Lược Thiên Ký

Chương 1180: Không tin đánh tới ngươi tin.




Thái Cổ có thần binh xuất thế, Quỷ Thần gào khóc, mưa to liên miên, mấy tháng không dừng!

Bây giờ thiên tượng kịch biến, U Quỷ cuồng tiếu, tiếng hoan hô như nước thủy triều...

Tràng cảnh vừa quỷ dị lại đáng sợ như thế này, khiến cho mỗi người đều run rẩy. Dùng tu vi của bọn hắn, tự nhiên không sợ quỷ thần gì, nhưng một màn này quá quỷ dị, lại làm cho bọn họ nổi cả da gà.

Bọn họ sợ không phải quỷ thần, mà là ý nghĩa ẩn chứa dưới cử động dị thường của những quỷ thần kia, cũng sợ hãi Ma thân của Phương Hành tay không ngăn cản Hỗn Độn Cổ Giản, này để trong lòng bọn họ như nổi lên mưa to gió lớn, như có đồ vật bọn họ khó có thể lý giải nào đó xuất hiện!

Cái kia không giống như phân thân, càng giống như một thanh binh khí!

Một thanh binh khí đủ để ngăn chặn Hỗn Độn Cổ Giản...

- Ha ha ha ha...

Không biết qua bao lâu, Phương Hành cũng nở nụ cười, sau đó càng cười càng lớn.

Lúc này ý mừng trong lòng của hắn khó mà hình dung.

Thực luyện thành rồi.

Dùng Ma thân làm phôi, ngàn vạn thuật pháp của các cao thủ làm lô, sinh tử áp lực làm chùy, lấy Bách Gia Ý làm dẫn, cuối cùng lại được lực lượng anh linh của các Thượng Cổ Thần Ma gia trì... Bách Chiến Hồn Binh luyện thành rồi.

Ma Binh vừa ra, ngăn cản được một giản tất sát của Cổ Hạc, ánh mắt Phương Hành đại định.

Sau đó, hắn cưỡng ép đè xuống tâm tư kích động, quay người nhìn về phía bên kia.

Đối mặt với mộ địa ẩn ẩn truyền đến trận trận cuồng tiếu, Phương Hành chỉnh trường bào, hư bái thi lễ, hai tay xá dài, cười vang nói:

- Tiểu gia Phương Hành, cảm ơn chư vị anh linh đại gia chỉ dẫn tương trợ...

- Ha ha ha ha...

Phương hướng mộ địa truyền đến một trận cười dài như ẩn như hiện, giống như đang trả lời Phương Hành.

- Ngươi là đang tìm chết!

Mà lúc này, một thanh âm phẫn nộ tới cực hạn cũng vang lên, quay đầu nhìn lại, là Cổ Hạc tức đến sắc mặt bóp méo, Ma Binh của Phương Hành lại đỡ được cổ giản, cái này để trong lòng của hắn sau khi chấn kinh, cũng dâng lên biệt khuất vô tận, lại nhìn thấy bản thể của Phương Hành, vào lúc này còn có thời gian tế bái, nhất thời càng làm cho lửa giận của hắn bay lên, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, sau đó trầm giọng hét lớn:

- Bất quá là tàn niệm của ma đầu chết mấy vạn năm, không bảo vệ mộ địa nho nhỏ của mình, lại có dũng khí cản thần binh của ta? Hôm nay ta để cho các ngươi cùng nhau hồn phi phách tán...

Thẳng đến lúc này, hắn vẫn không muốn tin tưởng Ma Binh của Phương Hành đã thành, chỉ cho rằng đó là tàn linh của Thượng Cổ ma đầu đang giúp Phương Hành, giúp đối phương đỡ được một kích của mình, bất quá mặc dù tàn linh của những Thượng Cổ ma đầu kia đáng sợ, nhưng ở trong mắt người có tu vi như hắn lại không chút sợ hãi, chết là chết, dù khi còn sống hung uy ngập trời, sau khi chết cũng chỉ là một tia anh linh, có thể có bao nhiêu lực lượng?

Có thể đỡ mình một giản, Cổ Hạc cho rằng đây đã là cực hạn của bọn hắn!

Sau khi mình toàn lực thúc giục Hỗn Độn Cổ Giản, có thể dễ dàng đánh bọn hắn hồn phi phách tán!

Rống!

Cổ Hạc thu hồi cổ giản, sau đó bắt pháp ấn, thân hình biến mất ngay tại chỗ, cùng lúc đó, ở sau lưng bản thể của Phương Hành, một mảnh lông hạc chẳng biết lúc nào tung bay qua dấy lên liệt diễm, thân hình Cổ Hạc hiện thân, quơ Hỗn Độn Cổ Giản, hung hăng đập về phía đỉnh đầu của Phương Hành...

Là Cùng Thiên Cửu Biến và Hỗn Độn Cổ Giản đồng thời phát huy!

