Lược Thiên Ký

Chương 1132: Thà rằng hủy, cũng không cho ngươi.




Đúng như Phương Hành suy đoán, Thần Tử Dạ tộc để mắt tới là tạo hóa ở Bách Đoạn Sơn, nếu không hắn không có đạo lý không chọn vượt qua Hoang Nguyên, lại nhất định mượn đường Bách Đoạn Sơn, hai người bọn họ thoạt nhìn là tranh con đường, trên thực tế đều có tính toán của mình, chỉ tiếc bình thường mình thích làm sao thì làm, Thần Tử Dạ tộc thờ ơ lạnh nhạt, nhưng vào lúc này đối phương đột nhiên nghiêm túc, sự tình liền trở nên phiền phức, Thần Tử Dạ tộc đã dám đi Bách Đoạn Sơn, thì nhất định đã chuẩn bị hố mình...

Mặc dù hắn hiếu kỳ, lại không có ý định bị đối phương nắm mũi dẫn đi!

- Ha ha, ở dưới Thần Đình chi uy, Bạch Cốt Thánh Quân là thứ gì chứ?

Trong tranh chấp, Thái Uyên cười lạnh, châm chọc nói:

- Bất quá con đường đã định, cần gì phải sinh thêm sự cố?

- Đợi cho việc lớn đã định, những đạo chích này tiện tay liền có thể diệt, lúc này chúng ta cần gì phải đi trêu chọc hắn?

Tuyệt Sinh Tiểu Thánh Quân Ly Thổ cũng nhàn nhạt mở miệng, không tán đồng ý kiến của Phương Hành.

- Tốt tốt tốt, các ngươi không chịu sinh thêm sự cố, vậy tự ta đi diệt Bạch Cốt Thánh Quân, có ai hỗ trợ không?

Thấy cục diện không ổn, đề nghị của mình căn bản không người để vào mắt, Phương Hành nổi nóng, nhưng trên mặt không có chút hiển lộ, cố ý cười hì hì quay đầu hỏi Tứ hoàng tử Thương Lan Hải Ngao Cuồng:

- Em vợ, ngươi cùng ta đi một chuyến không?

Ngao Cuồng nghe xưng hô này không khỏi run lên, đè ép lửa giận nói:

- Ngươi trung thực ở lại đi!

Phương Hành nhìn về phía Áo Cổ Tiểu Thần Vương:

- Ngươi đi với ta không?

Áo Cổ Tiểu Thần Vương cũng nhíu mày, lúc lắc cánh nói:

- Thần Tử Dạ tộc cầm đầu, nghe hắn đi!

Phương Hành lại nhìn truyền nhân Tiểu Tiên Giới một chút, Hung Đạo trực tiếp quay đầu không để ý.

Nói thật, Thần Đình mười một Tiểu Thánh Quân, bản lĩnh đều không yếu, nhưng nếu nói đi trêu chọc Bạch Cốt Thánh Quân, lại không có ai dám.

- Ha ha, một đám hèn nhát!

Phương Hành cũng không nhiều lời, cười lạnh một tiếng, vứt xuống một câu liền không nói thêm nữa.

Trong lòng của hắn cũng có chút âm trầm, Thần Tử Dạ tộc không chịu mắc lừa, vậy đoán chừng gặp xui xẻo là mình...

Nhìn bộ dáng uể oải của Phương Hành, trong lòng các Tiểu Thánh Quân khác mừng thầm, Thần Tử Dạ tộc lại cười lạnh, không lên tiếng nữa.

Màn đêm buông xuống trú đóng ở biên giới Ma Uyên, các Tiểu Thánh Quân đều bình an vô sự, nghị định hôm sau lên đường, thẳng đến Bách Đoạn Sơn.

