Lược Thiên Ký

Chương 1198: Một ngụm nuốt hết Tiểu Thế Giới.




Lại xuất quỷ nhập thần ra tay ở sau lưng...

Tiểu hòa thượng Thần Tú xuất thủ làm cho người ta không nói được lời nào, bất quá nghĩ lại, trong lòng cũng thoáng nhẹ nhàng thở ra, dù sao Thần Tử Dạ tộc âm trầm như nước, cũng không biết đang tính kế cái gì, mặc kệ dùng phương pháp nào, nếu có thể một mõ đánh bất tỉnh hắn, cũng coi như là chuyện tốt.

Nhưng mọi người đều không nghĩ tới là, trơ mắt nhìn Thần Tú đập xuống một mõ, Phật quang vạn trượng, thế không thể đỡ, nhưng Thần Tử Dạ tộc ở dưới mõ không có ngã sấp xuống, mà phần phật một tiếng, áo bào đen bay tán loạn, bị chấn thành từng mảnh vỡ...

- Ân? Đập bể?

Tiểu hòa thượng Thần Tú kinh hãi, vội vàng nhấc mõ lên xem xét.

Nhìn biểu lộ trên mặt, là thật có chút bởi vì mình trong lúc vô tình sát sinh mà cảm thấy sợ hãi...

Bất quá dùng tu vi của hắn, rất nhanh liền phát hiện, mình là quá lo lắng!

Dưới mõ vỡ nát chỉ là một bộ áo bào đen, Thần Tử Dạ tộc đã sớm không ở nơi này, giống như mình lưu lại một hóa thân ở đối diện, chân thân lại lặng lẽ lặn đi, Thần Tử Dạ tộc cũng chỉ lưu lại một cái xác không, chân thân chẳng biết lúc nào đã sớm trốn tới nơi khác, để hắn giật mình là, mình một mực ở phụ cận, nhưng lại không biết hắn bỏ chạy khi nào, dựa theo đạo lý, ở phương diện tiềm hành và cảm ứng, hắn thân là truyền nhân Phật môn, hẳn là mạnh nhất mới đúng!

- Truyền nhân Tây Thiên giới, thật cho rằng ngươi tiềm hành tới bản điện không biết sao?

Thanh âm của Thần Tử Dạ tộc đột nhiên vang lên, ầm ầm chấn động hư không, đến từ bốn phương tám hướng, không phân biệt được phương hướng.

- Hắn đến tột cùng đi nơi nào?

Thần Tú biết được sự tình nghiêm trọng, hai tay vội vã hợp thành chữ thập, sau đó thấp giọng tụng kinh:

- Úm ma ni bát mê hồng...

Theo tiếng tụng kinh trầm thấp vang lên, bào pháp của hắn càng loá mắt, thậm chí tản ra Phật quang vạn trượng, chiếu sáng mảng lớn hư không, lúc đầu trong địa cung cực kỳ hắc ám, tất cả tu sĩ đều chỉ có thể dùng thần thức làm mắt, quét nhìn bốn phía, nhưng bây giờ tất cả hắc ám bị Phật quang trên người hắn xé nát, quang minh tái hiện ở trong địa cung, tất cả bóng tối đều thối lui, hai mắt Thần Tú thì như thái dương, trong chớp mắt quét về phía U Minh vô tận...

Hắn biết tính nghiêm trọng của vấn đề, lập tức thi triển thần thông Phật môn, đi tìm chỗ ẩn thân của Thần Tử Dạ tộc.

- Thần thông Phật môn chú ý nhỏ như hạt cát lớn như trời, cho nên am hiểu tiềm hành và cảm ứng nhất, giống như quang mang vạn trượng, vạn vật không thể ẩn trốn, chỉ tiếc gặp sinh linh Dạ tộc ta, lại không có đất dụng võ, hắc ám có thể thôn phệ quang minh, quang minh lại không cách nào nắm bắt hắc ám, ngươi ta như hai đầu sáng tối, ngươi tiềm hành với ta mà nói như ánh nến rõ ràng, ta tồn tại lại chỉ ở bên ngoài quang minh, mặc dù tu vi của ngươi mạnh hơn, thần thông chiếu sáng cả Đại Thế Giới, nhưng muốn kham phá thần thông của ta, đó là si tâm vọng tưởng...

Giữa không trung, Phật quang chiếu sáng mảng lớn địa vực, bóng đen giống như thủy triều rút đi, thanh âm của Thần Tử Dạ tộc từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Thần Tú nhíu mày.

Hắn xác thực phát hiện, thần thông của mình tìm không thấy chỗ ở của Thần Tử Dạ tộc.

Trong truyền thuyết Dạ tộc ở vực ngoại, là sinh linh đản sinh ở trong bóng tối vĩnh hằng, chính là vật quang minh không thể chiếu cố.

