Lược Thiên Ký

Chương 1268: Luyện người làm đan


Lấy Bát Hoang Lục Hợp đại trận vượt qua Tinh Hải, đây tự nhiên là cách vạn bất đắc dĩ Phương Hành và ngũ lão mới nghĩ ra được. Mà Cửu Đầu Trùng hiển nhiên khác với bọn họ, người này sớm đã tiến vào Tinh Hải, một đường vượt qua, còn đi tới Long Cốt miếu, dời sạch cơ duyên tạo hóa trong miếu, có thể thấy hắn cũng thành công vượt qua. Nhưng mà hắn không khả năng có thể nghĩ ra được phương pháp lấy trận thuật lẫn lộn thiên cơ, tất phải dùng cách nào đó khác để vượt qua Tinh Hải. Đám người Phương Hành cũng chính bởi vì không nghĩ ra cách khác mới bị bách hợp tác, lấy trận thuật vượt qua. Lúc này, một câu nói của Quỷ tiên sinh lập tức cuộn lên sóng cả ngất trời!

Vốn bọn họ đang ý kiến không hợp, mâu thuẫn càng thâm, nếu có phương pháp mới, chẳng phải giải quyết hết mọi chuyện?

- Lời ấy của Quỷ tiên sinh là thật?

Nhất thời, chúng nhân chung quanh đều nhìn sang Quỷ tiên sinh, ánh mắt vừa chấn kinh vừa gấp gáp.

- Ha ha, phương pháp của hắn thật ra cũng rất đơn giản, chúng ta sớm nên nghĩ tới mới phải...

Nghe vậy, Quỷ tiên sinh chỉ khẽ cười, cảm khái một tiếng, sau đó nhè nhẹ dời bước tới bên mép Long Cốt miếu, đưa tay chỉ về phía trước, nói:

- Chư vị đạo hữu, các ngươi không phát hiện trong Tinh Hải trước mặt có chỗ bất đồng với nơi khác ư?

- Hả?

Chư tu đều ngẩng đầu nhìn lên, sau đó ánh mắt thoáng co rụt lại.

Không có quá nhiều bất đồng, trong Tinh Hải trước mặt, nơi vẫn thạch phủ kín có bảy tám bộ thây khô giáp sĩ hải yêu. Trong quá trình một đường đi tới, thứ này bọn họ thấy được không ít, hai tháng vượt qua Tinh Hải vừa rồi, mỗi cách mấy ngày đều sẽ phát hiện quái thi như thế. Lúc đầu còn có chút kinh ngạc, nhưng đến sau lại cũng thấy nhiều thành quen. Chỉ có một chỗ tương đối đặc biệt, đó là quái thi gặp trên đường đều là một bộ hai bộ, phân tán ngang dọc, mà lúc này, trước mặt có tận bảy tám bộ.

- Lúc mới đầu phát hiện thây khô, chúng ta đều không quá kinh ngạc, đại khái cho rằng Cửu Linh vương phái khiển thủ hạ, dò xét hung hiểm trong Tinh Hải. Nhưng một đường đi tới, ta lại âm thầm kỳ quái, nếu vừa bắt đầu cần phải cầm nhân mạng thủ hạ ra xò xét, vậy tại sao trên đường sá vẫn cứ thỉnh thoảng thấy được thây khô? Chẳng lẽ phương pháp Cửu Linh vương sử dụng cần phải mỗi cách một đoạn thời gian liền hy sinh một tên thủ hạ? Chính vì có ý niệm này, trên đường tại hạ một mực suy nghĩ, muốn tìm ra dụng ý của Cửu Linh vương...

Quỷ tiên sinh trầm trầm mở miệng, ánh mắt ẩn tàng trong hắc vụ có phần âm sâm:

- Thẳng đến đi tới phụ cận Long Cốt miếu ta mới phát hiện manh mối! Ta từ nhỏ tu tập thần hồn chi thuật, cảm ứng chi lực cường đại, vừa đến nơi đây liền phát hiện một loại lực lượng thần bí lưu lại, khiến cho sinh linh hắc ám chung quanh không dám kề cận.

- Vốn tưởng rằng là khí tức bản thân Long Cốt miếu sinh ra uy hiếp, nhưng đến sau lại phát hiện trong cốt hạp có vẫn thạch chứa sinh linh hắc ám, sinh linh hắc ám trong đó vẫn có thể hoạt động tự nhiên, thậm chí lúc mở ra cốt hạp còn suýt nữa thương đến chúng ta.

- Tuy đây có khả năng là hậu thủ Cửu Linh vương bố xuống, quả thực đáng sợ, nhưng điều này cũng chứng tỏ, bản thân Long Cốt miếu thật ra không cách nào uy hiếp sinh linh hắc ám, bằng không sinh linh hắc ám trong khối vẫn thạch đặt ở cốt miếu đã bị trấn áp, muốn động cũng không được, sao còn có thể uy hiếp được chúng ta?

- Ồ?

Chư tu lắng nghe, ánh mắt dần dần ngưng trọng.