Lúc này Bách Chiến Hồn Binh của Phương Hành còn ở ngoài hơn trăm trượng, Cổ Hạc cũng đã chuyển hóa phương vị, đến phía sau Phương Hành.

Hắn là nắm đúng thời cơ, muốn thừa dịp trước khi Phương Hành thu hồi Ma Binh chém giết bản thể của hắn.

- Ha ha, thủ đoạn này của ngươi, đã không làm khó được ta nữa rồi...

Lúc này ở giữa bản thể của Phương Hành và Cổ Hạc, đã không có bất kỳ cái gì ngăn cản, nhìn lên cực kỳ hung hiểm, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn lại nở nụ cười, sau đó cong ngón búng ra, một hòn đá trơn bóng, sữa trắng như ngọc bay ra, chính là Xá Lợi được Vạn Linh Đan luyện hóa, Xá Lợi nhẹ nhàng bay về phía cổ giản của Cổ Hạc, mặt ngoài có ma khí phun trào, thời điểm nó sắp va chạm với cổ giản, đột nhiên ma khí cuồn cuộn, hóa ra một bộ Ma thân!

Xa xa Bách Chiến Hồn Binh đã biến mất, lại mượn Xá Lợi xuất hiện ở trước người Phương Hành.

Bành!

Bách Chiến Hồn Binh lại ngăn cản một giản của Cổ Hạc, chấn động đến hư không cuồn cuộn, cương phong văng khắp nơi.

- Sao có thể?

Cổ Hạc khiếp sợ mở to hai mắt nhìn, như không thể tin được một màn trước mắt này.

Cùng Thiên Cửu Biến của hắn là Tiên pháp, ngay cả ở trong Tiên Giới cũng là bí pháp khó gặp, bàn về thân hình na di, chính là thế gian không ai sánh bằng, nhưng hắn làm sao cũng không thể tin được, Ma thân của Phương Hành, lại mượn Xá Lợi cổ quái làm được điểm này, na di vào trong hư không, tốc độ không thua bản thân chút nào, rất giống thân pháp Cùng Thiên Cửu của mình Biến!

- Ha ha, làm sao không có khả năng?

Bản thể Phương Hành dứt khoát ngồi xếp bằng ở trong hư không, giống như Tiên Tôn, sau lưng ba dải lụa phiêu phiêu đãng đãng, pháp lực toàn thân vận chuyển tới cực hạn, mà tâm thần của hắn thì toàn tâm toàn ý gửi ở trên Bách Chiến Hồn Binh, thanh âm thật thấp nở nụ cười:

- Bách Chiến Hồn Binh, Bách Chiến Hồn Binh, ngươi cho rằng tiểu gia luyện Ma Binh này là nhàn rỗi không chuyện gì luyện ra chơi sao?

Đang khi nói chuyện, Cổ Hạc đã lần nữa chuyển hóa thân hình, đến một phương vị khác, vung vẩy cổ giản muốn đánh bản thể Phương Hành, nhưng Phương Hành tùy thời bắn ra một viên Xá Lợi, Bách Chiến Hồn Binh xuất hiện ở trước người Cổ Hạc, lần nữa ngăn hắn lại, khiến cho thân hình hắn vô luận biến pháp như thế nào, cũng không thể tiếp cận bản thể của Phương Hành, chỉ có thể cứng đối cứng trước cùng Bách Chiến Hồn Binh đọ sức một phen.

- Mượn phôi trùng sinh, tụ tán tùy ý, Tam Giới chư thiên, ở khắp mọi nơi, đây là Bách Chiến Hồn Binh!

- Im miệng!

Cổ Hạc cắn răng quát to, thân hình xoay chuyển như lưu tinh, dưới chân đạp trên hư không, vòng qua Bách Chiến Hồn Binh một vòng, xa xa điểm về phía Phương Hành, Hỗn Độn Khí ngưng tụ, hóa thành một mãnh hổ gào thét, mở ra miệng lớn như chậu máu nuốt về phía Phương Hành...

Hỗn Độn Cổ Giản trong tay hắn, không phải chỉ dùng để nện, khống chế Hỗn Độn Khí cũng là một loại thần thông!

Sau khi khống chế Hỗn Độn Khí cắn nuốt về phía Phương Hành, hắn vung giản quét ngang, đánh tới Bách Chiến Hồn Binh, lại là binh khí bình thường, phân thành hai đạo công kích, một mặt cuốn lấy Bách Chiến Hồn Binh, một bên công kích bản thể Phương Hành, để hắn đáp ứng không xuể!

- Biến! Biến! Biến!

Phương Hành thấy vậy, lại cao giọng cười lạnh, sau đó quát liền ba tiếng.

Bách Chiến Hồn Binh phát sinh biến hóa, thình lình từ Ma Tướng ba đầu sáu tay, hóa thành một đại xà hai đầu, một cái đầu quấn tới Cổ Hạc, một cái đầu khác thì kéo dài ra, hung hăng cắn mãnh hổ do Hỗn Độn Cổ Giản hóa thành, cắn đến Hỗn Độn Khí tán dật, mãnh hổ kêu rên.