Đến tu vi cảnh giới như bọn họ, cho dù là ngày bình thường cũng sẽ không có chuyện tất cả mọi người nhét chung một chỗ, một là đều có thực lực cường đại, nếu có người ác ý đánh lén, vậy người bị đánh lén sẽ cực kỳ nguy hiểm, cho nên ai cũng có lòng cảnh giác cực mạnh, còn nữa, vô luận là sinh linh Thần tộc hay tu sĩ Nhân tộc, đều cần hấp thu thiên địa linh khí, khoảng cách quá gần, tu hành rất dễ bị ảnh hưởng, cho nên nơi trú đóng, cũng là một người một núi, xa xa tương đối, ẩn hàm trận pháp.

- Mong Thần Tử thành toàn, Tiểu Tiên Giới chúng ta, chỉ muốn đạt được năm thành cơ duyên ở Bách Đoạn Sơn, không cầu quá nhiều!

Đêm khuya im ắng, trăng lên giữa trời, thời điểm không gian an bình, trên ngọn núi của Thần Tử Dạ tộc, lại lặng yên tụ họp tới mấy thân ảnh, một người trong đó là hóa thân của Tiểu Tiên Giới Hung Đạo, các thân ảnh đi tới đỉnh núi, tề tụ ở trước người Thần Tử Dạ tộc, cũng không biết Hung Đạo có chủ ý gì, lại nửa quỳ ở trước người Thần Tử Dạ tộc, hai tay ôm quyền, cúi đầu cầu khẩn, trầm giọng nói một câu, cũng khiến bầu không khí nhất thời yên tĩnh dị thường, thật lâu không người mở miệng nói chuyện.

- Năm thành không thể, nhiều nhất cho các ngươi ba thành!

Thần Tử Dạ tộc mặt không biểu tình, không chút do dự khiển trách Hung Đạo.

Hung Đạo sững sờ, lần nữa cúi đầu, thành khẩn nói:

- Song Sinh đại nhân, Tiểu Tiên Giới ta đã quyết ý hiệu trung với Vĩnh Ám Thần Vương, thì sẽ không hai lòng, cầm được cơ duyên ở Bách Đoạn Sơn, cũng là muốn chế tạo một chi tiên binh, vì Vĩnh Ám Thần Vương hiệu lực mà thôi, những tài nguyên đó lai lịch ly kỳ, dù ở Tiên Giới cũng là dị bảo, muốn hủy như vậy, thực quá đáng tiếc, mong Song Sinh đại nhân thành toàn, lưu lại một bộ phận, để Tiểu Tiên Giới ta sử dụng, bồi dưỡng một nhóm tiên binh...

- A, ngươi biết tầm quan trọng của những dị bảo kia, mấy vị Thần Vương khác không biết sao?

Thần Tử Dạ tộc Song Sinh nghe, lại nở nụ cười lạnh:

- Nói cho cùng, cũng vì Nhân tộc các ngươi quá tham lam, nếu không sớm kéo Huyền Quan xuống, Phá Phong Thiên Đại Trận, Thần Đình đại khái còn sẽ không phủ xuống, Thiên Nguyên Đại Lục cũng có đầy đủ thời gian lợi dụng cơ duyên Huyền Quan, đến lúc đó chỉ sợ dù Thần Đình phủ xuống, các ngươi cũng không đến mức tan tác, có lực đánh một trận!

Nói đến đây, ánh mắt hắn ngưng lại, nghiêm nghị nói:

- Tham lam! Là tội lớn của Nhân tộc các ngươi, các tu sĩ Thiên Nguyên Đại Lục phạm chính là sai lầm này, bây giờ Tiểu Tiên Giới các ngươi, ta nhìn vẫn còn đang phạm sai lầm này! Ngươi cho rằng ý nghĩa cơ duyên ở Bách Đoạn Sơn tồn tại, Bất Hủ Thần Vương không nhìn thấy sao? Cửu U Thần Vương không nhìn thấy sao? Sai! Chính bởi vì những tư nguyên này quá quan trọng, cho nên mọi người kiêng kỵ lẫn nhau, đều không dám nhúng chàm! Đối với chúng ta mà nói, những tư nguyên này phần lớn là vật vô dụng, không dùng được, nhưng rơi vào trong tay Nhân tộc các ngươi, đó chính là thiên đại tạo hóa, phụ vương ta quyết định thừa dịp Bất Hủ Thần Vương và Cửu U Thần Vương phạm vào sai lầm lớn, bị Thần Chủ cấm túc, động thủ với những tư nguyên kia, đã là một nước cờ hiểm, mà lợi dụng Tiểu Tiên Giới các ngươi để phát huy ra công dụng của những tư nguyên này, càng là hiểm trong hiểm!

