Lược Thiên Ký

Chương 1741: Đối thủ của các ngươi là ai?




Bắt cóc?

Chư tiên trong sân nghe được lời ấy đều không khỏi ngẩn ngơ, thần sắc vô cùng kinh ngạc.

Trong lòng bọn họ đều có một loại cảm giác, đó là vị Đế tử Đại Xích Thiên này tựa hồ vẫn luôn không quá bình thường, đầu tiên là đảo loạn Lục Ma Thiên, sau đó không cầu tự vệ, lại trốn về Thái Ách Thiên, đến Thái Ách Thiên rồi, lại nói cái gì mà chuẩn bị muốn bắt cóc?

- Ngươi định bắt ai?
Đế tử Thái Huyền Thiên Yến Triệu Ca tự nhiên phát hiện dị trạng của hắn, song không để vào trong mắt, chỉ cười lạnh lên tiếng hỏi.

- Đương nhiên là ai đáng tiền thì bắt kẻ đó...

Phương Hành vừa cười vừa nói, dù chưa trực tiếp trả lời, nhưng ánh mắt lại chuyển ngược chuyển xuôi trên thân Yến Triệu Ca và Lộ Tiểu Quân.

- Ngươi... Ha ha...

Yến Triệu Ca nghe lời ấy, nhịn không được ngơ ngác một lát, lập tức liền kìm nén không được, phá lên cười. Tuy thẳng đến lúc này hắn vẫn còn hơi nhìn không rõ suy nghĩ trong lòng Phương Hành, nhưng ý tưởng hoang đường kia thực sự khiến hắn khó mà nhịn được. Nói là hắn tin tưởng vị Đế tử Đại Xích Thiên này có âm mưu gì, còn không bằng trực tiếp tin tưởng hắn điên rồi. Vừa nghĩ như vậy, nửa buổi hắn mới nhịn được cười, sau đó đưa tay nhẹ nhàng quét quanh một vòng, khẽ cười nói:

- Hiện tại chính ngươi đã chắp cánh khó thoát, còn muốn bắt cóc chúng ta?

Ma đầu chung quanh, dù là Vong Ưu Ma Chủ và Đại Cùng Ma Chủ đang trong cơn thịnh nộ cũng nhịn không được cười ra tiếng.

Lời này thật sự khiến người khó mà chấp nhận!

Bây giờ chung quanh tiên đài đã bị đám thân binh do Đế nữ Đại Thương Thiên Lộ Tiểu Quân, Đế tử Thái Huyền Thiên Yến Triệu Ca và Vong Ưu Ma Chủ, Đại Cùng Ma Chủ, Thái Ách Ma Chủ, cực ác Tiểu Ma Chủ mang tới bao vây, có thể nói là ba tầng trong ba tầng ngoài. Đến Tiên Hội lần này, bởi ai nấy đều cực kỳ xem trọng, thế nên, mặc dù trên lý thuyết không tiện mang quá nhiều tiên binh ma tướng, nhưng vẫn tận hết khả năng mang theo hộ đạo nhân và thân vệ mà mình tin được, nhân số quả thực không ít!

Chỉ tính đơn giản thế này, vẻn vẹn bên người Đế tử Thái Huyền Thiên Yến Triệu Ca đã có không dưới ba ngàn tiên vệ, ngoài ra còn có bảy tám hộ đạo nhân cảnh giới Đại La Kim Tiên, còn có hơn mười Tiên Tướng cảnh giới Thái Ất thượng tiên. Nhân số Đế nữ Đại Thương Thiên cũng gần tương đương như hắn, mấy vị ma đầu khác tuy không hoành tráng được như thế, song cũng đều có không ít tâm phúc...

Quan trọng hơn là, tu vị bản thân hai vị Đế tử Đế nữ này cũng đều đáng sợ dị thường. Bọn hắn đều là tồn tại đã tu thành Đại La Kim Tiên, dù chưa đột phá cái “Nhất” kia, nhưng đó là bởi vì thân phận bọn họ, bởi vì con đường bọn hắn đi hơn xa Đại La Kim Tiên bình thường. Xét theo khía cạnh nào đó thì không khác mấy ma đầu Lục Ma Thiên là bao. Lại thêm bọn hắn tu luyện nhiều loại thần thông bí pháp, cùng các dạng tiên bảo, dù là sáu vị ma đầu cũng chưa hẳn là đối thủ của bọn hắn...

