Lược Thiên Ký

Chương 1438: Giết sạch ba vạn ba sinh linh.




Chỉ là mặc dù trong lòng ủy khuất, lại không có biện pháp khác, tựa như một con cá không cách nào đối kháng lưới cá, lúc này hắn chỉ có thể lao về phía mặt đất, ý đồ chui vào đáy biển, tránh né đại thủ đuổi bắt, cùng lúc đó, trong lòng cũng thật sự hiểu, thời điểm tiến vào Thanh Huyền Thiên Giới tao ngộ trọng thương, cũng không phải ngẫu nhiên, mình quả nhiên không được Tam Thập Tam Thiên hoan nghênh...

Chỉ bất quá, bây giờ bàn tay lớn kia chộp tới, tốc độ của Phương Hành rõ ràng có chút không bằng, thời điểm hắn nghĩ có nên trực tiếp bỏ qua nhục thân của Đế Lưu, trốn vào trong nhục thân của mình hay không, lại có biến cố khác xuất hiện, trong Khô Lâu, thế mà tự động hiển hóa ra hai đạo quỷ hỏa, giống như Khô Lâu này vừa tỉnh lại, chỉ thấy Khô Lâu bay lên, miệng há to, trong miệng lại có phật quang vạn trượng, lực lượng đại trận ầm ầm đánh tới bầu trời...

Rắc rắc rắc...

Thanh âm cực lớn vang lên, đại thủ bị phật quang trong Khô Lâu tuôn ra đánh lui, thu về!

Cùng lúc đó, Phương Hành cũng rơi xuống đất, ném ra một cái hố sâu!

Sau đó hắn kinh ngạc ngẩng đầu, vừa vặn bắt gặp đầu lâu thu liễm, chậm rãi rơi xuống!

- Là Phù Đồ Đại Trận đã cứu ta?

Phương Hành xòe bàn tay ra, tiếp đầu lâu ở trong tay, ánh mắt cực kỳ kinh dị!

Vừa rồi dưới tình huống hung hiểm đến cực hạn, lại là Phù Đồ Đại Trận tự động hiển hóa, trợ giúp hắn đánh lui bàn tay kia, bằng không mà nói, hậu quả rất khó đoán trước, hơn phân nửa hắn sẽ mất bộ nhục thân này!

Chỉ bất quá, mặc dù Phù Đồ Đại Trận thần dị, nhưng dù sao cũng là tử vật, vì sao ở lúc này lại tự động hiển hóa?

Hơi suy nghĩ, hắn thu hồi Khô Lâu, trong lòng thầm nghĩ:

- Phật... Phật, chẳng lẽ Phù Đồ Đại Trận này, cùng Phù Đồ Thiên Giới có liên hệ gì không muốn người biết? Nhưng theo lý thuyết không nên a, Phù Đồ Đại Trận đến từ Phật giới, Phù Đồ Thiên Giới lại là một thiên trong Tam Thập Tam Thiên của Đạo gia, mặc dù danh tự giống nhau, nhưng rõ ràng chính là vật của hai nhà a...

Lông mày nhịn không được nhíu lại, từ khi tiến vào Tam Thập Tam Thiên, có quá nhiều chuyện ngoài ý liệu xuất hiện!

Bất quá tốt xấu gì cũng an toàn giáng lâm giới này, đối mặt thiên địa chi uy, cũng bất quá là nhục thân bị chút thương tích, tĩnh dưỡng một phen liền không có gì đáng ngại, chỉ là nguy hiểm vừa rồi lại làm cho Phương Hành khó mà tiêu tan, trong lòng không khỏi nghĩ, cũng may mà lúc trước đoạt xác Đế Lưu, nếu không là nhục thân của mình, qua hai lần bị tập kích, đoán chừng mình cũng chơi xong!

Cúi đầu nhìn xem, nữ hài mù lòa đang từ dưới đất bò dậy, Thái Hư Bảo Bảo cũng ở một bên ôm Thái Hư Huyễn Kính kêu khổ, cũng may hai vật nhỏ này đều không có vấn đề gì, hắn cũng hơi yên tâm, chậm rãi đứng dậy, đánh giá thế giới xung quanh một phen...

Kiềm chế...

Đây là cảm giác đầu tiên của Phương Hành!

Thế giới này rõ ràng khác biệt Long Giới sơn thanh thủy tú cùng Thanh Huyền giới đầy rừng hoang mênh mông, vậy hai phe thế giới, đều có sinh cơ bừng bừng, nhưng ở Phù Đồ Thiên Giới, lại hoàn toàn tĩnh mịch, khắp nơi hiện đầy quang mang đỏ sậm, ngay cả mặt trời mặt trăng ở trên không trung cũng là màu đỏ, trên đại địa khắp nơi là ngọn núi trụi lủi và mặt đất rạn nứt, ánh mắt chiếu tới, không có bất kỳ thực vật gì, ngay cả há miệng thở dốc, cũng chỉ cảm giác ngực giống như đè ép một tảng đá lớn, không cách nào thoải mái!

- Oanh! Oanh! Oanh!