- Ta có chín ngàn chín trăm Xá Lợi, Hồn Binh liền có chín ngàn chín trăm biến hóa, đây là Bách Chiến Hồn Binh!

- Càn rỡ!

Sắc mặt Cổ Hạc lạnh lẽo, vội vàng thu hồi Hỗn Độn Cổ Giản, Hỗn Độn Khí tràn ngập thiên địa bị thu hồi lại, tất cả ngưng tụ ở trên cổ giản, mà trong nháy mắt này, Hỗn Độn Cổ Giản cũng thình lình xảy ra biến hóa, rõ ràng là một cây thiết giản, lại có cảm giác cực kỳ sắc bén, phong mang hiển lộ, sau đó bị hắn thuận thế vạch một cái, Hỗn Độn Cổ Giản mang theo phong mang thẳng tắp bay về phía Bách Chiến Hồn Binh, những nơi đi qua hư không băng liệt.

- Ngươi đã nói tốt như vậy, vậy ta trước hủy Hồn Binh ngươi cực khổ luyện thành đã!

Trong lời nói của Cổ Hạc đã mang theo một tia ghen ghét mà chính hắn cũng không phát hiện được, muốn hủy Hồn Binh.

Hắn cũng là thiên kiêu, ánh mắt sắc nhọn, sớm đã nhìn ra Ma thân của Phương Hành thật bị hắn luyện thành một đồ chơi cổ quái, biến hóa tùy tâm, tùy ý du tẩu ở giữa hư không, mặc cho hắn gặp chiêu phá chiêu, cũng rất khó thoát khỏi vật này khống chế, chỉ bất quá hạch tâm của Hồn Binh lại giống như là một loại Xá Lợi, trình độ chắc chắn hẳn không cao, chỉ cần mình hủy Xá Lợi, binh này tự giải!

Thế nhưng trước khi cổ giản nện vào Hồn Binh, mặt ngoài Bách Chiến Hồn Binh, cũng chính là tất cả ma khí rung động, hung phong lan tràn, Hỗn Độn Cổ Giản rắn rắn chắc chắc nện tới, nhưng không có triệt để cắt đứt Bách Chiến Hồn Binh như Cổ Hạc tưởng tượng, mà là phong mang và ma khí va chạm, đồng thời vỡ vụn, sau đó Hỗn Độn Cổ Giản bị chấn ra, Hồn Binh cũng bay về phía sau.

- Ha ha ha ha, không gì không phá, không gì có thể phá, đây là Bách Chiến Hồn Binh...

Thanh âm của Phương Hành cũng đồng thời vang lên, cười lớn tiếp tục tán dương Bách Chiến Hồn Binh.

Từng tiếng khoe khoang kia, tựa như từng tát tai đánh vào mặt Cổ Hạc...

Vị cổ tộc đệ nhất nhân kia, gương mặt trở nên nóng bỏng, hận Phương Hành muốn chết, lúc đầu muốn nhanh giải quyết chiến đấu, lúc này rốt cục thu hồi khinh thường, ép mình bình tĩnh lại, tay cầm cổ giản, ánh mắt cũng từ trên bản thể Phương Hành thu hồi lại, nhìn chằm chằm Bách Chiến Hồn Binh, thanh âm như từ Cửu U truyền ra:

- Ta không tin!

Hắn ngừng lại một chút, thanh âm giương cao, như sấm nổ truyền ra bốn phía.

- Ta không tin, chỉ là một ma linh, liền có thể đền bù chênh lệch giữa ngươi và ta!

- Ta không tin, ngươi tiện tay luyện chế một Hồn Binh, liền có thể chống cự Hỗn Độn Cổ Giản!

Trong tiếng gầm, Hỗn Độn Cổ Giản như sinh ra cảm ứng, Hỗn Độn chi khí đại thịnh, ánh sáng như thái dương, sau đó bị hắn hung hăng vung lên, đánh thẳng về phía Bách Chiến Hồn Binh, không ngờ thu đi tính khí táo bạo, muốn chính diện ác đấu với Phương Hành!

- Gặp mạnh thì mạnh, tùy cơ ứng biến...

Lúc này bản thể Phương Hành còn đang đắc ý nói, bất quá còn chưa nói xong, đột nhiên biến sắc, bây giờ Cổ Hạc tới quá nhanh, không có thời gian để hắn moi ruột gan tìm từ khoe Hồn Binh của mình, trong lúc cấp thiết chỉ có thể phi thân lên, xòe năm ngón tay, Hồn Binh sinh lòng cảm ứng, kỳ dị hóa thành một thanh đại đao rơi vào trong tay hắn, ôm theo ma khí cuồn cuộn, mang theo hung quang, thuận thế chém về phía Cổ Hạc, đồng thời trong miệng còn không quên tán dương một câu cuối cùng.

- ... Ngươi không tin đánh tới ngươi tin, đây chính là Bách Chiến Hồn Binh!






Bạn cần đăng nhập để bình luận