Lược Thiên Ký

Chương 981: Thần Chủ




Coi như trận chiến này thành công chém Viên Thiếu Bạch và tiểu ma đầu kia, nhưng sau đó nếu như có người nói, ở trong trận chiến kia, gia chủ nhà ta bị hai thầy trò này trọng thương, rõ ràng không địch lại, tất nhiên sẽ tổn hại thanh danh của bọn hắn, thậm chí ảnh hưởng thanh danh của gia tộc, cho nên Trưởng Tôn gia gia chủ làm ra một lựa chọn chính xác, không cùng Phương Hành chính diện giao phong, dù sao không nói tiểu ma đầu, Viên Thiếu Bạch lại thật là nhân vật lợi hại, hắn tự nghĩ không thể ở thời điểm đối kháng với Bạch Thiên Trượng, đồng thời ứng phó tiểu ma đầu...

- Oa ha ha, Trưởng Tôn gia gia chủ bị dọa chạy, kế tiếp...

Phương Hành ngẩn ngơ, sau đó vui mừng, chỉ Trưởng Tôn gia chủ cười phá lên.

Trưởng Tôn gia chủ mới vừa trốn ra không xa mặt tái xanh, bỗng nhiên hối hận quyết định tránh chiến của mình...

Thanh danh đào tẩu cũng không êm tai chút nào ah!

Bất quá để cho hắn trở về cùng tiểu ma đầu và Viên Thiếu Bạch cứng đối cứng để cho người khác kiếm tiện nghi, hắn là kiên quyết không chịu làm, sắc mặt tái xanh đứng qua một bên, âm thầm cắn răng, suy nghĩ lúc bắt được tiểu ma đầu kia nhất định phải cho hắn chút giáo huấn!

- Phương tiểu hữu, Thần Châu nguy hiểm, cùng chúng ta về Tịnh Thổ đi, chúng ta che chở ngươi...

Thời điểm Phương Hành tìm kiếm Bát đại gia chủ khác, lại có âm thanh truyền đến.

Quay đầu nhìn, lại là bốn năm bóng người đứng ở trong sương mù, trên người khí cơ bàng bạc, gần như không thua cổ thế gia gia chủ, là tu sĩ bên Tịnh Thổ tới Dao Trì tham dự Bàn Đào đại hội, lúc này âm thầm truyền âm cho hắn...

- Bát đại gia chủ bị hù chạy, bắt các ngươi bù số lượng đi!

Phương Hành trả lời gọn gàng mà linh hoạt, đạp trên hư không tiến lên, một đao chém tới.

- Sao tiểu hỗn đản này gặp người liền chặt?

Người bên Tịnh Thổ nhìn thấy một màn này, nhịn không được đáy lòng chửi ầm lên, lại không muốn trở thành mục tiêu chủ yếu của hắn, một người trong đó tức giận bất bình vận chuyển bí thuật, từng mảnh mê vụ giáng lâm, tầng tầng bao phủ thân hình của bọn hắn, đưa đến thời điểm Phương Hành chém tới, không trung đã trống trơn, một người cũng không có, những người kia đã trốn ra ngoài trăm trượng.

- Có ngon thì đừng chạy...

Phương Hành giận dữ, vung kiếm đuổi tới.

- Tiểu tặc, càn rỡ đủ rồi!

Còn chưa vọt ra hai bước, chỉ nghe chung quanh có âm thanh quát lạnh truyền đến.

Hư không trung, thình lình xuất hiện mấy người thân hình mờ mịt quỷ dị, đứng vào góc độ kỳ lạ, đồng thời bắt pháp ấn, cùng lúc đó, hư không quanh người Phương Hành bắt đầu xuất hiện một lực lượng giam cầm quỷ dị, thậm chí trước mắt hắn hiện ra huyễn tượng, trên cửu thiên, Tinh Thần ở thời khắc này vô cùng sáng tỏ, hóa ra một mảnh tinh đồ trấn áp xuống, loại lực lượng kia giống như một người đối mặt với tinh không mênh mông, vô ý thức đáy lòng dâng lên một loại tuyệt vọng, cam tâm tình nguyện bị trấn áp...

Tiểu Tiên Giới!

Một màn này, đừng nói Phương Hành giật mình, ngay cả rất nhiều thế lực ở chung quanh nhìn chằm chằm cũng lấy làm kinh hãi.

Không nghĩ tới lúc này Tiểu Tiên Giới lại xuất thủ, hơn nữa là đồng thời liên thủ, muốn trực tiếp trấn áp Phương Hành!

Các cổ thế gia lo lắng, thậm chí hiện lên sát khí!

Mặc dù hiện tại ai cũng không muốn làm bia đỡ đạn, đi đánh nhau chết sống với Phương Hành và Bạch Thiên Trượng, nhưng cũng không muốn trơ mắt nhìn Phương Hành rơi vào trong tay thế lực khác, bọn họ đi lên tiêu hao lực lượng của Phương Hành là được, muốn bắt người, kia chính là muốn chết.

Ngươi đi lên liều mạng với Phương Hành, người khác chỉ coi ngươi là đồ ngốc, làm áo cưới cho những thứ khác, nhưng muốn bắt Phương Hành, lại là địch nhân của các tu sĩ!

