Lược Thiên Ký

Chương 1172: Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân.




Khi nhìn thấy cầu đá, ngoại trừ Hoa Mật Nhi nghẹn ngào kêu lên, những người khác đều đã ngây ngẩn cả người, chỉ cảm thấy cả người đều bị cây cầu đá tràn ngập Tiên khí kia hấp dẫn, ở trong một cái chớp mắt, trong lòng bọn họ đều nhớ tới gánh vác nhiệm vụ trên người mình.

Lần này đi sứ Tịnh Thổ, mặc dù Thần Đình đối với một số chi tiết cụ thể giữ cực kỳ bí mật, nhưng mục đích của Thần Chủ lại đã sớm truyền ra, bọn họ đều biết Thần Chủ muốn lấy một thần vật, hơn nữa tên thần vật kia chính là Phong Thần Bảng...

Bọn họ đều chưa từng gặp qua Phong Thần Bảng, nhưng không hiểu thấu, khi nhìn thấy cầu đá, giống như trong u minh liền sinh ra một loại cảm giác... Nếu nói thật có Phong Thần Bảng, như vậy nhất định ngay ở cuối cầu đá, nhất định ở trong hang đá kia...

Chỉ nhìn Tiên khí nồng đậm, liền để mỗi người cảm giác hãi hùng khiếp vía!

Cái này căn bản có thể nói là một động tiên!

Dù là ở Tiên Giới, chỉ sợ cũng không nhìn thấy Tiên khí nồng đậm như thế!

Vào lúc này, bọn họ loáng thoáng đoán được một loại nguyên lý nào đó ở trong địa cung, Ma thủ phiêu phù trên vực sâu, từ trình độ nào đó, đại khái là dùng ma khí cuồn cuộn của mình che lấp Tiên khí nồng đậm, thậm chí trong lòng bọn họ đã dâng lên một ý nghĩ, đại khái trước đây vài Tiên Điện bỏ chạy trong truyền thuyết kia, là ở chỗ này...

Chỉ có những Tiên Điện biểu tượng tạo hóa cường đại nhất kia, mới có thể có Tiên khí nồng đậm như thế?

Từ những tư liệu đã biết suy tính, đây cũng là đi thông, bởi vì sau khi Huyền Quan phủ xuống, không biết có bao nhiêu đại nhân vật của Thiên Nguyên Đại Lục và Thần Đình, thông qua các loại cách thức dò xét Tiên Điện ở thời điểm Huyền Quan phủ xuống, nhưng vẫn không có kết quả, nguyên nhân rất đơn giản, là vì nơi đây ma khí nồng nặc ngăn cản kết quả suy tính của bọn họ, mới để bọn hắn không thể tìm được vị trí của Tiên Điện.

Mà bây giờ, hình như Ma thủ hoàn thành sứ mạng của mình, rơi vào trong Cửu U, sau đó lộ ra cầu đá.

Sau cầu đá, là một bia đá cổ quái mà thần thánh, cũng lộ ra động phủ kia.

Giờ khắc này, tâm thần bọn họ đều kích động, có chút khó mà kiềm chế, tựa như một khổ hạnh tăng cầu đạo, cuối cùng đã tới Linh Sơn!

Loại tâm tình kích động này, làm bọn hắn gần như đồng thời ngốc ở nơi đó, si ngốc kinh ngạc nhìn.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người ngây dại, vẫn có người phản ứng rất nhanh...

Cơ hồ ở trong nháy mắt cầu đá xuất hiện, nhiều nhất không vượt qua nửa hơi, Phương Hành “sưu” một tiếng vọt tới, tốc độ phản ứng có thể dùng nhanh như điện chớp để hình dung, miểu sát lúc trước nhìn thấy Thiên Ma truyền thừa, đầy đủ chứng minh ở dưới tình huống mọi người đều khiếp sợ, Phương Hành Tiểu Thánh Quân phản ứng nhanh hơn người khác hai nhịp...

Mình nhất định phải đạp vào cầu đá, tiến vào trong hang đá kia!

Đây là ý niệm đầu tiên của Phương Hành khi thấy được bia đá kia. Rất khó hình dung loại cảm giác này, hắn không có dùng Âm Dương Thần Ma Giám đi xem, cũng không giống như Thần Tử Dạ tộc ở trước khi tiến vào địa cung, thì đã chuẩn bị kĩ càng, ngay cả Thiên Ma truyền thừa hắn cũng đã sớm tâm lý nắm chắc.

Phương Hành là khi nhìn thấy bia đá và sơn động kia, trong lòng liền sinh ra một ý niệm, chính là bên trong nhất định có đồ vật cực kỳ trọng yếu!

Nhất định phải hình dung, ngược lại có thể nói làm cường đạo nhiều năm như vậy, dưỡng ra một chút thiên phú nhạy cảm!

Cũng chính là nguyên nhân này, hắn nhanh chóng quyết định chủ ý, người khác còn không có kịp phản ứng, hắn đã xông ra!

