Lược Thiên Ký

Chương 1083: Đại sự của Thiên Nguyên


Lại có một đại sự làm người nghe kinh sợ truyền khắp bốn vực của Thiên Nguyên!

Thê sgian có nghe đồn có người nói ma đầu Phương Hành của Thiên Nguyên che chở cho đệ tử Phù Dao cung an ổn vượt qua phòng tuyến của Bạch Ngọc kinh, tiến vào Ma Uyên rồi không tiếc lấy thân mà mồi nhử, dẫn trọng binh của Bạch Ngọc kinh rời đi rồi đại khai sát giới. Chuyện này chính là trận huyết chiến đại danh vang dội của Bạch Ngọc kinh, chỉ có điều sau trận chiến đó, chư đệ tử Phù Dao cung thậm chí là ma đầu Phương Hành đều hoàn hảo tiến vào Ma Uyên, nhưng lại chọc giận Bất Hủ Thần Vương đang ở Yêu địa. Bất Hủ Thần Vương vô cùng thịnh nộ phái ra mười đại cao thủ suất lĩnh ba trăm giáp sĩ Thần tộc truy sát Phương Hành. Sau khi vào trong Ma Uyên, mười đại cao thủ chia ra ba đường truy sát ma đầu Phương Hành, sau đó thật bất hạnh, trong đó có một đường gặp phải mai phục!

Lại đánh một trận biển máu ngập trời, ba vị cao thủ của Thần tộc thậm chí là hơn trăm giáp sĩ Thần tộc đều bị ma đầu kia giết sạch trên dòng U Thủy, duy chỉ còn lại một vị thần tướng xuất thân tử Tiểu Tiên giới – Tiết Lệnh đồ. Khó khăn lắm mới thoát được tính mạng, bị ma đầu kia truy sát vạn dặm, cũng may trong thời khắc mấu chốt, Hồng Hoang Cốt điện nhận được tin tức liền chạy tới trên U Thủy, cứu Tiết Lệnh Đồ, cũng khốn trụ đám người của Phù Dao cung.

Ma đầu kia không muốn làm toàn quân Phù Dao cung bị diệt lên cam tâm bị bắt, bị giam trong Hồng Hoang Cốt điện, ít ngày nữa sẽ áp giải tới chỗ Bất Hủ Thần Vương cung.

Tin tức này trong khoảng thời gian ngắn làm chấn động Thiên Nguyên. Không biết bao nhiêu người bi thương tiếc hận.

Tuy là danh tiếng của Phương Hành không tốt chút nào, hầu như tất cả mọi người đều vô ý thức gọi hắn là ma đầu, nhưng dù sao hiện nay thế đạo đã khác, chính là loạn thế. Một ma đầu như vậy lại có tac sdunjg lớn hơn so với tu sĩ của đạo thống thuần túy bình thường, ví dụ như một trận đánh ở Bạch Ngọc kinh, tuy là sát nghiệt quá lớn, làm người nghe kinh sợ, nhưng đối với toàn thể chư đạo thống đang xuống thấp tinh thần ở Thiên Nguyên thì đó là một chuyện phấn chấn lòng người bậc nào? Hiện nay người của Thiên Nguyên tuy vẫn theo thói quan gọi Phương Hành là ma đầu nhưng ở một phương diện nào đó, cách gọi này đã sớm thay đổi hàm nghĩa rồi.

Cũng chính vì vậy, khi nghe Phương Hành bị giam lại, đau lòng, đối với rất nhiều người là thật sự đau lòng.

Cảm giác vô cùng đáng tiếc.

Không biết có bao nhiêu người trẻ tuổi nóng tính mắng chửi việc Hồng Hoang Cốt điện gia nhập vào Thần tộc, lại còn muốn kết thành đồng minh tới Ma Uyên chém giết Hồng Hoang Lão Long Vương, cứu nghĩa sĩ Phương Hành của nhân tộc. Dĩ nhiên, những thiếu niên kích động này hầu như không ngoại lệ đều bị trưởng bối giữ lại, kiềm chế sự lỗ mãng của bọn họ lại, mạnh mẽ bắt bọn họ ở lại Tịnh Thổ, Hồng Hoang Cốt điện là người mà các ngươi động được vào hay sao?

Lão Vương bên trong Hồng Hoang di chủng có thể kề vai chiến đấu với Thánh Nhân, mà Thánh Nhân có cảnh giới như thế nào?