Trước đây bọn họ đều phát hiện sinh linh hắc ám không dám kề cận Long Cốt miếu, liền vô thức cho rằng đây là tác dụng của bản thân Long Cốt miếu. Nhưng nay tử tế nghĩ lại mới phát hiện đúng là chưa hẳn, rốt cuộc trong Long Cốt miếu cũng có sinh linh hắc ám tồn tại!

- Vậy ý Quỷ tiên sinh là?

- Chấn nhiếp sinh linh hắc ám khiến chúng không dám kề cận Long Cốt miếu không phải do tự thân Long Cốt miếu, mà là khí tức Cửu Linh vương lưu lại!

Quỷ tiên sinh nhàn nhạt đáp một câu, lập tức khiến chư tu chấn kinh không thôi.

- Quỷ tiên sinh muốn nói khí tức Cửu Đầu Trùng khiến ngay cả sinh linh hắc ám đều sợ hãi?

Văn tiên sinh nhíu mày, trong thanh âm tựa hồ có chút chế giễu:

- Tuy Cửu Linh vương quả thực lợi hại, nhưng còn chưa đến mức chấn thiên triệt địa như vậy chứ? Hắn nếu có bản sự như thế, trên đường cần gì phải hao tổn nhiều nhân mạng thủ hạ đến vậy?

- Hoặc có lẽ, chính bởi vì hắn hy sinh nhân mạng những thủ hạ kia mới làm được điểm này?

Quỷ tiên sinh thần tình không biến, chỉ nhàn nhạt đáp một câu.

- Quỷ tiên sinh, ý ngươi đến cùng là...

Vô luận là Lam tiên sinh hay đám người Văn tiên sinh đều ẩn ẩn đoán được điều gì, nhịn không được hít sâu một hơi khí lạnh.

- Rất rõ ràng, Cửu Linh vương khác với chúng ta, chúng ta dùng phương pháp lẫn lộn thiên cơ, khiến sinh linh hắc ám không phát hiện được chân thân chúng ta, một đường lấy giả loạn thật, cường hành vượt qua. Nhưng Cửu Linh vương hiển nhiên đã phát hiện một cách khác có thể chấn nhiếp sinh linh hắc ám. Điều này tương tự như là, cùng là qua biển, chúng ta kết thuyền thành bè, phá sóng mà đi, có thể bị sóng triều đánh lật bất cứ lúc nào. Nhưng hắn lại trực tiếp dùng Phân Thủy Châu, nước biển không lại gần được hắn, phương pháp này, rõ ràng mạnh hơn chúng ta nhiều!

Trong lời Quỷ tiên sinh đã có ý khâm phục, lại ẩn ẩn mang chút cảm thán.

- Thế rốt cục Cửu Đầu Trùng kia đã dùng phương pháp gì, ngươi có manh mối nào không?

Lam tiên sinh ý thức được điều gì, cấp bách hỏi.

Quỷ tiên sinh nghe, khẽ thở dài, đột nhiên cổ tay hơi run, một đoạn dây thừng màu đen bay đi, xoải ra hàng trăm trượng, trực tiếp cuốn về một bộ thây khô trong Tinh Hải trước mặt, kéo lại trước người, lấy tay đè chặt, thở dài một tiếng, ánh mắt thâm trầm nói:

- Nếu ta đoán không sai, như vậy bí mật vượt qua Tinh Hải của Cửu Linh vương hẳn nên nằm ngay trong cơ thể thây khô...

Nói rồi, tay hắn đột nhiên ấn xuống, pháp lực chấn đãng, bộ thây khô bỗng nhiên nứt vụn, vô số mảnh vụn trôi nổi trong tinh không, hiện vẻ cực kỳ quỷ dị. Chư tu vội vàng dùng thần thức quét qua, vừa nhìn, lại nhịn không được thầm cả kinh, trước đây bọn họ đã gặp qua không ít quái thi, chỉ biết quái thi này đều mất hết khí huyết, chỉ còn một bộ xác thịt khô quắt. Lại không nghĩ tới mổ ra xem, lúc này ngược lại phát hiện manh mối, trong thể nội quái thi, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch đều trình hiện màu ám kim, giống như kim loại, vừa bạo lộ ra liền hóa thành từng điểm bụi bay...

Lão ẩu tóc rối và đám người Lam tiên sinh thấy thế, sắc mặt đều cổ quái, lại kéo về mấy bộ thây khô.

Mổ ra xem, phát hiện đều giống hệt như quái thi dưới tay Quỷ tiên sinh.

- Đây... Cái này rốt cục làm sao mà được?

Lam tiên sinh nhịn không được thấp giọng hỏi, thần niệm có phần ngưng trọng.

- Rất đơn giản, chúng ta một mực muốn tránh ra sinh linh hắc ám, nhưng Cửu Linh vương lại nghĩ khác chúng ta. Hắn đang nuôi sinh linh hắc ám, dùng khí tức cường đại của đám sinh linh hắc ám hắn nuôi đi ra để uy hiếp mở đường...