Sưu!

Một đạo hắc mang thẳng xông về phía cầu đá, mang theo cảm giác cực kỳ nhiệt tình...

- Không tốt!

Thần Tử Dạ tộc kinh hãi, vô ý thức đưa tay đi kéo Phương Hành, nhưng sau khi Phương Hành nhìn thấy cầu đá, bạo phát ra nhiệt tình thật làm cho người ta chấn kinh, hắn còn chưa đưa tay, Phương Hành đã xông ra ngoài trăm trượng, hắn muốn chạy tới kéo Phương Hành trở về, nhưng rất nhanh liền nghĩ tới Thần Chủ căn dặn, ngạnh sanh thu hồi bước chân, nhưng ánh mắt lãnh khốc nhìn Phương Hành, đối với cầu đá và thần vật phía sau, hắn không cách nào đến gần.

Bất quá Phương Hành đầy nhiệt tình cũng không thuận lợi, hắn phản ứng đầu tiên, cũng là cái thứ nhất xông về cầu đá, nhưng thời điểm hắn tới gần, đột nhiên trong lòng hiện lên báo động, thân hình vội vàng thu lại, không chút do dự lăn lộn mấy vòng trốn thoát, sắc mặt kinh nghi.

Hưu hưu hưu.

Ở vị trí vừa rồi, đột nhiên xuất hiện đạo đạo kiếm quang, giao thoa ở trong hư không, đang chậm rãi biến mất.

Những kiếm quang đó thình lình mang theo Tiên khí nồng đậm, uy lực vô cùng đáng sợ, nhẹ nhàng vạch một cái, ngay cả hư không cũng cắt đứt ra lỗ lớn.

- Không thể đi lên, lại có cấm chế...

Phương Hành biến sắc, chỉ cảm thấy trên cổ lạnh buốt, có loại cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn.

Vừa rồi địa cung do Thiên Ma làm chủ thì thôi, khắp nơi tràn ngập cấm chế có thể lý giải, nhưng hắn không nghĩ tới, cầu đá đã xuất hiện, đầu Thiên Ma đã rơi vào Cửu U, ngay cả ma khí ở chung quanh cũng bắt đầu trở nên nhàn nhạt, cấm chế đã mất đi căn nguyên, từ từ trở nên yếu ớt, nhưng chung quanh cầu đá lại có cấm chế cường đại như thế, vừa rồi nếu không phải mình phản ứng nhanh, trực tiếp nhảy trở về, không chừng đã bị kiếm khí phân thây!

Mà sau khi lui trở về, ánh mắt nhìn lên, trong lòng cũng lấy làm kinh hãi.

Ở chung quanh cầu đá, theo hắn vừa rồi lỗ mãng xông lên, đã kích hoạt một đại trận, cầm đầu chính là cửa đá, mà ở sau cửa đá, tứ trụ bát giác, đều đứng thẳng một Hoàng Cân Lực Sĩ mặc áo vàng, phiêu phiêu đãng đãng, không mũi không miệng, tay cầm trường kiếm, chiếm vị trí liên kết lẫn nhau, ẩn ẩn tương đối, nghĩ đến những kiếm quang kia chính là đám lực sĩ này phát ra, lúc này bọn họ cũng đang dần dần biến mất, ẩn tàng vào hư không, nhưng trong hư không chung quanh cầu đá, lại có sát ý đáng sợ phóng thích ra ngoài.

Khu vực kia lại chiếm mười dặm, mà hắn vừa mới bước vào, bất quá là biên giới mà thôi!

- Tru Tiên Trận?

Dùng Âm Dương Thần Ma Giám đảo qua, trong lòng Phương Hành đã hiện lên đáp án.

Ở chung quanh cầu đá, là một đại trận do Tiên khí thúc giục, cực kỳ đáng sợ, đừng nói hắn bây giờ, đoán chừng Chân Tiên tới cũng không vượt qua nổi, trong lòng cũng thoải mái, nghĩ thầm ở bên cạnh thiên đại tạo hóa như vậy, có đại trận thủ ngự rất bình thường, nếu có thể để cho người ta dễ dàng đi qua, đó mới gọi quái, hơn nữa mặc dù trận này lợi hại, nhưng trận nhãn lại đều do Hoàng Cân Lực Sĩ chiếm cứ, đây là một loại pháp bảo, mặc dù đáng sợ, nhưng uy lực lại không cách nào sánh được tu sĩ chân chính.

Còn nữa, Tru Tiên đại trận kia không phải loại chiến trận một lòng muốn giết người, mà là trận pháp vì phòng ngừa một số ngoài ý muốn phát sinh, đoán chừng còn có ý tứ khảo nghiệm năng lực người vào trận, chỉ cần ngươi có bản lĩnh thông qua đại trận này, thì có tư cách đạp vào cầu đá, nếu như không có năng lực, vậy ngoan ngoãn rút đi, cũng tức là nói, đại bộ phận uy lực của nó dùng để ngăn cản một số sinh linh không được bọn họ cho phép xâm nhập, nhưng chỉ cần phù hợp quy tắc đạp vào cầu đá, thì có thể xuyên qua đại trận.

