Lược Thiên Ký

Chương 1591: Tất cả đều ở trong lòng bàn tay Đế Thích


- Đế tử điện hạ, đã gần đến tinh vực Thần Minh rồi...

Trong tinh vực mênh mông, hơn ba mươi chiếc tiên thuyền cực lớn chậm rãi bay đi, khí thế lành lạnh, đáng sợ như đại quân, một số tinh cầu nhỏ ngăn ở trước thuyền, đều bị tiên quang trên tiên thuyền bắn nát, hóa thành bụi bặm tan biến ở trước mặt tiên thuyền, chỉ có một số tinh cầu cực lớn có thể so với đại lục, hoặc tinh cầu cùng loại với Thái Dương Viêm Tinh mới có thể khiến cho bọn hắn thoáng thay đổi hành trình vượt qua, chỉ riêng phần uy nghiêm này đã cho người ta một loại cảm giác không thể không sùng bái, càng không nói đến tiên uy kinh người trên tiên thuyền, cùng với lá cờ thêu chữ "Đế"!

Hôm nay, ba mươi chiếc tiên thuyền cực lớn đã đi tới trước mặt một mảnh tinh vực mênh mông, trước mắt chính là một mảnh Tinh Thần Chi Hải sáng ngời, chợt nhìn qua thì thấy khí tức của nó yên lặng, bình thường, nhưng bên trên tiên thuyền đều có Tiên tướng so chiếu tinh đồ, sau khi xác định vị trí, sau đó đi đến phía trước một chiếc tiên thuyền to lớn cao quý ở giữa đoàn, hướng nam tử ngồi trên vương tọa bẩm báo, ở bên cạnh người này còn có hai cái bồ đoàn, trên đó có một vị bích y nữ tử, cùng với bốn năm vị khác có khí tức không phải Tiên Tướng!

- Cũng tốt, vậy thì đóng quân ở đây đi!

Nam tử ngồi ngay ngắn ở phía trên vương tọa nghe vậy, liền nhẹ nhàng gật đầu, buông cuốn sách trong tay xuống, sau đó đứng lên nhìn ra bên ngoài, không lên tiếng, hình như đang chờ cái gì đó xuất hiện trong tinh không mịt mờ, Tiên tướng dưới trướng hắn đã sớm quen với bộ dạng này, nên không nhiều lời, tự nhiên sẽ có người truyền đạt ý chỉ của Đế tử, đóng quân gần đây, bên trên hơn ba mươi chiếc tiên thuyền đều có mỏ neo chế tạo từ tiên kim thả ra ngoài, cắm thật sâu vào bên trong tinh thần chung quanh, cố định thân thuyền.

- Tại sao trong tinh không không có người?

Cô gái kia không có rời đi, ngược lại đi tới sau lưng nam tử, hướng ra phía ngoài nhỏ giọng hỏi.

- Ngươi không cần phải lo lắng, cái phiến tinh thần bên ngoài này nhìn như bình thường, kì thực dấu diếm huyền cơ, không biết có bao nhiêu sinh linh Thần tộc ẩn núp ở bên trong, với nhiệm vụ là trạm gác ngầm của Thần Minh, nên nơi đây có rất nhiều sinh linh Thần tộc có thiên phú ẩn nấp, tu vi của ngươi còn kém, nên không dễ dàng cảm ứng thấy chúng, chắc hẳn hiện tại bọn hắn đã bẩm báo cho Thông Cổ Thần Vương biết rồi, vị bằng hữu cũ kia của ta, rất nhanh sẽ đến!

Nam tử bên trên vương tọa, chính là Đế Thích đường xa mà đến, đối mặt hắn là Thanh La Tiên Tử, nàng bởi vì lo lắng nên sắc mặt có chút không thoải mái, vì vậy hắn mới khẽ nở nụ cười, thấp giọng giải thích, trong thanh âm mang theo sự tự tin nắm giữ tất cả.

- Ta vẫn luôn cảm thấy trong nội tâm có chút lo lắng không rõ, vị Thần Chủ kia cũng không phải là người dễ dàng nói chuyện, lúc trước nàng rời khỏi Quảng Thành Tiên Vương, đã có đại tạo hóa, đột nhiên một thân tu vi tăng mạnh, thậm chí có tư cách đấu pháp cùng Tiên Vương, hơn nữa người này tuy là nữ lưu, xuất thân thấp kém, nhưng lại có bản lĩnh lớn, một người thu phục mười đại Thần Vương, việc này nói rõ vô luận là bản lĩnh hay là sự can đảm đều không giống người thường, hơn nữa nàng hận thấu xương đối với Tam Thập Tam Thiên, vô luận như thế nào cũng phải khiến nàng cam tâm kết minh cùng chúng ta...

Thanh La Tiên Tử miễn cưỡng nở nụ cười, nhưng không thể vui vẻ được.