Quỷ tiên sinh một câu nói toạc thiên cơ, lại khiến chư tu đều cả kinh không thôi.

- Kiến thức của chúng ta thật ra còn quá nông cạn!

Quỷ tiên sinh biết người khác nhất thời khó mà hiểu được, bèn thấp giọng giải thích nói:

- Chúng ta chỉ cho rằng, thứ này là một loại sinh linh hắc ám cổ quái, dựa cắn nuốt khí huyết và pháp lực để sinh tồn, nhưng kỳ thật nghĩ kỹ mới thấy, trong tinh vực mênh mang này, ngàn vạn năm cũng không thấy được sẽ có người đi qua, bọn chúng làm sao mà sinh tồn được? Theo ta nghĩ, đây căn bản không phải một loại sinh linh, mà là một loại vật chất, một loại vật chất vừa khéo tương phản với pháp lực chúng ta tu luyện ra, như là hai đầu cực từ, lại như nước với lửa, bản thân nó không có sinh mạng, vì thế không được xưng là sinh linh, chỉ là nó sẽ bị khí huyết và pháp lực của chúng ta hấp dẫn, sinh ra phản ứng!

- Lợi hại a...

Mọi người đều bị phân tích của Quỷ tiên sinh làm cho kinh hãi, sa vào trầm mặc, lúc này Phương Hành lại thấp giọng cảm khái, mặt đầy khâm phục.

Quỷ tiên sinh khẽ cười, không trả lời Phương Hành, tiếp tục nói:

- Mà vừa rồi, ta du tẩu chung quanh Long Cốt miếu, thi triển thần thức thám tra, cũng tính có chút thu hoạch. Thông qua thôi diễn khí tức Cửu Linh vương di lưu, rốt cuộc đã hiểu hắn đến cùng đang làm cái gì. Ha ha, thật ra điều hắn làm còn đơn giản hơn cả tưởng tượng của chúng ta, chỉ là tuyển ra tế phẩm, chủ động lây dính loại vật chất hắc ám này, sau đó dùng khí huyết thần hồn ôn dưỡng, lấy xác thịt làm lò đan, liền có thể luyện ra một viên đan trung hoà...

Vừa nói chuyện, tay hắn đột nhiên quơ lên trong tinh không, tức thì liền có từng sợi khí tức hội tụ lại nơi bàn tay, hóa thành bộ dạng một viên hư đan xoay tròn, trình hiện hai màu đen trắng, chậm rãi xoay tròn giống như Thái Cực, nhìn qua cực kỳ cổ quái, đây rõ ràng là hắn dùng thần hồn chi lực cường đại câu tới khí tức tàn đan trong hư không chung quanh, hiển hóa ra bộ dạng nguyên bản của đan này!

Cũng ngay sau khi hắn câu tới đan khí trong tinh không, sinh linh hắc ám ở chung quanh vốn đang tránh xa xa khỏi Long Cốt miếu, nay dần dần bắt đầu gom lại gần. Hệt như khí tức mà bọn chúng vốn kiêng sợ đã tan biến. Quỷ tiên sinh thấy vậy, liền khẽ lắc hư đan trong lòng bàn tay, khí tức khuếch tán, bọn chúng lập tức lại lánh đi!

Loại cảm giác này hệt như trong tay hắn đang cầm một viên Tị Thủy châu, có thể khiến toàn bộ nước biển lui nhường.

- Thần hồn là lửa, khí huyết là củi, lấy người luyện đan... Cửu Linh vương này thủ đoạn ngoan lạt thật...

Đám người Lam tiên sinh nhịn không được thấp giọng than thở, trong thanh âm hơi có chút cảm khái.

Đến nay, cuối cùng bọn họ đã hiểu thây khô trên đường là từ đâu mà tới. Đó căn bản không phải do vật chất hắc ám cắn nuốt khí huyết, tuy bề ngoài tương tự, nhưng trên thực tế, lại là Cửu Linh vương cầm nhục thân bọn họ làm lò đan, cường hành rút sạch khí huyết và thần hồn. Tất cả thây khô thật ra đều là đỉnh lô vứt bỏ, bên trong thây khô xuất hiện màu ám kim, đó vốn là màu sắc chỉ có được sau khi dùng Tam Muội chân hỏa thiêu đốt. Thủ đoạn đúng là ngoan lạt, những người kia đều là thuộc hạ của hắn a!

Rốt cuộc luyện qua đan này, đoán rằng thần hồn đều không còn, triệt để tiêu vong, ngay cả cơ hội chuyển thế đều không có.

Chẳng qua, đám người Lam tiên sinh không cảm khái quá lâu, rất nhanh liền có chút chấn phấn nói:

- Vậy chúng ta?

Quỷ tiên sinh khẽ gật đầu, nhìn hướng bên ngoài Long Cốt miếu, thấp giọng nói:

- Chúng ta vừa khéo có một đỉnh lô như vậy, không phải sao?

Bá...

Không đợi những người khác kịp có phản ứng, sắc mặt Phương Hành đã đột nhiên hơi biến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận