơi khẽ do dự, lại cũng chỉ đành than nhẹ một tiếng, cùng đi theo.

...

...

Bởi vì trước đây có ngũ lão ở bên, Phương Hành tự nhận rất cao, căn bản không nguyện cầm Tinh Không đồ giám mà mình thật không dễ dàng mới lấy được từ chỗ Thần Chủ ra phân hưởng cùng bọn họ, bởi thế một mực chưa từng ai gặp qua. Nhưng hiện nay lại khác, bên người chỉ còn người mình, hứng trí cũng lên, bèn bắt đầu thăm dò các hành tinh ven đường, dựa theo ghi chép trên Tinh Không đồ giám, đi sưu tầm những vẫn thiết tiên đồng quý hiếm, mỗi phát hiện một loại, hắn đều nhảy nhót không thôi, đường đi nhờ đó mà đỡ cô quạnh chút ít.

Chẳng qua nói đi thì cũng phải nói lại, sở dĩ hắn muốn tìm kiếm những thứ kia, nói thật là vì lữ đồ quá mức nhàm chán, muốn kiếm chuyện để làm, chứ thực ra hắn không mấy hứng thú với đám vẫn thiết tiên kim kia. Chỉ có điều, bên người nay lại nhiều thêm Lộc Tẩu, mà Lộc Tẩu vốn không phải chiến tu, một đời tu hành, hứng thú đối với các loại kỳ môn độn giáp, trận thuật luyện phù hơn xa chiến pháp. Lại thêm, hắn có thể tu luyện một thân trận thuật tới cảnh giới hiện nay, phần nào cũng chứng tỏ bản thân hắn có được thiên phú cực con đối với những thần thông cửa lệch kia !

Vô số vẫn thiết tiên kim Phương Hành sưu tầm được đều chồng chất trong Thần cung, lười nhác đi quản, chỉ chăm chăm đi so đối với Tinh Không đồ giám, suy xét xem thứ này thứ kia đáng bao nhiêu tiền. Ngược lại Lộc Tẩu dần có hứng trí, bắt đầu trầm hạ tâm tới nghiên cứu những chỗ bất phàm của các loại vẫn thiết tiên kim kia, lúc đầu chỉ là hứng thú bất chợt, nhưng đến về sau, lại dần dần trầm tiến vào, ngày đêm nghiên cứu, vui ở trong đó...

Cũng may chuyến đi xa này Phương Hành mang đi không ít đồ vật linh tinh, có thể nói không biết bao nhiêu để uẩn đạo thống bị hắn dời sạch, bình thường Lộc Tẩu muốn kiếm chút lò đan, linh thảo, phù triện… vân vân… Hết thảy đều có thể tìm được, hơn nữa lượng cất trữ còn không ít, ngược lại khiến Lộc Tẩu cảm thấy chẳng khác gì lúc ở Thiên Nguyên, lại thêm số tinh linh tích trữ của Phương Hành cũng tương đương giàu có, không cần phải tiếp tục bế quan khô thủ, đại khái có thể thanh thản ổn định làm học vấn, quả nhiên không còn vẻ gì là khổ muộn như trước...

Trên đường vốn có không ít hung hiểm, trước kia đều do ngũ lão giải quyết, Phương Hành không thèm để ý, nhưng hiện nay lại cần chính bọn họ giải quyết. Được cái tuy không có ngũ lão, lại có một Ngao Liệt nhiệt huyết tràn đầy, đứa này vốn là hạng dăm ba ngày không đi ra hoạt động hoạt động trong lòng liền không tự tại, giờ thì hay rồi, gặp phải phiền toái gì, đứa này đều không cần nhắc nhở, liền tự mình lủi ra, triển khai thần thông đáng sợ của Long Tộc, thế như chẻ tre giải quyết rắc rối, vừa có thể xử lý vấn đề, vừa cũng để ma luyện tự thân!

Cứ như vậy, một người thỏa mãn được yêu thích cướp bóc của bản thân...

Một người thỏa mãn nhu cầu tu hành...

Người sau cùng cũng thỏa mãn ý niệm biến thái một đường đánh xuyên tiên lộ!

Hành trình này, quả thực ai cũng có được thứ mình muốn, thật sự là một mảnh hài hòa!

Ngay chính Phương Hành cũng nhịn không được nhiều lần cảm thán, nếu trên đường có thể nhiều thêm mấy người tình làm bạn, sinh đứa tiểu thổ phỉ… vậy lại hoàn mỹ. Ít ra như thế cũng đỡ hơn cả ngày làm bạn với một lão già và một con rồng đực huyết khí quá thịnh như bây giờ?

Cũng chính bởi ý niệm niệm, hắn lại càng nhớ đến Ngao Trinh.

Rốt cuộc trong lữ đồ này, cảm giác cũng lại thiếu mỗi con rồng cái kia...

...

...

Trong tinh không không có ngày đêm, thời gian cũng chỉ là một khái niệm mang tính tham khảo mà thôi, vì thế vượt qua tinh không thường thường sẽ khiến người có cảm giác như thời gian đóng băng, tựa hồ bản thân đang ở trong thời quang đoạn tầng, ngẫu nhiên hứng khởi, nhớ ra đi suy tính, mới sẽ hoảng nhiên đại ngộ... Mẹ nó, thì ra đã qua thời gian dài như vậy, thế mà cứ tưởng mới chỉ chớp mắt!

Phương Hành là người lười nhác tính toán thời gian, qua ngày trong vô tư vô lự, căn bản quên mất nghĩ tới đã ở trong tinh không bao lâu, chỉ đại thể cảm thấy, công phu “Tụ Lý Kiền Khôn” kia của mình đã tu luyện thành thạo, nghiên cứu đối với thức giới cũng tương đương quen thuộc, một ít hạt giống linh dược để dành trong Thần cung đều đã nở hoa kết quả, chủ yếu nhất là, nhóm trong sinh linh thứ nhất trong thức giới, hơn trăm con heo béo… đã có một con nhờ mình nhàn đến hoảng, dạy cho lên cảnh giới Kim Đan!