Đế Thích nghe xong, lại nhẹ nhàng cười cười, sau đó thò tay kéo bàn tay thon gọn của Thanh La Tiên Tử lại, nhìn ánh mắt của nàng, cười nhạt nói:

- Tự nhiên Thần Chủ không phải là người dễ dàng nói chuyện, nhưng người như vậy chưa chắc đã tính toán tường tận hết thảy, huống chi, lúc này ta dẫn theo đại lễ mà nàng không cách nào cự tuyệt đến, còn nữa, bây giờ nàng không có ở Thần Minh, đợi lúc nàng trở lại, tất cả đều đã kết thúc, nàng không muốn kết minh cùng ta, cũng không do nàng quyết định, dù sao, ta cũng không có cho nàng quá nhiều lựa chọn...

Thanh La Tiên Tử quen biết Đế Thích bảy trăm năm, danh phận cũng đã định ra, nhưng trước đây Đế Thích quá bận rộn chuyện tăng lên tu vi của mình, quanh năm bế quan, ngẫu nhiên có mấy lần gặp gỡ cũng là ở đại sảnh, dưới chỗ đông người, hôm nay ở trên tiên thuyền, là lần thứ nhất hắn làm ra cử động thân mật như thế đối với nàng, nên nàng có chút cảm giác ngoài ý muốn, tay run rẩy, theo bản năng muốn rút tay về, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, sau đó cầm tay của hắn càng chặt hơn, trên mặt giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, mang theo một chút nghi nhìn về phía Đế Thích:

- Đế Thích... Ca ca, ngươi làm như vậy, thật sự có lợi đối với Đại Xích Thiên sao?

- Đương nhiên, Đại Xích Thiên cũng là nhà của ta, làm sao ta lại tổn hại ích lợi của nó?

Đế Thích nhẹ nhàng hít một hơi, nhìn vào mắt Thanh La Tiên Tử, nói:

- Nàng không cần nghĩ nhiều, chỉ cần chú ý ở bên cạnh ta nhìn xem là tốt rồi, ha ha, đoán chừng lần chinh chiến này rất nhanh sẽ xong, vô luận là ai thắng ai thua, cũng sẽ không ở lâu trong Loạn Lưu Hải, ta nghĩ rồi, có lẽ chờ chúng ta về tới Đại Xích Thiên, ta cũng không cần phải một mực bế quan tăng lên tu vi, hướng người khác chứng minh chính mình nữa, mà mang theo nàng đi khắp chư thiên vạn giới, du sơn ngạn thủy, nàng cảm thấy thế nào?

- Ta... Ta...

Thanh La Tiên Tử nhìn vẻ chân thành của Đế Thích, nhưng trong nội tâm lại không có chút cảm động, ngược lại lộ ra sự hoảng sợ, trong chốc lát đã hiện lên vô số ý niệm trong đầu, từng cái đều đáng sợ đến cực điểm, nàng cũng không phải là loại người mới yêu lần đầu, khó hiểu nhân tâm, đối mặt với cử động khác thường của Đế Thích, trong nội tâm chỉ có vô tận khủng hoảng cùng ngờ vực vô căn cứ, nhưng tự nhiên trên mặt sẽ không biểu hiện ra ngoài, sau khi trái tim run lên, liền lộ ra chút ít e lệ, nàng khẽ gật đầu, nói:

- Bảy trăm năm rồi, rốt cục ngươi không cần theo giúp ta nữa!

- Đế tử điện hạ, có sinh linh thần tộc tới gần!

Nhưng vào lúc này, có Tiên tướng đi vào bẩm báo, thấy bộ dạng thân mật của hai người, liền lúng túng cúi đầu.

- Nếu đã đến rồi, ta đi nhìn một cái!

Đế Thích nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Thanh La Tiên Tử, mỉm cười rời đi.

Sau khi hắn cùng với Tiên tướng bẩm báo kia rời đi, vẻ mặt ngọt ngào của Thanh La Tiên Tử đột nhiên biến mất sạch sẽ, nàng có chút hoảng sợ thở hổn hển mấy hơi, lông mày nhíu lại thật sâu, năm ngón tay nhỏ nắm lại, tạo thành nắm đấm...

- Điện hạ, ngươi tới quá muộn!

Bên trong tinh vực, có mấy đạo thân ảnh bay vút đến, tới phía trước tiên thuyền liền hóa thành hình người, một người không có nửa điểm tươi cười chính là Thông Cổ Thần Vương, hắn đứng ở bên ngoài ngàn dặm, ánh mắt chậm rãi quét nhìn về phía tiên thuyền, cuối cùng mới rơi vào trên mặt Đế Thích, thần sắc lộ ra chút không vui, nói chuyện cũng một điểm không khách khí, thậm chí lộ ra chút kiêu căng.

So sánh với bộ dạng hữu lễ lúc gặp Phương Hành giống như là hai người cực đoan.

- Ha ha, vốn đã nói rồi, sau khi đại quân đầy đủ, ta phải bình ổn loạn cụ mới chạy đến, nhưng muốn đi thì phải được Tử Huyền Tiên soái đồng ý, lại phải điều khiển đại quân, có thể trong thời gian ngắn như vậy chạy đến, đã là rất khó rồi!

Đế Thích cũng không cho rằng hắn ngang ngược, nhẹ nhàng cười cười, mở miệng giải thích.

