Lược Thiên Ký

Chương 1201: Không nén được sát khí


Người tới tất nhiên chính là Kim Ô, Kim Ô đang lững thững bước tới.

Nó vốn định cùng các cao thủ Phụng Thiên Đạo khác lẻn vào Địa Cung để giúp Phương Hành, chỉ là khi vừa tiến vào Địa Cung, lại thay đổi chủ ý, bởi vì lão nhân gia hắn hiện giờ ngoài mặt là Yêu Địa tiểu bối đệ nhất cao thủ, chỉ có điều, đó là dưới tình huống cai quản Tiểu Thế Giới của Bắc Hải Tù Tâm Nhai, nếu không có sự gia trì của Tiểu Thế Giới chi lực này, thực lực của nó chưa chắc đã có thể mạnh hơn đám Vương Quỳnh. Luận về cơ duyên thì thằng nhãi này tất nhiên cũng khá dày, so với Phương Hành cũng không kém là bao nhiêu, nhưng về phương diện tu hành thì quá mức lười biếng, cơ duyên có tốt tới mấy cũng không thể hóa thành tu vi bản thân, dù sao cũng chính là sống được ngày nào hay ngày nấy.

- Chẳng lẽ ta đã tới chậm rồi?

Kim Ô vừa nhìn thấy ánh mắt cổ quái của nhiều người như vậy, liền thầm lắp bắp kinh hãi, ánh mắt đảo quanh, lại trở nên yên tâm.

- Tiểu thổ phỉ vẫn sống êm đẹp, những người khác cũng không chết mấy, ai nấy nhìn ta như vậy làm gì?

Nó lúc này vẫn không biết mình đã lập được công huân lớn cỡ nào.

Ầm ầm ầm!

Không tiện nhiều lời, sau khi nó vạch ra một lỗ hổng trên đỉnh bầu trời của Tiểu Thế Giới này, ma khí trong Tiểu Thế Giới này dường như là phải chịu áp bức vô hình, bên trong sự rung động ầm ầm giống như sông dài sóng lớn ùa ra ngoài, loại lực lượng này thật sự quá mức cuồng bạo, không ngờ lại tự phát xé cho lỗ hổng vốn không quá to đó lại trở nên càng to hơn, cũng càng lúc càng dài hơn, phá nát núi đá vô tận trên trời, giống như núi lửa phun trào trút ra tất cả ma khí, pháp tắc bên trong Tiểu Thế Giới cũng bắt đầu sụp đổ, giống như là từng đạo sét đánh.

Rắc rắc rắc!

Giống như nóc trời trong thiên không vỡ nát, toàn bộ thế giới tỏa ra ánh sáng, tất cả cấm chế đều đang biến mất.

Tiểu Thế Giới này rõ ràng đã dung nhập vào trong Đại Thế Giới!

- Ngươi ngươi ngươi. . . Ngươi rốt cuộc đã làm gì?

Đám người Phụng Thiên Minh cũng bị kinh động, có người vừa giật mình tỉnh lại, nhìn Kim Ô đang ngượng ngùng trong không trung kêu to.

- Ta ta ta. . . Ta chính là xé Tiểu Thế Giới này ra một lỗ hổng, bọn họ nói tiến vào Ma Cung này, Tiểu Thế Giới của ta sẽ không chống đỡ được, cho nên ta nghĩ là không thể như vậy như vậy được, liền quan sát một chút, phát hiện Tiểu Thế Giới này bởi vì ở một vực này quá lâu, đã sớm hình thành bộ dạng nửa dung hợp với Đại Thế Giới, thế là tìm đến một mắt trận, trực tiếp xé Tiểu Thế Giới này ra. Giống như là mở cửa sau cho nó. Trời đất chứng giám, ta con mẹ nó chính là không làm gì cả.

Kim Ô hiển nhiên cũng hoảng sợ, theo bản năng bắt đầu đùn đẩy trách nhiệm!

Nó là nói thật, sự việc theo nó quả thật chính là đơn giản như vậy, vốn Tiểu Thế Giới độc lập ở trong hư không, trừ một thông đạo ra thì không có chỗ nào khác để ra vào, nhưng Ma Cung ở đây thì lại khác, nó là một tòa Ma Cung, lại là một mộ hoang, còn là một nơi truyền thừa, năm đó sau Thần Ma chi chiến, Tiểu Thế Giới này liền không đóng hoàn toàn, sau mấy vạn năm trôi qua, đã sớm kết hợp với Thiên Nguyên trên một mức độ nào đó, Táng Tiên Pha chính là Tiểu Thế Giới, Tiểu Thế Giới chính là Táng Tiên Pha.

So với nói nó là Tiểu Thế Giới đầy đủ thì chẳng thà nói nó là một Địa Cung tự thành không gian.