Mà đối với Phật môn, đây chính là một loại oan nghiệt trời sinh không thể độ hóa.

- Chân thân của hắn đến tột cùng ở nơi nào?

Tâm lý Tiểu hòa thượng Thần Tú bình tĩnh không lay động, cũng khó tránh khỏi sinh ra cảm giác lo lắng.

Ầm ầm...

Thời điểm hắn suy nghĩ, chung quanh vang lên tiếng vang ầm ầm, hai mắt Tiểu hòa thượng Thần Tú trong vắt bỗng nhiên nhìn về phía đỉnh đầu, cùng lúc đó, Phương Hành đang cùng truyền nhân Tiểu Tiên Giới ác chiến cũng khẽ động, trên Bách Chiến Hồn Binh phân ra một tia thần khí, hóa thành một Ma Nhãn mở ra, Tiêu Tuyết và Lữ Phụng Tiên cũng cả kinh, sau đó vẻ mặt khiếp sợ nhìn lên trên, ở thời khắc này, bọn họ đã biết đáp án.

Lúc này bọn họ không phải là lấy mắt thường nhìn thấy, mà là mỗi người dựa vào tu vi hơn người, thấy được mục đích của Thần Tử Dạ tộc.

Ở trong huyễn tượng của bọn họ, thình lình nhìn thấy giữa không trung, thế mà xuất hiện một cự thú che khuất bầu trời, đang há to miệng, hung hăng nuốt về phía một hắc cầu, cùng lúc đó, bọn họ chỉ cảm thấy hư không chung quanh đang không ngừng rung động, phảng phất như thế giới này đang không ngừng di động, bị một tồn tại nuốt vào trong bụng...

Là Thần Tử Dạ tộc!

Hắn đang thi triển thần thông đáng sợ, muốn trực tiếp nuốt hết Tiểu Thế Giới...

Vô luận là các Thần Đình Tiểu Thánh hay tu sĩ Phụng Thiên Minh, đều tranh đoạt cây cầu đá kia, vì thế không tiếc giết đầu rơi máu chảy, nhưng chẳng ai ngờ tới, Thần Tử Dạ tộc lại muốn nuốt thế giới này vào, luyện hóa thành đồ vật của mình...

Một nước này quá ngoài dự liệu, cũng quá độc ác...

- Hắn là làm được bằng cách nào?

- Hắn không sợ kinh động đến thần vật kia sao?

Trong nháy mắt, không biết có bao nhiêu người kêu to, tâm tư kinh nghi vô hạn.

Có người chấn kinh thực lực của Thần Tử Dạ tộc, bằng bản lãnh của hắn, chỉ sợ còn không có lực lượng như vậy, có thể trực tiếp nuốt một Tiểu Thế Giới, đoán chừng xem như Thần Vương Dạ tộc tới cũng khó có thể làm được, nhất là địa cung này, là Tiểu Thế Giới do Thiên Ma để lại, mặc dù đã qua mấy vạn năm, bị tuế nguyệt ăn mòn, Tiểu Thế Giới sớm bị Thiên Nguyên Đại Lục đồng hóa, không còn địa vực vô biên nữa, nhưng vẫn là một quái vật khổng lồ khó mà hình dung, hắn làm sao nuốt được?

Càng có người chấn kinh là, Thần Tử Dạ tộc làm như thế, so với xông vào Tru Tiên Trận thì càng thêm hung hiểm.

Sinh linh Thần tộc xâm nhập Tru Tiên Trận, cũng sẽ lo lắng thần vật kia bay đi, bây giờ hắn cứng rắn nuốt Tiểu Thế Giới, không sợ chết sao?

- Giới nguyên!

- Trận tâm!

- Tiểu hòa thượng, hắn ở phía dưới Cửu U!

Cơ hồ huyễn tượng vừa xuất hiện, Phương Hành và Tiêu Tuyết, Lữ Phụng Tiên đồng thời hét lớn, nhắc nhở Thần Tú.

Người khác không biết một màn này là làm sao xuất hiện, ba người bọn họ lại gần như đồng thời đoán được chân tướng, Phương Hành là bởi vì lấy được mắt trái của Thiên Ma truyền thừa, mặc dù chưa từng nắm giữ, cũng không được Thiên Ma tuyển làm truyền nhân, nhưng cùng Tiểu Thế Giới này lại có một tia liên hệ khó tả, Lữ Phụng Tiên thì ở Thần Ma chiến trường tu luyện, sớm cùng khí cơ của Tiểu Thế Giới tương liên, về phần Tiêu Tuyết thì còn không rõ nguyên nhân, tóm lại ba người bọn họ đều nhìn thấy chân tướng.