Ngoài ra, Lộc Tẩu không phụ danh tiếng trận tu, dùng các loại vẫn thiết tiên kim làm tài liệu, chầm chậm hiểu rõ tưởng tận đặc tính Thần cung của Phương Hành, bắt đầu động thủ luyện chế, dần dần, không gian Thần cung đã từ hơn trăm trượng tăng trưởng đến hơn ngàn trượng, đến sau thậm chí vượt quá vạn trượng, thậm chí càng thêm rộng lớn...

...

...

Chỉ là, nhiều biến hóa xảy ra như vậy, đám người Phương Hành lại vẫn không đuổi kịp Cửu Đầu Trùng, thậm chí không đuổi kịp đám người Long mẫu và Lam tiên sinh, Văn tiên sinh. Lúc nhàn tới vô sự, bọn họ cũng thảo luận qua, trong tay đám người Lam tiên sinh có tinh đồ mà mới đầu Phương Hành cấp cho, phần tinh đồ kia đương nhiên đã bị Phương Hành làm qua tay chân, có thể an toàn thông đi cửa thứ hai trên tiên lộ, nhưng bắt đầu từ cửa thứ hai, lộ tuyến liền thay đổi, bởi thế Phương Hành nói qua, đại khái có thể đuổi kịp những người này ở cửa thứ hai...

Nhưng khiến người không tưởng tượng được chính là, cửa thứ hai kia mãi mà vẫn chẳng thấy bóng dáng đâu...

Tiên lộ này quả thật dài lâu dị thường!

Chẳng qua, cuối cùng khi đám người Phương Hành đã quen với thứ đập vào trước mắt toàn là tinh không bao la thì cũng là lúc gặp phải một màn có thể lần nữa xúc động tâm huyền, đồng thời kết thúc chặng hành trình dài đằng đẵng...

Phương Hành chính đang ngồi trên xương đầu Khô Lâu, bộ dạng lười nhác ôm lấy vò rượu nhấm nháp như thường ngày, đột nhiên ngẩng đầu lên!

Trước mặt xuất hiện một mảnh Tinh Vân cực lớn, mông lung thần bí, mờ mịt như sương...

Dưới mảnh Tinh Vân kia ẩn ước thấy được một phương đại lục to lớn, đột ngột vắt ngang giữa không.

Phảng phất như là đột phá không gian mà đến, cứ vậy hiển hóa trong mí mắt Phương Hành...

Bên ngoài Tinh Vân, trong tinh không dựng lên một khung Bạch Ngọc vân đài!

Vân đài khắc hoa chạm ngọc, hết sức hoa lệ, một mảnh tiên phong đạo khí, nhìn qua như là tiên kiều tiếp dẫn trong truyền thuyết!

- Đây là thứ gì?

Vò rượu tuột khỏi tay Phương Hành, rượu chảy ra trôi nổi quanh người.

- Tới...

Cũng lúc Phương Hành sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, tia sáng từ Tinh Vân kia đã quét trúng Phương Hành, sau đó, trên vân đài đột nhiên có một đạo thần niệm ba động, tiếp đó đạo thần niệm ba động này dẫn động hai đạo thần niệm khác đồng thời chấn đãng, trong lời nói như là xen lẫn vẻ hớn hở khó mà nói rõ, sau đó, đằng sau vân đài bất chợt vang lên tiếng chuông cổ phác, trong tinh không căn bản không có thanh gì âm truyền đạt, nhưng tiếng chuông vẫn cứ vang lên vô cùng chân thực...

- Đã xảy ra chuyện gì?

Dưới xương đầu Khô Lâu, Lộc Tẩu chính đang bế quan suy xét làm sao để tiếp tục cải tạo Thần cung và Ngao Liệt ở bên cạnh trợ thủ cũng nghe được tiếng chuông, vội vàng nhảy ra, sau đó bọn họ cũng thấy được mảnh Tinh Vân và vân đài, cả hai đồng thời ngây ngốc...

Trên tiên lộ Long Tộc, giữa tinh không mênh mang, làm sao sẽ có tồn tại thế này?

Tiên phong đạo khí nồng nặc, không biết thắng quá Thiên Nguyên mấy lần, quả thực như là… Đại tiên giới trong truyền thuyết...!

- Phụng mệnh tứ chủ, chờ đợi ở đây ba mươi năm, chư vị đạo hữu, cuối cùng đến nơi...

Ngay lúc ba người bọn họ đang thần tình kinh ngạc, ngưng thần đánh giá, lại đột nhiên nghe được trên vân đài có tiếng cười to truyền đến, liên tiếp ba đạo thân ảnh nhảy lên từ trên vân đài cao cao, chân đạp tinh không, nghênh tới chỗ bọn họ, nhìn bộ dạng có vẻ là một đạo, một tăng, một yêu nữ, đạo giả tiên phong đạo cốt, râu bạc phất phơ, tăng giả tăng y trắng ngà, khí chất xuất trần, còn nữ tử thì lại yêu mị tận xương, điên đảo chúng sinh, trên mặt ba người đều treo vẻ vui sướng khó mà che dấu, cười khanh khách như bạn cũ gặp lại...

- Để chúng ta đợi lâu quá...

- Thông Thiên Đạo Chủ Phương Hành đại thánh...

- Thương Lan Hải Long cung Ngao tam thái tử...

- Tám kiếp tán tiên Trần chân nhân...

Bạn cần đăng nhập để bình luận