- Tốt rồi, hãy bớt sàm ngôn đi, Đế Lưu điện hạ đại loạn Thần Vực, nên bị chúng ta trấn áp ở trong Nghịch Loạn Âm Dương Trận, Đế Thích điện hạ có thể tùy thời đi qua làm tất cả sự tình ngươi muốn làm, chúng ta đều giả bộ như không thấy, chỉ có điều...

Thông Cổ Thần Vương nói đến chỗ này hơi dừng lại, lộ ra vẻ tươi cười âm lãnh:

- Những điều kiện Đế Thích điện hạ đã đáp ứng, cũng nên để cho bổn vương xem xét đã, ta mạo hiểm rất nhiều mới làm thành việc này, ngươi sẽ không hi vọng ta bị Thần Chủ tức giận trấn áp chứ?

- Tự nhiên là không!

Đế Thích nhẹ nhàng nở nụ cười, nói:

- Ta đã chuẩn bị xong hết thảy, không có biến!

Đế Thích nhìn thoáng qua chỗ sâu trong Thần Minh tinh vực:

- Có thể làm phiền Thần Vương mang vị đệ đệ kia của ta đưa đến không?

- Còn phải đưa đến?

Thông Cổ Thần Vương biến sắc, liên tục lắc đầu:

- Đế Thích điện hạ chớ để khó xử ta, vì trấn áp vị Đế tử kia, sinh linh Thần tộc chết rất thảm trọng, khó khăn lắm mới vây hắn ở trong trận, ta tuyệt không muốn giao thủ cùng hắn, hay là điện hạ tự mình làm đi! Còn nữa hôm nay Thần Chủ không ở đây, vạn nhất sau khi ngươi lấy được người lập tức rời đi, dùng ta đại quân của thần minh, cũng không thể lưu tám ngàn Xích Tiêu quân của ngươi lại, cho nên Đế Thích điện hạ cứ làm theo phương án chúng ta đã bàn đi, đã làm tiên sứ Đại Xích Thiên, vậy thì kiên nhẫn ở Thần Tiêu Cung chờ Thần Chủ trở về, như vậy Thần Chủ dưới cơn thịnh nộ muốn trảm ta, cũng có người giúp ta biện hộ...

- Điện hạ, tuyệt không thể xâm nhập hiểm địa!

Hai vị Thái Ất Tiên tướng sau lưng Đế Thích nghe vậy, sắc mặt lập tức biến đổi, nhanh chóng khuyên nhủ.

- Xâm nhập hiểm địa?

Thông Cổ Thần Vương nghe vị Tiên tướng kia nói xong, vẻ mặt có chút kinh ngạc, xoáy ánh mắt có chút đùa cợt về phía Đế Thích.

Đế Thích cũng chỉ hơi trầm ngâm, liền nhẹ giọng cười nói:

- Phiền toái của Đại Xích Thiên cần ta tự tay đi giải quyết, còn nữa, sự tình Thông Cổ Thần Vương nói cũng là chuyện đã sớm nói rồi, ta tin tưởng Thần Minh cũng không ác ý đối với Đại Xích Thiên ta, chỉ là vị đệ đệ của ta quá mức lỗ mãng, chọc giận tới Thần Chủ, lúc này mới bị trấn áp mà thôi, hiện tại ta đã đến, đương nhiên phải vào nhìn hắn một chút...

Dứt lời, liền mệnh lệnh những người khác lưu ở nơi đây, còn hắn thì lựa chọn mấy trăm Tiên binh, tiến nhập Thần Vực.

Hắn khác với Đế Lưu, lúc ấy Đế Lưu chỉ dẫn theo tổng cộng ba trăm Tiên binh, hắn thì có chừng tám ngàn, nên không có khả năng thâm nhập sâu vào Thần Vực.

Thanh La Tiên Tử cũng cùng hắn tiến nhập Thần Vực, nhưng nội tâm càng lúc càng không yên tĩnh, mày nhíu lại rất sâu.

Nhưng chuyện tới nước này, nàng cũng chỉ biết an ủi chính mình:

- Đại Xích Thiên nhất mạch, từ Tiên Tôn cho tới châu phủ, có ai không nói Đế Thích thông minh, mưu tính vô song, hắn đã dám đi vào, chắc hẳn đã có nắm chắc, luận theo lẽ thường, kế hoạch của hắn không có lỗ thủng, đúng là cái Thần Minh này sẽ không dám giết hai vị Đế tử Đại Xích Thiên? Còn nữa, hình như Đế Thích nắm giữ át chủ bài gì đó, không sợ Thần Chủ trở mặt, nên hắn muốn giết Đế Lưu trước, sau đó sẽ cùng Thần Chủ kết minh, tất cả đều ở trong lòng bàn tay hắn rồi...

Đến lúc này, tâm thần nàng mới hơi thả lỏng, có chút chờ mong... đến nơi Đế Lưu bị trấn áp!

Không biết tại sao, trong lòng của nàng có cảm giác Đế Lưu so với vị Đế Thích thâm sâu này còn đáng sợ hơn...

Bạn cần đăng nhập để bình luận