Thần Tử Dạ tộc cũng không phải thực nuốt hết Tiểu Thế Giới, hắn là tìm được trận tâm, hơn nữa bắt đầu luyện hóa, tựa như lúc trước đám người Kim Ô và Bắc Hải Tù Tâm Nhai Chủ tranh đoạt quyền khống chế đại trận, Tiểu Thế Giới sẽ đổi chủ, bây giờ Thần Tử Dạ tộc cũng đang tranh đoạt quyền khống chế trận tâm, vừa rồi hắn nhìn như đứng yên bất động, trên thực tế đã sớm phân thân ngàn vạn, âm thầm tìm kiếm đại trận hạch tâm...

Bây giờ hắn rõ ràng là đang luyện hóa đại trận hạch tâm, mới xuất hiện huyễn tượng cự thú nuốt hết Tiểu Thế Giới!

Chỉ bất quá, xem như nhìn thấy chân tướng, lúc này đám người Phương Hành vẫn khó có thể lý giải được, hắn làm sao dám làm như thế?

Coi như hắn có thể luyện hóa được Tiểu Thế Giới lại thế nào?

Không sợ thần vật bị kinh động sau đó bỏ chạy sao?

Trong lòng sinh ra ý nghĩ này, không biết bao nhiêu người đều nhìn về phía cầu đá ở sau Tru Tiên Trận.

Nhưng rất nhanh, ánh mắt của bọn hắn mở to...

Lúc này chung quanh Tru Tiên đại trận, chẳng biết lúc nào xuất hiện năm đại kỳ chữ tù, hung hăng đâm vào giữa không trung, định trụ càn khôn, dù chung quanh biến hóa to lớn, thần vật kia cũng sẽ bị khóa lại, nhất thời không thể động đậy, bất quá nhìn qua, lực lượng trên Tru Tiên Trận cũng đang không ngừng phun trào, chẳng biết lúc nào có thể thoát khốn rời đi, nói tóm lại, nhất thời lâm vào trong dây dưa, một loại lực lượng quỷ dị đang áp chế linh tính của thần vật, để nó không thể đào thoát...

- Bí bảo của Bắc Hải Tù Tâm Nhai...

Khí tức trên lá cờ, trong nháy mắt để Phương Hành nghĩ tới điều gì, ánh mắt trở nên băng lãnh.

Hắn đã biết Thần Tử Dạ tộc dùng phương pháp gì...

- Thông Thiên Tiểu Thánh, nói ra bản điện còn phải cám ơn ngươi, lúc trước nếu không phải ngươi công phá Tù Tâm Nhai, Tù Tâm Nhai Chủ luyện chế bí bảo đại khái cũng sẽ không rơi vào trong tay Dạ tộc chúng ta, bây giờ bản điện cũng không thể thuận lợi cầm được thần vật...

Thanh âm của Thần Tử Dạ tộc thăm thẳm vang lên, mang theo vẻ lạnh lùng chế giễu.

Đây đúng là di vật của Bắc Hải Tù Tâm Nhai Chủ, lúc trước lão thất phu kia gan to bằng trời, si tâm vọng tưởng, muốn dùng thiên kiêu của Đại Tuyết Sơn và Thái Cổ Yêu Đạo câu lấy Tiên Điện, sau đó chiếm làm của riêng, lúc ấy vấn đề lớn nhất là làm sao phong tỏa linh tính của tiên điện, để tránh bị nó lâm thời đào thoát, khó mà luyện hóa, cho nên lợi dụng kinh nghiệm của Bắc Hải Tù Tâm Nhai, luyện chế ra năm đại kỳ, lợi dụng bảo vật này, hoàn toàn có thể phong bế linh tính của Tiên Điện...

Về sau Phương Hành công phá Tù Tâm Nhai, nhưng cũng bị ba Thần Vương truy sát, không kịp nói cái gì, liền bỏ trốn mất dạng.

Lại không biết Dạ tộc tiếp quản tất cả bảo tàng của Tù Tâm Nhai, nhìn thấy bảo vật này không khỏi vui vẻ.

Bây giờ Thần Tử Dạ tộc dùng bí bảo mà Tù Tâm Nhai Chủ dự định phong cấm Tiên Điện, đến phong cấm thần vật, là cực kỳ hợp lý.

Mặc dù có chút đi hiểm, nhưng sự thật chứng minh, mục đích của Thần Tử Dạ tộc đã đạt đến!

Hắn dùng năm đại kỳ phong trấn linh tính của thần vật, tranh thủ được một chút thời gian...

Luyện hóa đại trận hạch tâm của Tiểu Thế Giới, thế giới này sẽ thành của mình!

Đối mặt thủ đoạn bực này, ngay cả Phương Hành ở sau khi khiếp sợ, cũng không nhịn được âm thầm khâm phục, không động thì thôi, khẽ động kinh thiên, thủ đoạn của Thần Tử Dạ tộc thật có chút giống mình, chúng ta đoạt thần vật, hắn trực tiếp đoạt toàn bộ thế giới...

Nhất định phải ngăn cản!


Bạn cần đăng nhập để bình luận