Lui thêm bước mà nói, Vong Ưu Ma Chủ, Đại Cùng Ma Chủ, Thái Ách Ma Chủ và cực ác Tiểu Ma Chủ, mấy người này lại há có thể khinh thường?

Nếu bọn họ dễ đối phó, thì đã không có bản lĩnh sinh tồn trong khe hẹp giữa ba phương Đế cung nhiều năm như vậy!

Trong khi vị Đế tử Đại Xích Thiên này, ngoại trừ nam tử áo xám và hòa thượng áo bào trắng bên người ra, thì chỉ có không đến trăm tiên vệ cùng một vị Tiên Quân cảnh giới Đại La Kim Tiên yếu đến đáng thương. Hắn lấy gì ra đối kháng nhiều cao thủ thế này?

Nhưng đối mặt với nhiều tiếng cười cổ quái trào phúng như thế, song vị Đế tử Đại Xích Thiên kia lại tựa hồ không hề cảm thấy buồn cười!

- Nghỉ ngơi thế đủ rồi, giờ vào chuyện chính thôi!

Hắn trực tiếp đứng dậy, áo choàng huyết hồng tung bay, Khi Thiên Bá Man Đao cũng cầm trong tay.

Sau đó hắn cầm đao chỉ hướng Đế tử Thái Huyền Thiên Yến Triệu Ca phía xa xa, cười nói:

- Trước bắt đầu từ ngươi!



- Đế Lưu, ta thấy ngươi điên rồi, chỉ là cảnh giới Thái Ất mà dám...

Sắc mặt Yến Triệu Ca cũng đã âm trầm xuống, hắn đã lười suy nghĩ xem cái tay đã từng là đối thủ, nay chỉ còn là phế vật trong mắt mình này rốt cùng là muốn tự sát hay còn âm mưu nào khác. Chỉ cảm thấy hết thảy phát sinh trước mắt thực sự quá mức hoang đường, một bên cười lạnh một bên tiện tay đánh ra một chưởng, thiên địa hạo đãng, tiên uy khó lường, chưởng lực tựa như bóc mở ra một mảnh bầu trời, trực tiếp cuốn hướng Phương Hành, một chưởng này hắn không chút lưu tình, hắn muốn trực biết đánh trọng thương Đế tử Đại Xích Thiên, sau đó bắt lại khảo vấn về Thái Hư Bảo Thụ!

Tu vi cảnh giới Thái Ất Thượng Tiên là không cách nào chống qua được một chưởng này!

Bởi vì đây đã vượt ra khỏi cực hạn mà tu vi cảnh giới Thái Ất Thượng Tiên có khả năng đạt tới...

Chư vị ma đầu, thậm chí bao gồm cả Đế nữ Lộ Tiểu Quân đều không tập trung chú ý lên thân vị Đế tử kia, bọn hắn chỉ để ý tới nam tử áo xám và tăng nhân áo bào trắng trên tiên đài. Ở trong mắt bọn hắn, vị Đế tử Đại Xích Thiên này có thể tự nhiên vãng lai chư giới, làm ra việc ác tày trời nhân thần cộng phẫn kia, không chút nghi ngờ là nhờ mượn lực hai vị này. Hơn nữa khí độ hai người kia cũng khiến bọn hắn cảm thấy không thể khinh thường. Lúc này, ai nấy đều tập trung đề phòng bọn hắn đột nhiên xuất thủ, trợ giúp Đế tử Đại Xích Thiên...

Nhưng điều khiến bọn hắn cảm thấy kinh ngạc là, hai người vẫn cứ ngồi uống trà ở đối diện, không hề có ý muốn động tay chút nào!

Song Đế tử Đại Xích Thiên lại động!

- Trước trả nó lại cho ngươi...

