Lược Thiên Ký

Chương 1661: Hùng hổ dọa người




- Trời ạ, điều này cũng dám nói...

Bên trong đại điện Huyền thiết, các vị tiên tướng đều yên tĩnh, bọn họ bị bầu không khí quỷ dị này làm cho không dám phát ra một tiếng nào.

Duy nhất có một người lại khẩn trương đến toàn thân run rẩy, nhưng trong nội tâm có cảm giác hưng phấn không sao giấu được. Người đó tất nhiên chính là Hươu Tẩu. Vừa rồi, lão già này đã chuẩn bị tốt tinh thần sẽ liều mạng với người khác, lại không nghĩ tới Phương Hành sẽ thực hiện cách ứng phó này, từ thời điểm tù binh Thiên Nguyên kia bỗng nhiên mở miệng cầu xin Phương Hành, Lộc tẩuđã luôn bồn chồn muốn phát điên, không biết rốt cuộc là tu sĩ Thiên Nguyên thật sự nhát gan sợ chết, nói lộ ra Phương Hành, hay là trong lòng bên phía Tử Huyền Tiên Soái có người nghi ngờ nên cố ý đang thử thăm dò Phương Hành. Chỉ có điều sau khi Phương Hành nói ra vài câu hung ác ngang ngược này, hắn đã thoáng an tâm, có dự đoán có thể vượt qua kiếp nạn!

Mà sự thật cũng chính là như thế, ngay vào lúc Phương Hành nói ra hai cái tên Hỗn Độn Tiên Viên - cùng - Thái Hư Bảo Thụ này, các tiên tướng và phụ tá bên trong đại điện vốn đang nghi ngờ, vào lúc này chợt thở ra một hơi, mặt mũi đầy vẻ tập trung...

Nhưng bọn họ có tư cách ngồi vào trong đại điện Huyền Thiết này, bọn họ tất nhiên không phải là người có kiến thức thiển cận!

Bọn họ đều biết đến cái tên Hỗn Độn Tiên Viên cùng Thái Hư Bảo Thụ...

Mà bọn họ cũng biết tới ý nghĩa mà hai cái tên đại biểu!

Bên trong Hỗn Độn Tiên Viên có gần như tất cả các loại tiên dược ngộ đạo của Tam Thập Tam Thiên, đó chính là một loại tài nguyên quý giá, quý đến mức có thể quyết định cho vô số các tiên thăng cấp tới lối đi tới Thái Ất Thượng Tiên, mà Thái Hư Bảo Thụ càng bất phàm hơn... Mặc dù nó là vật trong truyền thuyết, không người nào nhìn thấy qua dáng vẻ thật sự của nó, thậm chí không biết nó có tồn tại hay không, nhưng gần như mỗi người đều nghe nói qua tác dụng của nó...

... Nó có thể giải quyết vấn đề thiếu tiên dược ngộ đạo!

Có thể nói, cho dù là ở đại Tiên giới, hai loại tài nguyên cũng là cực kỳ quan trọng!

Tiên Đế tại sao lại là Tiên Đế?

Lại nói xa hơn nwax, Tiên Vương tại sao lại là Tiên Vương?

Ngoại trừ bọn họ có tu vi đáng sợ, bản lĩnh thông thiên, nguyên nhân quan trọng nhất chính là trong tay có tài nguyên!

Có tài nguyên mới có thể đạt được sự ủng hộ cùng tôn trọng, mới có thể một mực duy trì địa vị siêu phàm!

Hai loại vật này có thể quyết định loại tôn trọng này, loại địa vị này!

Cũng nguyên nhân chính là đây, trong giây lát, không biết có bao nhiêu ánh mắt len lén nhìn sang Tử Huyền Tiên Soái.

Vừa rồi, trong lời nói của Đế Tử đã ám chỉ rất rõ ràng...