Mà suy nghĩ của Kim Ô cũng rất đơn giản, nó chính là cảm thấy nếu mình ở bên trong không mở ra được Tiểu Thế Giới, vậy thì không chứng tỏ được uy phong, thế là liền nghĩ đến một biện pháp vô cùng đơn giản, đó chính là xé Tiểu Thế Giới này ra, để pháp tắc bên trong hòa chung với ngoại giới, như vậy mình ở bên trong có thể thi triển ra Tiểu Thế Giới chi lực, mà có Tiểu Thế Giới chi lực gia trì cho Đại Kim gia, tung hoành hư không thì ai sợ ai, chỉ có như vậy mới có thể xứng với sự uy phong của mình, sẽ không bị dám thổ phỉ đó chê cười.

Nó nghĩ vậy liền làm vậy!

Một Tiểu Thế Giới đang yên đang lành, tự dưng bị nó mở ra một cửa sau.

Đương nhiên, đổi lại là người khác, chưa chắc đã có thể giống như nó tìm được điểm yếu của Tiểu Thế Giới này.

Cho dù tìm được thì cũng có rất nhiều băn khoăn, chưa chắc đã dám mở cửa sau!

Thậm chí phải nói là nó rất may mắn, nếu Thiên Ma Thủ vẫn chưa rơi vào Cửu U, nó mà dám làm vậy thì kiểu gì cũng đổ máu!

Chỉ là nó rõ ràng không ngờ tới cửa sau này vừa mở ra, vấn đề lại trở nên nghiêm trọng như vậy, toàn bộ thế giới đều giống như sắp sụp đổ.

- Ha ha ha ha.

Đối mặt với Kim Ô vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, chỉ nóng lòng muốn trốn tránh trách nhiệm, Phương Hành sau khi ngây ra một lúc lại đột nhiên cười dài, thân hình phóng lên cao, Bách Chiến Hồn Binh ở không trung hiển hóa ra vô số bộ dạng, đồng thời hét lớn:

- Ngươi đương nhiên đã làm gì rồi!

- Tiểu thổ phỉ ngươi, ta là đến giúp ngươi đánh nhau. Nỗi oan này Kim gia ta không gánh!

Kim Ô vừa nghe vậy liền tức giận, bắt đầu mắng tên Phương Hành không có lương tâm này.

Nhưng rất nhanh câu tiếp theo của Phương Hành liền khiến nó triệt để trợn tròn mắt.

- ... Ngươi con mẹ nó vừa cứu Thiên Nguyên!

- A.

Kim Ô vừa nghe thấy vậy liền ngây người, một lúc sau vẫn không nói ra lời.

Mà lúc này, tâm tình của Phương Hành rát thư sướng, bao gồm cả đám người Tiêu Tuyết, Lữ Phụng Tiên cũng có chút cảm khái sự ly kỳ của thế sự, sau khi Kim Ô phá ra Tiểu Thế Giới, ba người bọn họ cũng có cảm thụ trực quan, tất nhiên biết đã xảy ra chuyện gì. Bên trong ảo tượng, con cự thú đó rõ ràng đã nuốt vào cả viên hắc cầu, nhưng bỗng nhiên hắc cầu đó vỡ tan, tất cả lực lượng bắt đầu tiết ra ngoài, dung hợp với Đại Thiên Thế Giới, giống như một quả lôi cầu đột nhiên nổ tung, không chỉ không bị nó nuốt vào, ngược lại trong nháy mắt còn phản phệ nó!

Sâu trong hư không đã vang lên một tiếng gào thét kinh thiên động địa, chính là tiếng kêu thảm thiết khi Dạ tộc thần tử bị phản phệ.

Chỉ là thanh âm này bị xen lẫn trong tiếng Tiểu Thế Giới sụp đổ, cho nên không quá rõ ràng.

Đúng là trời giúp!

Phương Hành lúc này rất muốn biết tâm tình của Dạ tộc thần tử, rõ ràng đã tính toán không bỏ sót, khâu này nối khâu kia, khổ tâm vô cùng, vắt hết óc mới bố trí ra được kế này, ai ngờ bị một tên gia hỏa hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch trong lúc vô ý phá hủy?

- Đại nguy đã được giải, không cần phải khách khí nữa, làm thịt đám sinh linh Thần tộc này đi.

Ầm một tiếng, Phương Hành lại bay xuống, một thân hung khí đã đạt tới cực điểm, lạnh lùng quát to.

- Giết! Giết! Giết!

Bỗng dưng không biết có bao nhiêu người rống to, đồng thời phát ra sự sát phạt mạnh nhất về phía đám tiểu thánh của thần đình.

Lúc này Tiểu Thế Giới vẫn đang dung hợp với Đại Thế Giới, khắp nơi phù văn vỡ tan, pháp tắc quán thông, giống như địa chấn, nhưng đến cảnh giới tu vi của bọn họ, đã không bị những nguyên tố này làm ảnh hưởng, ở trong mắt họ, chỉ cảm thấy, hiện giờ nguy cơ lớn nhất đã được giải trừ, sau khi Dạ tộc thần tử chịu phản phệ thì nhất thời không có tin tức, chính là không còn phải lo lắng, là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt đối thủ, bởi vậysau khi Phương Hành hét to một tiếng, mọi người đều có phản ứng, không hẹn mà cùng thi triển thần thông mạnh nhất!