Phá vỡ đại trận, cùng với xuyên qua đại trận, vốn là hai loại khái niệm hoàn toàn bất đồng!

- Giúp đỡ chút đi!

Phương Hành mượn nhờ Âm Dương Thần Ma Giám rất mau nhìn ra vấn đề này, hít sâu một hơi, cười tủm tỉm nhìn đám người Thần Tử Dạ tộc.

Mặc dù không thể lập tức nhảy đến trên cầu đá, nhưng trong lòng của hắn lại không lo lắng.

Hắn cũng tỉnh táo nghĩ đến, cầu đá không giống Thiên Ma truyền thừa, Thiên Ma truyền thừa có thể tranh đoạt, nhưng cầu đá lại là mục đích cuối cùng nhất của bọn họ, cũng tức là nói, đây mới là nguyên nhân chủ yếu để Thần Chủ phong hắn làm Tiểu Thánh, bởi vì đây chính là chỗ của thần vật trong truyền thuyết kia, sinh linh Thần tộc không dám tùy tiện tới gần, khí tức trên người bọn hắn sẽ kinh động thần vật kia, đến lúc đó ai biết sẽ là kết quả gì?

Có lẽ Tru Tiên Trận vốn phòng ngự sẽ đột nhiên biến thành tuyệt sát trận, hay là thần vật bên trong sẽ trực tiếp bỏ chạy, tóm lại vô luận là kết quả nào, đều là Thần Đình không có khả năng tiếp nhận...

Nói cách khác, bọn họ vẫn phải giống như vừa rồi, che chở mình đạp vào cầu đá!

Có bọn họ giúp đỡ, mình lại dùng Âm Dương Thần Ma Giám cân nhắc trận môn chuyển hóa, cùng lắm thì vái mấy cái, biểu hiện thành kính một chút, đoán chừng xuyên qua kiếm trận không khó lắm...

- Phải giúp hắn đạp vào cây cầu đá kia sao?

Bỗng nhiên nghe hắn nói, sắc mặt chư vị Tiểu Thánh trong sân đều có chút cổ quái.

Gặp được cầu đá, ý của mỗi người là mình trước nhanh đi lên lại nói, ai đoạt cũng không thể cho!

Nhưng suy nghĩ một chút, lại phải bất đắc dĩ thừa nhận, hình như cũng chỉ có để hắn đi lên...

Trong chư vị Tiểu Thánh, những Thần tộc Tiểu Thánh tự nhiên không cần phải nói, căn bản không có tư cách đạp vào cầu đá, mà đám người Hung Đạo, Tứ hoàng tử Thương Lan Hải Ngao Cuồng, Hồng Hoang Cốt Điện Áo Cổ Tiểu Thần Vương lại đều có vấn đề, Hung Đạo sinh ra ở vực ngoại, căn bản không có khí vận của Thiên Nguyên Đại Lục gia trì, Tứ hoàng tử Thương Lan Hải ngược lại là có, nhưng tục truyền từ khi Thương Lan Hải tham dự Thần Nhân chi tranh nhận qua một loại nguyền rủa, bị Thánh Nhân liên thủ tước đoạt khí vận của Thương Lan Hải...

Mà Hồng Hoang Cốt Điện, mặc dù là sinh linh sinh trưởng ở Thiên Nguyên Đại Lục, nhưng cho tới bây giờ đều đối nghịch với Nhân tộc, căn bản không chiếm được khí vận của chúng tiên.

Như thế tính ra, trong bọn họ, chỉ có Phương Hành có tư cách đạp vào cầu đá.

Tâm tư có chút biệt khuất và tiếc nuối, ánh mắt đều nhìn về phía Thần Tử Dạ tộc, nơi đây thiếu đi ma khí che lấp, Tiên khí bại lộ, chỉ sợ chẳng mấy chốc sẽ dẫn tới một vài đại nhân vật nhìn trộm, để tránh đêm dài lắm mộng, phải nhanh làm ra quyết định...

Nhưng đối mặt bộ dáng hớn hở của Phương Hành, Thần Tử Dạ tộc lại không hề tức giận, ánh mắt yên tĩnh nhìn Phương Hành vẫy vẫy tay, nói khẽ:

- Không cần sốt ruột, cửa này không cần ngươi xông, lui về nghe hiệu lệnh của ta đi!

- Không cho ta xông?

Phương Hành ngây ngốc một chút, vẻ mặt cười lạnh:

- Vậy ngươi còn có thể tìm ai, không sợ thần vật chạy sao?

- Thực lực của ngươi còn yếu một chút...

Thần Tử Dạ tộc cười nhạt, như đã tính trước, sau đó quay người ôm quyền:

- Cùng Thiên Tiểu Thánh Quân, hữu lễ!




Bạn cần đăng nhập để bình luận