- Bây giờ ngươi nói rất dễ nghe, lợi dụng nhóm tài nguyên này, thực lực Tiểu Tiên Giới các ngươi không thể nghi ngờ tăng vọt, bây giờ ngươi luôn mồm muốn hiệu trung với Dạ tộc chúng ta, nhưng đợi ngươi trở thành Thần Vương thì sao? Ha ha, đừng nói ngươi có trung thực hay không, chỉ sợ các ngươi sẽ lập tức bị Thần Chủ nghi kỵ, ngay cả hắn cũng sẽ không dễ dàng tha thứ một chi tiên binh mạnh mẽ như thế tồn tại, cho nên hiện tại ta làm, là đang giúp ngươi, đám tài nguyên kia chỉ có thể hủy đi, lưu cho các ngươi ba thành, đã là thiên đại tạo hóa!

- Vâng...

Tiểu Tiên Giới Hung Đạo cúi đầu, trên mặt lại khó nén vẻ thất vọng và phẫn nộ.

Tài nguyên Bách Đoạn Sơn ah, kia là tài phú khổng lồ cỡ nào?

Hết lần này tới lần khác khoản tài phú này, chỉ có Tiểu Tiên Giới mới có thể lợi dụng, nhưng địa vị của Tiểu Tiên Giới không cao, bị nghi kỵ, không dám lộ ra hy vọng xa vời đối với những tư nguyên kia, bây giờ thật vất vả dựa vào Dạ tộc, bắt đầu hạ thủ với nhóm tài nguyên này, lại ngoài ý muốn biết được thái độ của Vĩnh Ám Thần Vương, là hủy đi đại bộ phận tài nguyên, chỉ để lại ba thành cho Tiểu Tiên Giới luyện binh, mặc dù ba thành kia đã không ít, nhưng nghĩ đến vô số tư nguyên bị hủy, tâm Hung Đạo liền rỉ máu!

Nói cho cùng, Thần tộc vẫn kiêng kị Nhân tộc.

Bọn họ thà hủy những tài nguyên trân quý đó, cũng không muốn thấy Nhân tộc quật khởi!

- Những lời khác không nói, ngươi có nắm chắc bức bại hoại kia thu hồi Phù Đồ đại trận không?

Thần Tử Dạ tộc Song Sinh nói rất nhiều, thần sắc cũng thu liễm, lạnh lùng hỏi Hung Đạo.

- Có nắm chắc!

Hung Đạo kiên định nói:

- Hắn nhất định sẽ sợ ném chuột vỡ bình, mặc kệ chúng ta bài bố!

- Vậy là tốt rồi, đợi tới Bách Đoạn Sơn, ngươi liền lấy ra đi!

Thần Tử Dạ tộc nghe vậy, liền nhẹ nhàng khoát tay áo, một bộ tâm không lo lắng.

- Chờ trị được ma đầu phách lối kia, nhất định phải báo mối thù vũ nhục!

Một người ở bên cạnh, càng nghe càng hưng phấn, hung hăng siết chặt nắm tay, răng cắn cờ rốp rung động, chính là Phụ Sơn Tử.

- Ha ha, trong chư vị Thần Vương, chỉ có Vĩnh Ám Thần Vương mới thật sự là một lòng bảo hộ Thần Đình, mấy vị Thần Vương khác, ai không muốn giữ lại cơ duyên ở Bách Đoạn Sơn, nhờ vào đó cưỡng ép Nhân tộc quy thuận mình, chỉ có Vĩnh Ám Thần Vương, dù tìm được cơ hội ra tay, cũng chỉ là nghĩ hủy đi những tài nguyên đó, gãy mất cơ hội quật khởi của Nhân tộc, đối với cái này, Mật Hoa Nhi rất bội phục!

Một người khác mở miệng, cười nhẹ nhàng, lại là Thần Nữ Chập Tộc Mật Hoa Nhi.

- Vĩnh Ám Thần Vương chỉ là ác hơn Thần Vương khác mà thôi, chẳng những muốn lợi dùng Nhân tộc, còn muốn phòng ngừa Nhân tộc lớn mạnh!

Trong lòng Hung Đạo oán hận, âm thầm cắn răng, nhưng trên mặt không dám hiển lộ ra.

Bất quá trong lòng hắn cũng hận luôn Phương Hành, nếu ma đầu kia sớm nghe mình, cùng mình liên thủ, vậy Tiểu Tiên Giới cũng không cần lo lắng tiền đồ, bị ép liên thủ với Dạ tộc, đến lúc đó mình trở thành Thần Vương, ở Thần Đình có quyền nói chuyện, lại có cơ duyên ở Bách Đoạn Sơn làm nội tình, thực lực chỉnh thể tăng lên, vậy lo gì Nhân tộc không thể quật khởi, sóng vai với Thần tộc khác?

Nói cho cùng, đều là ma đầu kia hủy Tiểu Tiên Giới ẩn nhẫn, bức đến mình làm ra lựa chọn bực này!

Những Giới Chủ sau lưng mình, cũng bắt đầu lo lắng Thần Chủ là thật muốn đỡ ma đầu kia trở thành Thần Vương, bị ép đi nước cờ hiểm xuất thủ!

Ba thành thì ba thành, trước phát triển một chút thực lực lại nói!

Thời điểm thương thảo sắp kết thúc, đột nhiên bên ngoài lại có một thị giả vội vã đến báo cáo:

- Song Sinh đại nhân, việc lớn không tốt, vừa rồi chúng ta nhìn thấy Thông Thiên Tiểu Thánh Quân một mình rời doanh địa, đi về hướng đông, chúng ta muốn ngăn, lại không ngăn được...

- Hắn rời đi?

Liên quan đến Phương Hành, mọi người đều giật mình, vội vã đứng dậy quát hỏi.

Phương Hành là hạch tâm trong kế hoạch của bọn họ, một chút ngoài ý muốn cũng không thể ra, nếu không tất cả kế hoạch đều thành bọt nước.

- Hắn đi nơi nào?

Thị giả kia lắp bắp nói:

- Nghe chính hắn nói, là muốn đi đơn đấu với Bạch Cốt Thánh Quân...

- Hắn điên rồi sao?

Thần Tử Dạ tộc vỗ bàn, chăm chú nhíu mày.

Bạch Cốt Thánh Quân kia ngay cả hắn cũng không dám động, bại hoại này từ đâu tới gan chó?

Hay là hắn phát hiện cái gì, muốn quấy rối mình?

- Bằng bản lãnh của hắn, sao đánh lại Bạch Cốt Thánh Quân, chuyến này không khác tự tìm đường chết!

Phụ Sơn Tử không có nghĩ quá nhiều, nghe vậy chỉ cười lạnh, hắn thấy, nếu ma đầu kia thật không biết tự lượng sức mình đi khiêu chiến Bạch Cốt Thánh Quân, vẫn lạc ở nơi đó, mình cũng được xả giận, chưa chắc không phải một chuyện tốt!

- Việc này kỳ quặc, các ngươi đi theo hắn xem một chút, nếu như có dị động, lập tức đến báo ta!

Thần Tử Dạ tộc liếc nhìn Phụ Sơn Tử một cái, lạnh lùng mở miệng, ánh mắt trở nên càng thâm trầm.




Bạn cần đăng nhập để bình luận