Ầm!

Phía dưới Phương Hành rõ ràng chính là Phụ Sơn Tử, nó đã ăn Nguyệt Thần đan, so sánh với Không Không Nhi được Thiên Nguyên đan gia trì, vốn hung hãn không hiểu, nhưng lúc này cũng vì một phần kịch biến này mà kinh ngạc, ý thức được kế hoạch của Dạ tộc thần tử đã tan tành, hắn lúc này đã biết tất cả đều tan theo dòng nước, cũng biết ăn Nhật Nguyệt đan là vô ích, trong lòng lại vừa hối hận vừa tức giận, không còn một chút chiến ý nào, khi đang nghĩ xem là nên đào tẩu hay là tiếp tục chiến đấu thì Phương Hành đã tới, Bách Chiến Hồn Binh bỗng dưng hóa thành một bàn tay to.

Rắc.

Bàn tay to kẹp lấy bổn tướng của Phụ Sơn Tử, ấn nó xuống.

Phụ Sơn Tử kinh hãi, lúc này mới có phản ứng, trong lúc cấp thiết ra sức giãy dụa, nó đã ăn vào Nhật Nguyệt thần đan, sức lớn vô cùng, không ngờ có bản lĩnh chống lại Bách Chiến Hồn Binh của Phương Hành, thế là liền thân hình khẽ động, liền muốn đánh bay Phương Hành.

- Con tinh tinh kia, đến đây nào.

Mà Phương Hành vào lúc này cũng sử ra toàn bộ khí lực đè nó lại, đồng thời gầm lên một tiếng.

- Khà khà, tới hay lắm.

Hung viên cao ba trượng nhếch miệng cười, hung hăng xông tới, thiết côn trong tay vung lên không trung, đột nhiên biến thành to như cột ngọc, giơ cao lên quá đầu, dùng sức khai sơn liệt hải hung hăng đập về phía trước, Phụ Sơn Tử đang bị Phương Hành ghì chặt sao có thể ngăn được, ầm một tiếng bị nó nện thẳng vào đầu, trong một tiếng hự đứt đôi từ giữa, đầu trâu lúc lắc.

- Thế vẫn chưa đủ!

Phương Hành biết Phụ Sơn Tử không chỉ có một thân man lực, sinh mệnh lực cũng mạnh tới đáng sợ, lúc đầu hắn từng một quyền đánh thủng đầu trâu của hắn, nhưng thằng ôn này chỉ ngất đi một lúc, không ngờ lại quay lại tái chiến, thản nhiên như không, hiện giờ cây gậy đó tất nhiên là đáng sợ, nhưng e vậy vẫn chưa thể lấy được mạng của nó, liền dứt khoát quay người lại, nhảy lên không trung, năm ngón tay xòe ra, Bách Chiến Hồn Binh đã hóa thành một thanh dao cầu cực lớn, được hai tay hắn ôm lấy, mượn lực lật người hung hăng chém xuống.

Ầm một tiếng!

Thiên địa chấn động, một đao này hạ xuống, đầu trâu của Phụ Sơn Tử đứt từ cổ, máu tươi phun ra hơn mười dặm. . .

Bách Chiến Hồn Binh tính chất quỷ dị, lúc này lại dính huyết mạch của Thần tộc, không ngờ giống như cửu hạn cam lâm, không ngờ tự phát ra tiếng rung sung sướng, vào nháy mắt chém xuống đầu Phụ Sơn Tử, lại hút đi tất cả sinh mệnh lực của Phụ Sơn Tử, một đao chém xuống, thân hình của Phụ Sơn Tử đã trở nên khô quắt, lúc ngã xuống, thân hình to lớn như vậy đã biến thành khung xương, lúc rơi xuống dưới, khung xương liền biến thành tro bụi, cuối cùng trừ một tia máu tươi dính trên Bách Chiến Hồn Binh ra thì không còn lại gì khác.

Thiên địa hư không, mọi người đồng loạt giật mình.

Cho dù bọn họ đã ác chiến với sinh linh Thần tộc rất lâu, nhưng lúc này vẫn có chút không tiếp nhận được một màn trước mắt này.

Đó đường đường là Thần Đình Đạp Nhật Tiểu Thánh Quân Ngưu Ma tộc thần tử Phụ Sơn Tử, không ngờ cứ vậy bị chém rụng đầu.

Có thể đừng lộ ra vẻ dễ dàng thoải mái như vậy được.

- Ha ha ha ha...

- Khà khà khà khà...

Phương Hành và hung viên Không Không Nhi lại thản nhiên như không, hoàn toàn không hề sợ hái, ngược lại còn bị máu tươi kích phát hung tính, đồng thời phá lên cười, rồi sau đó không hẹn mà cùng lao về hướng Sương Thổ tộc ở phía khác, thế không thể đỡ!

- Giết! Giết sạch bọn chúng!


Bạn cần đăng nhập để bình luận