Người ta luôn nói Thánh Nhân, Thánh Nhân, biết đó là đại thần thông giả đứng đầu thế gian, lại không biết người đó mạnh mẽ bao nhiêu. Cho tới hôm nay khi Thần tộc giáng xuống mới bắt đầu có người chân chính suy nghĩ tới vấn đề này. Đó chính là Thánh Nhân rốt cuộc mạnh bao nhiêu, có thể chống đỡ được mười đại Thần Vương của Thần tộc hay không? Thậm chí Thần Chủ trong truyền thuyết kia, thần thông cái thế, không người nào có thể phỏng đoán được cảnh giới của hắn nữa?

Lão tu có kiến thức phi phàm giải đáp sự thắc mắc của mọi người: Thánh Nhân, tức là người vốn nên thành Tiên, lại chưa thành Tiên!

Người tu hành vượt qua chín đạo lôi kiếp, là sẽ thành tiên thân, phi thăng thành Tiên!

Nhưng bây giờ, con đường thông thiên sớm đã bị đoạn, không nói tới độ kiếp gian nan thế nào, cho dù vượt qua chín kiếp cũng không có cách nào thành tiên. Mà những đại thần thông giả đó thực lực và cảnh giới cũng không thua gì so với tiên nhân, đã sớm nên phi thăng thành tiên rồi nhưng lại bất đắc dĩ ở lại nhân gian này...

Bọn họ chính là Thánh Nhân!

Sở dĩ có cách xưng hô này vẫn là xuất xứ từ lời đồn từ thái cổ. Thời điểm đó đại thần thông giả cầu trường sinh ở thiên ngoại cầu thành tiên, ở lại nhân gian đoạn trường sinh chính là thánh. Đời này các Thánh Nhân mặc dù không tự nguyện ở lại nhân gian nhưng dù sao cũng phải ở lại, cho nên thế nhân mới gọi là Thánh Nhân. Người thường chỉ có thể miễn cưỡng dòm ngó được cảnh giới của bọn họ là trên chân tiên thông thường nhưng lại không biết cặn kẽ như thế nào. Mà so sánh với mười đại Thần Vương của Thần tộc lại không biết ai thắng ai bại, nhưng nói ngắn lại đó cũng có thể coi như là hiểu biết về bọn họ.

Mà bây giờ Thánh Nhân mất tích, Lão Long Vương của Hồng Hoang Cốt điện ở lại thế gian hầu như là tôn sư tối cường đại biểu cho Thiên Nguyên rồi!

Nếu lão phù hộ cho nhân tộc thì được, nếu chọn sẵn sàng cống hiến cho Thần Chủ thì nhân tộc của Thiên Nguyên hầu như sẽ tuyệt vọng...

Phương Hành bị người khác bắt thì cũng thôi, còn có hi vọng cứu được, nhưng bị Hồng Hoang Cốt điện bắt được có khác gì rơi vào tay Thần Vương chứ?

Huống hồ bây giờ Hồng Hoang Cốt điện đã tỏ rõ với thiên hạ, nhận pháp chỉ của Thần Chủ, cũng đã trở thành một vị Thần Vương rồi.

Dưới tình huống như vậy, không ai có thể cứu được Phương Hành.

Thiên hạ hoàn toàn bi thương, có người tiếc hận nhân tộc mất đi một vị đại tướng, cũng có người cảm thấy ma đầu Phương Hành cuối cùng cũng dùng tính mạng của mình để trả khoản nợ trước đây hắn thiếu, còn có người âm thầm nhìn mà hả hê, cảm thấy Phương Hành một đời hung ác rốt cục cũng phải chịu hậu quả xấu hổi.

Chỉ có điều các loại tâm tình đó chưa duy trì trong thời gian quá lâu, một lời đồn khác liền làm chư vực phải khiếp sợ.

Phương Hành tự biết hẳn phải chết, vậy mà chuẩn bị sẵn sàng góp sức cho Thần tộc đều cầu bảo mệnh!