Lúc này Phương Hành đã bị năm người của Tiểu Tiên Giới liên thủ trấn áp.

Ở thời khắc này, ánh mắt Bạch Thiên Trượng lộ ra dị quang, lành lạnh từ xa giết tới.

Cùng lúc đó, Phương Hành bị một mảnh tinh không trấn áp cũng hiện lên ngoan ý, trên pháp tướng, khí tức kinh người tăng vọt, lúc này hắn thúc giục pháp lực tới cực hạn, thậm chí ngay cả pháp tướng cũng phát sinh biến hóa quỷ dị, mơ hồ không rõ, hình như muốn thu nhỏ, bất quá hình như cố kỵ cái gì, phân ra một tia thần niệm bao phủ nhục thân, nhưng đồng thời thúc giục tất cả pháp lực khác, pháp tướng tăng trưởng vô tận, sát khí ngập trời ngưng tụ ở đỉnh đầu của mình, hóa thành liệt diễm!

- Muốn trấn áp ta, các ngươi có bản lãnh này sao?

Trong tiếng rống giận dữ, Phương Hành huy kiếm tật trảm, tất cả liệt diễm đều ngưng tụ ở trên kiếm của hắn.

Oanh!

Bạch Thiên Trượng ở bên ngoài chém vào, Phương Hành từ bên trong bổ ra, hai đạo lực lượng giao hội ở cùng nhau, thình lình đánh nát tinh vân, chung quanh pháp tướng của Phương Hành bao phủ ma vân cuồn cuộn, giống như sao băng từ bên trong vọt ra, kỳ thế vô địch, trên người ở thời khắc này bạo phát ra khí thế, thậm chí không thua Nguyên Anh viên mãn!

- Có chút ý tứ!

Tiểu Thần Chủ một mực lẳng lặng đứng ở đằng xa quan sát, lúc này đáy mắt tinh quang lấp lóe, hình như cực kỳ hưng phấn, khó mà kiềm chế chiến ý, thân hình khẽ động, vậy mà lao về phía Phương Hành, thân hình nhanh chóng, đơn giản khó mà hình dung, căn bản không có bộ pháp hay thân pháp gì gia trì, thuần túy là tốc độ của mình, thân hình khẽ động, xuất hiện ở sau lưng Phương Hành, sau đó tay vồ một cái, chụp vào pháp tướng của Phương Hành.

- Tiểu Thần Chủ không thể...

Các cao thủ Tiểu Tiên Giới thấy cảnh ấy, bị hù hồn phi phách tán, cơ hồ theo bản năng, các vị cường giả đồng thời vận chuyển Tiên pháp, từng mảnh tinh vân hiển hóa, bao phủ Phương Hành và nam tử mắt vàng ở trong đó, người khác gặp còn cho rằng bọn họ là muốn trấn áp Phương Hành, lại không biết bọn họ là lo lắng Phương Hành cùng nam tử mắt vàng kia đấu pháp bị người khác nhìn thấy, kéo tới từng mảnh từng mảnh tinh vân, thuần túy là che lấp khí cơ, không hề có lực lượng trấn áp.

- Trong phàm nhân vậy mà cũng có cường giả trẻ tuổi như ngươi, làm cho ta cảm thấy có chút hứng thú...

Nam tử mắt vàng vồ xuống một trảo, giam cầm hư không, lực đạo đáng sợ, lời nói truyền vào đáy lòng Phương Hành.

- Dám xưng tiểu gia là phàm nhân, ngươi lại là cái quái gì?

Phương Hành thất kinh, lại không bối rối, pháp tướng chấn động, ma khí ngập trời, tách ra lực lượng giam cầm, sau đó huy chưởng oanh kích, cùng một trảo kia cứng đối cứng, đồng thời thân hình lật lên, đạp tới nam tử mắt vàng.

- Ha ha, ngươi là phàm nhân, ta tự nhiên là... Thần!

Thân hình nam tử mắt vàng run lên, một cước kia của Phương Hành đạp không, thanh âm của hắn lại từ phía sau lưng vang lên.

- Không phải Na Di thuật...

Trong lòng Phương Hành thất kinh:

- Tốc độ thật nhanh, từ đâu tới quái vật bực này?

Tâm tư nhanh quay ngược trở lại, hắn không chút nghĩ ngợi, Ma Kiếm bạo trảm.

Khóe mắt liếc qua, nam tử mắt vàng đã không thấy, trong lưu quang như chớp giật, hiện ra là một cái quái vật hình người hình dung quỷ dị, nói là quái vật hình người, là bởi vì hắn nhìn như hình người, nhưng khác người cực lớn, giống như người mà không phải người, lại không giống như yêu vật tu luyện có thành tựu, trên người không có khí tức yêu loại, ngược lại đường đường chính chính, rất giống như được thiên địa khí vận mới trở thành nhân loại chúa tể chúng sinh...

- Cuối cùng là cái quái gì thế?

Phương Hành có chút ngây người, một mặt chống cự công kích không chỗ không có, một bên cả kinh kêu lên.





Bạn cần đăng nhập để bình luận