Ngay thời điểm chưởng Đế tử Thái Huyền Thiên Yến Triệu Ca vung ra hóa thành cuồng phong quét tới, hắn liền đột nhiên nhảy lên từ trên tiên đài, hung uy cuồn cuộn quanh người, không xuất đao mà trở tay vung lên, một đạo lưu quang bị hắn cường hành quăng ra...

... Đó là một mũi tên!

Chính là mũi tên hắn bị Yến Triệu Ca bắn vào hõm vai khi mới vừa bước đến gần tiên đài!

Không có tiên cung mượn lực gì cả, hắn chỉ đơn giản quăng ra mũi tên kia!

“Sưu” một tiếng, mũi tên nhìn có vẻ hết sức bình thường, nhưng thoáng khi bắn ra ngoài, một chưởng ẩn chứa hung uy vô tận được Đế tử Thái Huyền Thiên phất tay quét tới lại trực tiếp bị đạo lưu quang này xé toang, hệt như một mảnh sóng cả mãnh liệt cuốn tới, lại bị một ngôi sao băng từ ngoài vũ trụ va chạm xé rách dễ dàng như tờ giấy, còn ngôi sao băng kia vẫn chưa ngừng, tiếp tục ập thẳng đến Yến Triệu Ca!

- Hả?

Yến Triệu Ca không phải hạng người phàm tục, thoáng chốc liền nhận ra uy thế ẩn chứa trong tiễn này!

Tức thì, hắn biến sắc, trở tay nắm đạo lưu quang đã bay tới trước mặt kia vào tay, nhưng chỉ nghe một tiếng ầm vang, từng đạo pháp tắc biến ra giữa năm ngón tay hắn va chạm cùng hung uy bám trên mũi tên kia, tưởng như cuộn lên một đạo cuồng phong, mũi tên lập tức vỡ nát, nhưng lực lượng bám trên đó vẫn cứ cắm thẳng vào giữa năm ngón tay hắn!

“Oanh” một tiếng, lực lượng kia trực tiếp đụng đến trước ngực!

Lực lượng cường đại nhanh không kịp phòng, đâm thẳng xuống khiến Yến Triệu Ca không ngừng giật lùi ra sau, hai chân xé rách hư không!

Nhìn qua, hắn hệt như một cánh diều đứt dây, lui xa tận ngàn trượng mới ngừng lại được!

Quần áo chắn trước người đã bị chấn động cho rách tung toé!

- Ngươi... Che giấu tu vi?

Cường ép thế lui, Yến Triệu Ca thần sắc đại biến, vừa thẹn vừa giận, “Bá” một tiếng lấy ra một chiếc cổ cung, giương cung cài tên, trực tiếp nhắm ngay Phương Hành, một thân tu vi rốt cuộc đã kìm nén không được, ầm vang bạo ra, chấn cho thân áo bào quanh người rầm rầm rung động, hệt như ngọn núi lửa trực tiếp phun trào, từng đạo tiên quang sáng chói đến độ khiến người mắt mở không ra!

- Vừa rồi chỉ là tiền gốc, giờ mới tính lãi đây này!

Nhưng Phương Hành căn bản không cho hắn cơ hội bắn tên, thân hình như khói mù trực tiếp vọt tới, áo choàng huyết hồng sau lưng lúc này giống như một sợi tơ hồng, thẳng tắp kéo giữa không trung, Khi Thiên Bá Man Đao trong tay bạo phát ra hung uy vô tận như sóng cả, trên đỉnh đầu, liên tiếp hiển hóa ra chín mặt trời, sau lưng như có trăm vạn oan hồn đang thét gào kêu khóc, tùy theo một đao phách trảm xuống, chín mặt trời và trăm vạn oan hồn kia liền đồng thời vọt tới trước mặt Yến Triệu Ca!

- Đế Lưu, ngươi dám!

Trong tình cảnh này, Yến Triệu Ca đã không kịp bắn tên, đối mặt với đao thế hung uy khó lường, hắn đành phải nhấc lên tiên cung trong tay cường hành ngăn trở, đồng thời một thân tiên uy bạo phát ra, lực lượng đại đạo xuất hiện, giống như một đạo cự long ngăn lại chín mặt trời và trăm vạn oan hồn ở cách mười trượng trước mặt, không cho tiếp cận lại gần...

- Răng rắc...

Một đao kia quả thật bị hắn cản lại, nhưng khiến người không tưởng tượng được chính là, bảo cung trong tay hắn cũng bị bẻ gãy!

Yến Triệu Ca bước chân lảo đảo, lần nữa liên tục lui ra sau mấy bước, sắc mặt một mảnh tái nhợt!

Hiển nhiên không phải hắn đau lòng bảo cung trong tay, mà là không nghĩ tới mình sẽ bị Đế tử Đại Xích Thiên đánh lui hai lần liên tục!

Đặc biệt là điều này diễn ra dưới mắt bao người, thậm chí khiến hắn cảm thấy sỉ nhục khó mà diễn tả!

Kẻ khiếp sợ không chỉ Yến Triệu Ca!

Người chung quanh nhìn thấy cảnh này cũng đều sợ ngây người, ngay cả Lộ Tiểu Quân cũng không khỏi nhíu mày lại...

- Điều này sao có thể?

- Vị Đế tử Đại Xích Thiên kia rốt cục có tu vi gì?

Trong lòng tất cả mọi người bất giác nảy ra ý nghĩ này, bọn hắn đều đang nhận định, xem ra trước đó vị Đế tử Đại Xích Thiên này đang giấu giếm tu vi, cái gì mà phá cảnh thất bại, rõ ràng là chuyện cười. Từ bộ dạng hung ác điên cuồng hiện tại thì thấy, hắn nào chỉ là phá cảnh thành công, thậm chí có khả năng đã đột phá “Nhất”, bằng không làm sao có thể liên tục đánh lui Yến Triệu Ca?

Song khiến người nghĩ không thông chính là, trong kịch chiến như thế, ngay cả Yến Triệu Ca đều phải triệu hoán lực lượng đại đạo để giúp bản thân kháng cự lại lực lượng hung ác điên cuồng ẩn chứa trên Khi Thiên Bá Man Đao, nhưng Đế tử Đại Xích Thiên lại từ đầu đến cuối vẫn chưa từng hiển lộ nửa phần khí tức đại đạo!

Chẳng lẽ Yến Triệu Ca xuất thủ toàn lực, lại vẫn chưa đủ để hắn thi triển lực lượng đại đạo ra đối kháng?

Đám hộ đạo nhân và tiên thị Thái Huyền Thiên nhất mạch lập tức nhịn không được rục rịch tiến lên!

Bọn hắn đã nhận ra nguy cơ, không còn dám tiếp tục ngồi nhìn!

- Các ngươi đều thối lui...

Nhưng lúc này Yến Triệu Ca lại lạnh giọng quát to, hắn đã phẫn nộ tới cực điểm, song vẫn cường ép bản thân bình tĩnh, hai mắt như muốn phun ra máu, ánh mắt đỏ ngầu, khí tức đại đạo tràn ngập quanh người, khiến hắn nhìn cao cao tại thượng, cơ hồ sóng vai cùng thiên địa, cúi nhìn chúng sinh, thanh âm giống như truyền ra từ trong địa ngục:

- Đế Lưu, ngươi quả nhiên che giấu thực lực, nhưng nếu ta không nhìn lầm, ngươi vẫn chưa phá cảnh, thù mới hận cũ cùng tính một lượt đi. Ta không tin ngươi có thể ngăn cản được chín đạo Huyền Thiên Thượng của ta...

- Không tin?

Đế tử Đại Xích Thiên hai lần liên tục đánh lui Yến Triệu Ca, giờ đây vẫn cứ không nhúc nhích chút nào, chỉ có ánh mắt lạnh lùng quét nhìn hắn, sau đó từ sau lưng cũng có tiên khí bốc lên, hiển hóa ra hư ảnh một phương thế giới, tựa như ảo mộng, to lớn khôn cùng...

- Ngươi đến cả đối thủ đang đối mặt mình là ai đều không biết!

Bạn cần đăng nhập để bình luận