Tin tức này là một chuyện mà sinh linh Thần tộc coi như một chuyện cười mà truyền nhau, nghe nói là sau khi Hồng Hoang Cốt điện bắt được Phương Hành vẫn chưa giết hắn mà nhốt lại trong ngục sắt, chuẩn bị do Hồng Hoang Lão Vương tự mình áp giải vào Yêu địa, tới Bất Hủ Thần Vương cung, ở đó tiếp nhận cực hình xử tử. Trong quá trình hàng đêm đợi chịu chết, hắn rốt cục không chịu được sự hành hạ vì sợ hãi nữa, bắt đầu cầu xin, hy vọng có thể bỏ qua thù oán với Thần tộc, chỉ xin miễn chết. Chỉ có điều yêu cầu đầu hàng này bị Hồng Hoang Cốt điện thẳng thừng từ chối.

Hồng Hoang Lão Long Vương đã coi ma đầu kia như phần lễ trọng để mình có thể kết giao với Bất Hủ Thần Vương và Vô Gian Thần Vương, đương nhiên sẽ không chấp nhận cho hắn quy phục. Trên thực tế, giao hảo với hai vị Thần Vương, đối với chuyện Hồng Hoang Cốt điện mới gia nhập vào Thần tộc gần đây thì có lợi rất lớn.

Muốn quy phục mà không thể được, chuyện này đã âm thầm trở thành một chuyện vười lớn trong đám sinh linh Thần tộc trên Thiên Nguyên đại lục.

Đã có không biết bao nhiêu người đang mắng chửi Phương Hành, cho là hắn trước đây đã quá ác độc, ttoos xấu gì cũng coi như một hán tử, trước khi chết cũng đã làm không biết bao nhiêu đại sự làm lòng người phấn chấn, xem như đã tẩy trắng danh tiếng của mình một chút. Nhưng lại không ngờ, ma đầu chính là ma đầu, không nên thân chính là không nên thân, vậy mà lại khúm núm trước cái chết, làm ra chuyện trơ trẽn bậc này...

Dĩ nhiên, cũng có một vài người đang cực lực biện giải, cho rằng việc Phương Hành sẵn sàng làm việc cho Thần tộc là không thể tin.

Mà những tiếng nói cực lực giãi bày cho Phương Hành cũng trở nên yếu đi khi tin đồn này càng ngày càng nghiêm trọng.

Ngay cả nhiều sinh linh Thần tộc cũng bắt đầu có người bàn tán, cảm thấy nếu thật sự chấp nhận cho ma đầu kia quy phục cũng không tệ, tối thiểu có thể làm cho đám tu sĩ nhân tộc đang trốn ở một góc Tịnh Thổ, khí số đã gần cạn vẫn còn vịt chết mạnh miệng một kích trí mạng.

Nói tới nói lui, tâm ý của Lão Long Vương Hồng Hoang Cốt điện không phải thứ mà đám sinh linh Thần tộc này có thể thay đổi được, có người nói Hồng Hoang Lão Long Vương vô cùng coi trọng chuyện này, quyết định sau khi xuất quan sẽ tự mình áp giải Phương Hành tới Yêu Địa. Mà Bất Hủ Thần Vương cũng đã viết nhiều phong thư thể hiện sự cảm kích, thậm chí ngay cả Vô Gian Thần Vương ở ngoại vực cũng cầu chỉ với Thần Chủ, hy vọng có thể giáng tới Thiên Nguyên một lần. Không vì cái gì khác, chỉ vì muốn tự tay làm ma đầu Phương Hành đã giết Thiểm Điện Tử con trai hắn thành tro bụi, giải mối hận trong lòng...

Đối với khắp cả Thần tộc, Phương Hành kỳ thực cũng chỉ có thể coi như một con kiến nhỏ, nhưng cũng chẳng biết tại sao lực ảnh hưởng của con kiến nhỏ này dần trở nên càng ngày càng lớn khi tu sĩ nhân tộc phẫn hận hơn, cùng sinh linh Thần tộc nhìn hả hê hơn mỗi ngày.

Bất tri bất giác, cả Thiên Nguyên đại lục thậm chí là sinh linh Thần tộc trú đóng ở ngoại vực đều đang quan tâm tới chuyện này.

Bất Hủ Thần Vương đã cảm thấy có gì đó không bình thường, ông ta chỉ hy vọng lấy tốc độ nhanh nhất bắt giữ Phương Hành. Cừu hận cực sâu cũng không muốn chuyện này bị làm lớn như vậy, chỉ là chuyện này mơ hồ bắt đầu nằm ngoài sự khống chế của ông ta. Hồng Hoang Lão Long Vương thì dễ nói chuyện, phái Áo Cổ vừa xuất quan lập tức áp giải Phương Hành tới Bất Hủ Thần Vương cung. Chỉ là Vô Gian Thần Vương lại liên tục gửi tới rất nhiều thư kiên quyết yêu cầu Bất Hủ Thần Vương phải chờ mình tới Thiên Nguyên, sau đó mới cùng nhau tru diệt ma đầu kia, bằng không chính là bất kính với ông ta.