Ở chỗ càng xa, không trung thỉnh thoảng rơi xuống bóng người nào đó, tựa như sủi cảo, có rất thong dong, ở giữa không trung đã ổn định thân hình, chậm rãi giáng lâm, cũng có một chút thì kêu thảm ngã xuống...

- Nếu có truy binh, sợ là nơi giáng lâm sẽ cách ta không quá xa, trốn đi chữa thương lại nói...

Phương Hành âm thầm suy nghĩ, sau đó phân rõ phương hướng, lựa chọn chỗ nhân số ít nhất chạy tới, chỉ thấy đại sơn liên miên không dứt, ngoại hình giống như lợi kiếm, trực chỉ thương khung, xem ra vốn cũng là một loại sơn thủy tú lệ, nhưng lúc này thảm thực vật hoàn toàn không có, ngược lại thành địa phương hung ác dữ tợn, Phương Hành cũng không để ý, trực tiếp tìm một vách núi bí ẩn, vung chỉ làm kiếm, gọt ra một động phủ, sau đó tiến vào trong đó, mở ra Khô Lâu chui vào...

Ăn Thiên Gia Đan, bế quan ba ngày, cuối cùng điều trị khí cơ, nhục thân lần nữa phục hồi như cũ, lúc này Phương Hành mới chầm chậm thổ tức thu công!

- Bây giờ đã đến Phù Đồ Thiên Giới, chỉ là không biết Chư Thiên Thăng Tiên Hội làm sao chơi...

Trong lòng Phương Hành âm thầm nghĩ, chân mày hơi nhíu lại.

Cho dù ai cũng biết Chư Thiên Thăng Tiên Hội là đại hội tranh đoạt Tiên Mệnh, người bại táng thân ở đây, bên thắng đạt được Tiên Mệnh, nhưng kỳ quái là, Phương Hành một đường đến Thượng Huyền Thành, lại chưa từng có ai nói với hắn đến tột cùng nên cướp đoạt Tiên Mệnh như thế nào, ngay cả Huyền Cơ Chân Nhân cũng chỉ nói vào Phù Đồ Thiên Giới , tự nhiên sẽ biết rõ, về phần nội ứng Lý Hổ Tướng của hắn, thân phận hèn mọn, thì càng không hiểu rõ những vật này!

Cũng không thể một mực trốn tránh, phải ra ngoài tìm tòi a!

Phương Hành quyết định, bước ra Khô Lâu Thần Cung, phất tay thu hồi, sau đó đi ra ngoài động.

Lúc này hắn vẫn còn có lòng tin, dù sao lấy bản lĩnh của hắn bây giờ, nói là quét ngang Phù Đồ Thiên Giới cũng bất quá...

Tu vi của hắn đã đạt tới Ngụy Tiên nhất phẩm, mà bây giờ đoạt xá nhục thân Thái Ất của Đế Lưu, càng có được lực lượng nhục thân của Thái Ất cảnh, tổng hợp lại, đừng nói những Tán Tiên và Ngụy Tiên tham dự Chư Thiên Thăng Tiên Hội, mưu toan cướp đoạt Tiên Mệnh, chỉ sợ người tham dự đều là Chân Tiên, vậy cũng chỉ có cường giả trong Chân Tiên mới có thể tranh phong với mình!

Đây cũng là Phương đại gia khiêm tốn, không có ý tứ rống lên “dưới Thái Ất ta vô địch” mà thôi!

Cũng chính là nguyên nhân này, Phương Hành ở trên tâm lý không có chút áp lực, cảm giác cướp đoạt Tiên Mệnh căn bản là dễ như trở bàn tay!

- Hắc hắc, lúc trước đám hỗn đản trốn ở phía sau màn của Thiên Nguyên Đại Lục kia mạt sát toàn bộ công lao của ta, cuối cùng thời điểm được tạo hóa lại ném tên của ta, để cho ta không cầm đến Tiên Mệnh, căn bản chính là hỗn đản đến cực điểm... Nhưng vậy thì thế nào? Dù trong tay các ngươi có Tiên Mệnh lại thế nào? Không cho ta lại thế nào? Tiểu gia bằng bản lãnh của mình, đồng dạng có thể giành được, sau khi đoạt đủ đồ vật, lại về Thiên Nguyên Đại Lục báo thù!

Trong lòng vừa suy nghĩ chuyện cũ, hắn vừa khẽ hát đi ra hang đá, sau đó thần sắc ngưng lại, ngẩng đầu lên!

Trên cửu thiên, lúc này đang tung bay một đạo tiên phù, tử khí mịt mờ, bao phủ một phương đại địa...

Thời điểm nhìn về phía tiên phù, tự nhiên liền có thần thức đánh vào thức hải của Phương Hành!

Những thần thức kia, giảng thuật chính là quy tắc của Chư Thiên Thăng Tiên Hội...

Mà khiến cho Phương Hành chấn kinh, ngay cả dân cả cũng hát không được, chính là loại quy tắc này.

Không phải nó rất khó khăn, mà là thực quá đơn giản!

- Giết sạch ba vạn ba sinh linh, tu thành tiên trường sinh bất lão...



Bạn cần đăng nhập để bình luận