Hắn nói trong đại điện phát hiện cảnh tượng quỷ dị là có người muốn hãm hại hắn, mặc dù còn chưa rõ cách thức cụ thể để hãm hại hắn nhưng mục đích này đã rõ ràng, tất nhiên là bởi vì trong tay vị Đế Tử này có hai loại bảo vật quý giá như thế, có người ham muốn hai món bảo vật này, cho nên mới gan to bằng trời, muốn chiếm lấy hai loại bảo dược, mà mục đích chiếm lấy hai loại bảo vật này lại là gì?

Đó là đương nhiên chính là tạo phản!

Thân là Đế Tử của Đại Xích Thiên, tất nhiên không có nhiều người dám bất kính với hắn!

Nhưng cũng có ngoại lệ, ngoại lệ kia có thể liên quan tới làm Tiên Đế phẫn nộ, trực tiếp nhận được lợi ích...

Bây giờ đã có lợi ích này!

Bầu không khí ở đây nhất thời trở nên ngột ngạt đến đáng sợ!

Mỗi người đều sẽ suy đoán gì đó, nhưng tất cả chuyện xảy ra hôm nay lại làm cho bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ!

Bởi vì thật sự đáng sợ!

Mà Vô Cơ Tử bị trực tiếp cuốn vào trong trận sóng gió này, sắc mặt càng trở nên tái nhợt, hắn hoàn toàn không rõ tại sao mọi chuyện bỗng nhiên đi đến một bước này, ban đầu mình mới là bên chủ động, làm sao đã tự nhiên biến thành bị động như thế? Nhưng việc đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể ép xuống khủng hoảng trong đáy lòng, nuốt khó nhọc xuống cổ và gượng cười nói:

- Đế Tử đang nói đùa sao?

Phương Hành căn bản không thèm quan tâm tới hắn, giọng điệu lạnh lùng nói:

- Có phải nói đùa hay không, chỉ cần xem có phải người này là tù binh Thiên Nguyên hay không liền biết thôi!

Vô Cơ Tử lập tức ngây người, mồ hôi lạnh trên trán lăn xuống từng giọt, không biết nên trả lời như thế nào!

Mà các vị tiên tướng xung quanh cũng theo Phương Hành tập trung lực chú ý đến trên thân của tù binh Thiên Nguyên kia.

Mặc dù thế cục còn không rõ ràng, bởi vì hình như trước khi vị tù binh Thiên Nguyên nói ra mục đích thực sự của mình, vị Đế Tử này đã trực tiếp khám phá ra thân phận của hắn, thậm chí đoán được ý đồ của một vài người, chẳng qua có thể khẳng định được một điểm, chính là thân phận của tên tù binh này, tên tù binh đã cầu xin Đế Tử tha thứ, nếu thật sự là tù binh, vậy đây rất có khả năng đều là hiểu lầm, thậm chí có thể từ trong đó đào móc ra rất nhiều bí mật, nhưng nếu hắn là giả, vậy tất nhiên chính là có âm mưu gì đó nhằm vào Đế Tử...

- Nói, ngươi rốt cuộc là ai, ai chỉ điểm ngươi?

Phương Hành căn bản không để ý tới người khác nghĩ như thế nào, ánh mắt đã lạnh lùng, nhìn chăm chú vào trên thân tù binh kia.

Mà lúc này tù binh kia đã sớm bị dọa tới sắc mặt tái nhợt, toàn thân lạnh lẽo run rẩy, gần như trực tiếp xụi lơ trên mặt đất. Dựa vào tu vi của hắn lại làm sao có thể gánh chịu được ánh mắt cảnh giới của Phương Hành? Mà dựa vào thân phận của hắn cũng rõ ràng không chịu nổi Đế Tử quát hỏi, lại càng không cần phải nói, lúc này lực chú ý của mọi người trong đại điện đều tập trung vào trên người hắn, từ trình độ nào đó, ánh mắt tập trung chú ý và nghi ngờ của những nhân vật lớn này vốn chính là áp lực như từng ngọn núi lớn, lúc nào cũng có thể làm hắn vạn kiếp bất phục...

- Ta... Ta không phải... Ta thật sự không có...

Đến lúc này, hắn đã không thể nói đầy đủ, cảm giác thấp hèn giống như con sâu cái kiến...

Tất cả mọi người chú ý tới làm cho lý trí của hắn đã căng thẳng đạt đến cực hạn, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng bị Phương Hành làm cho suy sụp!

Vào lúc này Vô Cơ Tử rõ ràng có chuyện muốn nói, nhưng lại run sợ chột dạ, một chữ cũng nói không nên lời!

- Ha ha, Đế Tử làm sao lại nhận định hắn không phải là Tù binh Thiên Nguyên chứ?

Cũng vào lúc này, một giọng nói hờ hững phá vỡ sự kìm nén trong điện, cũng thoáng cái cứu vớt sự suy sụp của tù binh.

Người nói chuyện tất nhiên chính là Tử Huyền Tiên Soái!

Hắn dường như có chút tò mò, lại cảm thấy có chút thú vị, ánh mắt ôn hòa nhìn Phương Hành.

Nhưng lời này giống như một thanh kiếm sắc, lập tức đâm trúng chỗ then chốt trong khí thế hùng hổ dọa người của Phương Hành!

Lực chú ý của các tiên tướng trong đại điện cũng theo đó di chuyển, nhìn về phía Phương Hành.

Vào lúc này, Phương Hành cũng vừa quay đầu lại, đối mặt với Tử Huyền Tiên Soái!

Ánh mắt hai người chạm vào nhau trên không trung, dường như có tia lửa tóe ra, mang theo sát khí lạnh lẽo thấu xương.

- Bản Đế Tử đương nhiên biết hắn là giả!

Phương Hành nhìn qua hồi lâu, mới lạnh lùng nở nụ cười, trong mắt lóe lên sự khinh thường, giọng nói nặng nề nói:

- Bởi vì người này thậm chí còn không biết tới Thiên Nguyên Cửu Quan, còn nói cái gì tiên nhân giáng lâm, mang đến tài nguyên... Ha ha, căn bản chính là nói hươu nói vượn!

- Cửu Quan?

Các tiên tướng trong đại điện đều khẽ giật mình, châu đầu ghé tai và bàn luận ầm ĩ.

Nhìn thần sắc của bọn họ, nhưng tất cả đều có chút mơ hồ, hiển nhiên cũng không hiểu rõ từ này có ý gì.

Mà sắc mặt tù binh Thiên Nguyên kia liền trực tiếp trắng bệch, ánh mắt cũng có chút tan rã, thân thể xụi lơ, bị ba tên Hắc Ngục tiên đỡ mới không có ngã xuống. Chỉ có điều nhìn dáng vẻ ba tên Hắc Ngục tiên cũng không tốt hơn hắn chút nào, rõ ràng là tiên nhân, nhưng không khống chế nổi tâm tình của mình, mồ hôi lạnh đã chảy đầm đìa khắp toàn thân, sắc mặt người này còn khó coi hơn người kia...

Mà sau khi Phương Hành ngừng lại một chút thì bình tĩnh nhìn về phía tù binh kia, thậm chí ánh mắt còn lơ đãng liếc nhìn qua Vô Cơ Tử, lạnh lùng cười nói:

- Vùng đất Thiên Nguyên xa xôi, tài nguyên thiếu thốn, có thể xuất hiện nhiều cao thủ như vậy có thể chống lại cùng Tam Thập Tam Thiên, đương nhiên bởi vì có người đưa tài nguyên cho bọn họ, điểm này dùng đầu ngón chân nghĩ cũng có thể nghĩ được rõ ràng. Chỉ tiếc là mặc dù các ngươi đoán được điểm này cũng bố trí một đoạn câu chuyện có vẻ rất thật, nhưng lại không biết căn bản là sai...

- Thiên Nguyên dù có tài nguyên, lại không phải tiên nhân giáng lâm đưa qua, mà là dùng bí pháp nào đó phát động chín bộ quan tài màu đen đưa qua, thậm chí Thiên Nguyên phong thiên cũng dựa vào chín bộ quan tài màu đen này, tu sĩ Thiên Nguyên bình thường thậm chí căn bản cũng không biết phía sau chín bộ quan tài này còn có tiên nhân tồn tại, ngươi đã là đệ tử bình thường thì làm thế nào thuận miệng nói ra? Mà coi như ngươi là trong lúc vô tình nói ra, làm thế nào chỉ nhắc tới tiên nhân, mà không nhắc tới Cửu Quan? Chuyện không hợp với thói thường như vậy, ngoại trừ ngươi là giả, còn có thể giải thích thế nào nữa?

Lúc nói đến chỗ này, trong lời nói của hắn đầy sát khí:

- Mà một tên tù binh giả vàng thau lẫn lộn xen lẫn vào trong tù binh thật, đột nhiên cầu cứu ta, còn gọi ta là 'Thiên Nguyên đồng đạo' gì đó... Các ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?

Rầm rầm!

Một câu quát hỏi cuối cùng này thật như sấm sét nổ vang, khiến mọi người ngồi đây đều phải sợ hãi!

Vô số người đều đã kinh ngạc, trực tiếp đứng phắt lên, sắc mặt vô cùng khó coi.

Tên tù binh Thiên Nguyên kia còn trợn trắng hai mắt, gần như trực tiếp bất tỉnh, mà vị phụ tá hàng đầu bên cạnh Tử Huyền Tiên Soái đật nhiên đánh rơi chén trà trong tay, nước trà vàng óng rơi đầy trên bàn, rơi xuống tí tách...

Nhìn cảnh tượng này, các tiên tướng trong điện làm sao còn có thể không rõ được nữa. Lời Đế Tử nói quả nhiên là thật!

Tù binh Thiên Nguyên kia, nhất định là giả, mà người đứng phía sau chính là vị Vô Cơ Tử phụ tá đứng đầu dưới trướng của Tiên Soái!

Chỉ là bọn họ làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì?

Mà ai làm chủ sau lưng Vô Cơ Tử?

Chẳng lẽ Tử Huyền Tiên Soái hắn thật sự muốn...

Ý nghĩ này thật sự khiến cho người ta càng nghĩ càng sợ, trong lòng ớn lạnh!

Thế nhưng vào lúc này, Tử Huyền Tiên Soái từ đầu đến cuối vẫn luôn lộ ra vẻ bình tĩnh, cũng không chút dao động chợt khẽ cười một tiếng, liền nói một câu đã xóa bỏ lo lắng vô hạn trong lòng các vị tiên tướng, dẫn dắt sự hoài nghi của bọn họ theo hướng nơi khác:

- Ha ha, nếu không phải Đế Tử giải thích, bản soái còn thật sự không biết người này sắp chết đến nơi còn hồ ngôn loạn ngữ, chỉ là... Đế Tử làm thế nào biết được những bí mật này của Thiên Nguyên?

- Vù...

Lại có vô số ánh mắt dừng lại ở trên mặt Phương Hành!

Cái nghi vấn này cũng chính là điều các tiên tướng trong đại điện muốn biết rõ nhất!

Nếu vị Đế Tử này không đưa ra được giải thích hợp lý, vậy thực sự rất khó có thể làm cho mọi người phục...

Nhưng tiếp nhận vô số ánh mắt này, Phương Hành lại thoải mái khác thường:

- Đương nhiên là có tu sĩ Thiên Nguyên nói cho ta biết!

- Ồ? Là Tu sĩ Thiên Nguyên gì vậy?

Tử Huyền Tiên Soái nhìn như thản nhiên nhưng không ngừng truy hỏi, không thả lỏng lấy một chút nào.

Lúc này Phương Hành lại có vẻ càng thêm thong dong, hơi quay đầu và khẽ cười nói:

- Lộc tiên sinh, nói cho bọn họ biết thân phận của tiên sinh đi!




Bạn cần đăng nhập để bình luận