Dù sao một trong số mấy đứa con trai của mình đã bị chết trong tay hắn, người ta chết lại là một đứa con trai duy nhất, chuyện này đối với Bất Hủ Thần Vương thật đúng là không muốn tranh cãi với Vô Gian Thần Vương. Hơn nữa Hồng Hoang Cốt điện cũng có ý muốn đợi Vô Gian Thần Vương trở về, chuyện này dĩ nhiên cứ vậy kéo dài, thời gian Hồng Hoang Lão Long Vương áp giải Phương Hành tới Bất Hủ Thần Vương cung ở Yêu địa đã định nửa tháng sau...

- Nếu tiểu nhi kia thật sự nguyện sẵn sàng góp sức cho Thần tộc ta thì cũng không phải một chuyện không nên cân nhắc, mà nay Thần Chủ đang cần thiên kiêu của nhân tộc làm việc, tiểu nhi này cho dù là thân phận hay tu vi đều đạt đủ yêu cầu của Thần Chủ. Tuy hắn có chút khoảng cách với Bất Hủ Thần Vương và Vô Gian Thần Vương nhưng mọi người đều làm việc cho Thần Chủ, nên có đạo lý công tư phân minh, để lão vương suy nghĩ thật kỹ một phen.

Ngày thứ mười khi chuyện này truyền ra, có một vị sứ giả đi tới Hồng Hoang cốt điện, đại biểu cho Cửu U Thần Vương đưa một lời nhắn cho Hồng Hoang Lão Vương:

- Nếu như lão Vương cảm thấy không thích hợp, có thể trước tiên đưa tên nhãi này tới Cửu U Thần Vương cung của ta tạm giam...

Quả nhiên là giống y với phân tích của Tiết Lệnh Đồ, sau khi chuyện này truyền ra quả thực có người kiến nghị tiếp nhận Phương Hành.

Mười đại Thần Vương mỗi người một thế lực, không ngừng công phạt. Chuyện có người ủng hộ thì sẽ tất có người phản đối...

Hành động của Cửu U Thần Vương chọc giận Bất Hủ Thần Vương, vỗ án hét lớn:

- Ai dám ngăn cả ta tru diệt người này chính là kẻ địch trọn đời của ta.

Nhưng lửa giận của ông ta cũng không ảnh hưởng gì với những Thần Vương khác. Rất nhanh ngay cả thái độ của Vĩnh Ám Thần Vương ngay từ đầu đồng tâm với ông ta, thậm chí còn phái con trai tới trợ giúp ông ta bắt Phương Hành cũng mơ hồ. Trên một yến hội mơ hồ biểu hiện cảm thấy lần này nếu có thể đón nhận Phương Hành đầu hàng, đối với việc Thần tộc thu nạp đám tu sĩ nhân tộc đang ẩn thân ở Tịnh Thổ sẽ rất có ích lợi...

Ngay cả ma đầu phạm tội lớn bậc này, Thần tộc cũng có thể không quan tâm tới hiềm khích lúc trước, những người khác còn sợ gì chứ?

Sau đó, vị Thần Vương của Thương Lan Hải vẫn luôn tránh mặt không xuất hiện cũng chợt truyền tin ra...

... Tiểu ma đầu Phương Hành có tình bạn cố tri với Thương Lan Hải, trước đây hắn khư khư cố chấp, là địch của Thần tộc, Thương Lan Hải đương nhiên không tha cho hắn, nhưng bây giờ hắn đã có ý bỏ gian tà theo chính nghĩa, Thương Lan Hải cũng không tiện ngồi yên không quan tâm tới. Hy vọng Bất Hủ Thần Vương có thể suy nghĩ cho đại cục tha cho hắn một mạng, vì dẹp đi lửa giận của Bất Hủ Thần Vương và Vô Gian Thần Vương, Thương Lan Hải nguyện dâng các loại trân bảo ra...

Ngoài dự liệu của bất kỳ ai, chỉ là vì một tu sĩ nhân tộc lại bỗng nhiên có sáu vị Thần Vương thể hiện thái độ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận